“Mau dậy đi cùng em tới bệnh viện, chúng ta đi khám bệnh. Đừng kéo dài nữa!” Giờ phút này, cô giống như cô chị cả có chính kiến, lấy trong tủ của Nhan Tịch ra một bộ quần áo, đặt lên giường vừa kéo cô vừa nói.
“Duyệt Duyệt, chị không sao! Mấy ngày nữa là khỏe thôi...” Nhan Tịch yếu ớt nói, cô cũng không muốn đi, chỉ muốn yên tĩnh mà ngủ.
“Nhan Tịch, chị không đi phải không? Vậy em gọi điện báo cho người nhà chị tới!” Úc Tử Duyệt tức giận, đe dọa Nhan Tịch.
“Đừng! Duyệt Duyệt, đừng mà!” Nhan Tịch bị dọa vội vàng ngồi dậy, vẻ mặt kinh hoảng nhìn Úc Tử Duyệt. Nhan Tịch như vậy khiến lòng Úc Tử Duyệt chua xót. Cô hiểu được, mặc dù cô xảy ra chuyện lớn, nhưng cô cũng không dám nói với người nhà một câu, cô cũng sợ nhất là người nhà của cô biết tình hình của cô hiện giờ.
“Vậy cùng em tới bệnh viện. Nếu không em thật sự gọi cho người nhà của chị đấy. Chị chịu đựng một mình như vậy, lại không chịu đi chữa bệnh, chị bảo em phải làm sao bây giờ?” Úc Tử Duyệt kích động hỏi, Nhan Tịch này giống như cái lọ vậy, cái gì cũng để trong lòng.
“Chị đi, bây giờ chị đi cùng em, ngàn vạn lần đừng để mẹ chị biết, được không?” Nhan Tịch vừa xuống giường, vừa ngẩng đầu nhìn Úc Tử Duyệt, đôi mắt tròn tràn đầy sự cầu xin. Cô chỉ biết cô không thể để cho mẹ cô nghi ngờ cô mang thai, rồi lại sảy thay, ngay cả bạn trai cũng không có....
Trái tim lạnh lẽo nhiều ngày nay rốt cuộc cũng có cảm giác như bị dao cứa, co rút đau đớn, cảm giác chua xót uất ức xông lên trong lòng khiến cô thiếu chút nữa ngã quỵ xuống.
Lục Khải Chính, tại sao lại đối xử với cô như vậy?
Úc Tử Duyệt đưa Nhan Tịch đi khám phụ khoa, nguyên nhân chủ yếu vẫn là sinh non không kịp thời kiểm tra lại, thì ra máu trong tử cung vẫn chưa chảy ra hết, tình trạng khôi phục cũng không tốt lắm, cần phải tiếp tục truyền nước để chống viêm.
Để Úc Tử Duyệt phải lo lắng, Nhan Tịch rất xấu hổ, nghe lời bác sĩ căn dặn, mỗi ngày cô đều tới bệnh viện để tiêm, thỉnh thoảng lại nghe thấy tin tức của Lục Khải Chính. Trong tim vẫn còn đau, cô không biết rõ Lục Khải Chính thế nào, nhưng cô có thể mơ hồ đoán ra được thân phận của anh!
Cho dù là cảnh sát thì sao chứ? Cũng có thể làm chuyện rồi không chịu trách nhiệm sao? Cô biết rõ anh từ hôn Lăng Bắc Sam là vì suy nghĩ cho cô ấy, nhưng còn cô thì sao? Có lẽ cô chỉ là đối tượng để Lục Khải Chính giải tỏa áp lực thôi…
Sau hai ngày truyền nước, cuối cũng Nhan Tịch cũng không bị chảy máu nữa. Không có việc gì Úc Tử Duyệt liền kéo cô ra ngoài vận động.
“Úc tiểu thư, trung tâm của chúng tôi gần đây mới mở dịch vụ xoa bóp nâng ngực, chị có muốn thử một chút không?” Trong căn phòng spa tràn ngập hương thơm, cô nhân viên mát-xa mặc bộ đồng phục màu trắng vừa nói vừa xoa bóp cho Úc Tử Duyệt.
Úc Tử Duyệt đang thoải mái nằm trên giường, nhắm mắt hưởng thụ. Nhan Tịch nằm ở giường bên kia.
Vốn là Úc Tử Duyệt cảm thấy cô nhân viên mát-xa này đang tiếp thị sản phẩm của trung tâm này, theo bản năng muốn từ chối, nhưng cụm từ “xoa bóp nâng ngực” trong miệng cô nhân viên lại hấp dẫn cô. Cô cũng không quên Lăng Bắc Hàn nói không thích bộ ngực nhỏ của cô.
“Xoa bóp nâng ngực? Có tác dụng sao?” Úc Tử Duyệt kích động hỏi, Nhan Tịch ở bên cạnh đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng nghe thấy lời cô nói.
“Úc tiểu thư, dịch vụ ‘xoa bóp nâng ngực’ mới được trung tâm chúng tôi triển khai, trải qua nhiều lần kiểm nghiệm, xác định có tác dụng mới triển khai, nếu như không có hiệu quả, không phải là phá vỡ tên tuổi của trung tâm chúng tôi sao? Chị nói có phải không?” Cô nhân viên không nhanh không chậm giới thiệu với Úc Tử Duyệt.
“Cái này bao lâu thì có thể thấy được hiệu quả?” Tốt nhất là có hiệu quả lập tức, để gã đàn ông già Lăng Bắc Hàn kia khỏi chê cô! Úc Tử Duyệt nghĩ thầm trong lòng.
“Úc tiểu thư, cái này không vội vàng được, bình thường hai tháng mới làm một lần....”
“Hai tháng......” Úc Tử Duyệt thầm nghĩ, thời điểm ngực của cô nâng lên cỡ C, cũng là lúc hòa thuận với Lăng Bắc Hàn.
“Vậy tôi làm một lần trước! Chị Nhan, chị có muốn... mà đúng rồi, chị cỡ C, không cần....” Úc Tử Duyệt liếc nhìn Nhan Tịch, chán nản nói. Nhan Tịch thiếu chút nữa bật cười, “Để trung tá Lăng biết được, nhất định sẽ ghen ầm lên cho coi...”
“Mắc mớ gì đến anh ta?” Úc Tử Duyệt có ý bảo nhân viên mát-xa lật người, nằm trên giường, cô nhắm mắt lại nói với Nhan Tịch.
Cô cảm thấy ngực mình có cảm giác ấm áp, mở mắt ra, thấy nhân viên mát-xa đổ tinh dầu ấm ra lòng bàn tay, sau đó đặt tay lên ngực của cô, chậm rãi xoa bóp.
“Xoa bóp ngực không chỉ khiến cho ngực lớn, còn có thể tăng cường chống u nang, tăng tuần hoàn máu!” Nhân viên mát-xa lại nói. Bị phụ nữ lạ xoa bóp bộ ngực của mình, Úc Tử Duyệt có chút lúng túng không biết nói gì cho phải, nhắm mắt lại, “Ồ, thật vậy sao......?”
“Chị Nhan, chị cũng thử một chút đi! Phụ nữ nên đối xử tốt với mình một chút!”
“Đúng, đúng, lời của Úc tiểu thư cực kỳ chính xác. Phụ nữ chúng ta nhất định phải luôn duy trì sức quyến rũ mê người.” Hai nhân viên mát-xa phụ họa nói theo.
Nhan Tịch cười cười: “Tôi không có bạn trai, nên không muốn đốt tiền.” Cô nói, dường như có ý châm chọc chính mình.
Chỉ chốc lát sau, Úc Tử Duyệt lại bị nhân viên dụ làm nơi riêng tư, nghe nói có thể làm cho nơi đó hồng nhuận mê người, khít khao giống như xử nữ.
“Tôi đã nói với chị, trai bao nhà đó phục vụ không tệ, có thể cùng chị đi dạo phố, ăn cơm, tản bộ, buổi tối càng có thể......”
“Nhỏ giọng một chút! Người ta không phải là trai bao, là người đàn ông nói chuyện tán gẫu, nếu bị lộ ra thì rất phiền...”
Úc Tử Duyệt ngâm mình ở suối nước nóng, nghe thấy trong góc ba người phụ nữ đang nói chuyện phiếm, cô bị lời trong miệng bọn họ hấp dẫn. Khẽ dịch chuyển thân thể, giả vờ đang ăn nho, nghiêng tay nghe mấy người phụ nữ kia nói chuyện phiếm.
“Đúng, nhất là khi bọn họ dùng nước thuốc kia, đều là thuốc lậu của nước ngoài.... Nhưng hiệu quả lại vô cùng.... tốt đẹp!”
“Chị Từ à, không sợ con trai chị biết sao?”
“Thì sao? Tất cả chúng ta đều dùng.... nó mặc kệ tôi rồi!” Một người phụ nữ lại nói.
Úc Tử Duyệt như có điều suy nghĩ, lắng tai nghe, cũng nghe ra nguyên nhân. Đại khái là trung tâm này gần một câu lạc bộ thể hình nhỏ, ở nơi đó từ chuyện quan hệ thể xác đến thuốc lậu đều đem ra buôn bán....
Là một phóng viên, cô cảm thấy mình vừa tìm được đầu mối tin tức quan trọng.
Truyện được đăng chính thưc tại diendanlequydon.com
“Lăng Bắc Hàn! Tên nhóc nhà anh nhanh nhẹn một chút cho tôi! Đừng làm mất mặt đàn ông nhà họ Lăng?” Lăng Bắc Hàn mới từ trở về từ doanh trại, vừa vào nhà còn chưa nói với bà cụ một câu, bà cụ đã mở miệng, quát lớn với anh.
Cho dù bà cụ không nói rõ, nhưng Lăng Bắc Hàn cũng đã hiểu rõ ý tứ của bà cụ! Đơn giản chính là chuyện kéo Úc Tử Duyệt trở về!
“Bà cụ, tư tưởng của bà thay đổi cũng thật nhanh...” Lăng Bắc Hàn chán nản nói với bà cụ, có thể thấy rõ anh đang bất bình thay cho Úc Tử Duyệt!
“Thằng nhóc này! Còn giữ lấy không buông!” Bà cụ vung gậy về phía anh, bị Lăng Bắc Hàn dễ dàng tránh được, anh cười cười, mang theo vài phần nghịch ngợm!
“Bà nội anh cũng không phải bà già ngoan cố, đầu óc rất tỉnh táo! Trước kia không ưa Duyệt Duyệt, cũng không phải là sợ anh thua thiệt sao? Lúc đó, con bé cùng thằng nhóc họ Lệ kia vẫn còn qua lại!” Bà cụ thẳng thắn nói.
“Bây giờ thì sao? Đã suy nghĩ kỹ rồi ạ?” Lăng Bắc Hàn ngồi xuống bên cạnh, tự rót cho mình một ly trà, vừa thưởng thức vừa nói. Kỳ lạ, sao vẫn là trà Long Tĩnh? Hơn nữa nhìn lá trà trong hộp, vẫn là trà trong quán mẹ vợ Tô Mạt Hề...
“Nhìn người khó tính như anh ở cùng với Duyệt Duyệt lại có thể trở nên vui vẻ...” Bà cụ dịu giọng nói, “…cuối cùng bà cũng có thể khiến cho ông nội anh yên tâm được rồi.” Cho dù tính tình bà cụ cứng cỏi, nhưng rốt cuộc vẫn là phụ nữ.
Lời của bà nội khiến lòng Lăng Bắc Hàn cảm thấy ấm áp không ít: “Bà đã thấy cháu trai bà đào ngũ bao giờ chưa? Bà yên tâm, chỉ là tình thế bắt buộc.” Lăng Bắc Hàn đi tới bên cạnh bà cụ, nhìn bà cười nói, nhưng cũng vô cùng nghiêm túc.
“Mau lên! Trước năm mới bụng Duyệt Duyệt phải có tin vui đấy!” Bà cụ nói, nhướng mày nhìn Lăng Bắc Hàn.
Lăng Bắc Hàn cười, bước chân ra khỏi nhà cũ.
Anh đến phi trường, mua vé máy bay đi thẳng đến Tô Thành.
Đến sân bay Tô thành, gọi điện thoại cho Úc Tử Duyệt, không có ai bắt máy, Lăng Bắc Hàn cảm thấy tức giận. Gọi điện đến tòa soạn báo của cô, bọn họ nói hôm nay cô xin nghỉ, anh gọi xe đi thẳng tới nơi ở của cô.
Nhưng cô không có ở nhà, chỉ có Nhan Tịch đang ở nhà một mình.
“Sáng sớm Duyệt Duyệt đã đến tòa soạn, sao có thể xin nghỉ được?” Nhan Tịch nghe Lăng Bắc Hàn nói, nghi hoặc hỏi ngược lại. Thấy sắc trời càng lúc càng tối, Lăng Bắc Hàn càng thêm lo lắng. Rốt cuộc cô đã đi đâu?
“Trung tá Lăng, anh đừng sốt ruột, đợi thêm chút nữa. Duyệt Duyệt làm việc cũng có chừng mực.” Nhan Tịch trấn an Lăng Bắc Hàn.
“Ừ...... Thân thể em khỏe chứ?” Lăng Bắc Hàn uống một ngụm trà, quan tâm hỏi Nhan Tịch, anh chưa từng quên cô cũng có quan hệ với Lục Khải Chính. Nhan Tịch thôi cười, nhìn Lăng Bắc Hàn: “Thật ra anh ấy mới thật sự là nằm vùng...”
Lời của Nhan Tịch làm động tác uống trà của Lăng Bắc Hàn khựng lại, nhưng ngoài mặt vẫn không chút biểu hiện nào, anh nhìn Nhan Tịch.
“Anh yên tâm, em sẽ không nói ra đâu, em và anh ấy cũng chỉ là ngoài ý muốn.” Nhan Tịch cười giễu cợt nói.
“Em hãy nghĩ thoáng một chút....” Lăng Bắc Hàn chỉ có thể trả lời Nhan Tịch như vậy, ẩn ý trong lời nói, phải để cô từ từ hiểu ra, Lăng Bắc Hàn đứng lên, nhìn đồng hồ, đã hơn tám giờ tối rồi, “Anh ra ngoài tìm cô ấy!” Anh đứng ngồi không yên, nói xong liền rời đi.
“Ha ha.......Thật sao, thật sự rất buồn cười......” Trong quán rượu mờ tối huyên náo, trong một góc, Úc Tử Duyệt cùng một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi ngồi chung một bàn, hai người vừa cười vừa nói. Úc Tử Duyệt bị người đàn ông chọc cho cười rộ lên.
“Úc tiểu thư, cũng không còn sớm nữa, hay là...” Người đàn ông đưa tay, nắm lấy hông của Úc Tử Duyệt, mị hoặc nói bên tai cô, mùi nước hoa Versace xộc vào mũi, khiến Úc Tử Duyệt có chút hoảng sợ.
“Vậy chúng ta cùng ra ngoài...” Cô đứng dậy, bị người đàn ông ôm ra khỏi quán rượu...
Lăng Bắc Hàn dường như đã tìm khắp tất cả ngõ lớn ngõ nhỏ ở Tô Thành, các bãi đậu xe đều không thấy chiếc xe bọ cánh cứng của Úc Tử Duyệt, sau đó nhờ quan hệ rộng, anh mới tìm ra được xe của cô đỗ tại một quán rượu rất nổi tiếng trong Tô Thành.
“Ha ha.......Nói hay lắm....” Giọng nói hào sảng quen thuộc truyền vào tai, Lăng Bắc Hàn đứng trong góc nhìn về phía tiếng cười...