*Đây là nguyên văn của tác giả trong bản raw.
Hơn nữa vì cô tuổi nhỏ, cô giáo đặc biệt chú ý nên sắp xếp cho ngồi bàn đầu tiên ở giữa, một cơ hội để thất thần và trốn học cũng không có!
Không biết tại sao, hình như cô giáo vô cùng thích cô, khi đi học thường xuyên gọi đứng dậy trả lời.
Vấn đề lớn nhất chính là vì nhỏ hơn bạn học trong lớp gần hai tuổi, ai ai cũng xem cô là em gái, không có việc gì liền đến bóp bóp mặt cô!
Đồng Đồng khó chịu trong lòng, có biết nội tâm chị đây khinh bỉ các ngươi bao nhiêu không? Các ngươi muốn chết phải không?!
Nhưng cô cũng chỉ có thể kêu gào dưới đáy lòng, căn bản không có khả năng nói ra, dù sao cô cũng chỉ thắng ở đầu óc, còn thân thể chỉ là một đứa bé năm tuổi không hơn.
Tất cả mọi người đều chú ý đến từ khi bé con đi học tâm tình càng ngày càng...rơi xuống đáy vực, nhất là Úy Ương, lo lắng đến nỗi chạy đến trường vài chuyến để hỏi cô giáo có phải bé bị bắt nạt hay gặp chuyện gì đó không vui.
Đồng Đồng chìm trong cảm xúc buồn bực không để ý đến người nhà đang lo lắng, dù sao cô cũng không nhịn được nữa, một ngày hai ngày còn có thể, nhưng mà một năm thì sao đây!
Có thể nhảy lớp được không?
...Đáp án là không ai đồng ý. Đồng Đồng lập tức ủ rủ, bộ dạng tội nghiệp khiến cho mọi người mủi lòng.
Úy Ương ôm cô vào trong ngực, Đồng Đồng đáng thương vừa nhìn cậu vừa hỏi: "Anh Úy Ương, tại sao không cho em nhảy lớp? Anh không tin em sẽ làm được sao?" Cô thực sự không muốn học đánh vần Hán ngữ và học đếm thêm một chút nào nữa!
"Đương nhiên anh tin em, em là thông minh nhất." Úy Ương hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
"Vậy tại sao không cho em học lớp hai?"
Úy Ương đang định trả lời thì Đồng gia gia đã lên tiếng trước: "Bởi vì bé quá nhỏ, cho dù muốn nhảy lớp thì cũng phải học hết lớp một đã, bây giờ chưa hiểu được, lớn lên tức khắc sẽ hiểu."
Lớn lên lớn lên lớn lên, linh hồn của cô đã sớm trưởng thành rồi! Nhưng Đồng Đồng không thể nói ra, tất cả mọi người không đồng ý thì thôi, cô sẽ không cưỡng cầu nữa.
Cái mũi nhỏ sụt sịt, đôi mắt phủ một tầng hơi nước, Đồng Đồng bĩu môi chui vào lòng Úy Ương làm ổ, Úy Ương lập tực nhận ra trên ngực có một mảng ẩm ướt, lòng cũng mềm xuống.
Chưa kịp mở miệng, Đồng gia gia lại nói: "Học xong lớp một thì trực tiếp lên lớp ba được chưa?"
...Hử?!
Tất cả mọi người đều sủng sốt, Đồng phu nhân còn chưa kịp phản đối, Đồng Đồng liền từ trong lòng Úy Ương quay ra nở một nụ cười thật tươi: "Được ạ!"
Đồng phu nhân thở dài, quả thực là hết chỗ nói. Bố Đồng Đồng cũng cưng chiều nó, sao có thể không đáp ứng yêu cầu này?
"Sao cũng được, nhưng mẹ có yêu cầu, nếu con muốn lên lớp ba thì phải được một trăm điểm. Nếu không thì nghĩ cũng đừng nghĩ." Thực ra nhảy lớp thì chỉ cần tám mươi điểm là đã đủ.
Đồng Đồng vô cùng tự tin nói: "Được ạ!" Loại chuyện nhỏ này mà muốn làm khó cô? Không thể nào đâu.
Thế là trong một năm học lớp một, Đồng Đồng trải qua quãng thời gian vô nghĩa nhất.
Chỉ có một việc tốt là...trên TV chiếu bộ phim hoạt hình do thỏ Bát Ca và Chim gõ kiến dẫn chương trình, đây chính là thứ cô thích nhất lúc nhỏ!
Ảnh hưởng từ cô, Đồng gia gia và Úy gia gia mỗi ngày sau khi ăn tối xong đều đến phòng khách, ba ông cháu chen chúc trên chiếc ghế sofa, ôm đồ ăn vặt xem hoạt hình, thỉnh thoảng còn vang lên một trận cười to.
Ông Đồng rất ghen tị với cái cảnh này, ông cũng muốn gia nhập nhưng vợ lại không cho phép...nói là trong nhà có ba đứa trẻ đủ rồi...
Thật bất công, chẳng lẽ bố thì không được trở thành trẻ con sao? Hai ông cụ đều là ngoài già mà trong không già, không thì cũng sẽ không học theo bé ngồi xem hoạt hình đâu!
Ông oán niệm Đồng Đồng hoàn toàn không cảm nhận được, ngoại trừ thời gian đến trường thì lúc nào cũng rất vui vẻ!
Đồng Đồng học xong lớp một thì năm nhất đại học của Úy Ương cũng kết thúc. Cậu ở nhà nghỉ hè, sau đó nhảy lên năm tư đại học rồi tham gia quân ngũ, bởi vì chính sách quốc gia đã mở rộng thành thanh thiếu niên từ mười sáu tuổi đã có thể tự nguyện ghi danh.
Đối vối học vấn của Úy Ương Đồng Đồng chỉ cảm thấy thương cảm, may là anh không học bác sĩ, luật sư hay kiến trúc sư, bằng không người khác có đường sống sao?
Nhưng mà...anh học chính trị cũng vô cùng khủng bố. Nghĩ đến việc kiếp trước Úy Ương ba mươi tuổi đã làm thị trưởng, Đồng Đồng chợt rùng mình. Dù sao đến lúc đó cô cũng mất rồi, không biết anh có trở thành nguyên thủ quốc gia không.
Đồng Đồng nghỉ hè thoải mái lại đơn giản, thi xong làm báo cáo các tố chất cần rèn luyện trong kì nghỉ hè là xong.
Mà Úy Ương cũng kết thúc, đạt được học bổng quốc gia năm nghìn nhân dân tệ, mặc dù ở thời điểm cô hai mươi tư tuổi số tiền này không có gì lớn, nhưng thời điểm này lại không như vậy.
Nhất là khi Úy Ương xuất thân giàu có, đây chẳng khác gì một nền móng khẳng định cho cố gắng của anh.
Úy Ương anh tuấn cao lớn, vóc người lại đẹp, tính tình tuy rằng hơi lãnh đạm nhưng kết hợp với tổng thể thì cũng xem như hòa hợp.
Gia thế càng không có gì để bàn cãi, Úy Ương hiển nhiên trở thành kim quy sáng chói trong mắt phái nữ.
Từ lúc vào học Úy Ương liền chễm chệ ngồi lên vị trí "Tổng thành tích phân khoa đứng đầu cả nước", danh tiếng vang xa trong trường học, các nhóm học tỷ cùng bạn học chẳng khác gì hổ rình mồi luôn chầu chực anh, thủ đoạn chẳng thể đếm được có bao nhiêu.
Lạnh lùng, dịu dàng, cá tính, loli, sư tỷ hay sư muội,...hầu như tất cả hình mẫu con gái đều xuất hiện qua, thậm chí ngay cả hoa hậu giảng đường Lâm Hoa nổi tiếng tâm cao khí ngạo cũng có tình ý với anh, nhưng Úy Ương mảy may chưa từng rung động. Mặc kệ bao nhiêu người đẹp thành tích tốt giàu có nhiệt tình, anh không cũng không hề để ý tới.
Chính xác là hoàn toàn không để vào mắt!
Bình thường ngoài việc trao đổi cần thiết khi học tập, chỉ cần nhắc đến gia cảnh hay đời sống tình cảm, Úy Ương tuyệt đối không nói hai lời quay người rời đi, mặc kệ đối phương là ai.
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ là Úy Ương không vừa mắt người con gái nào cả. Không thể có chuyện như vậy được, mặc dù là trường đại học nổi danh trong nước nhưng nữ sinh tướng mạo xinh đẹp vẫn rất nhiều, trong đó có đủ loại nữ thần tài hoa xinh đẹp, so với phụ nữ đã ra ngoài xã hội, nữ sinh trong trường càng thêm thanh thuần sạch sẽ, tại sao lại không thích?
Chỉ có Đồng Đồng mới biết nguyên nhân. Mỗi khi cô hôn nhẹ hay gần gũi với anh, anh liền có cảm giác, chính là luyến đồng* không sai nha ~
*Luyến đồng: Yêu trẻ con
Đồng Đồng gào thét trong lòng, nếu như bị người khác biết thì họ có cảm thấy anh biến thái không? Cảm thấy mình thật là tà ác, tự nhiên lại suy nghĩ như vậy.
Có điều dù ngoài miệng nói không lo lắng, nhưng thực ra cô chưa từng tận mắt thấy Úy Ương cự tuyệt ai, căn bản không thể yên lòng được.
Cho nên cô quyết định cùng Úy gia gia đến trường xem Úy Ương đại diện cho sinh viên năm nhất phát biểu cuối năm, đồng thời nhận học bổng.