Như Ý lạnh lùng nói.
Cô gái tóc bạc nói: “Cô ta đã động sát cơ, trong lòng đã không còn tình cảm đối với cô, cô còn do dự điều gì?”
Bạo quân lãnh đạm nói: “Trẫm không cần cô dạy trẫm làm gì!”
Bạo quân cắn từng chữ một: “Nếu cô không muốn ra tay, trẫm nhất định sẽ tự mình ra tay!”
Nói xong, hắn từ trên vỏ đao mà chỗ hai mươi bốn binh sĩ sau lưng dâng lên, lấy xuống kim đao!
“Vụt!”
Kim đao vừa ra khỏi vỏ, đao khí lãnh liệt!
Bạo quân lạnh lùng nói: “Hôm nay là trận đối đầu chính thức đầu tiên của ta và ngươi…”
Như Ý lãnh đạm trả lời: “Xem ra tất cả đều là số mệnh! Làm thế nào cũng không thể tránh khỏi trận chiến hôm nay!”
Bạo quân nói: “ Nếu ngươi bằng lòng quay đầu, trở về bên cạnh trẫm, không lại can thiệp chuyện Vương phủ, trẫm có thể tha cho ngươi một mạng!”
Như Ý lạnh lùng cười: “Nếu ngươi chịu lui binh, đồng thời đảm bảo sau này sẽ không tìm Vương phủ gây phiền phức, ta cũng có thể buông tha cho ngươi!”
Bạo quân nhếch khóe môi cười tà mị: “Chuyện đó không cần nói nữa! Xem đây!”
Nói xong, thanh kim đao trong tay hắn phá bỏ không khí, một vệt đao màu vàng bay đi qua!
Như Ý biết hắn công lực đã tăng không biết bao nhiêu lần so với trước đây.
Trước đây công lực của bạo quân đã là sâu không thể lường, lại thêm tu luyện ma công quỷ dị mà biến ảo khôn lường.
Hiện tại công lực gia tăng mãnh liệt, càng khó ứng phó.
Như Ý một chút cũng không khinh địch, không ra được sát chiêu, chỉ là dùng phương pháp an toàn và ổn thỏa nhất, vừa tấn công vừa phòng thủ, bình tĩnh ứng chiến.
Cách đánh phòng thủ một cách bảo thủ của Như Ý dường như làm bạo quân càng kiêu ngạo hơn.
Thanh kim đao trong tay hắn chém ra càng lúc càng hung mãnh lưu loát, ánh đao sắc bén, dệt thành một cái lưới khổng lồ bao lại mặt đất, đem Như Ý bao lại bên trong…
Như Ý lại một chút cũng không dao động.
Bình tĩnh xuất chiêu, từng chiêu từng chiêu phá giải đao pháp hung mãnh của bạo quân.
Đao pháp của bạo quân bá đạo mà hung mãnh, công lực của Như Ý lại cực kỳ thâm hậu, kiếm pháp lại tinh diệu tuyệt luân, thiên hạ vô song!
Người bên ngoài nhìn sang, bạo quân đang ở ngoài, thế công sắc bén mà hung mãnh, bá khí lộ ra!
Như Ý thân hình nhỏ bé bị bao trong lưới do ánh đao dệt nên, bình tĩnh mà chậm rãi ứng chiến, từng chiêu từng chiêu, từ từ phá hủy.
Bên ngoài Như Ý hiện rõ đang rơi vào thế hạ phong, chỉ cần cô có một chiêu phá giải thất bại, cả người cô sẽ bị lưỡi đao nghiền nát…
Nhưng mà cao thủ như Trác lão gia, cô gái tóc bạc lại tiếp tục xem.
Bạo quân mặc dù chiếm tiên cơ, thế công sắc bén.
Nhưng mà người thật sự chiếm thế thượng phong, lại là Như Ý.
Cô giống như tất cả đều đã biết trước, chiêu thức của bạo quân bất kể biến hóa như thế nào, sắc bén, bá đạo…
Cô đều là trấn định tập trung phòng thủ, một chiêu phá giải một chiêu, một chút nào gấp gáp.
Bên trong chậm rãi lại hiện ra một loại cao thủ khí thể vương giả thong dong mà trấn định…
“Vụt” “Vụt” “Vụt”
Kim đao của bạo quân quá lâu không thể công kích, đột nhiên thay đổi sách lược, xuống ba đao từ bên cạnh.
Hắn chính là một tên sư tử cuồng nộ, bá quân uy mãnh, không thể tha thứ cho bất cứ sự tồn tại uy hiếp nào.
Như Ý khuôn mặt trắng nõn bình tĩnh, đột nhiên lột ra ý cười.
Hắn lộ ra sơ hở rồi!
Con người chỉ cần gấp gáp, sẽ lộ ra sơ hở!
Cho dù là công lực cao hơn nữa, cũng chỉ là một người bình thường!
Là người không thể nào không có sơ hở!
Như Ý biết bạo quân quá lâu không thể công kích, trong lòng gấp gáp, bỏ qua công kích chính diện, hạ xuống ba đao từ bên hông.
Ba đao này uy mãnh bá đạo, kiếm khí sắc bén.
Cho dù là ai chỉ cần trúng ba đao này, e rằng sẽ bị chém thành vài khúc ngay lập tức.
Nhưng Như Ý lại là một cao thủ tầng thứ mười…
Sau khi dùng ma hạch của chó ngao tử kim hai đầu, công lực dồi dào cường thịnh…
Bàn tay trái cô nhẹ nhàng ném ra một chưởng, triệt tiêu đao khí bên cạnh, chính diện lại lại tay phải cầm kiếm, xuất ra một kích hung mãnh mà nhanh như thiểm điện.
Một kiếm này, quỷ dị lại thần tốc!
Hoàn toàn là không thể lường trước!
Bạo quân kinh động mạnh!
Hắn nhanh chóng thu hồi chiêu thức, nhưng mà làm sao kịp?
Tốc độ của Như Ý quá nhanh, mà hắn lại vội vàng không kịp phòng, hiện tại càng thêm tránh không kịp.
Không tránh kịp, thì chỉ có cố đỡ!
Bạo quân bất đắc dĩ, kim đao trong tay chuyển hướng chém ra, hướng tới thanh kiếm đang hướng tới.
“Ngươi thua rồi!”
Như Ý cười nói, kiếm trong tay không nhiên biến mất!
“Xoẹt!” “Xoẹt!”
Bên trái đột nhiên truyền đến thanh âm kiếm rung động quá không…
Thì ra đây lại là tuyệt kỹ hai một chiêu hai kiếm tuyệt thế vô song!
Vừa rồi một kiếm quỷ dị của Như Ý, đã từng là hư chiêu!
Mục đích chính là dẫn dụ bạo quân va chạm chính diện…
Một kiếm thật sự của cô, lại có thể trực tiếp công kích đi qua, như vào chỗ không người. Nhẹ nhàng lấy tính mạng của hắn!
“A!”
Bạo quân đột nhiên kinh ngạc hét lên một tiếng!
Hổ khu giống như đột nhiên bị sấm sét đánh trúng, lập tức rút trở lại!
“A?”
Như Ý cũng cả kinh.
Mắt thấy một kiếm từ bên trái thật sự sẽ đâm trúng bạo quân, không nghĩ tới hắn đột nhiên cả người lui về phía sau thu chiêu lại!
Tại sao?
Chẳng lẽ hắn nhìn ra sơ hở?
Không!
Không thể nào!
Như Ý từ nội lực cực kỳ cao phát ra một chiêu tuyệt kỹ lưỡng kiếm!
Hai thanh kiếm nửa thật nửa giả, bạo quân căn bản không thể nào tránh kịp!
Trừ khi…
Hắn đã định thu chiêu từ sớm!
Tại sao?
“Một đao vừa rồi của hắn, nếu phách không Ám Triều kiếm, thì có thể trực tiếp công kích chính diện của mình? Nếu phản ứng của mình chậm một chút, hắn càng dễ dàng thành công.”
“Hắn căn bản là biết mình đã luyện thành công lực tầng thứ mười, có thể đủ để tránh một đao đó, làm sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy?”
“Tại sao?”
Như Ý thật sự không hiểu!
Hành vi ngoài ý muốn thu hồi chiêu đột ngột của bạo quân!
Không chỉ là hắn thu hổi lại công kích, càng làm cho kế hoạch từ sớm Như Ý rơi vào khoảng không, một kiếm hoàn mỹ đó, cũng rơi vào khoảng không như vậy…
Như Ý hoàn toàn không hiểu nhìn bạo quân…
Sắc mặt của bạo quân, lại đột nhiên trở bên căng thẳng mà nhợt nhạt, hai con ngươi sắc bén, lúc này có chút hoảng loạn nhìn chằm chằm bụng dưới của Như Ý.
Như Ý nói: “Tại sao đột ngột thu chiêu?”
Bạo quân gấp gắp hô hấp vài hơi, sau đó lấy lại bình tĩnh vốn có: “Chiêu giả. Trẫm đương nhiên muốn thu lại.”
Như Ý nói: “Không! Ngươi không thể nào nhìn ra đó là chiêu giả!”
Bạo quân cười lạnh: “Ngươi cho rằng trẫm nhìn không ra? Trẫm thực ra sớm đã nhìn ra! Chỉ là có ý dẫn ngươi vào bẫy mà thôi!”
Như Ý nói: “Không biết xấu hổ! ngươi thật là khoác lác không biết xấu hổ, nếu ngươi sớm đã nhìn ra đó là chiêu giả, tại sao lúc nãy lại tránh như lang sói như vậy? Nếu lúc nãy tránh chậm một giây nữa, ngươi đã chết dưới kiếm của ta rồi!”
“Hừ! Hắn chỉ là không nỡ giết ngươi mà thôi!”
Cô gái tóc bạc đột nhiên lạnh lùng nói.
Như Ý nói: “Ngươi lại là ai?”
Cô gái tóc bạc nói: “Một người nỡ giết ngươi!”
Như Ý nói: “Vậy đến đi! Tốt nhất hai người các ngươi cùng nhau lên!”
“Ta không tin ngươi thật sự luyện thành Lê hoa thần kiếm của Trác gia! Cho dù là vậy, ta cũng không tin lê hoa thần kiếm của Trác gia là thiên hạ vô địch!”
Cô gái tóc bạc một mặt lãnh đạm tự tin.
Như Ý nói: “ Lê hoa thần kiếm có phải thiên hạ vô địch hay không ta không biết! Nhưng mà, muốn đối phó ngươi nhất định không vấn đề!”
Cô gái tóc bạc tức giận: “Vậy thì phải nhờ chỉ giáo rồi!”
Nói xong, cô liền tay cầm kiếm, biến thành một đoàn kiếm bạc bay qua, thân pháp như u linh nhào tới!
Thân pháp thật nhanh!
Khí đạo thật cường đại!
Như Ý chỉ cảm giác một luồng cảm giác áp bách cường đại tiến đến, bầu không khí cả sảnh đường giống như thay đổi trầm thấp làm người ta có chút khó thở.
Đây là thực lực của cao thủ tầng thứ chín? Hèn gì người thiên hạ sẽ xem cao thủ tâng thứ chín như sự tồn tại của thần để cung phụng bái lạy.
Như Ý lộ ra nụ cười, Ám Triều kiếm trong tay bay múa như linh xà, biến thành mạn thiên kiếm vũ!
Cô lấy ra lê hoa thần kiếm!
Thực ra từ công lực và cảnh giới của cô, cho dù là võ công gì, binh khí gì ở trong tay Như Ý, đều có thể phát huy ra uy lực siêu phàm.
Võ công luyện đến cảnh giới như vậy…
Một bông hoa ngọn cỏ đêu có thể làm bị thương người ở ngoài trăm mét…
Nhưng mà, Như Ý biết cô gái tóc bạc này không dễ đối phó.
Hơn nữa thực sự rất kiêu ngạo.
Bộ dạng thiên hạ vô địch, giống như toàn bộ thế giới này đều thiếu cô cô mấy triệu lượng bạc.
Như Ý thực sự không quen nhìn người như vậy, muốn áp kiêu ngạo không ai bì nổi của cô ta, bèn vừa xuất chiêu liền dùng lê hoa thần kiến được tương truyền là thiên hạ vô địch.
Thân thể cô gái tóc bạc như mây, kiếm pháp quỷ dị.
Kiếm pháp của Như Ý lại càng tinh diệu, hoa lệ như hoa lệ bay đầy trời…
Trong chốc lát, hai người đã chiến đấu kịch liệt hung mãnh.
Công lực, kiếm pháp, thân pháp, năng lưc ứng biến của cô gái tóc bạc này, đều vượt xa tưởng tượng của Như Ý…
Tuy nhiên Đường Bắc Cương, ma kiếm khách, Trác lão gia đều là cao thủ tầng thứ chín thật sự, hơn nữa đã sớm thành danh!
Nhưng mà, Như Ý có thể khẳng định.
Nếu như ma kiếm khách cùng Trác lão gia dùng kiếm gặp được cô gái tóc bạc, e rằng dựa vào lãnh ngộ đối với kiếm vẫn có thể đủ miễn cưỡng đối phó.
Nếu là Đường Bắc Cương gặp cô gái tóc bạc, Đường Bắc Cương không quen thuộc với kiếm pháp, gặp phải kiếm pháp quỷ dị mà linh động thế này, nhất định sẽ thua trở tay không kịp.
Đây là quyết đấu của cao thủ thật sự!
Cuộc chiến trên khán đài, hấp dẫn gần như toàn bộ ánh mắt của toàn trường.
Đây là quốc gia lấy võ làm đầu, mỗi người đều biết luyện võ.
Nhưng mục đích cuối cùng của mỗi người, đều là trở thành một cao thủ dương danh thiên hạ.
Nhưng mà, muốn trở thành cao thủ dương danh thiên khó khó bao nhiêu?
Mỗi người đều biết, đó gần như là mục tiêu không thể hoàn thành!
Nhưng một số đệ tử thế gia có thân phận, có bối cảnh, có thế lực, có thể thông qua nỗ lực học tập trở thành cao thủ…
Chỉ là một cao thủ bình thường…
Đã là một chuyện rất không dễ dàng rồi.
Cao thủ thật sự…gần như là chuyện nằm mơ cũng không dám nghĩ.
Trác lão gia, Đường Bắc Cương, những cao thủ tầng thử chín như vậy, một khi luyện thành, là đủ để kinh chấn thiên hạ, vạn người kính ngưỡng!
Nhưng mà, Như Ý và cô gái tóc bạc này, lại chỉ là hai nữ tử trẻ tuổi.
Hơn nữa, còn là cao thủ tầng thứ chín.
Trẻ như vậy đã trở thành cao thủ tầng thứ chín?
Đây đã là một việc rất bất khả tư nghị rồi.
Hiện tại hai cao thủ tầng thứ chín trẻ tuổi đang đối mặt, chiến đấu, làm sao không làm cho mọi người huyết mạch sôi trào?
Tóm lại, đây là vũ lực chí cao vô thượng mà trong lòng mỗi người đều luôn mơ đến!
Bạo quân thấy hai người kiếm pháp đều có tinh diệu, đánh nhau không nghỉ, ánh mắt lại từ đầu tới cuối rất nghiêm túc nhìn chỗ bụng dưới của Như Ý…
“Ngân Sương!Trẫm đến giúp ngươi!”
Nói xong, bao quân tay cầm kim đao, gia nhập vòng đấu, nhưng mà đao đầu tiên lại là đẩy ra một kiếm cô gái tóc bạc muốn đâm về phía bụng dưới của Như Ý…
“Phanh”
Đao và kiếm chạm vào nhau.
Phát ra tiếng vang thanh thúy lớn.
Cô gái tóc bạc tức giận nhìn bạo quân: “Ngươi đang làm gì? Ngươi cuối cùng là muốn giúp ai?”
Bạo quân chính sắc nói: “Trẫm đương nhiên là giúp người! Vừa rồi chỉ là nhầm lẫn.”
Cô gái tóc bạc nói: “Ta không cần người giúp! Ngươi đang giúp ai, trong lòng người biết!”
Như Ý cười lạnh: “Hai người các ngươi còn thật sự là thân thiết, thật ân ái a! Đã hai người đều lên rồi, vậy thì cùng đến đi! Giảm phiền phức đánh xong một người lại một người, hai người cùng lên càng thống khoái!”
Bạo quân lạnh lùng: “Ngươi điên rồi sao? Hai cao thủ tầng thứ chín liên thủ, thiên hạ không ai có thể đánh lại! Trừ khi Trác Thiên Hành sống lại!”