Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nhất hong khô quần áo ướt, vào phòng tắm rửa ráy, sau khi xong việc ngay cả khăn tắm cũng không quấn, màn cửa cũng không kéo, nghênh ngang bước ra. Hắn cảm thấy dù sao nơi này là tầng mười bốn, đối diện cũng không có tòa nhà nào quá cao, có thể tùy tiện một chút.

Lúc chuẩn bị nhảy lên giường, hắn đột nhiên phát hiện trên gối có thứ gì.

Hắn ghé đầu nhìn, trông thấy đó là một viên sô cô la. Thiên Nhất cầm nó lên, lẩm bẩm:
- Lúc vào đã được đặt ở đây rồi sao? Hình như không để ý... bỏ đi.

Hắn mở giấy bọc ra nhét vào trong miệng, vừa ăn vừa nói:
- Mùi vị cũng được, mặc dù chỉ là khách sạn ba sao, xem như không tệ lắm.

Tinh thần của hắn rất tốt, bởi vì chênh lệch thời gian nên hoàn toàn không ngủ được. Hắn bèn mở TV xem một lát, chương trình truyền hình đều rất nhàm chán, liên tục đổi kênh cũng không tìm được cái gì đáng xem. Thiên Nhất lại tắt TV, cầm điện thoại nội tuyến trong phòng, sau khi gọi bàn tiếp tân liền nói:
- Các người có thể giúp ta mua vài thứ không?

- Có thể, xin ngài chờ.

Rất nhanh, tên bảo vệ dẫn Thiên Nhất đi lên lại ở bên ngoài gõ cửa.

Thiên Nhất mở cửa ra, sắc mặt đối phương lập tức cứng đờ, nhưng vẫn rất có đạo đức nghề nghiệp hỏi:
- Xin hỏi ngài cần tôi mua giúp những gì?

Thiên Nhất cầm ví tiền lên, lại đưa cho hắn một tờ tiền lớn:
- Mua một mớ quần lót.

- Ừm... được.

- Đúng rồi, sô cô la là do các người để lên sao?

- Xin lỗi... ngài nói gì?
Tên canh cửa ngẩn ra một chút.

- À... bỏ đi.
Thiên Nhất lại đổi giọng hỏi:
- Đúng rồi, gần đây có cửa hàng sách nào không, ngươi thuận đường giúp ta mua vài cuốn tiểu thuyết gì đó.

- Phía dưới TV có danh sách kho phim ảnh, ngoài ra còn có máy đọc sách điện tử.

- Vậy à...
Mặc dù Thiên Nhất khá thích sách giấy, nhưng hắn vẫn quyết định bỏ qua, ai biết với phẩm vị của thằng nhóc này sẽ mua về thứ gì:
- Vậy không cần mua sách nữa, chỉ mua quần lót là được rồi.

Nói xong hắn liền đóng cửa lại.

Sau khi tên gác cửa rời đi, Thiên Nhất tùy ý chọn một bộ phim, khởi động máy chiếu. Trên màn hình TV rất nhanh xuất hiện tựa đề bộ phim, “Nhà Trọ Kinh Hoàng” (Vacancy).

Thiên Nhất chỉ xem khoảng hai mươi phút liền cảm thấy không thoái mái lắm, đây có thể là bộ phim không thích hợp xem lúc ra ngoài ở khách sạn nhất. Đại khái kể về một đôi vợ chồng vì hỏng xe nên vào ở một khách sạn hoang vắng, bọn họ bắt đầu xem phim. Nội dung phim đều là cảnh tượng giết người khẩu vị nặng theo phong cách tả thực, mà kết cấu căn phòng xảy ra những cảnh tượng kia, lại hoàn toàn giống với căn phòng mà hai vợ chồng kia vào ở...

Đang xem đến chỗ gay cấn, cửa phòng của Thiên Nhất lại kêu lên một cách gay cấn không kém. Hắn lại biểu hiện rất bình tĩnh, đi qua mở cửa cho tên bảo vệ kia, nhận lấy quần lót, tiền còn dư thì xem như tiền boa.

Thiên Nhất tìm lại đức hạnh, mặc quần vào, lại khoác thêm một chiếc áo ngủ, tắt TV, cầm sách điện tử lên bắt đầu lật xem.

“Những Khách Sạn Ma Quỷ Ta Từng Ở - Mike Anselin”, Thiên Nhất tùy ý mở một quyển sách ra, liền nhìn thấy tựa đề này: “Thôi kệ, dù sao cứ xem thử một chút.”

Cuốn sách này được viết theo góc nhìn thứ nhất của tác giả, kể lại việc hắn thu thập thông tin khắp nơi, đến những khách sạn được đồn là có ma quỷ ở qua đêm, sau đó viết lại toàn bộ quá trình trải qua. Nhìn tựa đề có vẻ như là một câu chuyện kinh dị thần bí, thực ra từ giọng điệu của tác giả có thể thấy được, đây là một người theo chủ nghĩa duy vật khá tự kiêu. Hắn ở trọ và viết sách, cuối cùng chỉ là để chứng minh trên thế giới vốn không có ma quỷ tồn tại. Mà độc giả của cuốn sách này, chắc hẳn cũng là một số người ôm tư tưởng tìm kiếm cái lạ. Tên Mike Anselin này cũng xem như một tác giả cao minh, trải qua bút pháp xử lý đầy tính kích động của hắn, người đọc biết rõ trong truyện không có ma quỷ, nhưng các loại tình tiết kinh hãi nhắm vào hứng thú của con người vẫn tầng tầng lớp lớp, khiến người ta không kìm được muốn lật xem tiếp.

Đây không phải là loại tiểu thuyết đăng nhiều kỳ để kiếm tiền nhuận bút, cố gắng câu kéo dài dòng để kiếm thêm tiền. Đây là loại tiểu thuyết sau khi hoàn thành được mua bản quyền xuất bản, đủ thấy với năng lực của tác giả hoàn toàn không lo nguồn tiêu thụ sách. Nhà xuất bản rất vui lòng dự chi tiền nhuận bút cho hắn, ông chủ của những khách sạn trong sách cũng đều tranh nhau mời vị tác giả này vào ở, chủ động trả phí đi lại, bởi vì sách của hắn giống như là quảng cáo trá hình cho khách sạn vậy.

Loại tiểu thuyết này cũng không dài lắm, độ dài tầm trung và ngắn đã bảo đảm chất lượng của lời văn, xuất bản nhiều hơn mấy cuốn cũng càng kiếm thêm tiền. Vì vậy với khả năng đọc của Thiên Nhất, chỉ tốn hơn một giờ đã xem đến chương cuối cùng.

“1408...” - Lúc Thiên Nhất đọc đến tựa đề, dường như nghĩ tới điều gì, liền nhìn xuống, trông thấy khách sạn mà người này ở là... khách sạn Cá Heo!

Thiên Nhất nhướng mắt, khóe miệng co giật vài cái: “Chẳng lẽ...”

Hắn để sách điện tử xuống, liếc nhìn chìa khóa cửa phòng đặt ở tủ đầu giường, trên móc khóa màu đen có in số “1408”.

“Thật vậy sao...” - Thiên Nhất nuốt nước miếng một cái, lại đọc tiếp. Tác giả của cuốn sách, hoặc là nói nhân vật chính Mike do tác giả dùng lời văn đóng vai, khách sạn Cá Heo mà hắn vào ở là nằm ở New York, xem ra đây chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.

Tình tiết tiếp theo rất kịch tính, cũng phù hợp với quy luật mà tiểu thuyết nên có. Sau khi Mike đi vào khách sạn, ông chú quản lý da đen cả người lộ ra vẻ thần bí bảo hắn không nên vào ở phòng 1408, hơn nữa còn kể rất nhiều cố sự nghe sởn tóc gáy, chẳng hạn như khách vào ở đều chết hoặc phát điên một cách ly kỳ, đóng cửa phòng năm phút, nữ công nhân vệ sinh lại tự móc hai mắt, tinh thần thất thường gì đó.

Sau khi bầu không khí được thổi phồng đến cực hạn, nhân vật chính kia vẫn đi vào ở, để hành lý xuống, xoay vài vòng giữa căn phòng, tiếp đó phát hiện trên gối có một viên sô cô la...

“Ấy...” - Thiên Nhất quả nhiên hơi để tâm, hắn cầm điện thoại bên cạnh, nhấn số 1, muốn gọi cho em gái ở bàn tiếp tân xác nhận chuyện về sô cô la một chút.

“Tút... tút...”

“Không gọi được sao...” - Thiên Nhất cúp máy, nhún nhún vai: “Bỏ đi, xem tiếp coi thế nào.”

Kế tiếp, nhân vật chính trong truyện bắt đầu gặp phải các tình tiết khủng bố, chẳng hạn như cửa sổ đột nhiên tự động mở ra, đồ vật trong phòng mất kiểm soát, mất tác dụng vv. Nhân vật chính cầm điện thoại lên phàn nàn với bàn tiếp tân, muốn rời khỏi phòng, kết quả điện thoại lại bị gián đoạn, mà lúc này ngay cả cửa phòng cũng không mở được.

Thiên Nhất lại để sách điện tử xuống: “Quả nhiên vẫn rất đáng lưu tâm...”

Hắn thử gọi điện thoại lần nữa, kết quả vẫn không gọi được.

“Có nên kiểm tra cửa một chút không...” - Thiên Nhất quay đầu nhìn cửa phòng: “Nói đùa, làm như vậy không phải ta đã trở thành kẻ ngốc, bị mấy chuyện kinh dị dọa đến mức phải đi xem xét cửa phòng sao.”

Hắn đang định đọc tiếp, lập tức lại nghĩ đến: “Nhưng nói lại, sự trùng hợp tối nay liệu có nhiều quá hay không. Có phải là trò đùa của nhân viên khách sạn, vừa lúc ta lại xem bộ phim kia và cuốn tiểu thuyết này, mà trên gối lại đặt sô cô la...”

Hoài nghi thì hoài nghi, nhưng Thiên Nhất cũng không cảm giác được có người từng đến gần phòng mình. Nếu như đây là một trò đùa, vậy thì đối phương đã sắp đặt xong trước khi mình vào căn phòng này rồi.

“Cứ thử một chút xem sao...” - Nghĩ như vậy, Thiên Nhất liền đi về phía cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK