Mục lục
[Dịch] Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm (Xuyên Việt Vị Lai Chi Nam Nhân Bất Hảo Đương) - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn D1 cũng không phải ngồi không, bọn họ vẫn luôn liên lạc với hai người D2 và D3 nhưng trước sau vẫn không thể kết nối. Cho dù bên kho hàng đã truyền tới tin tức tốt nhưng tâm tình bọn họ càng ngày càng không xong.

Bọn họ đã ẩn ẩn cảm giác được không ổn, chỉ sợ căn cứ bí mật đã xảy ra chuyện. Mỗi lần nghĩ đến khả năng này, trong lòng bọn họ liền hối hận vì sao lúc D2 đưa ra thỉnh cầu lại mê muội với chiến tích trong tay mà không điều động hư năng lực qua hỗ trợ.

Bọn họ càng thầm hận quân bộ Liên Bang đã hạ một bàn cờ cực tốt, dùng phương pháp dương đông kích tây đem lực lượng của bọn họ phân ra, phá chiến thắng rõ ràng đã nằm trong tay bọn họ.

“Anh nói, D2, D3 có phải đã xảy ra chuyện hay không.” Không khí trầm mặc, D10 nhỏ tuổi nhất kìm nén không được mở miệng hỏi.

Mọi người đều trầm mặc không nói, cảm xúc càng ngày càng đi xuống. D1 thấy thế liền lớn tiếng phản bác: “Không có khả năng, nửa giờ trước chúng ta đã liên lạc được với họ, lúc ấy D2 nói hết thảy đều bình thường, những người lẻn vào đã bị chiến đội cơ giáp thành công chặn lại, mà mấy người Carter và Pitt cũng đã chiếm được thượng phong.”

“Vậy vì sao virus T không bùng nổ?” D10 rốt cuộc hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người, dựa theo báo cáo của D2 thì virus T hẳn phải ra đời vào hai mươi phút trước, nhưng sao đến bây giờ cái gì cũng không phát sinh?

D10 hỏi làm D1 lại trầm mặc lần nữa, lúc này mới mở miệng khàn khàn nói: “Có lẽ virus T tạm thời xuất hiện dị biến, dù sao trước đây chúng ta cũng chỉ thành công một lần, ai cũng không biết khi virus T chân chính thành hình thì sẽ có tình huống gì, hoặc là bây giờ chính là thời gian ủ bệnh của virus T, chưa thể hiện được cái gì…”

D1 nói làm mấy người khác lên tinh thần một chút, đúng vậy, hiện tại không có động tĩnh cũng không tỏ vẻ bọn họ đã thất bại, bây giờ còn không bằng tiếp tục liên lạc căn cứ bí mật, có lẽ giây tiếp theo bọn họ liền liên lạc được và nhận được tin tức tốt..

Nhìn tất cả mọi người đều tươi tỉnh lại, tâm tình D1 tốt hơn một chút, hắn tiếp tục nói: “Tôi vừa mới liên lạc với Lôi Đặc, cậu ta nói đã phái Uy Đặc qua, chúng ta hẳn là rất nhanh biết bên D2 rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Vì sao liên lạc bị gián đoạn."

Dù sao đây cũng không phải thế giới ảo của quốc gia bọn họ, là một kẻ xâm lấn, bọn họ vẫn không có cách nào hoàn toàn khống chế nơi này, cơ hồ mỗi ngày đều có lúc bị mất liên lạc, chỉ là không dài như lần này, bình thường chỉ mất liên lạc trong vài phút. D1 theo bản năng mà hướng suy nghĩ theo chiều tốt đẹp, hắn thật không hy vọng sẽ dùng đến đòn cuối cùng kia……

Mấy người D1 tiếp tục cố gắng liên lạc với căn cứ bí mật, nhưng vẫn thất bại như cũ. Không bao lâu, bọn họ cảm giác được một cổ năng lượng khủng bố đột nhiên buông xuống trên đầu, bọn họ còn chưa phản ứng thì đã bị cổ năng lượng kia vô tình mà nghiền cán xuống.

D1 sau khi cảm ứng được cổ năng lượng kia thì sắc mặt đại biến, thất thanh kinh hô: “Hư…… Chuyện này không có khả năng!”

D1 nguyên bản cho rằng Hoa Hạ Liên Bang lần này chỉ phái tới một hư năng lực giả cho nên cố ý thiết kế đem tên hư năng lực giả kia cùng với đội điều tra của Liên Bang dẫn tới nơi bọn họ đã sớm thiết kế bẫy rập, lại phái hai hư năng lực giả phụ trách toàn lực tiêu diệt hư năng lực giả kia.

Lúc nhìn đối phương không hề biết mà bước vào bẫy rập, không đợi đám D1 cao hứng thì bọn họ lại phát hiện căn cứ bí mật cũng bị một đội ngũ khác xâm nhập, D2 khẩn cấp thông báo để bọn họ biết bên đó còn có một hư năng lực giả cường đại. Việc này làm D1 thập phần buồn bực, không nghĩ tới chuyện vạn vô nhất thất như thế lại xuất hiện.

Bất quá D1 vẫn chưa quá mức kinh hoảng, vì cam đoan căn cứ bí mật an toàn. Hắn đã để lại hai hư năng lực giả tọa trấn tại đó. D1 cho rằng, hai hư năng lực giả đối phó một hư năng lực giả thì tuyệt đối không thành vấn đề.

Không sai, lúc này đây, đế quốc Khải Rải vì bảo đảm kế hoạch T thành công, không chỉ phái ba mươi đỉnh cấp hacker mà còn đồng thời phái ra bốn đỉnh cấp hư năng lực giả tới đối phó hư năng lực giả mà Hoa Hạ Liên Bang phái tới.

D1 nghĩ rất tốt đẹp, hai địa phương đều có hai hư năng lực giả, tuyệt đối có thể tiêu diệt hai hư năng lực giả mà Liên Bang phái đến, nhưng hắn không thể tưởng được bẫy rập bên kia thành công, nhưng căn cứ bí mật nơi này lại lâm vào cục diện bế tắc. Trong tình thế hai đối một mà bị đối phương đánh ngang tay, giằng co không chiếm được ưu thế, hắn càng không nghĩ tới sẽ bị mất liên lạc với D2 và D3.

Hắn kỳ thật đã cảm giác được không ổn, nhưng lại không nghĩ cũng không chịu thừa nhận sẽ thất bại, trong lòng mong đợi căn cứ bí mật vẫn bình thường giống như những lần mất liên lạc trước, không phát sinh điều gì ngoài ý muốn. Nhưng mà lúc cổ hư năng lực khổng lồ xuất hiện thì D1 liền biết nơi căn cứ chắc chắn đã xảy ra chuyện.

D1 cũng không phải một hacker đơn thuần, hắn đồng thời còn thức tỉnh hư năng lực, chỉ là hắn không muốn mất đi tự do cho nên lựa chọn tiến hóa năng lực hacker. Có lẽ hắn có thiên phú dị bẩm nên hư năng lực cũng không dừng tiến hóa, hắn thành công đột phá hai lần, thăng cấp tới cao cấp.

Đây vẫn luôn là bí mật của hắn, hắn biết nếu như bị quân bộ đế quốc biết, hắn tuyệt đối sẽ mất đi tự do, cuối cùng trở thành một thực nghiệm để nghiên cứu. Cho nên hắn vẫn luôn phong ấn hư năng lực, chỉ bại lộ ra năng lực hacker.

Đây cũng là lý do vì sao dưới áp lực khủng bố của hư năng lực, D1 còn có thể mở miệng và có thể ngăn cản một phần năng lực nhất định.

Bất quá, liền tính như thế, D1 cũng không thể chạy thoát một kích toàn lực của tiểu Tứ, D1 rất rõ ràng, dưới cổ hư năng lực kinh khủng này, năng lực của hắn cũng chỉ theo bản năng bảo hộ chủ thể, nhưng giây tiếp theo lại tựa như thần phục vua của chính mình, tự động buông phòng hộ, khẳng khái chịu chết.

Trong đầu D1 linh cảm chợt lóe, nháy mắt bừng tỉnh, cổ hư năng lực này tuyệt đối không phải là đỉnh cấp, mà là đã đột phá đỉnh cấp, đạt tới cảnh giới hư vương trong truyền thuyết, thậm chí là hư thần chưa từng xuất hiện trong thế giới ảo…… Lúc trước hắn từng nghiên cứu qua một cuốn sách về hư năng lực, nó từng nhắc tới "hư thần cũng có khả năng tồn tại".

D1 trơ mắt mà nhìn thành viên trong đội của mình biến thành điểm trắng tiêu tán ở thế giới ảo, nếu không phải hư năng lực của hắn theo bản năng ngăn cản đòn công kích kia thì chỉ sợ hắn cũng giống như đồng đội biến mất vô tung vô ảnh. Nhưng cho dù như thế, hắn cũng biết thời gian không nhiều, hắn thấy hai chân chính mình bắt đầu hư hóa, hóa thành điểm trắng chậm rãi biến mất……

“Ngươi là hư vương, hay là hư thần?” D1 không chút nào sợ hãi hỏi.

Nguyên bản áo đen che mặt đã bị cổ hư năng lực kinh khủng kia phá hư, lộ ra diện mạo thật, hắn ước chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tướng mạo tuấn lãng, tóc màu vàng kim, đôi mắt màu xanh ngọc thâm thúy, ngũ quan lập thể khắc sâu, đây là những đặc điểm của người ở Khải Rải….

“Á? Thế nhưng còn chưa chết?” Nguyên bản nghĩ một kích có thể tiêu diệt hết mọi người, tiểu Tứ nhìn thấy còn có người tồn tại nhịn không được kinh ngạc lên. Giây tiếp theo tiểu Tứ liền xuất hiện ở trước mắt D1.

Trên đầu có chỏm tóc bím dựng thẳng, khuôn mặt bụ bẫm, dáng vẻ chỉ mới năm sáu tuổi của tiểu Tứ làm ánh mắt D1 vô pháp tin tưởng.

“Hoa Hạ Liên Bang sao có thể có loại tồn tại này?” dáng vẻ Tiểu Tứ vừa thấy liền biết là người Hoa Hạ, D1 tuy rằng biết người ra tay tất nhiên là người của Hoa Hạ Liên Bang, nhưng lúc nhìn đến bộ dáng trẻ con tiểu Tứ thì hắn kinh ngạc vô cùng, cũng vô pháp lý giải, vì sao với tuổi tác của tiểu Tứ lại có thể nó năng lực mạnh đến như vậy, cho dù là thiên tài hư năng lực giả thì cũng chỉ thức tỉnh năng lực khi tới tuổi nhất định, sau khi vượt qua giai đoạn thực tập thì mới có thể bắt đầu thăng cấp, từ sơ cấp đến trung cấp rồi cứ thế đi lên mới có thể trở thành hư vương…..

Nhưng nhìn đứa trẻ có khả năng đã trở thành hư thần, D1 cười khổ, chẳng lẽ vận số Hoa Hạ chưa hết, cho nên mới may mắn có được loại vương giả trời sinh này? D1 cuối cùng chỉ có thể cho rằng như vậy.

Tiểu Tứ cũng không trả lời D1, nó chỉ chạm vào thân thể D1 liền nắm được tư liệu của đối phương: “Ngươi thật kì quái, thế nhưng đồng thời cùng tồn tại hacker cùng hư năng lực, hơn nữa hai năng lực đều đạt tới độ cao nhất định.” Tiểu Tứ đương nhiên rõ ràng thế giới này hư năng lực cùng năng lực hacker vô pháp cùng tồn tại.

“Ta cũng không biết.” Nhìn tiểu Tứ một bộ tiểu đại nhân, D1 cảm giác thập phần buồn cười, thế nhưng nở nụ cười. Có lẽ biết chính mình sắp chết, D1 không hề áp lực, đơn giản thống thống khoái khoái mà trở lại là chính mình, thích cười liền cười….

“Ừm, rất có tính nghiên cứu.” Tiểu Tứ nhìn nhìn D1, có lẽ bề ngoài tuấn lãng của đối phương làm tiểu Tứ rất có hảo cảm, nó nháy mắt quyết định. Chỉ thấy tiểu Tứ quyết đoán vươn tay nhỏ chính mình, thẳng hướng đầu D1.

D1 ngạc nhiên nhìn động tác của tiểu Tứ, phát hiện tay tiểu Tứ thế nhưng hoàn toàn đi vào đầu mình, sau đó liền cảm giác linh hồn của mình bị bắt lấy, như là bị rút linh hồn khi đang sống sờ sờ, lại như là bị xé rách thân thể……

“A……” Kịch liệt đau đớn làm D1 vô pháp tự khống chế mà kêu thảm thiết, thân thể hắn kịch liệt run rẩy.

Nhưng đau nhức lại làm hắn cực kỳ thanh tỉnh, trong lòng hắn còn có ngàn vạn nghi vấn, không biết sao đứa trẻ kia lại làm vậy với mình? Vì sao hắn sẽ cảm thấy đau nhức như vậy? Vì sao tay đối phương có thể hoàn toàn đi vào đầu hắn …… Chính là hắn còn không có cơ hội hỏi ra thì tay của tiểu Tứ đã rút về, D1 liền mất ý thức lâm vào một mảnh bóng tối. Toàn bộ thân thể hắn đột nhiên phanh một tiếng, toàn bộ nứt vỡ ra, hóa thành vô số điểm trắng chậm rãi tiêu tán ở giữa không trung.

Tiểu Tứ chăm chú nhìn về phía tay mình, trước khi D1 mất đi ý thức, nó đã vô thanh vô tức khởi động trang bị vẫn luôn dấu trong tay.

Tiểu Tứ mở tay phải, trong tay nó đang cầm một khối năng lượng tản ra ánh sáng màu trắng. Tiểu Tứ cẩn thận nghiên cứu, thực nhanh liền phát hiện, trong khối năng lượng đang phát sáng có một sợi tơ rất nhỏ đang phát ra ánh sáng màu vàng….

“Chà, tinh thần thể của người này quả nhiên có chút dị thường, xem ra mình cũng không còn nhàm chán trong thời gian chờ tiểu Hoa thức tỉnh rồi.” khóe miệng Tiểu Tứ không tự chủ được mà cong lên, mi mắt cong cong, xem ra tâm tình cực tốt, “Cũng coi như ngươi may mắn, đụng tới lúc tiểu Tứ ta tâm tình đang tốt nên cho người một cơ hội để tồn tại…”

Tiểu Tứ lầm bầm lầu bầu rồi đem nguồn năng lượng kia đặt vào trong cơ thể mình, trong nháy mắt tiến vào thân thể tiểu Tứ, thứ tinh thần lực kia liền biến mất không còn…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK