(Đạp Tuyết Ô Chuy: Ngựa đen đạp tuyết)
Triệu Trường Hà bị tiểu cô nương lừa gạt như vậy, trong lòng bi phẫn không hiểu, hiện tại chỉ muốn đến từ đường Thôi gia triệu tập mọi người tới tuyên bố "Là ta ngu ngốc".
Thật cho rằng Ương Ương ngây thơ!
Cũng may thật không tiếp tục truy vấn, bởi vì mặt nàng đã nóng đến đỏ bừng, muốn tiếp tục trêu người cũng nói không được, rúc vào ngực hắn đều xấu hổ như thế, tiếp theo căn bản cũng không thể làm được gì.
Chung quy vẫn chỉ là một tiểu cô nương, kỹ năng đã thức tỉnh, nhưng chưa biết dùng a...
Trong phòng nhất thời chỉ còn lại hô hấp có chút lộn xộn, ánh mắt nhìn nhau đều đang lẩn trốn.
Ngươi muốn tặng ta... Cái gì vậy?
Trong lòng nam nhân phải thừa nhận, thật sự có suy nghĩ như vậy.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nàng, rất muốn gặm một cái, hôn một cái.
Nhất là biết rõ, nàng sẽ không cự tuyệt.
Nhưng...
Triệu Trường Hà cắn răng một cái, trốn cái rắm!
Hắn rốt cục cũng không né tránh ánh mắt của Ương Ương nữa, hơi khom lưng, hai tay ôm khuôn mặt đỏ bừng của tiểu cô nương nói: "Ương Ương. "
"A..." Thôi Nguyên Ương vừa ngượng ngùng vừa vui sướng, tim đập nhanh như nhảy ra khỏi lồng ngực...
Triệu đại ca có phải đối với mình chưa bao giờ có hành động thân mật như vậy hay không? Vẫn giống như đối với muội muội, khó tránh khỏi làm cho nàng cảm thấy, Triệu đại ca kỳ thật thủy chung đối với mình cũng không có loại ý tứ này, chỉ là cưỡi hổ khó xuống, ba năm sau nói không chừng thật sự không có việc gì xảy ra.
Nhưng hôm nay... Tuy rằng hành động này cũng giống như đối với muội muội, hơn nữa chiều cao hai người chênh lệch, hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cư nhiên muốn khom lưng, làm cho tràng diện vô cớ có thêm vài phần buồn cười.
Nhưng muội muội như vậy, không phải muội muội ruột chính là tình muội muội, cơ bản đối với muội muội bình thường sẽ không làm như thế...
Triệu Trường Hà xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn kia, ôn nhu nói: "Ương Ương, ta biết trong lòng ngươi đang lo lắng cái gì. Nhưng Triệu đại ca rất thích Ương Ương. "
Thôi Nguyên Ương xấu hổ sắp không còn, trong mắt giống như có ánh sáng, sáng lấp lánh.
"Nhưng Ương Ương còn quá nhỏ. "Triệu Trường Hà tiếp tục xoa mặt nàng, giống như nhào bột: "Chúng ta ước hẹn ba năm, vậy thì ba năm. Nhân bảng thôi mà, có gì đặc biệt, chờ ta bước lên nhân bảng, nở mày nở mặt đến Thôi gia, đường đường chính chính gặp Ương Ương có được không? "
Thôi Nguyên Ương trong lòng rõ ràng nghe được rất cao hứng, nhưng miệng lại lẩm bẩm: "Lừa đảo, rõ ràng nói thích Ương Ương như vậy, không cần lớn lên. "
Triệu Trường Hà cười nói: "Đầu óc đừng lớn lên, những nơi khác lớn là được rồi. "
"A. Ngươi không phải là người tốt! "Tiểu bạch thỏ oán hận dậm chân một cái, tránh ra xoa mặt của hắn, ôm mặt xoay người chạy ra khỏi thư phòng: "Điển tịch Kỷ Nguyên trước ở trên giá sách, ngươi tự mình tìm đọc đi. "
Triệu Trường Hà đứng thẳng lưng, thở dài một hơi.
Kỳ thật đơn giản như vậy, xoắn xuýt cái rắm gì?
Nhìn bóng lưng tiểu cô nương bối rối chạy trối chết, cảm giác mình đều đang cười thầm, chẳng lẽ như này không tốt sao?
Tâm tình hắn thoải mái tự rót cho mình một chén trà, thản nhiên tìm sách trên giá sách của Thôi Văn Cảnh.
Thôi Văn Cảnh nói chỉ là tình huống đại lược, càng nhiều chi tiết lịch sử không thừa dịp này xem còn muốn chờ khi nào? Đây chính là tàng thư của gia chủ Thôi gia a, một gia tộc đỉnh cấp suốt bao năm qua đối với chuyện này thăm dò nghiên cứu, giờ phút này chia sẻ cho mình, ý nghĩa này có lẽ so với đạt được Long Tước Đại Hạ còn trọng đại hơn.
Uống trà, đọc sách, trêu chọc tiểu cô nương đỏ mặt, cuộc sống còn gì vui hơn thế này?
............
"Triệu đại ca, Triệu đại ca! "
Sáng sớm hôm sau, Triệu Trường Hà từ khách xá bò dậy, theo lệ thường đuổi tất cả thị nữ đang cố gắng hầu hạ hắn rửa mặt ra, lại bắt đầu luyện đao.
Luyện chưa đến nửa canh giờ, Thôi Nguyên Ương ngày hôm qua còn hoảng hốt chạy trối chết lúc này lại hưng phấn bừng bừng tìm tới nói: "Lại luyện đao a? "
"Đúng vậy, à phụ thân ngươi nói sai người làm chút cải tiến cho Long Tước Đại Hạ, đều đã một đêm trôi qua không biết đã xong chưa? "Triệu Trường Hà tùy ý đáp lại, quay đầu nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa nghẹo cổ nói: "Sao ngươi lại biến thành thỏ rồi? "
Đã thấy Thôi Nguyên Ương thay váy dài màu xanh nhạt lúc trước thành trang phục tai thỏ nhung, bộ dáng vốn có vài phần khí chất tiểu thư khuê các đã không thấy đâu, trong nháy mắt lại trở về khí chất tiểu ngốc nghếch rồi.
Ngày hôm qua còn trang bức thục nữ muốn nói lại ngừng loại biểu hiện kia, hiện tại thì hay rồi, nhảy nhót chạy tới, cười hì hì: "Triệu đại ca rõ ràng thích Ương Ương như vậy, mỗi lần thấy ta như vậy, ánh mắt đều cong cong. "
"Khụ khụ. Triệu Trường Hà ho khan: "Đều thích, đều thích. Nhưng mùa xuân sắp qua, vẫn mặc như vậy, không sợ nóng chết ngươi? "
"Thanh Minh còn chưa qua, bây giờ vẫn đang rét thàng ba đấy, có biết không! Thôi Nguyên Ương ríu rít kéo tay hắn ra ngoài: "Đi một chút, tới trường đua ngựa kia, nghe bọn hắn nói mới tới mấy thớt khoái mã, ta còn chưa xem qua, dẫn Triệu đại ca cùng đi xem một chút. "
Triệu Trường Hà thu đao, bị tiểu bạch thỏ nhảy nhót ở phía trước kéo đi, ngay cả hắn cũng không tự giác bắt chước theo tư thế nhảy nhót này, sức hấp dẫn này cũng quá mạnh đi...
Cái gọi là trường đua ngựa là ở rất xa, muốn ra khỏi thành, ra khỏi thành cũng còn rất xa, có thể nhìn thấy một con sông lớn, trên sông có thuyền phiêu đãng. Bên bờ sông là đồng cỏ mênh mông, có mấy người đang giục ngựa phi nước đại, mơ hồ có thể thấy ở phương xa gió thổi cỏ lay, không ít ngựa đang rong chơi gặm cỏ ở đó.
"Đây là trại ngựa của ta! Thôi Nguyên Ương kéo hắn chạy lên sân cỏ: "Hôm nay vắng vẻ một chút, vì chuyện tối qua. Bằng không thời gian này đều là một đám người đua ngựa, rất náo nhiệt! "
Triệu Trường Hà hít một hơi, bỗng nhiên nhớ tới một câu nói của Thôi Nguyên Ương.
"Nhà ta có sông. "
Đây đâu phải là có một con sông bên cạnh nhà nàng, mà là thật sự nhà nàng có một con sông.
Cũng trách không được Thôi Nguyên Ương cưỡi ngựa thực sự không tệ, cuộc sống hàng ngày trước kia của nàng tổng kết lại ước chừng chính là bốn chữ: chọi gà đua ngựa, trò cưỡi ngựa kia nàng có thể không tốt sao...
"Vương bá Vương bá! Thôi Nguyên Ương lôi kéo một lão giả bên cạnh sân cỏ: "Hắc Mẫu Đơn của ta thế nào rồi? Ta rất nhớ nó. "
Vương Bá cười nói: "Mấy ngày trước đã mua được mấy thớt ngựa Tây Vực rất tốt, bọn hắn đang cân nhắc phối giống cho Hắc Mẫu Đơn. "
Thôi Nguyên Ương mở to hai mắt: "Phối giống sao? Hắc Mẫu Đơn của ta vẫn còn nhỏ! "
Vương bá liếc mắt nhìn Triệu Trường Hà, không nói lời nào.
Tiểu thư, ngài có biết cha ngài cũng cảm thấy thế không?
Tiểu nam nữ nhìn xem đều hiểu ánh mắt của lão giả, trên mặt hoảng hốt, Thôi Nguyên Ương dậm chân nói: "Dẫn ta đi xem một chút, giống ngựa nào mà dám đòi phối với Hắc Mẫu Đơn nhà ta a, ta nghe thế nào cũng không thuận!"
Vâng, phụ thân ngài cũng nghĩ vậy.
Lão giả không dám nhiều lời, mang theo hai người đi xem ngựa. Triệu Trường Hà vốn tưởng rằng loại thỏ trắng như Thôi Nguyên Ương hẳn là thích bạch mã, không biết vì sao lại là Hắc Mẫu Đơn, kết quả đến địa phương vừa nhìn đã choáng váng.
Một con bạch mã toàn thân tuyết trắng xinh đẹp giống như kỳ lân thấy Thôi Nguyên Ương tới, cực kỳ cao hứng hí lên nghênh đón, Thôi Nguyên Ương cũng phi thường cao hứng ôm cổ ngựa: "Hắc Mẫu Đơn của ta, ta rất nhớ ngươi! "
Triệu Trường Hà: "? "
Ngươi đặc biệt gọi một con bạch mã như vậy là Hắc Mẫu Đơn! Sao không gọi là trân châu đen, thật biết cách chơi a!
Thôi Nguyên Ương quay đầu nhìn bộ dạng của hắn, cười hì hì nói: "Triệu đại ca vì sao lại co giật? "
"Tại sao ngươi không đặt tên cho nó là Bạch Mã? "
"Chính vì muốn nhìn thấy người khác loại biểu tình này nha, ha ha ha..."
Triệu Trường Hà: "Thảo. "
Thôi Nguyên Ương đang muốn nói cái gì, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng vó ngựa lộn xộn, có người hô to gọi nhỏ: "Tiểu thư cẩn thận, con ngựa này dã tính chưa hết, chúng ta còn đang thuần hóa, cẩn thận đụng phải tiểu thư! "
Thôi Nguyên Ương tò mò quay đầu nhìn lại, ánh mắt liền sáng lên.
Một con tuấn mã toàn thân đen nhánh sáng bóng đang chạy nhanh về phía này, trên thân đen nhánh, bốn vó lại là trắng như tuyết, tựa như đạp trên tuyết vậy, rất ưa nhìn. Phía sau đuổi theo nó là mấy người cưỡi ngựa, đang hô to gọi nhỏ quơ bộ cương ngựa, ý đồ bắt được con ngựa kia.
Thôi Nguyên Ương kéo Triệu Trường Hà: "A a, Triệu đại ca, thích không? "
Triệu Trường Hà nói, "Chỉ nhìn từ bên ngoài, đây có phải là Đạp Tuyết Ô Chuy hay không? "
"Đạp Tuyết Ô Chuy, tên thật hay. Vương Bá cười nói: "Con ngựa này còn chưa được đặt tên. "
"Vậy nó từ nay về sau gọi là Đạp Tuyết Ô Chuy đi! Thôi Nguyên Ương lôi kéo Triệu Trường Hà: "Ta mang Triệu đại ca đi thuần mã! "
"A a a! Thuần cái gì ngựa, ta ngay cả cưỡi cũng không biết a! "
"Rất đơn giản! Thôi Nguyên Ương quăng người lên, động tác vô cùng lưu loát, vững vàng rơi vào trên lưng tuấn mã đang chạy như bay. Người cưỡi ngựa phía sau đều ầm ầm khen ngợi: "Thật đẹp! Thân thủ của tiểu thư càng ngày càng tốt! "
Trong lúc nói chuyện, con ngựa kia đã xẹt qua bên người Triệu Trường Hà, Thôi Nguyên Ương ghé sát người xuống đưa tay giữ chặt Triệu Trường Hà, Triệu Trường Hà cũng thuận thế xoay người một cái, ngồi sau lưng nàng.
Tuấn mã thoát cương, nhanh chóng rời đi. Người cưỡi ngựa phía sau hai mặt nhìn nhau, tốc độ đuổi theo ngựa cũng chậm lại, không dám tiến lên.
Nam nhân này cứ như vậy ở trước mặt mọi người ôm eo tiểu thư, cùng nhau cưỡi ngựa... Tiểu thư còn đỏ mặt, đặc biệt cao hứng.
Thức thời vẫn là đừng đi qua, tiểu thư thuần mã hẳn là không thành vấn đề...
"Cái này thuần hóa như thế nào? "Triệu Trường Hà cực kỳ nhức trứng ôm eo tiểu cô nương, hắn thật sự không muốn ôm trước mắt bao người như vậy, nhưng lần này ngựa không giống lần trước, trái phải lăn lộn, quăng tới quăng lui, nếu không phải tu luyện đến bây giờ phần này, hai chân đầy đủ khí lực kẹp chặt vào bụng ngựa, một người không biết cưỡi ngựa như hắn hẳn đã sớm bị hất đi a.
Thôi Nguyên Ương vốn nên phụ trách thuần mã nhưng lúc này lại không thuần được, cả người mềm nhũn, giống như hoàn toàn không còn khí lực, quả thực sắp dán vào trong ngực nam nhân: "Triệu, Triệu đại ca. Ngươi, ngươi ôm ta, ta không còn khí lực..."
Triệu Trường Hà: "? "
"Hí hí hí! "Chân trước tuấn mã nâng lên, thân hình ngửa ra sau, ý đồ muốn đem hai người trên lưng hất xuống.
Triệu Trường Hà nổi giận, đưa tay hướng về phía đầu ngựa chính là một quyền: "Người khác dẫn muội tử cưỡi ngựa đi dạo, lão tử cũng dẫn muội tử cưỡi ngựa đi dạo, như thế nào ngươi không nể mặt! Nhảy lên cái rắm, thành thật một chút! "
Thôi Nguyên Ương: "..."
Đầu tuấn mã đều bị nện đến choáng váng, nhảy loạn khắp nơi. Triệu Trường Hà gắt gao kẹp lấy bụng ngựa, trực tiếp đem cả người Thôi Nguyên Ương ôm vào trong ngực, hai tay vươn lên gắt gao nắm lấy cổ ngựa.
Huyền quan tứ trọng sớm đã không phải là một hán tử uy vũ hùng tráng bình thường có thể so sánh được rồi... Con ngựa kia dù có khỏe đến đâu, cũng làm sao có thể vượt qua khí lực của Triệu Trường Hà bây giờ?
"Còn nhảy loạn! "Triệu Trường Hà lại một quyền: "Lại nhảy lại đánh ngươi! "
Con ngựa kia nước mắt sắp rơi xuống, lại nhảy loạn thêm được nửa khác, rốt cục cũng chậm rãi thành thật, biến thành mang theo hai người đi dạo bên bờ sông rong chơi.
Có vẻ như đã thuần hóa được?
Triệu Trường Hà thở hổn hển, cúi đầu nhìn tiểu cô nương trong ngực: "Này, có phải như vậy là được rồi không? "
Thôi Nguyên Ương cũng ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt chợt lóe: "Triệu đại ca nói mình không biết cưỡi ngựa, thì ra trời sinh đã biết thuần mã... Nhìn ngươi thuần hóa rất thuần thục nha. "
Triệu Trường Hà: "..."
Ngươi đang nói về mã hay ngươi là mã a?
Ân, Đạp Tuyết Ô Chuy, là ngựa, hay ngươi là ngựa của ta?
(Đại ý là đang cưỡi ngựa nhưng cũng đang đè lên Nguyên Ương ở đây là trêu Nguyên Ương như là con ngựa bị mình đè lên đấy)
Thôi Nguyên Ương nhìn trái nhìn phải, tuấn mã chạy một hồi như vậy, xung quanh đã không còn người, bên sông gió mát thổi qua, tiếng sóng rì rào, mắt nhìn ra xa, mơ hồ có thể thấy được bóng dáng cánh buồm.
Lúc ấy sát khí vượt sông, hóa thành xuân phong ấm áp như bây giờ. Tình thế nguy hiểm giục ngựa chạy trốn hôm đó, hóa thành phấp phới rong chơi rạo bước như hôm nay a.
Thôi Nguyên Ương nhìn nhìn, đôi mắt đẹp dần dần mê ly, có chút động tình ở trong ngực hắn nhẹ nhàng nói: "Triệu đại ca, đại ca sắp phải đi... Vậy đại ca có thể... Hôn ta một cái được không? "
Triệu Trường Hà không có khách khí, cũng không có quá phận.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt đỏ bừng của tiểu bạch thỏ, thấp giọng nói: "Vốn nên đóng dấu trước... Chờ ta."
Danh Sách Chương:
Sách
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng bảy, 2024 17:41
Mới nhận ra lão cơ xóa này khá là thích "người giấy", toàn nữ chính lôi từ tr sách ra
16 Tháng bảy, 2024 00:40
Gần end rồi nên chắc k thu nữ nữa. Harem gồm có: Nhạc Linh hồng, hạ trì trì, hoàng phủ tình, nguyên tam nương, hướng tư mông, đường vãn trang, bão cầm, phiêu miểu, dạ cửu u và dạ vô danh. Ngoài ra còn có 2 tiểu dưỡng nữ là tước tước và lăng nhược vũ cùng 1 đứa con chưa đc sinh ra (99% đó phiêu miểu kìm hãm)
15 Tháng bảy, 2024 23:26
ai spoil hộ cái end xem có bao nhiêu nữ với :))
13 Tháng bảy, 2024 02:10
Sau 885 chương cuối cùng cũng đến giấc mơ đầu chương 1
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa.
Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như
- Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân.
- Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền.
- Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly.
- Sở Qua 1 vợ không nói.
Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK