Kỷ Toa nghe vậy liền lập tức trốn đi, còn Tả Đăng Phong thì dựa vào góc tường.
Quân xa lái đến đầu đường, từ trong xe 2 tên lính NB bước ra, một người trong đó là phiên dịch, đi xuống xe lập tức bọn hắn liền đi đến chỗ của mấy nạn dân kia, bọn hắn nói chỉ cần lên xe là có đủ đồ ăn. Mấy nạn dân kia nghe vậy, tuy rằng trong lòng nghi hoặc nhưng dưới cơn đói vẫn không thể từ chối được sự hấp dẫn của bánh mỳ, vội vàng chạy lên xe.
Bởi vì nạn dân đều đứng tốp năm tốp ba phân tán ra cho nên tên phiên dịch cùng 2 tên lính NB đi trước, quân xa chạy ở sau, gặp nạn dân thì tên phiên dịch liền bắt đầu lừa gạt, đám nạn dân này liền nghe theo, đi lên xe, chốc lát trên xe đã truyền ra những tiếng “ Cảm ơn” hay là “ Cho tôi thêm một cái”.
Điều này làm Tả Đăng Phong âm thầm nhíu mày, đây đúng là chỗ gian trá của lính NB, nếu mạnh mẽ vây bắt nhất định nạn dân sẽ chạy trốn, dùng thức ăn để dụ rồi bắt bọn họ, điều này sẽ khiến mọi người không còn tỏ ra nghi ngờ. Hơn nữa trước đây ở trong thành lính NB đã từng phát lương cứu tế, điều này nạn dân cũng biết, cho nên đêm hôm khuya khoắc có xe đến đây phát bánh mỳ cũng không làm bọn họ sinh nghi.
Chốc lát đã có hơn 10 người chạy lên quân xa rồi, trong đó phần lớn là nam nhân, cũng có vài phụ nữ ôm đứa nhỏ.
Rất nhanh, tên 3 tên lính NB đã đi đến chỗ của Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong thấy thế vội vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ say.
- Nè, đến lấy bánh mỳ.
Tên phiên dịch đá vào người Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong giả bộ tỉnh ngủ, mơ màng nhìn vào tên phiên dịch kia.
- Lên xe lấy bánh mỳ, không lên sẽ không có.
Tên phiên dịch chỉ vào quân xa, Tả Đăng Phong thấy thế thì liền lên xe. Hắn lên xe thì thấy có nhiều nạn dân đang ngồi ăn bánh mỳ, hắn thấy thế thì liền giả vờ tỏ ra rất đói, vội vàng lấy 2 cái bánh mỳ rồi chạy vào góc xe ngồi ăn.
Lúc nãy thoáng nhìn qua, Tả Đăng Phong đã thấy rõ trong xe chỉ có 2 tên lính Nb phát bánh mỳ, ngoài ra bên ngoài còn có một nhóm lính đang bắt người, sau khi xe chạy tới thì bọn hắn sẽ lừa đưa nạn dân lên xe.
Quân xa chạy đến đầu đường, trên xe đã có hơn 20 nạn dân. Tả Đăng Phong cuộn tròn lại ở trong một góc, cũng không ai chú ý đến hắn.
Sau khi chất đầy nạn dân thì quân xa trở về, cả quá trình cũng không làm ai chú ý đến.
Quân xa chạy được nửa đường thì ngừng lại, từ phía dưới nhảy lên 5 tên lính NB, 5 tên này đều cầm súng trường, sau khi lên xe thì bọn hắn lập tức hò hét trói bắt nạn dân lại, có nạn dân kêu gào cầu xin tha thứ, bọn hắn liền báng súng mà nện vào, mà tên phiên dịch kia lại nói nếu ai lên tiếng thì sẽ bị giết ngay tại chỗ.
Tả Đăng Phong đã sớm chuẩn bị, thấy thế liền chủ động đưa tay ra sau, rất nhanh có tên lính NB liền cột tay hắn lại. Chốc lát sau, tất cả mọi người trong xe đều đã bị trói lại, chỉ có người phụ nữ bồng đứa nhỏ không có bị trói.
Một màn này khiến cho Tả Đăng Phong âm thầm nhíu mày, những người NB này không có cột nàng lại là vì muốn dùng nàng và đứa nhỏ trên tay của nàng làm thí nghiệm, nhưng đáng tiếng nàng lại không hiểu được bọn chúng nói gì.
Sau khi trói xong nạn dân lại, đám lính NB tắt đèn pin rồi bọn chúng ngồi ở ghế dài 2 bên xe, lúc này Tả Đăng Phong mới xoay người nhìn qua, cả chiếc quân xa đều được đắp vải bạt, cả xe một mảnh tối đen.
Trong lúc này Âm Dương quyết của Tả Đăng Phong liền phát huy tác dụng, hắn không chút kiêng kỵ mà đánh giá những tên lính NB này. Trên xe có tất cả là 8 tên lính cùng với tên phiên dịch kia, trong này có 2 tên cầm súng trường, 2 tên này lúc trước có đến Thanh Thủy quan, giờ phút này Tả Đăng Phong đang do dự có nên động thủ hay không. Trong bóng đêm này đám lính NB kia không thấy gì cả, nếu lúc này động thủ thì hắn hoàn toàn có thể giết chết đám lính NB nhưng mà điều này sẽ làm cho tên lái xe nghe thấy được động tĩnh, đến lúc đó khó có thể tiền vào tòa nhà kia.
Đắn đo một hồi, cuối cùng Tả Đăng Phong quyết định nhịn xuống. Đợi xe lái vào san hắn sẽ động thủ, lúc nãy hắn đã ước định với Kỷ Toa rằng khi xe vào sân khoảng 1;’ thì bọn họ sẽ nổ súng, lúc ấy đúng là lo lắng sau khi đi vào nạn dân sẽ hoảng sợ mà xuống xe, hắn mượn cơ hội này để trà trộn vào, bây giờ nghĩ lại hoàn toàn là chó ngáp phải ruồi, lúc này hoàn toàn có thể giết đám lính NB ngay ở trong bóng tối này.
Nghĩ đến đây, Tả Đăng Phong từ từ biến đổi tư thế, lấy Linh khí để cắt đứt dây thừng, sau đó đánh giá những tên lính NB kia rồi tự hỏi sẽ dùng cách nào để trong thời gian ngắn nhất có thể giết được bọn chúng. Cân nhắc một lát, Tả Đăng Phong quyết định bẽ gãy cổ để giết bọn hắn, chỉ có dùng cách này mới có thể làm cho đối phương không phát ra tiếng kêu.
Sau khi hạ quyết tâm, Tả Đăng Phong bắt đầu làm cho bản thân trở nên bình tĩnh trở lại.
Bên trong xe kín mít, không thể quan sát được hoàn cảnh bên ngoài, đổi lại là người bình thường tất nhiên là không biết được vị trí, nhưng mà Tả Đăng Phong có thể dựa vào âm thâm và mùi vị ở bên ngoài để có thể đoán được xe đang đi tới chỗ nào.
Sau nửa giờ, xe dừng lại, bên ngoài truyền đến tiếng kéo cửa, điều này chứng tỏ xe đã đi vào quân khu. Khi xe dời bánh cũng là lúc Tả Đăng Phong xuất thủ.
Trong xe đưa tay không thấy được năm ngón tay, điều này đã che dấu cho Tả Đăng Phong, đột nhiên hắn đưa tay lên cổ họng của 2 tên lính NB, ngưng khí rồi phát lực, tiếng “ Răng rắc” liền vang lên, 2 tên lính liền chết ngay tại chỗ nhưng mà trước khi chết 2 tên này còn kịp rên lên một tiếng nhỏ.
Tiếng rên này lập tức khiến cho mấy tên lính NB khác cảnh giác, một tên muốn tới vén bạt xe lên, còn 2 tên thì muốn mở đèn pin.
Tả Đăng Phong thấy thế nhảy lên vặn gãy cổ tên định vén bạt xe lên, hắn đứng trước cửa xe, chiếm được vị trí có lợi, sau đó hữu quyền liền phát khí, trực tiếp đánh chết 2 tên lính định mở đèn pin lên, sau đó hắn lại vung quyền đánh tên phiên dịch muốn quát to lên.
Còn lại 2 tên lính NB, 2 tên này là ngày đó đi đến Thanh Thủy quan, lúc này bọn hắn đã phản ứng lại, liền mở chốt súng ra. Tả Đăng Phong thấy thế liền cười lạnh, khom người rồi tung một quyền vào bụng một tên, sau đó liền đạp vào đầu tên còn lại.
Trong lúc Tả Đăng Phong cùng PK với đám lính NB thì nạn dân ở trong xe cùng không hề động đậy, bọn hắn bị đám lính NB kia dùng báng súng đập vào người nên tỏ ra kinh sợ, không dám làm chuyện gì, cho dù Tả Đăng Phong có giết chết toàn bộ những tên lính NB này thì bọn họ vẫn không nhúc nhích.
Nhưng vào lúc này, tên lái xe nghe được trong này phát ra tiếng động thì liền hô lớn:
- na,ni,xi,dai,lu?
Ý là : Có chuyện gì xảy ra ?
- Tới đây giúp một chút, những tên này không nghe lời.
Tả Đăng Phong liền trả lời bằng tiếng NB, sau đó kéo tấm bạt trên xe xuống rồi hô lớn:
- Chạy mau, bọn chúng muốn lấy tim của mọi người đó.
Những nạn dân kia nghe vậy liền nhanh chóng nhảy xuống xe.
Lúc này tên lái xe đã nhảy xuống, hắn muốn bắt những nạn dân kia nhưng Tả Đăng Phong thấy thế liền nhảy xuống, nhấc chân đá vào người hắn.
Nhưng vào lúc này bên ngoài truyền đến tiếng súng, không hỏi cũng biết đám người Cổ Chính Xuân đã hành động.
Tiếng súng truyền đến, rất nhiều tên lính NB cầm súng từ trong nhà chạy ra, bọn hắn thấy được nạn dân đang chạy trốn thì chần chờ một lát, cuối cùng để lại mấy người đuổi theo nạn dân, còn phần lớn thì chạy ra bên ngoài.
Lúc này Tả Đăng Phong liền ngó quanh, không thấy có người nào theo mình, liền đề khí tiếng vào tòa nhà 3 tầng kia.