Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Keng!" Đao kiếm giao kích, Triệu Trường Hà trượt lui mấy trượng, khom người xuống dùng đao chống đất, sinh sinh ngăn chặn thế lui.

Ngẩng đầu nhìn lại, trường kiếm của Nhạc Hồng Linh phía trước khẽ rung lên, đẩy ra tảng đá nhỏ lúc hắn lui lại đã lặng lẽ ném tới, sau đó chậm rãi thu kiếm vào vỏ.

Hai người nhìn nhau, đều cười.

"Đao pháp của ngươi càng ngày càng tốt, cư nhiên ngay cả chiêu này của ta cũng tiếp được."

"Tỷ tỷ nhường ta mà thôi, còn chưa dùng công phu thật."

"Ta chỉ là áp chế công lực, kiếm pháp cũng không cho ngươi, chiêu này biến hóa vạn phương, không biết bao nhiêu người ôm hận ở đây. Ngươi đang tiến bộ nhanh chóng. "Nhạc Hồng Linh cười nói: "Nói đi cũng phải nói lại, ngươi rõ ràng cương liệt hào dũng, cầm đao lên là thế không thể ngăn cản, như thế nào đánh nhau lại luôn chơi âm chiêu? Viên đá hỏa mù này là học được từ ai?”

Triệu Trường Hà cứng mặt nói: "Học thủ pháp ám khí chẳng lẽ lại lãng phí, đây đều là tỷ tỷ dạy rất tốt.

- A, ta cũng không dạy ngươi loại vũ đức không biết xấu hổ này, sao ngươi không rải vôi chứ!

Ánh mắt Triệu Trường Hà chớp động, dường như nhớ tới ai, một lúc lâu sau mới nói: "Trong túi ta quả thật có bao vôi... Luyện tập tự nhiên sẽ không dùng cho ngươi. "

“...... Ngươi sau này đi ra ngoài đừng nói ta dạy võ công cho ngươi, ta gánh không nổi tiếng xấu này a.

"Đánh thắng trọng yếu hơn, Loạn Thế Thư cũng cho rằng như vậy."

Hai người vừa cãi nhau vừa trở về phòng, nhưng bước đi lại chậm rãi dừng lại, bắt đầu không nói gì.

Nhạc Hồng Linh ở chỗ này nửa tháng, nàng không có khả năng vẫn ở chỗ này thật sự làm cái gì "Áp Trại phu nhân".

Triệu Trường Hà vẫn phi thường cẩn thận bảo vệ quan hệ bình thường với nàng, tuyệt đối không phát sinh mập mờ như Lạc Thất lúc trước, hy vọng có thể làm cho nàng an tâm ở lại...

Nàng quả thật cũng ở lâu hơn dự kiến, nói hai ba ngày, biến thành ba năm ngày, lại biến thành nửa tháng... Nhưng cuối cùng cũng phải đi.

Hôm nay trận đối luyện này, cơ bản đã tuyên bố, không sai biệt lắm, đơn giản chỉ chờ nàng chính thức đưa ra cáo từ mà thôi...

Mấy ngày nay, Triệu Trường Hà biết mình đã tiến bộ bao nhiêu, dùng từ "thoát thai hoán cốt" để hình dung cũng không quá đáng.

Chỉ điểm trên công pháp cùng với ám khí, vân vân cũng không đề cập tới, chỉ luận đao pháp thực chiến, đã là thoát thai hoán cốt.

Trước kia cảm thấy sức chiến đấu của mình rất mạnh, có thể vượt cấp... Nhưng mà ở vùng đất hoang vu này, đối chiến đều là cá thối tôm thối thì có ý nghĩa gì? Đã thấy tuyệt chiêu cấp bậc nào? Ngươi đã thấy chiêu số biến đổi tùy ý bao giờ chưa? Đã gặp qua nghìn nhà bách phái dung hợp diệu dụng? Đã thấy bao nhiêu ý tưởng thần lai chi bút trong chiến đấu?

Đây là điều mà công pháp không thể thay thế.

Trước kia đối chiến vĩnh viễn không có được những trải nghiệm này, đây là Tiềm Long đệ nhị, Nhạc Hồng Linh nổi danh thiên hạ a, Tôn Giáo Tập cũng không xứng xách giày cho nàng.

Có thể tưởng tượng đao pháp này cùng năng lực thực chiến tiến triển có bao nhiêu lợi hại.

Nhạc Hồng Linh còn đưa cho hắn đao phổ khác, từ chỉ biết dùng Huyết Sát đao chém như thế nào cùng kết cấu hẹp hòi đã triệt để được mở ra, nhìn thấy thiên hạ rộng lớn, nhìn thấy tư tưởng của các nhà khác, cũng đã bắt đầu dung hợp vào lĩnh ngộ đao pháp của mình.

Triệu Trường Hà biết, tiếp tục luyện tập, ý nghĩa đã nhỏ đi... Nhạc Hồng Linh dù có lưu lạc giang hồ kinh nghiệm phong phú như thế nào, nàng cũng chỉ là một người lý giải, cứ cùng một người đánh nhau như vậy thì có ích lợi gì? Còn có giang hồ to lớn, võ giả muôn vàn, đang chờ mình đi kiến thức.

Nàng đem thính thanh phân biệt vị trí, cảm giác tìm địch dạy mình, chẳng phải là hy vọng một ngày nào đó mình có thể bước vào giang hồ sao?

Nhạc Hồng Linh"bù đắp đã đủ" "ý niệm thông suốt" cũng đã viên mãn như vậy. Ngày viên mãn, chính là ngày rời đi.

Duyên ngừng ở đây.

Hai người dừng chân ở ngoài phòng, nhìn nhau, dường như đều muốn chờ đối phương nói cái gì trước, nhưng thủy chung đều bị kẹt ở nơi đó, đều nói không nên lời.

Qua nửa ngày, Triệu Trường Hà mới tìm một lý do cực kỳ vụng về: "Hôm nay nguyên tiêu, trước khi qua tiết..."

Nhạc Hồng Linh một bụng kỳ quái chia tay đều bị lời này chọc cười, đang muốn nói chuyện, thần sắc đột nhiên khẽ động.

Ngay sau khi nàng phát hiện có gì đó khác thường, Triệu Trường Hà cũng quay đầu nhìn ra ngoài tường viện: "Ai! -

Nhạc Hồng Linh có chút vui mừng mỉm cười, Triệu Trường Hà hiện tại thật sự các phương diện đều đã học được, địch nhân khinh công mang theo tiếng gió rất nhỏ xẹt qua, ngày xưa hắn ngay cả nghe thấy, chỉ có thể cho là gió bình thường qua, hiện tại đã có thể phân biệt đây là có địch đến.

Triệu Trường Hà như vậy, hành tẩu giang hồ đã không còn vấn đề gì nữa.

Trên tường viện đột nhiên xuất hiện một đại hán thô cao, thần sắc có chút kinh ngạc: "Nhìn không ra, ngươi chỉ là nhị trọng, cư nhiên có thể phát hiện động tĩnh của bổn tọa.

Triệu Trường Hà thản nhiên nói: "Ngươi là ai? Giả vờ giả vịt xưng cái gì bổn tọa.

Đại hán cười nói: "Bổn tọa Hắc Hổ bang Lâm Phi Hổ, tên nhãi ngươi đã nghe qua chưa?”

Triệu Trường Hà nghe nói qua, ở chỗ này lăn lộn lâu như vậy, đối với hào kiệt trên đường ở khu vực xung quanh, làm sao có thể không nghe thấy? Bang chủ Hắc Hổ bang Lâm Phi Hổ, đồng dạng cướp đường a, huyền quan tứ trọng.

Triệu Trường Hà thần sắc ngưng trọng, có chút nhức trứng.

Chính mình kiêu ngạo lập bia khiêu chiến, hiện giờ xem ra vẫn là quá mức kiêu ngạo, cho rằng chân cường giả không đến mức ngay cả khái niệm Tiềm Long Bảng cũng không hiểu, kết quả thật đúng là có loại khờ phê ngây thơ này, một cái huyền quan tứ trọng đến khiêu chiến nhị trọng? Muốn chút mặt mũi cũng không cần?

Đang nghĩ như vậy, chỉ thấy Lâm Phi Hổ nhìn chằm chằm Nhạc Hồng Linh cười ha ha: "Quả nhiên, quả nhiên, nghe nói áp trại phu nhân nơi này rất giống Nhạc Hồng Linh, bổn tọa đặc biệt đến xem, quả nhiên rất giống! Tiểu nương tử, cùng tiểu oa nhi này có tiền đồ gì, cùng bổn tọa đi thôi! Nói xong giống như hùng ưng giương cánh, hướng về phía Nhạc Hồng Linh bay vút mà xuống, một bàn tay to nắm thẳng tới.

“?" Triệu Trường Hà Nhạc Hồng Linh đồng thời mở to hai mắt.

Cho rằng ngươi đến khiêu chiến Tiềm Long bảng, làm nửa ngày là vì cái này? À đúng, ngươi đúng là đang khiêu chiến Tiềm Long bảng.

"Ầm" một tiếng, kiếm quang hiện lên, hồng hà mạn thiên.

Triệu Trường Hà giật giật khóe miệng, thu hồi đao mình vừa rút ra, điều này chọc đến trên đầu Nhạc Hồng Linh, muốn cướp quái làm sao cướp được của nàng a...

"Ngươi, ngươi... Mẹ nó ngươi thật sự là Nhạc Hồng Linh... Con mẹ nó..." Lâm bang chủ kia không thể tưởng tượng nổi ôm cổ họng lảo đảo lui ra, lời còn chưa dứt, ngã xuống đất tức giận, chết không nhắm mắt.

Trước khi chết đều suy nghĩ, vì sao lại là Nhạc Hồng Linh thật sự... Nhạc Hồng Linh làm sao lại ở chỗ này làm Áp Trại phu nhân...

Triệu Trường Hà khoanh tay đứng một bên, im lặng.

Các ngươi mấy tên đần này, vì sao lại muốn chết như vậy...

Nhạc Hồng Linh thu kiếm vào vỏ, vốn không biết nói chuyện như thế nào, lần này bị quả dưa này quấy rầy, vừa tức giận vừa buồn cười nói: "Xem ra ta thật sự phải đi, không phải của ngươi lập bia gây phiền toái, là ta bắt đầu gây phiền toái cho ngươi.”

Triệu Trường Hà đau đớn nói: "Những thứ này chắc hẳn đều là Phương Bất Bình xúi giục tới. Ngươi ở chỗ này, phiền toái còn có thể bị ngươi chém, ngươi đi ta không phải càng thảm hơn sao.”

"Ngươi sợ sao? Bị một người có kết cấu thấp như vậy phân đà chủ nhắm vào.”

Triệu Trường Hà không nói.

"Dù sao cũng phải có một ngòi nổ rời đi, ta tìm cớ, ngươi cần gì phải nói ra..." Nhạc Hồng Linh thanh âm chuyển nhu, thấp giọng nói: "Mấy ngày nay, trong lòng ta hiểu rõ. Ban đầu dẫn đến hiểu lầm, tất cả mọi người đều khó xử, là ngươi vẫn cực lực tránh, không có nhân cơ hội trêu chọc... Triệu Trường Hà quang minh lỗi lạc, là chân hào kiệt. Ngược lại trong lòng ta canh cánh, không thể giả vờ là áp trại phu nhân này, thủy chung vẫn là phải đi.

Triệu Trường Hà thở dài: "Không tốt như vậy, không phải ta còn muốn lưu ngươi ăn tết sao. -

Lễ hội lại ăn tết, lễ hội nhiều như vậy. Tất nhiên duyên phận đã đến nước này, kéo dài thêm lại có ích gì. "Nhạc Hồng Linh nói xong xoay người đi vào phòng, lúc lần thứ hai đi ra đã thay đổi xiêm y màu đỏ mà nàng yêu thích, nhấc hành lý lên.

Bộ dáng sơn trại phỉ đồ, áp trại phu nhân, giống như mây khói phiêu tán, không tìm thấy nữa.

Triệu Trường Hà thủy chung yên lặng đứng tại chỗ, không nói một lời.

Nhạc Hồng Linh sải bước ra, lúc đi ngang qua bên cạnh Triệu Trường Hà, tùy ý vỗ vỗ bả vai hắn: "Đi rồi, đương gia. Giang hồ sóng to gió lớn, hy vọng tương lai tâm ngươi vẫn như vậy. Đến lúc đó hữu duyên, nguyên tiêu lại gặp!”

Triệu Trường Hà lặng lẽ đứng trên đỉnh núi, nhìn bóng xiêm y màu đỏ rời xa, bỗng nhiên nhớ tới Thanh Tông Mã của nàng, hơn phân nửa ở trong thành nuôi dưỡng —— nàng cho tới bây giờ cũng không thuộc về nơi này.

Nhìn như rời đi đột ngột, kì thực nàng vốn có thể rời đi bất cứ lúc nào, nửa tháng này đã đủ dài... Nếu như rơi vào trong mắt người có tâm ví dụ như Thôi Nguyên Ung, chỉ sợ cằm đều rơi xuống đất.

Nhạc Hồng Linh từng cho rằng quen thuộc đã đảo lộn trí tưởng tượng trong lòng, nhưng tiếp xúc lâu, lại cảm thấy vẫn như cũ, chưa bao giờ lật đổ.

Nghe nói ma giáo tập kích, ngàn dặm báo tin.

Giữa đường cứu thiếu niên xa lạ, tiến cử tập võ.

Cho rằng thiếu niên gặp nạn, thiên hạ truy tìm.

Hiện giờ chỉ điểm thành công, tiêu sái rời đi.

Rất may mắn, lần đầu tiên nhìn thấy giang hồ này, là Nhạc Hồng Linh đại hiệp trượng nghĩa. Vô luận mình ở trong ổ ma giáo hay phỉ ổ này nhìn thấy bao nhiêu xấu xí, nhân vật xung quanh cấp thấp như thế nào, vẫn là Lạc Nhật Hồng Linh Ánh Vãn Hà, vì thế giang hồ liền ở đó.

Triệu Trường Hà quang minh lỗi lạc, sắc đẹp tại phòng, không nổi tà niệm?

Đây chỉ là không muốn giấc mộng giang hồ của mình, dính vào vết khác.

Triệu Trường Hà quay đầu, hoàng hôn phía sau, liễu sao chi đầu, viên nguyệt du du.

Tết nguyên tiêu? Điều đó có liên quan gì đến chính mình... Mấy ngày nay đặc huấn, nội ngoại hỗn hợp, huyền quan tam trọng đã không xa.

(Tết Nguyên Tiêu: Rắm tháng Giêng nhé các bác)

Nàng không thuộc về nơi này a? Ta dường như cũng không thuộc về.

Ngày huyền quan tam trọng, là thời điểm đao xuất Bắc Mang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
cuicui
16 Tháng bảy, 2024 17:41
Mới nhận ra lão cơ xóa này khá là thích "người giấy", toàn nữ chính lôi từ tr sách ra
cuicui
16 Tháng bảy, 2024 00:40
Gần end rồi nên chắc k thu nữ nữa. Harem gồm có: Nhạc Linh hồng, hạ trì trì, hoàng phủ tình, nguyên tam nương, hướng tư mông, đường vãn trang, bão cầm, phiêu miểu, dạ cửu u và dạ vô danh. Ngoài ra còn có 2 tiểu dưỡng nữ là tước tước và lăng nhược vũ cùng 1 đứa con chưa đc sinh ra (99% đó phiêu miểu kìm hãm)
Kyouka
15 Tháng bảy, 2024 23:26
ai spoil hộ cái end xem có bao nhiêu nữ với :))
cuicui
13 Tháng bảy, 2024 02:10
Sau 885 chương cuối cùng cũng đến giấc mơ đầu chương 1
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK