• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết qua bao lâu... Một tuần...một tháng...hai tháng...!

“Chủ nhân Ngươi không thể chết, ta đã không biết chôn vùi bao lâu mới được Ngươi làm thức tỉnh và Ngươi là người chủ đầu tiên đặt cho ta một cái Tên đẹp, điều mà các Chủ nhân trước đây không ai làm. Ngươi đã hôn mê hai tháng rồi ” Tèo than thở.

Huỳnh Thắng rên đau đớn và mở mắt từ từ, hắn thấy đau đớn cùng cực, cơ thể như trăm ngàn đao kiếm đâm qua. Hắn nghe phản phất tiếng gọi của Tèo trong Hồn hải.
Nhìn Huỳnh Thắng tỉnh lại Tèo vô cùng sung sướng, nhưng hắn im lặng không dám tiếp tục quấy rầy.

Cắn răng nén cơn đau lại Huỳnh Thắng ngồi dậy từ từ và kiểm tra cơ thể mình. Những vết thương đã lành lại từ lâu, dưới bụng vết thương đã lành chỉ còn lại vết sẹo mờ nhưng quanh đó vùng da có màu Tím, có lẽ vết tích ấy do Cốt Thứ dư âm còn để lại.
Sau vài phút kiểm tra thân thể, Huỳnh Thắng run lên Tuyệt vọng biết mình giờ đây đã trở thành một Phàm Nhân không hơn không kém vì ngay Đan điền, Nguyên Anh đã bị đánh nát không thể hấp thu Linh khí và vận dụng Linh Lực được.
Còn Linh Hồn cũng bị Thương khá nặng nhưng không nghiêm trọng, ngoài ra Thính giác của hắn cũng bị Phế xem như một kẻ điếc và Ma Quân Kiếm đã rơi vào Nguyên Tinh.

Huỳnh Thắng vừa đau đớn về thể xác vừa đau xót Tinh thần, cuộc chiến này hắn đã thảm bại. Từ lúc đặt chân Thế Giới này, Hắn một đường hát vang và không nghĩ được mình lại rơi vàotình cảnh này dù cho có nằm Mơ.

Huỳnh Thắng chua xót cùng cực, không thể chấp nhận sự thật hiện tại Hắn muốn kết thúc cuộc đời này tại bên trong không gian của Tèo Cũng giống như Khắc Đa chủ nhân trước của Tèo.

Như cảm nhận nổi tuyệt vọng cùng cực của Huỳnh Thắng, Tèo lên tiếng “ Con đường Võ đạo đầy Chông gai, Chủ nhân gặp đại nạn không chết nghĩa là còn hy vọng xây dựng lại, quan trọng là Người có muốn đi làm hay không thôi. Chủ nhân biết không?
Lần đầu gặp Người tôi rất vinh dự vì Người là một người tốt biết quý trọng bạn bè, tình thân... Người tốt thì Ông Trời sẽ không ngược đãi. Người dù không như xưa, là phế vật nhưng Người vẫn còn có ta, ta thề sẽ theo Người đến cuối con đường”.

Nghe Tèo truyền âm động viên, Huỳnh Thắng cảm thấy trong tìm thức như có một dòng nước ấm chảy xuôi xua đi sự lạnh lẽo trong Tâm hồn. Hắn cắn chặt răng và cảm ơn Tèo rồi chìm vào giấc ngủ Say!

Tại một gian phòng mật xa hoa lộng lẫy, một bóng người ngồi quay lưng vào trong tay vân vê vuốt lấy thanh kiếm miệng thì thầm như tâm sự với tri kỷ.

Người đó không ai khác chính là Nguyên Tinh tay vuốt nhẹ thân Ma Quân Kiếm “ Không nên kháng cự, tên đó đã chết là điều không nghi ngờ vì trúng Tuyệt chiêu của ta thì ngay cả Bán Thánh cũng không thể thoát huống chi một tên Nguyên Anh nhãi nhép”. Nói đến đây Nguyên Tinh răng cắn vào nhau ken két tức điên.

Tại trận chiến ấy tuy hắn thắng tuyệt đối nhưng hắn cũng phải trả một giá vô cùng đắt đỏ, Linh hồn của Hắn cũng bị tổn thương lớn. Thân thể bị thương còn phục dụng Đan dược để phục hồi nhanh chóng, ngược lại Linh hồn bị thương thì cần phải có Đan dược chuyên điều trị Linh hồn.

Mà Đan dược này dù có tiền cũng khó mua được, nếu mua được để phục hồi hoàn toàn phải mất thời gian vô cùng. Dù Nguyên Tinh là Thái Thượng trưởng lão cũng chỉ thụ động.

Nguyên Tinh không thể tưởng tượng được một cái Nguyên Anh nhãi nhép lại làm hắn tổn thương lớn đến thế. Và cũng không ngờ Huỳnh Thắng lại có tuyệt chiêu tấn công Linh Hồn lợi hại như vậy...

Nghĩ đến đây hắn vừa giận, vừa sợ Huỳnh Thắng. Nếu để tên này có thời gian trưởng thành thì khó lường được điều gì xảy ra...

Huỳnh Thắng thoát một kiếp đó là do [ Thiên Y Vô Hạn], hắn đã luyện đến Tầng hai và đã thoát thai chín huyệt. Mặc dù chỉ chín huyệt trong ba mươi sáu huyệt nhưng nó rất kinh khủng.
Tầng hai [Thiên Y Vô Hạn] như gắn liền Thể nội, nó phá vỡ quy tắc của tự nhiên. Sự sống sót của Huỳnh Thắng là một minh chứng, nếu như không luyện được tầng hai thì có lẽ hắn đã có thể ngắm “ con Gà khoả thân trên bàn thờ”!
..…...
Thêm một tháng trôi qua.

Một dáng người thanh niên không mấy thu hút đang từng bước sải chân len lõi vào nhóm đông người.

“ Tèo, Ngươi đưa ta đến đâu thế” Huỳnh Thắng hỏi.

“ Nơi này là Đại Thổ Tây Vực cách nơi ở của Chủ nhân hơn Ức vạn dặm. Đây là hình ảnh sơ lược Địa đồ” Tèo đáp.

Trong thức hải Huỳnh Thắng hiện lên Sơ đồ lãnh thổ. Tu Chân Giới có tất cả năm Đại Vực : Đông Vực, Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực. Trung Vực. Nơi hắn xuyên việt đặt chân đến là Nam Vực được đánh giá là Đại Vực kém cỏi nhất và xếp hạng chót về Tài nguyên trong các Đại Vực. Biết thông tin này Hắn không biết nên vui hay buồn nữa. Điều đó có nghĩa là Đại Vực hắn xuất thân được xem như “ Chó ăn đá, Gà ăn sỏi”. Hơi khắm à nha.

Xem thông tin tiếp hắn thấy Trung Vực được bôi đen toàn bộ địa đồ, vị trí nằm giữa trung tâm bốn Đại Vực. Không có thông tin gì chỉ ghi một dòng chú thích “ Chưa cập nhật”!.

Nhìn khuôn mặt Ngu của Huỳnh Thắng, Tèo hiểu hắn muốn hỏi cái gì liền nói “ Khi chủ nhân hôn mê lần hai, Ta đã bay xuyên lục địa Ức vạn dặm để đến nơi đây. Theo Ta đoán Giữa bốn Đại Vực đều có lối đi giao nhau có thể chọn Truyền tống hoặc dùng Phi hành thuyền để di chuyển, Phi hành thú không được sử dụng nhiều là do khoảng cách quá xa, nếu đi thì rất lâu.

Trong quá trình Phi hành có một lớp bình chướng Không gian ngăn cản Ta không thể phá vỡ được vì bản thân ta cũng đang Tổn thương, nên ta đi đường vòng và đến Đại Thổ Tây Vực.”

Nghe Tèo nói thế, Huỳnh Thắng hỏi “ Ngươi cũng bị Thương? Ngươi là Chí bảo mà”.
Tèo nghe hắn hỏi liền âm trầm hồi ức về chuyện cũ “ Cuộc chiến ấy quá kinh khủng, chủ nhân không tưởng tượng nổi đâu. Chủ nhân cũ của ta trọng thương thì ta làm sao thoát khỏi”

Huỳnh Thắng im lặng và suy nghĩ “ Trung Vực có lẽ là nơi Cấm khu, bị cô lập hoàn toàn với bốn Đại Vực kia. Muốn khám phá thật không dễ. Đại Thổ Tây Vực được xếp hạng áp chót chỉ trên Đại Thổ Nam Vực ”...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
toibet
23 Tháng năm, 2020 20:48
Cám ơn bạn rất nhiều vì đã động viên!
Mai Chúc
23 Tháng năm, 2020 15:50
ủng hộ tác
toibet
16 Tháng năm, 2020 09:04
cho điểm mình 5 sao ủng hộ tinh thần nha :)
toibet
16 Tháng năm, 2020 09:04
cho điểm mình 5 sao ủng hộ tinh thần nha :)
toibet
16 Tháng năm, 2020 09:01
Bạn đọc thấy Tên địa danh toàn là Nước VN mình,.
toibet
16 Tháng năm, 2020 09:00
Thuần việt đó, viết cũng gần 1 năm rồi.
toibet
16 Tháng năm, 2020 08:59
Viết tay đó bạn :D
Khương Duy
15 Tháng năm, 2020 00:17
ủng hộ bác ấy ra chap. Đọc nhiều chỗ hài, gần gũi dân Việt
blackhole
14 Tháng năm, 2020 22:49
thì bác ấy viết hay sao ấy mà .
Khương Duy
14 Tháng năm, 2020 22:40
truyện dịch hay việt nam viết vậy bác Tây?
voledaochu
14 Tháng năm, 2020 15:42
vãi vào thấy toàn lão tây vô danh bình luận z
toibet
13 Tháng tư, 2020 08:32
Mọi người vô thảo luận để đóng góp ý kiến , chứ nhìn thấy buồn quá :((
toibet
01 Tháng tư, 2020 11:10
"Cuộc vui nào cũng sẽ tàn, cục đá cũng sẽ tan". Huyền huyễn là vô hạn !!!
toibet
19 Tháng ba, 2020 08:55
Ôn dịch rồi cũng sẽ qua. Chúc mọi người luôn bình yên giữa tình hình phức tạp này
toibet
27 Tháng hai, 2020 15:13
Đang đại dịch, ở nhà đọc truyện là "Thượng Sách"
toibet
14 Tháng hai, 2020 13:56
đang dịch bệnh nên tác giả trốn dịch. nhưng sẽ ra đều vào tuần sau
Number
13 Tháng hai, 2020 23:54
Cố gắng viết full đi bạn. Với lại chú ý viết cách dòng ra.
toibet
21 Tháng một, 2020 10:52
Chúc các đạo hữu năm mới dồi dào sức khỏe và thuận lợi trong công việc!
toibet
16 Tháng một, 2020 09:55
:DDDDD
toibet
15 Tháng một, 2020 17:22
Truyện đọc có nội dung rất mới mẻ, khác hoàn toàn các Bộ Huyền Huyễn. Truyện có hướng đi vô cùng bao la có thể so với Đế Bá nhiều thế giới, chủng loại sen kẻ. Tôi hi vọng truyện sẽ có nhiều tình huống, tình tiết cuốn hút hơn.
toibet
31 Tháng mười hai, 2019 10:57
Thời gian trôi nhanh quá, làm lòng người thổn thức...
toibet
14 Tháng mười một, 2019 08:44
Chỉ còn hơn 1 tháng là Tết Tây, ngồi ngẫm lại thời gian sao trôi nhanh quá!
toibet
13 Tháng mười một, 2019 09:15
Vạn mộng xuân thu vừa tỉnh giấc!
BÌNH LUẬN FACEBOOK