Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 14: Thuốc kích dục loại mới

Vuốt lại mái tóc vì phải xoay tròn theo điệu nhảy, Thiên An nhìn khuôn mặt đỏ bừng trong gương. Cô lấy tay xoa mạnh gò má, nhưng chỉ khiến chúng càng hồng hào thêm thôi. Hai tay che mặt hồng trên mặt, chỉ lộ ra đôi mắt chớp chớp, nhưng giờ đây màu đỏ lan qua tai, tràn xuống cổ, cô thấy xấu hổ trước sự dạn dĩ của mình.

Chỉ đến khi trái tim hết dộng bang bang vào lồng ngực, cô mới lấy lại bình tĩnh. Mở túi xách lấy son, cô nhận ra hôm nay mang theo hai màu đỏ cam và cam đất. Có cái gì đó xẹt nhanh qua đầu, nhưng không nắm bắt được nên cô tuân theo bản năng tô lên môi màu son đất.

Cô nghĩ, gam màu cá tính trầm ổn này rất phù hợp không khí tối nay.

Do vẫn còn hưng phấn và kích động, Thiên An không hề biết buồng vệ sinh hé mở, một đôi mắt độc ác chằm chằm theo dõi cô.

Sau khi bàn giao hoàn tất các thủ tục giấy tờ với thân chủ, Đinh Mạnh Khương rời đi trước. Một bóng người đi cuối hàng lang đập vào mắt gã, gã biết hôm nay là ngày may mắn của mình. Móc điện thoại gọi điện, chỉ vài phút sau một phục vụ nam trẻ tuổi đi vội về phía gã.

"Cậu út gọi con có chuyện gì? Con sắp đổi ca rồi, cậu cháu mình đi uống gì đi”

Đinh Mạnh Khương kéo nam phục vụ đến sau cánh cửa thoát hiểm. Gã nói nhanh “Mày còn nhớ chuyện con khốn Giao Giao đến văn phòng Hội luật sư thành phố làm loạn nửa năm trước không?"

“Phải hồi đó cậu bị bạn cô ta đâm thương vai trái, rồi còn vu khống đặt điều là cậu bỏ thuốc kích dục cưỡng hiếp đúng không? Nhớ lại cháu còn cay giùm cậu. Nếu không phải trong tay cô ta cầm đoạn ghi âm cuộc đối thoại bỏ thuốc đêm đó, cháu đã thuê người đánh chết cô ta rồi”

"Cay nhất là con khốn Giao Giao đả tạo, dùng tiền gây sức ép đến cấp trên, khiến tao bị đình chỉ công tác, tốn nửa năm mới lấy lại được danh dự và danh tiếng như xưa. Bao nhiêu vụ án to vì chuyện đó mà bị hủy, tổn thất số tiền khổng lồ” .

"Cậu gọi cháu ra đây chắc không phải để ôn chuyện?” Nam phục vụ cười nham nhở, đôi mắt một mí gian xảo của gã lóe lên.

“Tạo vừa nhìn thấy con khốn đâm tạo bị thương. Không phải nó tố tạo tội hiếp dâm sao? Hôm nay tạo cho nó thực sự nếm mùi hiếp dâm là thế nào?

Nam phục vụ hưng phấn hỏi “Nó đang ở đâu?”

“Nhà vệ sinh” Đinh Mạnh Khương hạ giọng, thì thầm kế hoạch "Sau vụ đấy lúc nào trong túi tao cũng có sẵn thuốc mê. Tí nữa chờ nó ra khỏi nhà vệ sinh, tạo chụp thuốc mê nó, mày chạy đi lấy chìa khóa một phòng gần đây. Cậu cháu mình cùng hưởng”

Nghe lời chia sẻ con mồi của gã, nam phục vụ phòng cười càng dâm ô hơn “Cháu có loại thuốc mới này. Hôm nay định tan ca kiếm con phò đá vài nháy thay đổi cảm giác. Con này đúng là số hưởng”.

“Nó có tác dụng gì?”

“Thuốc của cậu toàn làm người lâm vào hôn mê. Thuốc này người dùng vẫn tỉnh táo, nhưng chân tay không có sức lực, cơ thể tự tiết nước đòi hỏi. Cháu chơi mấy lần rồi, đảm bảo cậu vừa lòng. Thuốc dạng phun, rất tiện hành động” Càng nghe lời giải thích tục tĩu, nụ cười nhã nhặn sau cặp kính càng biến dạng.

Bàn bạc kỹ càng, Đinh Mạnh Khương quay lại nấp gần nhà vệ sinh, gã luôn biết lũ đàn bà mỗi khi bảo đi rửa tay là làm ối việc trong cái chỗ toàn mùi khó ngửi này.

Đúng như dự tính, Thiên An đẩy cửa bước ra, đi dọc hành lang trở về hội trường, đến ngã rẽ thì bất ngờ hít phải thứ sương trắng không mùi. Cơ thể cô xui xuống được người phía sau luồn tay vào nách đỡ lấy.

“Người đẹp, lâu không gặp có nhớ anh không?”

Phải mất một lúc cô mới nghĩ ra người đang nửa ôm nửa dìu cô là ai. Vì từng nếm trải cảm giác dơ bẩn khi ở gần người đàn ông này, nội tâm Thiên An càng hoảng loạn sợ hãi. Cơ thể cô hoàn toàn thoát lực.

Màu áo phục vụ viên đập vào mắt Thiên An, cô mừng rỡ khi có người nhìn thấy. Cô kêu cứu khi thân ảnh đấy đến trước mặt. “Cứu tôi. Giúp tôi với. Tôi trúng thuốc mê”

“Cô yên tâm, tôi đến để giúp cô.” Nói xong nam phục vụ cúi xuống nâng chân cô lên, hổi Đinh Mạnh Khương "Cậu, nhanh lên. Hành lang bên trái không có người, phòng 304A, cháu lấy chìa khóa rồi. Đi nhanh không có người thấy.”

Nghe xưng hô của hai người, Thiên An hoàn toàn tuyệt vọng.

Cửa phòng mở, cô bị thô bạo ném lên giường. Nam phục vụ ra hiệu “Cháu đứng ngoài canh. Cậu làm trước đi, đừng bắn vào trong nhiều quá, cháu không thích lúc làm bị nhàu nhĩ nhem nhuốc quá đầu”

Cánh cửa đóng lại là lúc Đinh Mạnh Khương nhào lên người cô. Tuy không còn sức, nhưng chưa đến đường cùng, cô sẽ không

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK