Chương 15 Gặp lại
Nghe câu hỏi của cồ, cố Vân Xuyên thu ý cười lại, nghiêm mặt mà nói: “Vấn đề này đang được nghĩ cách giải quyết.”
Giang Nguyền Nguyền cau mày nhìn anh, chờ câu tiếp theo.
“Gần đây tòỉ đang bàn bạc với một nhà cung cấp dược liệu, đã bàn việc hợp tác lâu dài với họ, chỉ còn thiếu bước ký hợp đồng. Đã hẹn xong thời gian ký rồi, ngay vào xế chiều ngày mai.
Trước kia sờ dĩ luôn không thuận lợi là vì giai đoạn trước sở nghiên cứu đang trong quá trình kiến thiết, rất nhiều việc vặt phức tạp cần được xử lý, nhân viên cũng không quá ổn định, đến khoảng thời gian này mới ổn.
Mặt khác, dược liệu của Hải Thành cơ bản bị thương nhân dược lỉệu lớn làm lũng đoạn, không cung ứng đủ. Hơn nữa chúng ta lại là người mới, rất nhiều nhà cung úng ác ý nâng giá. Dần đến việc chúng ta tốn không ít thời gian trong việc thăm dò giá cả, vì thế mới luồn kéo dàỉ tới hiện tại.”
CỐ Vân Xuyên nói sơ về tình trạng trước đó một chút.
Nói ra thì rất đơn giản, nhưng anh là nhà nghiên cứu, khoảng thời gian này phải đàm phán với đám cáo già thương nghiệp kia, quả thực là chịu không ít khổ. Anh không nói sâu về những việc này, nhưng Giang Nguyễn Nguyền cũng có thể đoán ra.
Làm người phụ trách sở nghiên cứu, đương nhiên phải chuẩn bị tất cả những công việc trên dưới của sớ, bị khó xử cũng là chuyện thường, hồi cô ở nước ngoài ít nhiều gì cũng tùng gặp qua.
Nghe xong Cố Vân Xuyên giải thích, sắc mặt Giang Nguyền Nguyền cũng dịu lại: “Thời gian này vất vả cho anh.”
Khóe môi cố Vân Xuyên khẽ nhếch: “Không vất vả, đây là chuyên tôi phải làm.”
”Nhà cung cấp dược liệu lần này là nhà nào?” Giang Nguyền Nguyễn lại nói đến chuyên công việc: “Nếu được thì ngày mai khi ký hợp đồng tôi đi cùng anh, sau này tôi phải tiếp nhận tất cả công việc liên quan đến sở nghiên cứu, về tình về lý cũng nên đi chào hỏì họ.”
Cố Vân Xuyên không có ý kiến: “Được, ngày mai tòi sẽ gọi cho cô.”
Giang Nguyễn Nguyền gật đầu.
Hai người đi thẳng về vãn phòng của Giang Nguyễn Nguyền, thấy anh còn chưa đi, cô khó hiếu mà hỏi: “Còn có chuyên gì sao?”
Cố Vân Xuyên nhã nhặn cười cười: “Muốn hỏi xem đêm nay cô có rảnh không, hôm nay là ngày đầu tiên cỏ đến nhận việc, tôi tố chức một bữa tiệc xem như chào đón cô, đồng thời cũng giới thiệu cô và người trong sở biết nhau.”
Nghe vậy, mày Giang Nguyên Nguyễn giãn ra: “Cảm ơn, đêm nay tòi bao, về sau mọi người sẽ làm việc với nhau, tồi là người phụ trách cũng nên thể hiện một chút.”
Cố Vân Xuyên thấy cô chịu đi cũng khỏng so đo những chỉ tiết đó, chỉ gật đầu cười: “Được, vậy tan ca gặp.”
Nói xong, anh muốn rời đi.
Giang Nguyễn Nguyễn gọi anh lạỉ: “Đợi lát nữa đưa hồ sơ cần tôi xử lý tới đây, dù sao cũng không có việc gì, vừa vặn xem trước một chút.”
“Được, tôi đì lấy ngay.”
Rất nhanh cố Vân Xuyên đã cầm hồ sơ tới. Đưa xong, anh lễ phép rời đi, thuận tiện giúp cô khép cửa lại.
Trong văn phòng chỉ còn lại một mình cô, Giang Nguyễn Nguyền lây điện thoại ra gọi cho Tịch Mộ Vi: “Vi Vi, ban đêm có rảnh không? Giúp tớ đón Triều Triều Mộ Mộ, đêm có nay tớ có chút việc có lẽ phảỉ về trề một chút.”
Tịch Mộ Vi cũng không hỏi cô có chuyên gì mà trực tiếp đáp lại một chữ “OK”.
Sắp xếp xong cho hai đứa nhóc, Giang Nguyên Nguyễn bắt đầu xem hồ sơ. Mãi đến khi Cố Vân Xuyên gõ cửa ờ bên ngoài thì cô mới dừng cỏng việc, đã đến lúc tan ca.
“Thời gian trôi qua nhanh quá…” Giang Nguyền Nguyễn cầm áo khoác, đứng dậy đi ra ngoài.
Cố Vân Xuyên cười cười: “Cô tập trung làm việc quá, khống đế ý cũng bình thường.”
Hai người vừa đì vừa nói, đi ra từ sở nghiên cứu rời lên xe của cố Vân Xuyên, chạy về hướng nhà hàng.
Qua mười mấy phút, cố Vân Xuyên ra hiệu cô nhìn về phía trước: “Chính là chỗ ây.”
Giang Nguyễn Nguyền ngước mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy một tòa nhà cổ kính được xây ven bờ sông, từ xa xa đã có thể nhìn
thấy trên đó điêu rồng vẽ phượng, trông rất khí thế.
Nhà hàng này tên là Vọng Giang Lâu.
Cố Vân Xuyên dừng xe, hai người một trước một sau đi vào cổng Vọng Giang Lâu.
Ngay khi họ vào cửa, trong bóng đêm, một chiếc Rolls-Royce chậm rãi đậu lại ven đường. Lộ Khiêm bước xuống xe rồi kéo cửa sau ra.
Thân hình cao lớn của Lệ Bạc Thâm xuất hiện trong màn đêm, hắn hơi nheo mắt lại yên lặng nhìn vào cổng Vọng Giang Lâu.
Vừa rồi lúc trên xe, rõ ràng hẳn nhìn thấy một bóng dáng rất giống Giang Nguyền Nquvền.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK