Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12: Gặp lại tình cũ rác rưởi

Chiếc váy cưới cúp ngực, chút voan mỏng vắt chéo thành chữ V chạy từ ngực ôm lấy hai bên tay, dáng váy đuôi cá dài chấm đất. Thiên An nhìn số lượng đá đính trên chiếc váy này mà trái tim run rẩy bởi sức nặng của nó.

Cô thay vào, đứng trên xoay đủ ba vòng, tạo năm dáng khác nhau để thợ chụp ảnh lưu lại.

Chiếc váy cưới tiếp theo với kiểu cổ bó sát lên cao tới gần cằm, đá quý đính nơi đó tạo hình như vòng cổ cổ điển thời Phục Hưng. Sự diêm dúa ẩn hiện trong lớp tơ mỏng tang, lấp ló gò ngực nơi váy quây siết chặt eo. Chân váy xòe to bồng bềnh, lớp tùng bằng nhựa cứng bên trong khiến cô có cảm giác đang mang một chiếc lồng vĩ đại bên dưới.

Cô lại thay vào, vẫn đứng trên bục, tùy ý thợ chụp ảnh giày vò nhào nặn.

Chiếc váy cưới thứ n+1 cách tân hơn các váy trước. Các lớp ren được xếp chồng lên nhau tạo thành bông hoa nơi cúp ngực, toàn bộ cánh lưng để trần. Phần chân váy là từng lớp chồng từng lớp như hàng trăm bông thủy vụ đặt cạnh nhau.

Chiếc váy vừa khít cơ thể cô, thợ ảnh không mệt mỏi vo tròn bóp méo các tư thế khác nhau.

Từ 8 giờ đến đến đúng 17 giờ không kém một giây, Vũ Ngọc Thiên An được mẹ chồng Đặng Như Nguyệt tha bổng. Bà đang ngồi trước máy tính thảo luận chiếc váy nào xinh đẹp nhất.

Thiên An đi đến góc phòng, nơi xa nhất có thể, lấy di động gọi điện. Hít sâu như hạ quyết tâm, giọng cô ngọt lịm “Chồng”

Có tiếng loảng xoảng đổ vỡ vọng từ điện thoại, lúc này cô mới thấy mọi mệt mỏi hành xác suốt chín tiếng đồng hồ được xoa dịu đôi chút.

“Có chuyện gì?” Câu hỏi cộc lốc, giọng nói lạnh nhạt, vang lên.

“Anh chưa nói với mẹ năm sau mới tổ chức đám cưới à? Anh biết hôm nay bà đưa tôi đi đầu không? Suốt chín tiếng đồng hồ liền, chín tiếng, tổng cộng tôi thay ra mặc vào bao nhiêu chiếc váy cũng không nhớ nổi nữa. Chỉ duy nhất hơn nửa tiếng buổi trưa là được ăn bữa cơm gọi mang đến. Cái eo bị siết lên siết xuống gãy luôn thì anh lấy gì đến tôi hả? Anh có biết mặc váy cưới rườm rà thế nào không hả? Hả???” Đã cố kiềm chế, nhưng Thiên An không thể không rít lên cáu bẳn. Cô từng chứng kiến sự điên cuồng mua sắm thử đồ của Nguyễn Giao Giao, nhưng hôm nay cô mới thực sự được diện kiến nữ hoàng mua sắm.

Lồng ngực phập phồng tức giận, xả ra hết khiến cô bình tĩnh hơn rất nhiều. Đầu kia điện thoại vang tiếng cười nhẹ, cũng không cắt ngang hay dập máy vì phiền.

Vốn giọng Huỳnh Thiên Bảo khàn khàn từ tính, lúc này Thiên An lại áp máy vào tai, khiến mọi giác quan bị phóng đại rất nhiều. Tiếng cười len lỏi vào tai, không bay đi mất, mà từ tốn mò mẫm xuống hai cánh tay cô khiến lòng bàn tay tê tê một cách kỳ cục.

“Đưa địa chỉ cho tôi. Xong việc tôi qua đón”

Đảo mắt thấy không có ai nhìn về phía này, cô lén lút xoa lỗ tai đỏ bừng. “Không cần phiền phức thể. Tôi tự về được.”

"Tuần sau lấy giấy chứng nhận kết hôn, lúc đấy cô cũng nên chuyển về nhà tôi. Chúng ta không cần khách sáo xa cách thế

“Ừ” Thiên An bĩu môi đọc địa chỉ cửa hàng áo cưới.

“Chồng mời vợ bữa tối dưới ánh nến là chuyện bình thường. Cô không cần sợ” Nói xong anh cúp máy, không để cô nói thêm bất kỳ câu gì.

Thiên An trợn ngược mắt nhìn vào điện thoại. Cô vừa bị trêu chọc bởi người lúc nào cũng trưng cái mặt không cảm xúc?

“Thiên An?”

Theo tiếng gọi, cô quay sang nhìn. Quách Tuấn Anh trong chiếc áo phông đen, quần bò rách te tua, anh ta trẻ hơn rất nhiều so với trí nhớ của cô.

“Lâu không gặp. Em mới về nước?”

Cũng hơn nửa năm không gặp, không liên hệ, hoàn toàn cắt đứt thông tin, giờ đây đối diện người yêu cũ, Thiên An cảm thấy bình thản rất nhiều. Hóa ra tình cảm giữa người với người, không được vun vén chăm sóc, mọi cung bậc cảm xúc cũng héo tàn theo thời gian.

“Lâu không gặp. Em về nước được một thời gian rồi” Thiên An coi như không thấy cái bắt tay của anh ta.

“Em đi cùng bạn đến đây à?" Quách Tuấn Anh cũng không cưỡng ép, anh ta tìm đề tài nói chuyện. “Hôm nay anh và Thiên Kim có hẹn lấy album”.

Cô cũng không hỏi album gì để rước nhục, chỉ có câu được câu không khách sáo qua lại trong khi chờ mẹ chồng. Đặng Như Nguyệt vẫn đang cố chấp tranh luận đòi sửa chỗ này, điều chỉnh chỗ kia trên nền máy tính. Cô không biết bà sẽ thất vọng đến mức nào khi biết sự thật về cuộc hôn nhân của con trai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK