"Có trâm cài đầu hay cái gì tương tự không?" Ta thấy ngươi trên đầu không có. Triệu Trường Hà bỗng nhiên hỏi.
"Ừm, ta có, ở trong bọc của ta." Thôi Nguyên Ương cũng không biết hắn dùng cái này làm gì, từ trong ngực lôi ra bọc nhỏ lấy ra một chiếc trâm vàng: "Cái này có được không? "
Quả nhiên là túi xách nữ nhân, thế giới nào cũng đều giống nhau, nhìn nhỏ giống như A-cup vậy mà cái gì cũng có.
"Có thể. "Triệu Trường Hà cầm lấy trâm cài, dùng cương đao bổ đoạn đầu nhọn xuống, hỏa tốc ra khỏi khoang. Suy nghĩ một chút, cảm thấy cầm thanh cương đao nặng nề này dưới nước cũng không tiện, liền ném lại trên thuyền đi lấy một con dao mỏng dùng để cạo vẩy cá, dắt vào thắt lưng quần, nhảy vào trong sông.
Thôi Nguyên Ương vội vàng đi chèo thuyền, lúc này mới nhìn thấy tràng diện Triệu Trường Hà nói, phía sau bóng dáng quả thật có rất nhiều thuyền đang tiếp cận, mặt sông vốn yên bình không hiểu sao lại có loại cảm giác áp bách như sắp lâm vào thủy chiến, quả nhiên nhìn thế nào cũng không bình thường.
Trong đó còn có mấy chiếc thuyền đã đến rất gần, nhìn qua giống như đã tiến vào tầm bắn của cung tiễn.
Đừng nói cá có độc hay không, cho dù không độc, thật thoải mái nhàn nhã ở đó ăn cá, chỉ sợ không bao lâu người nhà có thể ở nhà tổ chức đám giỗ a...
Thôi Nguyên Ương lo lắng hướng thuyền chèo sang bên kia, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía dưới sông liên tục, không biết Triệu Trường Hà ở trong đó như thế nào...
A, hắn, …, hắn có biết bơi không!
Trong suốt hành trình của Triệu Trường Hà thì từ Triệu thôn, Lạc gia trang tới Bắc Mang đều là vùng sơn cùng thủy tận lấy đâu ra sông hồ cho hắn tập bơi chứ.
Không ai biết tại sao Triệu Trường Hà biết bơi, nhưng Triệu Trường Hà thật sự biết bơi, ở dưới nước vẫn hoạt động rất tốt...
Hắn một mãnh tử nhảy vào sông, quả nhiên đầu tiên nhìn thấy là thuyền phu kia ở dưới đáy thuyền, lấy ra một cái đục miệt mài gõ. Dưới nước hoạt động cũng không tiện, một cái đục này của thuyền công cũng chỉ mở ra một cái lỗ nhỏ, thanh âm Triệu Trường Hà xuống nước đã kinh động hắn, quay đầu nhìn cũng là giật mình không gì sánh được.
Linh tỉnh quả quyết của Triệu Trường Hà này, thật sự là mới nhập giang hồ không lâu sao? Nếu đây không phải là một hiệp khách giang hồ lão luyện, thì chỉ có thể có một khả năng hắn sinh ra là để nhập giang hồ.
Ý niệm chợt lóe lên, thuyền phu khẽ nhe răng, vứt bỏ đáy thuyền, rút ra một cây chủy thủ hướng về phía Triệu Trường Hà bơi qua.
Có thể bơi và hoạt động tốt dưới nước, là hai khái niệm khác hẳn nhau. Không đề cập đến cái gì khác, chỉ là dưới nước có thể mở mắt hay không, đây đều là phải cố gắng luyện a, Triệu Trường Hà làm sao có thể tận lực luyện cái này? Càng đừng nói đến hô hấp bế khí, di chuyển dưới nước, nhân sĩ giang hồ bọn hắn quanh năm sống quanh vùng sông nước, ngay cả công pháp cũng thích hợp với những thứ này, thời gian bế khí càng lâu, lợi dụng lực lượng nước càng thuận lợi, cho dù là lục địa thần tiên tới trong nước gặp bọn hắn là cũng phải nằm lại nơi đây a!
Quả nhiên trước mặt Triệu Trường Hà, chủy thủy đâm tới, Triệu Trường Hà rút dao đẩy ra, một động tác liền rõ ràng có thể cảm giác được Triệu Trường Hà ở dưới nước khó chịu, ánh mắt chỉ có thể duy trì bộ dáng nửa mở nửa nhắm còn rất khó chịu, hành động cũng rõ ràng không mạnh bằng ở trên bờ.
Trong lòng thuyền phu thầm nghĩ nếu Triệu Trường Hà kỹ xảo của ngươi đến mức đấy, hiện tại có thể phơi thây ở chỗ này, ta cũng là huyền quan tam trọng, không biết có phải có thể trực tiếp thay thế bài danh Loạn Thế Thư kia của ngươi hay không?
Tâm niệm hiện lên, hắn đạp một cái chân, đã càng thêm tiếp cận trước người Triệu Trường Hà. Con dao Triệu Trường Hà có chút vụng về chém tới, bị thuyền phu cực kỳ thành thạo kẹp ở dưới nách, vừa vặn cùng chiến đấu trong khoang thuyền vừa rồi đảo ngược lại.
Thuyền phu lộ ra một tia ý cười, tay phải cầm chủy thủ hung tợn đâm về phía ngực Triệu Trường Hà.
Nhưng mà ngay thời điểm thuyền phu cận thân chuẩn bị đâm, Triệu Trường Hà mím chặt môi đột nhiên phun ra.
Một cái trâm cài vàng bị bẻ gãy được vận nội lực phun ra!
Khoảng cách gần như thế bất ngờ không kịp đề phòng, cho dù tốc độ cái kim thoa này ở trong nước kỳ thật rất chậm, nhưng rơi vào trong mắt thuyền phu vẫn như cũ trở thành chuông báo tử vong.
Hắn hoảng sợ muốn né tránh, khoảng cách gần như vậy chung quy không kịp, trâm đã hung tợn bắn vào hốc mắt hắn.
Máu tươi phun trào, thuyền phu theo bản năng kêu lên đau đớn, nước sông trong nháy mắt rót vào, thanh âm gì cũng không phát ra được.
Mẹ nó rốt cuộc chúng ta là sát thủ chơi âm hay ngươi là sát thủ chơi âm, sao so với chúng ta ngươi còn âm hơn vậy!
Đây là những suy nghĩ cuối cùng của thuyền phu.
Thực tế trước khi chết hắn phân đâm vào ngực Triệu Trường Hà, chỉ là đã mất lực, bị tay trái Triệu Trường Hà bắt lấy cổ tay, vẻn vẹn vào thịt không đủ một tấc... Nhưng thanh chủy thủ này có độc.
Biết chơi âm cũng không chỉ là Triệu Trường Hà...
Triệu Trường Hà không có thời gian để ý tới thương thế cùng độc tố, vận chuyển nội công mạnh mẽ đè độc, tay phải bị thuyền phu kẹp dùng sức rút ra, con dao đột nhiên bay về phía sau.
Thân dao mỏng manh xoay tròn, vừa vặn xẹt qua cổ họng thuyền nương phía sau.
Thuyền nương mở to hai mắt, căn bản không thể lý giải.
Trên lưng mình bị thương rất nặng, vốn định rời đi, thấy bên này dây dưa có cơ hội giải quyết, mới muốn tới âm Triệu Trường Hà một cái. Kết quả Triệu Trường Hà lúc kịch chiến đang quay lưng lại với mình, rốt cuộc là làm sao biết mình lặng lẽ lẻn tới đánh lén, còn có thể chuẩn xác biết yết hầu mình ở đâu?
Làm sao hắn biết được?
Không ai có thể nói cho thuyền phu biết rốt cuộc ai mới là người chơi âm, cũng không ai có thể nói cho thuyền nương Triệu Trường Hà nhìn thấy phía sau như thế nào. Triệu Trường Hà ôm vết thương trước ngực, lòng nóng như lửa ngoi lên, từng ngụm từng ngụm thở gấp.
Lại nói tiếp miêu tả mấy động tác nhìn nhanh như thế, kỳ thật thời gian đã qua rất lâu, hai ba phút a, nếu thường ngày sớm nghẹn chết. Nếu không phải nội công của Hạ Long Uyên có thể cung cấp nội tuần hoàn trong thời gian ngắn, cũng đánh không ra sát cục sắc bén như vậy.
Triệu Trường Hà nhất thời đang suy nghĩ, nội công này nếu luyện đến phía sau, có phải thật sự có thể triệt để chuyển thành nội tức, không cần hô hấp?
Tình thế cũng không cho phép hắn ở đây suy nghĩ vấn đề công pháp, Triệu Trường Hà chịu đựng vết thương đau đớn cùng độc tố lan ra trong thân thể, đánh giá cảnh tượng trước mắt.
Thôi Nguyên Ương nói chèo thuyền "biết một chút", đó thật sự chỉ là "biết một chút", nhiều nhất chính là học chơi đùa a, bình thường ai sẽ để đại tiểu thư tự mình làm loại công việc nặng nhọc này a... Trước mắt tốc độ chèo thuyền cập bờ của nàng có lẽ cũng không tốt hơn tốc độ trôi theo dòng nước là bao, cũng chính là trình độ tương đương với đảo quanh tại chỗ. Dòng sông này khá rộng, mắt thấy cách bờ còn không xa, thuyền phía sau đã càng lúc càng gần, Triệu Trường Hà đã có thể nhìn thấy có người ý đồ giương cung cài tên chuẩn bị bắn.
Mà lúc này vị trí của hắn, vừa vặn ở giữa thuyền của Thôi Nguyên Ương và thuyền phía sau, khoảng cách bên nào cũng không sai biệt lắm. Triệu Trường Hà không chút nghĩ ngợi mà vọt tới, đạp sóng mà qua, trong nháy mắt leo lên thuyền phía sau.
Có mấy người còn đang nhìn xem khoảng cách có thích hợp bắn tên hay không, bỗng nhiên trong nước một người ngoi lên, đều hoảng sợ.
Triệu Trường Hà trong tay đã không còn binh khí, không nói hai lời một quyền nện vào huyệt thái dương người cầm cung, thuận tay đoạt cung tiễn, lại là dứt khoát lưu loát trực tiếp quay người nhảy xuống sông bơi lại thuyền với Thôi Nguyên Ương.
Người trên thuyền hiện tại mới phản ứng lại, đồng loạt lên tiếng hô: "Là Triệu Trường Hà! Hà đồng và Thủy ưng có thể đã bị hắn giết! "
"Khinh công của hắn không đủ xa như vậy để trở về thuyền! Nhìn hắn bơi kìa! Bắn hắn đi! "
Rất đáng tiếc trong mảnh hỗn loạn đã chậm một nhịp, khi có người giương cung cài tên nhắm vào Triệu Trường Hà, hắn đã bơi hơn nửa khoảng cách, rất nhanh vận khí đạp một cái, lăng không bay lên, hỏa tốc tiếp cận Thôi Nguyên Ương đang ở mũi thuyền: "Ương Ương! Dây thuyền dưới chân ngươi! Quăng lại tiếp ứng ta! "
Thôi Nguyên Ương quyết đoán vứt bỏ mái chèo, khom lưng nhặt dây thừng thô dưới chân buộc thuyền, dùng sức vung lên.
Triệu Trường Hà lăng không bắt lấy, người mượn lực bay về mũi thuyền, phía sau tên như mưa, một mũi cũng không tới gần phía sau hắn một trượng.
Thôi Nguyên Ương trong lòng chỉ còn lại một câu đây không phải là thần nhân, thì ai là thần nhân!
Nhưng thần nhân trong lòng đặt chân xuống mũi thuyền, rất nhanh lảo đảo, sắc mặt tái nhợt.
Thôi Nguyên Ương nhìn thấy vết máu trên ngực hắn, đã có màu đen, hoảng hốt: "Ngươi trúng độc! "
"Ừm, ta biết chơi âm, những người khác còn biết chơi hơn a." "Triệu Trường Hà vất vả tựa vào thuyền, cười nói: "Dựa vào ngươi, nhiều tiền nhiều của Phú La Lỵ, sẽ không làm ta thất vọng đúng không? "
Thôi Nguyên Ương nào có tâm tư nói giỡn với hắn, luống cuống tay chân mở ra bọc nhỏ trong ngực, tìm ra một viên đan dược trực tiếp nhét vào trong miệng hắn: "Các loại thuốc độc đối chứng không giống nhau! Thôi gia cũng không có tiên đan a! "
"Có thể giảm bớt hay áp chế là đủ rồi. "Triệu Trường Hà cảm thụ một chút, quả nhiên dược lực đang áp chế độc tố không còn để nó lan ra nữa. Trong lòng hắn thế là đủ, cười ha hả xách đao của mình lên, ở trên miệng vết thương chém một vòng, đem thịt thối bị trúng độc cắt sạch sẽ.
Máu tươi chảy ra, nhưng không có thứ thích hợp băng bó, nơi này có thể thấy được vải một khối bẩn hơn một khối, băng bó loạn ngược lại còn bị nhiễm trùng.
Triệu Trường Hà không để ý nhiều, lấy hồ lô rượu rưới một vòng trên miệng vết thương, lại một lần nữa đứng lên. Quay đầu nhìn lại, thuyền cách phía sau gần nhất đã tiến vào tầm bắn, đối phương giương cung cài tên một đống lớn.
Triệu Trường Hà cầm lấy cung tiễn vừa mới cướp được, trực tiếp lắp một đống tên bắn, tiễn như sao băng.
"Căng" một tiếng, cánh buồm đối phương bỗng nhiên rơi xuống, đang thuận buồm xuôi gió bất chợt chậm lại, sau một khắc tiễn như châu chấu bay đầy trời rơi xuống, lại vừa vặn thoát ra tầm bắn, nhiều nhất cắm lên ván thuyền.
Triệu Trường Hà thừa dịp này lấy lại cương đao của mình, đem cung buộc lên người, trói chặt túi tiễn. Sủa sang lại trang bị hít một hơi sâu, liếc mắt nhìn khoảng cách bên bờ một chút, rốt cục lộ ra ý cười.
Thời gian lâu như vậy, đầu tiểu thỏ đầy mồ hôi chèo thuyền, con thuyền này dù sao cũng là sắp đến bờ!
Triệu Trường Hà kéo Thôi Nguyên Ương lên, hướng bên bờ vận công nhảy tới. Gió sông phần phật, mang theo tiếng cười lớn của hắn: "Làm phiền đưa tiễn! Sau này còn gặp lại!".
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng một, 2024 12:42
chúc bác mau khoẻ
08 Tháng một, 2024 22:07
tình hình mấy nay đag nằm viện nên chưa làm thêm đc nha ae
02 Tháng một, 2024 07:59
lục tuyết kỳ
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
29 Tháng mười hai, 2023 21:58
châms.
20 Tháng mười hai, 2023 21:55
ồ cvter 2 bộ hậu cung yêu thích cùng comeback
20 Tháng mười hai, 2023 03:41
Tạo cái tk vô cảm ơn ad đã edit chữ. Truyện bao hay nhưng ném vào phần mềm convert mấy đoạn thơ đọc k hiểu nổi, nhờ có ông ad mới đọc được.
08 Tháng mười hai, 2023 21:10
cầu chương đê
08 Tháng mười hai, 2023 20:44
không ra nữa hả ad
05 Tháng mười hai, 2023 21:23
dạo này cứ đọc được chục chương rồi lướt xong bỏ, bỏ lâu lâu lại vào lại.
mình già rồi sao.
26 Tháng mười một, 2023 03:41
up tiếp đi ad
25 Tháng mười một, 2023 02:02
:(
12 Tháng mười một, 2023 20:45
Tuyết Kỳ chờ đến chương đánh hết trận này up một lần đọc luôn nhé :3
12 Tháng mười một, 2023 10:04
đang nói đến vấn đề căng thì lại hết tồi
11 Tháng mười một, 2023 00:56
có chương mới chưa tác
05 Tháng mười một, 2023 18:35
Chậc chậc, chu tước trc pressing trì trì bao nhiêu h bị phản dame càng gắt :)), trì trì ko khổ là thanh long cầm tinh, xanh ko thể xanh hơn đc :))
03 Tháng mười một, 2023 15:38
này, văn này giống đao linh cũng không tha lắm nhé
03 Tháng mười một, 2023 11:40
Kỳ Kỳ ơi sắp có chương chưa :3
29 Tháng mười, 2023 22:34
sư đồ nhà này chơi vô gian đạo cười vl :)))
29 Tháng mười, 2023 13:32
Ko hổ là Đường Đường!
Lắm đòn thâm thuý thật! Suýt full cơm vô màn hình!
28 Tháng mười, 2023 23:39
chài spoil vậy cha còn chưa đọc đến hoàng đế là ai nữa
28 Tháng mười, 2023 01:16
:))))
28 Tháng mười, 2023 00:41
Hoàng hậu là lão bà của lão triệu, hoàng đế cx là lão bào của lão triệu, mẹ kiêm sư phụ của hoàng đế cx thế... đã thế main còn là thái tử(trữ đế), cmn quý vòng thật loạn a :))
26 Tháng mười, 2023 03:10
đọc nhanh quá, mới đây đã phải chờ chương
25 Tháng mười, 2023 17:35
cơ xoa thì già trẻ lớn bé yêu thú chim cò ma quỷ mẫu nữ chị em sư đồ gì thịt đc là thịt tất...
có điều giờ cũng rén cua đồng thần thú rồi :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK