Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thuần phác hay không thuần phác, chỉ là tương đối mà thôi.

Triệu Trường Hà lúc trước cũng không cảm thấy mình là một thiếu niên thuần phác gì, ở trường học bị phạt đứng ngoài cửa lớp liền cúp học, nguyên một bộ học sinh nổi loạn. Nhưng nhìn lại, Triệu Trường Hà phong độ người trí thức trong trường kia rốt cuộc đã tìm không thấy nữa, mà thay vào đó là phỉ khí nồng đậm, trong miệng thô tục hết lời này đến lời khác, dưới đao đầu người như mưa.

So sánh với bây giờ, lúc trước chẳng lẽ không thuần phác?

Lời này của Nhạc Hồng Linh hỏi ra miệng, Triệu Trường Hà đại khái có thể tưởng tượng vì sao nàng đến nay vẫn còn ở lại nơi chim không thèm ỉa này.

Nàng chỉ sợ là đang xoắn xuýt chính mình lúc trước có phải cứu nhầm một ác ma hay không, vì thế tận lực ở nơi này quan sát.

Quan sát kết quả, nói như thế nào... Đương nhiên cùng ấn tượng ban đầu không phải là cùng một chuyện, nhưng cũng không phải ác ma gì, ngược lại có thể ước thúc sơn trại, không hại người vô tội, không biết trong lòng nàng đánh giá như thế nào, ít nhất hẳn là thở dài một hơi.

Vì thế sau khi bị thương, lo lắng có sai lầm, cư nhiên sẽ đến nương tựa nơi này...

Nếu như nhân tâm thật sự đã thay đổi, có phải sẽ nhân cơ hội cướp nàng làm Áp Trại phu nhân đúng không?

Thôi, căn bản cướp không được, người ta bị thương đều có thể vô thanh vô tức vào phòng ngươi, cắt đầu ngươi còn không phải đơn giản sao? Ngươi thực sự nghĩ rằng nàng là cá nằm trên thớt mặc cho ngươi xử lý?

"Vậy ta đề nghị ngươi tốt nhất là không nên tín nhiệm ta, trong sơn trại đều biết hiện giờ cái gì cũng không thiếu, vừa vặn thiếu một áp trại phu nhân." Triệu Trường Hà tiện tay đặt thuốc trị thương cùng bông băng bên cửa sổ, ánh mắt khẽ rũ xuống: "Ngươi tự mình đắp được không? Hành tẩu giang hồ chút chuyện nhỏ này hẳn là không cần người giúp đi, ta ra ngoài canh giữ cho ngươi. -

Hai câu trước sau hoàn toàn trái ngược ý nghĩa với nhau, Nhạc Hồng Linh có chút không nói nên lời, không biết đánh giá như thế nào... Nếu như nàng biết hai từ “ngạo kiều” mà nói.

"Tự mình có thể đắp, cảm ơn." Nàng cũng không để ý đến câu áp trại phu nhân kia, cầm thuốc trị thương trong tay, nhìn thẳng vào Triệu Trường Hà, ý là ta bắt đầu đắp đây.

Triệu Trường Hà liền sải bước ra cửa, ngay cả mắt sau lưng cũng không dùng, đi rất xa.

Còn có thể nghe thấy tiếng quát lớn của hắn ở bên ngoài: "Bên này không cần bố trí, đi đào xa một chút, bên kia quảng trường kìa, ngay chỗ diễn võ trường ấy, ai cũng không nghĩ tới ngay cả loại địa phương đó cũng có cạm bẫy. Làm xong thì nghỉ, buổi tối mọi người thoải mái ăn uống!

Nhạc Hồng Linh mỉm cười, lại cúi đầu cắn môi dưới, nhẹ nhàng vén áo chỗ bị thương.

Nơi đó có một vết kiếm, nhìn thấy mà giật mình.

Kỳ thật miệng vết thương đã trải qua xử lý đơn giản, vết máu kia bây giờ đẫ không còn chảy máu, chẳng qua là trước đó không có gì để băng lại nên bị Triệu Trường Hà để ý.

Bản thân nàng có thuốc trị thương, đẳng cấp đại khái cũng tốt hơn Triệu Trường Hà, cũng không cần thuốc của Triệu Trường Hà. Đơn giản là tìm một nơi tương đối an toàn mới dám an tâm chữa thương, dù sao đây không chỉ là ngoại thương, trong cơ thể còn có kiếm khí tàn sát bừa bãi, cũng không phải trên mặt nhìn nhẹ nhàng như vậy.

Nàng phòng không phải là đối thủ của trận chiến này, ngược lại, nàng đối với đối thủ lần này rất có vài phần bội phục... Đề phòng chính là những người ngoài chứng kiến trận chiến này của nàng, khó bảo đảm có tiểu nhân nổi lên ác tâm hay không, nàng một thân một mình khó phòng ám toán, ít nhất phải có một người đáng tin ở bên cạnh thủ hộ.

Vừa vặn loại người này lại không mạnh, hiện giờ thế lực của Triệu Trường Hà hoàn toàn đủ để ngăn cản.

Nàng thật là đến nương tựa Triệu Trường Hà, trước mấy canh giờ, ngay cả chính nàng cũng không nghĩ sẽ triển khai tới tình huống như vậy.

Hiện giờ nhìn phản ứng của Triệu Trường Hà, chứng minh mình đã không nhìn lầm người.

Được rồi sao? Bên ngoài truyền đến thanh âm của Triệu Trường Hà.

Nhạc Hồng Linh cẩn thận buộc băng, thả áo xuống, nghĩ đến lúc nãy mình vén áo lên, người đàn ông này đang ở bên ngoài, trên mặt không được tự nhiên có chút ửng đỏ, lại rất nhanh trấn tĩnh nói: "Được rồi. -

Triệu Trường Hà cất bước vào cửa, nhìn bộ dáng nàng vẫn như cũ nghiêng người bên cửa sổ kiều diễm mà vô lực, rất không Nhạc Hồng Linh, không khỏi nhíu mày nói: "Cảm giác vết thương của ngươi không đơn giản như vậy, có phải còn có nội thương hay không?

" Ừm, đến loại trình độ tranh đấu này, rất ít thuần túy ngoại thương." Nhạc Hồng Linh cười cười: "Nhưng vấn đề không lớn, có thể để ta an tâm tĩnh dưỡng vài ngày liền không còn gì đáng ngại.

- Bắc Mang này, ngay cả ta cũng đánh khắp nơi không có đối thủ, thế thì ai có thể đả thương ngươi? Thái quá như vậy, không phải sơn trại của ta trong nháy mắt liền bị quét sạch sao?

"Sơn trại này của ngươi, cùng người khác so sánh thật đúng là nháy mắt có thể diệt."

  “...... Vì vậy, đến cùng là thần thánh phương nào?

" Tiềm Long đệ tam, Thanh Hà Thôi gia Thôi Nguyên Ung."

- Tiềm Long đệ tam, cũng chính là đệ nhị ban đầu bị ngươi chen tới nên tụt xuống đệ tam?

"Đúng."

"Cho nên thật đúng là ngươi cướp vị trí của hắn, hắn không phục đến tìm ngươi gây phiền toái? Từ Thanh Hà chạy đến Bắc Mang, sợ là một mực vừa đi vừa tìm tung tích của ngươi a, ước chừng nghe nói ở Bắc Mang xuất hiện qua, nên cố ý chạy tới nơi này?

"Đúng vậy."

Triệu Trường Hà ngẩng đầu nhìn trời: "Loạn thế thư không nhúc nhích a... Cảm giác loại chiến đấu thắng bại này của các ngươi cùng ta không giống nhau, chiến đấu trong bảng thật sự có thể quyết định thứ hạng a, nếu bảng xếp hạng không nhúc nhích, chứng tỏ ngươi tuy rằng bị thương, nhưng hắn bị thương lại càng nghiêm trọng hơn đúng không?

"Đúng vậy." Nhạc Hồng Linh liên tục nói ba câu “Đúng”, bỗng nhiên bật cười nói: "Ngươi đang làm cái gì vậy, thể hiện mình không phải võ phu thô bỉ sao? -

Triệu Trường Hà mặt không chút thay đổi: "Ta chỉ là đang suy nghĩ ta có thể thừa dịp hắn bị thương liền đi lấy mạng hắn hay không, giải quyết hậu hoạn sau này.

" Hắn tuy bị thương, cũng không phải dễ dàng đối phó, huống chi bên cạnh hắn còn mang theo muội muội canh giữ." Nhạc Hồng Linh thở dài: "Ta cũng không hy vọng làm loại chuyện này, hắn quang minh chính đại ước chiến, võ giả chi đạo cũng vậy, há có thể sau này tìm phiền toái?”

- Ngươi chạy tới chỗ ta, không phải lo lắng hắn tìm phiền toái sao?

"Ta lo lắng không phải là hắn, người này quang minh lỗi lạc, tự có khí độ. Còn biểu hiện của ngươi bây giờ là gì đây? -

Biểu tình triệu Trường Hà quả thật có chút đen, nghe nàng hỏi như vậy, liền cứng rắn nói: "Không có gì, thế gia công tử người ta tự có khí độ, tiềm long phong thái cùng chung chí hướng, thổ phỉ sơn trại chúng ta chỉ biết thừa dịp người ta nguy hiểm mưu đồ xấu a.”

Vị chua này sắp tràn ra ngoài núi, Nhạc Hồng Linh thần sắc cổ quái nhìn hắn một lúc lâu, rốt cục nói: "Nhưng là ta quản ngươi, mà không phải hắn a. -

Triệu Trường Hà thần sắc tốt hơn vài phần, chợt cũng cảm thấy mình chua cũng không hề có đạo lý, Nhạc Hồng Linh cũng không phải là người của ngươi, hơn nữa cái loại khiêu chiến võ giả, vui vẻ tràn trề này, chẳng lẽ không phải rất võ hiệp? Không phải mình cũng thích sao?

Cho nên rốt cuộc đang chua cái gì a...

Hắn cảm thấy có chút mất mặt, liền vụng về chuyển đề tài: "Ăn chưa —— huyền quan bát trọng, không có Ích Cốc chứ?

"Không." Nhạc Hồng Linh cũng không giả bộ, cười ôm quyền: "Quả thật có chút đói, quấy nhiễu Triệu trại chủ. -

Triệu Trường Hà thật sự thưởng thức sự sảng khoái của nàng, trong miệng lại không biết vì sao, lại nói thành dạng này: "Giang hồ tái ngộ, ngươi liền gọi ta là Triệu trại chủ? -

Nhạc Hồng Linh dường như có ý cười: "Nơi này là giang hồ sao? Không phải hang ổ của ngươi à?”

Triệu Trường Hà ngây người một chút, còn tưởng rằng ngươi sẽ nghiêm trang hỏi ngược lại nếu không muốn gọi là cái gì, lại cư nhiên dùng loại lời này để lảng tránh, thì ra cũng là có chút giảo hoạt mà...

Cũng đúng, chung quy chỉ là nữ hài tử so với ta còn nhỏ hơn một chút mà thôi, nào có cái gì hiên hào nữ hiệp ngưng đọng như vậy.

Triệu Trường Hà bật cười, cũng không đi biện bạch với nàng chuyện này, sải bước ra cửa: "Bọn hắn vừa mới đi vào thành mua sắm, hôm nay thứ tốt còn chưa tới, ta nhìn xem buổi trưa lưu lại cái gì, trước tiên lấy cho ngươi một chút. Ngươi cũng đừng chạy lung tung, hiện tại sơn trại chung quanh cạm bẫy, không ai mang ngươi đi rất dễ đụng a. -

Thấy bộ dáng Triệu Trường Hà sải bước ra cửa, Nhạc Hồng Linh thở dài một hơi.

Quản thiên đạo làm chi, ta tự có quyết định của mình!

Xem ra lựa chọn của mình quả nhiên là đúng, người này trong lòng có đạo, không phải loại phỉ đồ bình thường có thể so sánh.

Ngươi muốn ta gọi ngươi là gì? Làm sao ta biết được?

Nàng có chút vất vả chống bàn đứng dậy, thoáng cảm thụ kiếm khí trong cơ thể, cảm giác tình huống hình như vẫn ổn, liền cẩn thận mở cửa sổ, chạy ra sau phòng.

Nếu không có Ích Cốc, tự nhiên cũng có chút khác... Tỷ như nữ hiệp cũng phải giải quyết tiểu vấn đề.

Sao lại không biết xấu hổ tìm nhà vệ sinh trong phòng hắn, đương nhiên là đi ra sau phòng giải quyết.

Kết quả vừa mới ra khỏi phòng, Nhạc Hồng Linh liền cảm giác dưới chân rơi xuống không thích hợp lắm, trong lòng lộp bộp, liền muốn đề khí nhảy lên. Nhưng mà kiếm khí trong bụng lại quặn đau, thoáng chút không nhảy lên được, "Bịch" một tiếng rơi vào trong bẫy.

Nhạc Hồng Linh vừa tức vừa gấp, Triệu Trường Hà có phải ngươi có tật xấu hay không, bên cạnh tường viện của mình cũng đào bẫy, chính ngươi luyện công không sợ đụng nhầm sao!

Nhưng nhất thời chân khí trong người như xoắn lại, còn chưa nhảy ra được!

"Có người!"

Sau phòng lão đại, đi qua xem một chút!

"Mẹ nó còn có người không có mắt như vậy, đến chịu chết sao!"

"Không đúng, phương hướng kia, cảm giác là từ trong phòng lão đại đi ra..."

Cứ như vậy một hồi, tiếng người nổi lên bốn phía, một đám người bốn phương tám hướng hướng nơi này vọt tới.

Rất nhanh có người ở trên cạm bẫy thò đầu nhìn, Nhạc Hồng Linh che mặt lại.

"Ô, hình như là một nữ tử. Là từ trong phòng lão đại..."

"Tránh ra!" Triệu Trường Hà sải bước chạy tới, đem người thăm dò kéo ra phía sau: "Nhìn cái gì, trong phòng lão tử cất giấu áp trại phu nhân rất kỳ quái sao, đều qua một bên đi! -

Nhạc Hồng Linh thiếu chút nữa muốn độn thổ.

Bọn thổ phỉ vui buồn lẫn lộn.

Con mẹ nó, tên vương bát đản này thật có tiền đồ, trước kia trong phòng cất giấu Lạc Thất, hiện tại lại giấu nữ nhân.

Bây giờ ngươi trâu bò như vậy, cũng không ai dám cùng ngươi đoạt đi, giấu cái gì mà giấu a!

Có người hướng về phía dưới hố hô: "Đại tẩu, lão đại cái gì cũng tốt, chỉ mỗi tội thích giấu diếm. Năm mới đều tới rồi, tối nay lửa trại yến tiệc đi ra cùng mọi người náo nhiệt a..."

Còn con mẹ nó đại tẩu sao! Náo nhiệt cái gì chứ!

Nhạc Hồng Linh quả thực muốn chết.

Nàng quá nổi danh, có chỗ thậm chí có người bán chân dung của nàng, trên giang hồ người nhận ra nàng rất nhiều. Tựa như ngày đó Vương Đại Sơn nhìn thấy nàng đi ngang qua liền biết Nhạc Hồng Linh tới...

Cho nên đây là muốn ngày mai thiên hạ truyền khắp, Nhạc Hồng Linh ở một sơn trại thổ phỉ làm áp trại phu nhân sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
cuicui
16 Tháng bảy, 2024 17:41
Mới nhận ra lão cơ xóa này khá là thích "người giấy", toàn nữ chính lôi từ tr sách ra
cuicui
16 Tháng bảy, 2024 00:40
Gần end rồi nên chắc k thu nữ nữa. Harem gồm có: Nhạc Linh hồng, hạ trì trì, hoàng phủ tình, nguyên tam nương, hướng tư mông, đường vãn trang, bão cầm, phiêu miểu, dạ cửu u và dạ vô danh. Ngoài ra còn có 2 tiểu dưỡng nữ là tước tước và lăng nhược vũ cùng 1 đứa con chưa đc sinh ra (99% đó phiêu miểu kìm hãm)
Kyouka
15 Tháng bảy, 2024 23:26
ai spoil hộ cái end xem có bao nhiêu nữ với :))
cuicui
13 Tháng bảy, 2024 02:10
Sau 885 chương cuối cùng cũng đến giấc mơ đầu chương 1
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK