Vạn Ma Sinh Tử Luân!
Tử khí nồng đậm hình thành vòng xoáy trên hư không, công kích Thanh Giao.
Vào lúc thiên phạt chi lực đang hấp dẫn lực chú ý của Thanh Giao, do không kịp đề phòng nên bị Vạn Ma Sinh Tử Luân đánh trúng.
Vạn Ma Sinh Tử Luân, tế luyện hồn của ma vương, hội tụ âm tà tuyệt sát chi khí, hoàn toàn là tương khắc với khí tức sinh mệnh của Thanh Giao mộc thuộc tính.
Hơn nữa Vạn Ma Sinh Tử Luân xuất xứ từ Tu La Thiên Thư, là một chiêu thức uy lực lớn nhất của Lâm Minh.
Lập tức Thanh Giao dưới Thiên Phạt Đạo Cung cùng Vạn Ma Sinh Tử Luân song trọng oanh kích rú lên thảm thiết, toàn thân ảm đạm, không ngừng giãy dụa.
XÍU...UU!!
Lâm Minh xem đúng thời cơ, cùng nguyên linh thạch thai lao ra, một trước một sau đánh vào người Thanh Giao.
Phốc!
Thương mang nổ mạnh, đầu Thanh Giao này bị Lâm Minh xé mở, máu tươi bắn ra như mưa.
Vào lúc huyết dịch bắn đầy trời, Lâm Minh bắt được gan Thanh Giao, gan Thanh Giao nhỏ như nắm tay, nằm trong tay vẫn còn nhúc nhích.
Lâm Minh không chút do dự một ngụm nuốt lấy gan Thanh Giao vào bụng.
Trận chiến đấu này quá thảm thiết, hắn phải lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, nếu không dù hắn có sức chịu đựng cao cũng không cách nào chèo chống thời gian dài tiêu hao.
Gan Thanh Giao vào trong bụng, lập tức hóa thành nguyên khí mộc hệ tẩm bổ toàn thân của Lâm Minh.
Đầu Thanh Giao này cũng không phải là Giao Long chính thức, mà là một cây mộc linh căn biến thành, gan Thanh Giao tự nhiên không phải gan Thanh Giao thật, mà là mộc linh căn tinh hoa biến thành.
Hôm nay có mộc linh căn tinh hoa, cứ như vậy bị Lâm Minh ăn tươi.
Thời điểm Lâm Minh đang chiến đấu gian khổ, Tiểu Ma Tiên cùng Hồn Hậu Thánh Mỹ lựa chọn khiêu chiến độ khó Thiên cấp, đồng dạng cũng đang khổ chiến.
Trong pháp tắc chi môn, trong đây bao hàm các loại pháp tác, mỗi một chủng pháp tắc sẽ ngưng tụ thành một địch nhân, muốn thông qua thí luyện thì phải đánh bại toàn bộ.
Tiểu Ma Tiên tuổi còn nhỏ hơn Lâm Minh, độ khó thí luyện cũng thấp, kể từ đó nàng đối mặt địch nhân tự nhiên là yếu hơn Lâm Minh.
Mà Thánh Mỹ thì khác, tuy nàng lựa chọn độ khó thấp hơn một ít, nhưng là vì nguyên nhân cốt linh bản thân, địch nhân mà nàng đối mặt mạnh hơn Lâm Minh cả chục lần.
Pháp tắc chi môn khác nhau thì độ khó chênh lệch càng lớn, thí luyện đơn giản chỉ cần vài ngày là chấm dứt, nhưng mà thí luyện khó khăn cần hơn mười ngày.
Lâm Minh đã không biết mình chém giết bao nhiêu lần trên cổ đại lục này.
Hắn lúc này quần áo tả tơi, toàn thân không biết lưu lại bao nhiêu miệng vết thương.
Những tổn thương này sâu thấy xương, có chặt đứt kinh mạch, có hồ cánh tay, ngực và đùi của Lâm Minh sắp bị bổ ra.
Nếu như không phải tu luyện Đạo Cung Cửu Tinh, chỉ tổn thương nặng như vậy đã có thể làm cho Lâm Minh mất đi sức chiến đấu, trong thí luyện này đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Ping!
Lâm Minh cầm trường thương trong tay, một thương quét ngang qua, điện quang nổi lên bốn phía, hỏa diễm bay vụt, một cự nhân thân cao hơn hai mươi trượng bị Lâm Minh quét đứt ngang lưng!
Huyết quang bay tung tóe, thân thể cự nhân run rẩy ngã xuống, mặt đất rung động mạnh mẽ.
Năng lượng bóng tối xuất hiện, trên người cự nhân tụ tập một tia pháp tắc kỳ dị, sau một khắc thi thể cự nhân tiêu thất.
Tam Thập Tam Thiên đại đạo, bao hàm toàn diện, không biết có bao nhiêu loại, cự nhân trước mắt thi triển Thiên Đạo pháp tắc mà Lâm Minh chưa từng nhìn thấy.
Cự nhân bị Lâm Minh giết chết, nhưng mà Lâm Minh cũng trả giá không nhỏ, sau lưng hắn có miệng vết thương dài cả thước, từ vai lan tràn tới chân, da thịt xoay tròn, xương sườn cũng lộ ra ngoài, đây rõ ràng là một búa chém vào lưng của Lâm Minh lưu lại.
Lực lượng của cự nhân này ngoài mười tỷ cân, một búa có thể chém đứt đại địa, dù thân thể Lâm Minh có thể sánh ngang với thần thú, bị đánh chính diện như thế cũng phải trọng thương!
Dù là như vậy, Lâm Minh cũng gượng chống chém giết cự nhân to lớn này.
Máu tươi không ngừng trôi qua, Lâm Minh dồn khí đan điền, vết thương sau lưng hắn không ngừng khép lại, kinh mạch cũng nối với nhau, nhưng mà tốc độ khép lại so với ban đầu chậm hơn rất nhiều.
Sức chịu đựng của Lâm Minh có mạnh hơn nữa, thừa nhận chiến đấu lâu như vậy cũng không chịu nổi.
Hơn nữa trong chiến đấu lúc trước, Lâm Minh đánh chết rất nhiều địch nhân, có không ít địch nhân là thiên tài địa bảo ngưng tụ thành, những thiên tài địa bảo này đều bị Lâm Minh nuốt vào bụng, dùng khôi phục thương thế và thể lực.
Mọi thứ có lợi có tệ, tuy Lâm Minh hồi phục thể lực, nhưng mà rất nhiều năng lượng chồng chất trong người Lâm Minh, căn bản không kịp luyện hóa, chuyện này khiến khí huyết Lâm Minh hỗn loạn, trạng thái cực kỳ không xong.
Nhưng mà dù gần tới cực hạn, Lâm Minh vẫn có thể phát huy sức chiến đấu khủng bố, chém giết cường địch, thậm chí vào nhiều lúc tưởng chừng sơn cùng thủy tận lại bộc phát thật mạnh!
Có ít người, trời sinh thích hợp chiến đấu, Lâm Minh chính là như thế.
Nhưng mà đến bây giờ mới thôi, chiến đấu vẫn không có chấm dứt, cũng không có ngừng, những địch nhân trong các cánh cửa của cổ đại lục này bao dung đủ loại thiên đạo của Tam Thập Tam Thiên, vừa tiếp xúc thì không có loại nào giống với loại nào, làm cho người ta hoa mắt.
Tuy đoạn đường này Lâm Minh chém giết tất cả địch nhân, nhưng mà hắn càng nghĩ càng sợ hãi trong lòng.
Có thể lập nên pháp tắc chi môn, cũng có ý nghĩa chủ nhân Tu La Lộ phi thường hiểu rõ bất cứ đạo nào trên Tam Thập Tam Thiên, có lý giải khắc sâu.
Chuyện này làm cho Lâm Minh nghĩ tới chủ nhân Tu La Lộ chủ nhân tại Tu La Thiên Thư có lưu mấy chữ:
- Tam Thập Tam Thiên, đại đạo mênh mang, ta lập chí tìm võ đạo cực hạn, dùng thời gian ba mươi ba ức năm, đạp hết toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, trùng tu ba mươi ba thế, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một Phong Thần, muốn tìm hiểu Thiên Đạo chí lý!
Không hề nghi ngờ, chủ nhân Tu La Lộ tu khắp Tam Thập Tam Thiên Đạo, lại tổng hợp toàn bộ mới có thể xây dựng Tu La Thiên Đạo bên ngoài Tam Thập Tam Thiên Đạo.
Làm được cảnh giới bực này, Lâm Minh đã khó có thể tưởng tượng đây là phách lực bực nào!
Hắn mới chỉ hơn trăm tuổi, so với chủ nhân Tu La Lộ dùng thời gian ba mươi ba ức năm, chênh lệch này quá xa.
Ầm ầm!
Cánh cửa màu vàng lại chìm xuống, đại biểu thế giới này chấm dứt, Lâm Minh không quan tâm miệng vết thương sau lưng, xách thương quay về cổ đại lục.
Nhưng còn lần này Lâm Minh lại nao nao, hắn thình lình phát hiện số lượng cánh cửa màu vàng đã nhao nhao chìm đánh đất, bây giờ tứước mặt Lâm Minh chỉ có một cánh cửa lớn mà thôi!
Cánh cửa này còn rộng lớn hơn những cánh cửa màu vàng nhiều lần, mặt ngoài cánh cửa này có nhiều phù điêu cổ xưa, phù điêu này là một chiến thần.