“Ừ.......Đừng.......Đừng...Á...” Cảm giác mình lại sắp không kiềm chế được, Úc Tử Duyệt dùng sức giữ vai, đẩy anh ra, cách lớp áo Lăng Bắc Hàn hung hăng mút đỉnh mimimới chịu buông cô ra.
Đôi mắt muốn phỏng hỏa u oán nhìn cô chằm chằm: “Còn xấu hổ gì nữa?” Anh buông cô ra, trầm giọng mở miệng, trong giọng nói nồng đậm tình dục.
Úc Tử Duyệt đỏ mặt, leo từ trên bàn xuống: “Trung tá Lăng! Anh tốt xấu gì cũng là Giải Phóng Quân, sao có thể tùy tiện quan hệ với phụ nữ ở đây chứ?” Úc Tử Duyệt vòng qua người Lăng Bắc Hàn, nhìn gương mặt tuấn tú của anh, nghịch ngợm cười nói.
Lăng Bắc Hàn thiếu chút nữa không nhịn được cười: “Sao lại gọi là tùy tiện? Trước kia em là bà xã anh, bây giờ là bà xã tương lai!” Anh nhìn cô, bá đạo nói.
“Em... em là bà xã tương lai của anh lúc nào? Bây giờ anh vẫn còn đang ở trong thời kỳxem xét, nếu như biểu hiện không tốt, em sẽ tùy lúc đá anh!” Úc Tử Duyệt nhón chân lên, hai tay bưng gương mặt tuấn tú của anh, bá đạo nói, trong lòng ngọt ngào vô cùng.
Sao trước kia anh lại không phát hiện ra là cô rất chảnh nhỉ? Không tệ, càng ngày càng tự tin rồi ha?
Vừa mới mat-xa xong, hương sắc cô dường như càng thêm động lòng người, Lăng Bắc Hàn trong lòng thầm nghĩ, “Em cũng đang trong thời gian xem xét của anh đó, có chừng mực thôi, đừng có tự tin quá!” Anh mở miệng, cũng bá đạo nói như cô.
Úc Tử Duyệt liếc anh một cái, đôi môi đỏ mọng đặt lên môi anh, đưa đầu lưỡi phấn nộn liếm cánh môi anh, nhưng lại nhanh chóng buông ra. Từ môi truyền đến cảm giác tê dại, khiến thắt lưng Lăng Bắc Hàn run rẩy một hồi, toàn thân cứng đờ. Vừa định bắt lấy cô, cô lại giống như con rắn từ trong ngực anh trườn đi.
Chạy đến khu vực an toàn, Úc Tử Duyệt cười mị hoặc nhìn vẻ mặt tức giận của anh, đưa đầu lưỡi ra liếm môi, “Em tự tin thế đấy, tới mà xem!” Cô lớn tiếng nói với anh, sau đó chạy vào phòng mình.
Lăng Bắc Hàn liền nhanh bước đuổi theo cô. “A!” Úc Tử Duyệt thấy anh đuổi theo, vội vàng đẩy cửa vào, đang khép cửa lại, anh đã chặn ở bên khe cửa. “Lăng Bắc Hàn! Anh làm gì thế? Đi ngủ đi!” HSức của cô sao có thể địch nổi anh, cảm thấy anh sắp xông vào, Úc Tử Duyệt cắn răng nói.
“Hôm nay là sinh nhật anh!” Lăng Bắc Hàn trầm giọng nói.
“Sinh nhật anh, em đã làm cho anh, quà cũng đã tặng, anh còn muốn thế nào nữa?” Úc Tử Duyệt thở hồng hộc nói, dĩ nhiên biết anh muốn làm gì! Anh không nói lời nào, Úc Tử Duyệt sử dụng hết sức lực chống cự anh, cảm giác được sẽ thất thủ, toàn thân cô cũng toát mồ hôi.
Sau đó, cô đảo mắt một cái đảo một vòng, đột nhiên mở cửa.
Lăng Bắc Hàn xông vào, bởi vì quán tính, cả người bay thẳng về phía cô, “A” Úc Tử Duyệt bị anh ôm, đẩy ngã trên mặt đất, chỉ nghe thấy “Bịch!” một tiếng.
“Đau quá!” Dưới mông truyền đến cảm giác nóng rát, Úc Tử Duyệt bị đau liền kêu lên, Lăng Bắc Hàn nằm trên người cô nghĩ rằng cô cố tình, đè lên cô, không chịu xuống.
“Lăng Bắc Hàn! Em đang đau mông muốn chết này! Anh mau đứng lên!” Tên đàn ông thúi này, anh ta cố tình! Một bàn tay đặt trên ngực cô, cô thực sự rất đau, cảm giác như xương cụt gãy làm đôi.
Lăng Bắc Hàn nhìn cô phía dưới nước mắt như mưa, chần chừ dừng lại một chút, không phải là cô đùa sao?
Vội vàng nhanh chóng đứng dậy kéo cô lên, “Đừng động vào em, thật sự rất đau! A...” Úc Tử Duyệt bị đau không ngừng hít khí lạnh, Lăng Bắc Hàn thấy tình huống không ổn, cúi người cẩn thận ôm lấy cô.
“Đau chết! Mẹ nó! Anh cố tình, cố tình! Chắc cái mông của em xong rồi!” Hai tay Úc Tử Duyệt không ngừng đánh vào ngực anh.
Lăng Bắc Hàn đặt cô nằm lên giường, đưa tay cởi thắt lưng da, cởi quần cô xuống, chiếc quần lót màu trắng đập vào mắt, bàn tay dùng sức xé ra.
Trong nháy mắt khí lạnh thay thế cảm giác bỏng rát, Úc Tử Duyệt lại hít mọt ngụm khí lạnh, Lăng Bắc Hàn thấy cô hơi nâng mông lên, trên mông đọng lại một vệt máu, ở chỗ xương cụt hơi đậm màu, anh ấn tay vào đó.
“A, đau! Anh đừng có động vào em! Đau muốn chết!” Đầu ngón tay anh vừa động vào, Úc Tử Duyệt không chịu nổi lại kêu lên.
Lăng Bắc Hàn nhíu chặt chân mày, sau đó nhẹ nhàng mặc quần lót vào cho cô, kéo quần jean lên, “Đi bệnh viện!” Anh trầm giọng nói xong, ôm lấy cô.
“Hả? Không! Em không muốn đi bệnh viện! Mắc cỡ chết!” Úc Tử Duyệt nằm trong lòng anh tức giận, nức nở nói, Lăng Bắc Hàn không để ý tới cô, cầm chìa khóa xe và ví tiền, vội vàng mặc áo sơ mi của mình rồi ra cửa.
Úc Tử Duyệt vẫn bị anh ôm lên xe, cô không thể ngồi, anh để cho cô nằm trên ghế, nửa người trên nằm trên đùi anh.
Dọc đường đi còn gặp cảnh sát giao thông, sau khi anh lạnh lùng giải thích một phen mới được cho đi.
“Tìm bác sĩ nữ! Không được để bác sĩ nam nhìn!” Đến bệnh viện, Úc Tử Duyệt cũng chấp nhận số phận, nhưng yêu cầu duy nhất làphải để bác sĩ nữ khám cho cô. Lăng Bắc Hàn cười: “Không cần em nói, anh cũng sẽ không để cho người đàn ông khác nhìn, cho dù là bác sĩ.” Anh nhỏ giọng nói.
May mắn là Úc Tử Duyệt không bị gãy xương, chỉ là bị thương phần mềm, sẽ chỉ đau mấy ngày, sau khi bôi thuốc là có thể khỏi.
Suốt cả đêm mới trở về nhà.
“Lăng Bắc Hàn! Em hận anh!” Nằm trên giường, Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn bị phạt trồng cây chuối ở góc tường, tức giận mắng, vừa mắng vừa đau. Lần này thì hay rồi, cô không thể bước đi, cũng không thể ngồi, chỉ có thể nằm trên giường.
Lăng Bắc Hàn trồng cây chuối bằng một tay, hai mắt nhìn cô đang tức giận trên giường, khóe miệng cười cười: “Đây là cái giá của việc nghịch ngợm! Xem em lần sau có dám chơi anh không?” Đừng tưởng rằng anh không biết là cô cố tình mở cửa, anh cũng thuận thế đẩy cô, nào biết sẽ khiến cái mông của cô bị thương.
Úc Tử Duyệt u oán nhìn chằm chằm người đàn ông toàn thân chỉ mặc một chiếc quần đùi màu đen, một tay chống đất, vóc người to lớn, “Anh còn không chịu nhận sai? Lăng Bắc Hàn! Anh đừng có thấy em đối tốt với anh là bắt đầu bắt nạt em!” Cô gái nhỏ kiêu ngạo nói.
Cô nói vậy làm Lăng Bắc Hàn sốt ruột, tuy nói bắt cô lại là điều chắc chắn, chỉ là vấn đề thời gian ngắn hay dài thôi. Cô vẫn cứ giằng co như vậy, chuyện này cũng không sao, nhưng bà nội vẫn đang chờ ôm chắt trai!
Lăng Bắc Hàn chống hai tai, thay thế hai chân đi đến bên giường, dựng ngược nhìn cô: “Anh sai rồi, sai rồi mà!” Anh nghiêm túc nói.
“Thái độ không đủ thành khẩn, nghe như có lệ vậy!” Úc Tử Duyệt tiểu nhân đắc chí nói.
“Vậy thế nào mới được coi là thành khẩn?” Lăng Bắc Hàn cực kỳ nhẫn nại hỏi.
“Anh phải đảm bảo sau này giống Hôi Thái Lang đối xử với bà xã anh ta Hồng Thái Lang vậy, vâng lệnh nghe theo! Bây giờ phải lập tức hứa với em!” Úc Tử Duyệt nhìn anh, bàn tay nhỏ bé đưa đến trước mặt anh, hung hăng ngắt mũi anh, lớn tiếng nói.
“Hôi Thái Lang là ai?” Lăng Bắc Hàn vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
“.......Phụt......” Lời của Lăng Bắc Hàn làm cô cười ra tiếng, nghĩ thầm anh một quân nhân nghiêm túc, nhất định là không biết Hôi Thái Lang là ai, con ngươi đảo một vòng, liền nảy ra ý nghĩ, “Lăng Bắc Hàn!”
“Có!”
“Bây giờ anh đến một phòng khác, mở máy tính của em, tìm ở ổ F một folder tên là Hôi Thái Lang, xem từ tập một tới tập mới nhất, xem không hết không được tới tìm em! Mau đi! Cứ trồng cây chuối như vậy mà đi!” Úc Tử Duyệt hất hàm ra lệnh cho anh.
“.......Tuân lệnh! Bảo đảm nhiệm vụ hoàn thành!” Lăng Bắc Hàn do dự một chút, rồi lập tức không dám chậm trễ nói, hai tay nhanh chóng đi về phía cửa.
“Ha ha.......Lăng Bắc Hàn! Sau này anh cứ đi như vậy đi, phiên bản Âu Dương Phong hiện đại, ha ha” nhìn Lăng Bắc Hàn dựng ngược người đi, Úc Tử Duyệt lại đắc chí nói.
“Bà cô ghê ghớm này!” Sau khi Lăng Bắc Hàn ra khỏi phòng liền mắng một câu, chờ đến lúc anh bắt cô lại, nhất định sẽ coi cô như tù binh mà sai bảo.
Không xem máy tính của Úc Tử Duyệt thì thôi, vừa xem đã khiến Lăng Bắc Hàn giận sôi gan.
Tài liệu ‘Trao đổi Văn hóa Trung Nhật’ vẫn còn lưu, còn đủ các loại ‘BL cao trào, BG cao trào’. Tên thì mờ mịt, nhưng bên trong đều là những tài liệu sắc tình!
“Bản chất vẫn không thay đổi!” Lăng Bắc Hàn nói, di chuyển chuột, đem tất cả các loại tiểu thuyết, phim ảnh mà Úc Tử Duyệt xem như của quý, toàn bộ xóa bỏ hoàn toàn.
Lại mở bộ phim hoạt hình mà cô nói ra, Lăng Bắc Hàn cười cười, cái này đúng là già đầu rồi còn xem hoạt hình.
Lăng Bắc Hàn dĩ nhiên là không muốn xem một hoạt hình trẻ con này, anh thông minh vào mạng tìm hiểu, nghĩ tới lời Úc Tử Duyệt đã nói, tìm xem Hôi Thái Lang đã đối xử với bà xã thế nào.
Điều thứ nhất: Hôi Thái Lang yêu bà xã hơn yêu mình. Lý do....
Điều thứ hai: Hôi Thái Lang vô cùng yêu lao động. Lý do: giặt quần áo nấu cơm, làm tất cả việc nhà.
Điều thứ ba: Hôi Thái Lang thông minh, tài giỏi, có nghị lực. Lý do...
Nhìn ba điều trên, Lăng Bắc Hàn cảm giác mình vẫn phù hợp với tiêu chuẩn, nhìn tiếp đoạn dưới.
Điều thứ tư: Hôi Thái Lang có khả năng sửa chữa tốt: cầu chì nhà đứt, anh đổi; bồn cầu tắc, anh thông; ống nước rỉ, anh vá... Chút việc này, anh cũng có thể làm được! Lăng Bắc Hàn thầm nghĩ.
Điều thứ năm: Hôi Thái Lang vì bà xã mà tốn tiền không đau lòng. Lý do:.... Anh đương nhiên chịu tốn tiền vì cô rồi!
Điều thứ sáu: Hôi Thái Lang không lăng nhăng, một lòng một dạ với bà xã. Lý do:.......Mặc dù không thể ngăn cản được những ánh mắt sói vồ khác, khiến người ta tự nguyện ân cần hiến thân, lỡ làm ra những chuyện sai lầm, nhưng bà xã gọi một tiếng đều biết điều lập tức về nhà......
Lăng Bắc Hàn nhìn xong mấy điều này, quả thật muốn cười.
Điều thứ bảy: Hôi Thái Lang không giấu tiền thuê nhà. Điều thứ tám: không cùng bà xã thảo luận đúng sai, bà xã luôn luôn đúng. Điều thứ chín: Hôi Thái Lang biết làm cơm. Thứ mười: Hôi Thái Lang sẽ làm bà xã vui lòng...
Lăng Bắc Hàn nhìn khắp lượt mấy điều này mấy lần, mặc dù cảm thấy rất trẻ con, bài miêu tả về “Vợ quản chồng” này, đứng từ góc độ Úc Tử Duyệt, cùng với góc độ của tất cả những cô gái khác, tất nhiên đều có thể hy vọng tìm được một người chồng như vậy.
Lăng Bắc Hàn đóng máy vi tính lại, nhìn đồng hồ, lặng lẽ ra khỏi phòng, đi tới phòng của cô, đẩy cửa ra, đi vào thì phát hiện cô đã thiếp đi trên giường!
“Ưmh” người vốn thích động đậy khi ngủ như Úc Tử Duyệt đang muốn lật người, Lăng Bắc Hàn liền vội vàng tiến lên, ngăn cô lại, anh phóng người lên giường, để cô nằm trong lòng ngực mình, không động vào cái mông bị thương của cô.
Cả đêm, anh thường vì chăm sóc cô mà thức giấc, thế mà cô lại ngủ say sưa......