Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu "Không giấu hành tung" của Triệu Trường Hà là cố ý.

Lúc ước hẹn với Hàn Vô Bệnh, người trong miếu sơn thần đều chết sạch, ngoại trừ Ương Ương ra không ai biết việc này, Hàn Vô Bệnh chính mình không có đạo lý lại ăn no rửng mỡ nói với người khác ta ở chỗ này là chờ Triệu Trường Hà tới. Nói cách khác, mình rời khỏi Thôi gia, muốn đi đâu, người ngoài chân chính là không thể biết... Bọn hắn thậm chí cũng không biết khi nào mình rời khỏi Thôi gia a.

Vậy thì, tại sao mình vừa rời Thôi gia không lâu, liền một đám người đã biết nơi mình muốn đi là Cổ Kiếm Hồ, ven đường ám sát cũng đã chuẩn bị tốt, người của Trấn Ma Ty cũng tới, thậm chí biết mình muốn làm gì, đem tư liệu của Hàn Vô Bệnh đều đưa cho, tri kỷ vô cùng.

Chỉ có một khả năng, Ương Ương ở nhà cũng không có cảnh giác gì, trong lúc vô tình cùng người nhà nhắc tới Triệu đại ca muốn đi đâu, sau đó bị người lặng lẽ tiết lộ ra ngoài.

Dù sao Thôi Văn Giác cũng đã ngã, thế lực của hắn rất lớn, có người âm thầm trả thù cũng không có gì ngạc nhiên. Trả thù không được người Thôi gia, còn không trả thù được loại sơn phỉ bị đuổi đi như ngươi?

Nói không chừng ngoại trừ Huyết Thần Giáo ra, còn có một nhóm người Thôi Văn Giác nuôi bên ngoài, cũng không giống người giang hồ chơi cái gì.

Tiền căn hẳn là như vậy đi.

Nếu cừu gia đã biết, Trấn Ma Ti cũng sẽ biết a. Đại Hạ Long Tước hắn cõng trên lưng, người khác nhận không ra thanh đại đao này là đồ chơi gì, nhưng Đường Thủ Tọa há lại không biết? Giờ khắc này trong lòng nàng không biết là đang nghĩ ra vở kịch gì a.

Có thể ở góc nhìn của Đường Thủ Tọa, Cổ Kiếm Hồ ngươi không đi là được, người khác thoáng cái liền mất đi hành tung của ngươi, chuyện gì cũng không phát sinh, vì sao phải quyết tâm đi?

Nam nhi ước hẹn, núi đao biển lửa cũng muốn đi, nữ nhân hiểu cái rắm!

Cái gì mà “không giấu hành tung”? Có thể đưa tới cường địch không thể đấu lại?

Nói cho bọn hắn nghe!

Triệu Trường Hà nghênh ngang giục ngựa nửa đường trên quan đạo, mắt thấy kẻ đuổi giết đã bị Đạp Tuyết Ô Chuy cho hít khói đến không còn bóng dáng, đột nhiên ghì dây cương, hướng vùng hoang dã ngoại ô vọt thẳng đi.

Nửa ngày sau, mặt trời đã nghiêng về phía tây, trước rừng cây bên cạnh quan đạo.
Huyết Thần giáo giáo chủ Tiết Thương Hải mặt mũi âm trầm: "Các ngươi nói hắn không giấu hành tung, một đường đi thẳng tới quan đạo? "

Vâng, vâng, hắn nói như vậy a.

Bổn tọa ở chỗ này chờ ước chừng ba canh giờ, hiện tại trời sắp tối rồi, người đâu?

Không, không biết a, có lẽ là ở nơi nào ven rừng nghỉ trưa nên chậm trễ đi?

"Ba" một tiếng, Tiết Thương Hải phẫn nộ tát thuộc hạ một cái: "Ngu xuẩn, các ngươi đã bị hắn lừa rồi! Lãng phí thời gian của bổn tọa!"

Một khuôn mặt quen thuộc lấp ló sau lưng Tiết Thương Hải... Tôn Giáo Tập tựa vào cây, khoanh tay ngẩng đầu nhìn trời, khóe miệng nhếch lên ý cười.

"Lão Tôn. Trưởng lão truyền công Huyết Thần Giáo bên cạnh thấp giọng hỏi: "Theo hiểu biết của ngươi đối với người này, giờ phút này hắn sẽ ở nơi nào?”

Tôn giáo tập cùng hệ thống truyền giáo không phụ thuộc lẫn nhau, vẫn xem như bộ hạ trực thuộc trưởng lão truyền công. Cấp trên lên tiếng, hắn cũng thu hồi bộ dáng bất cần đời kia, đứng thẳng cười nói: "Ta làm sao biết được... Tiểu hài tử này lúc đầu gặp mặt vẫn còn là thiếu niên lang rất lễ phép, hiện tại phỉ khí đầy mình vẫn là học từ lão tử, không có việc gì liền bảo hắn nói chuyện lớn tiếng một chút, mới biến thành đức tính mà hiện tại thế nhân nhận thức, có trời mới biết hắn vốn là âm hàng như vậy? "

“Chậc.” Truyền công trưởng lão có chút đau lòng thấp giọng nói: "Chuyện này a, trong giáo cũng có không ít người trách ngươi”

"Trách ta cái gì? "Tôn Giáo Tập thanh âm lớn tiếng nói: "Lão tử bất quá thực hiện nhiệm vụ trong giáo, dạy ra phỉ đồ đao pháp tốt, đó là trình độ lão tử cao! Nên khen mới đúng! Tuyên truyền, truyền giáo, xây dựng tín ngưỡng, vậy con mẹ nó cũng không phải chức vụ của lão tử, lão tử sinh thời không biết mấy chữ, liên quan quái gì đến ta! Lão tử còn chưa trách bọn hắn không truyền giáo tốt, không biết nắm lấy mầm non tốt mà lão tử dạy ra, ngược lại còn lên mặt trách trên đầu lão tử?”

Tiết Thương Hải đều nghe thấy, quay đầu nhìn thoáng qua, trong lòng cũng cảm thấy quả thật không thể trách Tôn Giáo Tập, trên lý thuyết Triệu Trường Hà càng cường hãn, càng có thể chứng minh trách nhiệm của Tôn Giáo Tập hoàn thành vô cùng ưu tú, ngược lại nên khen, nhưng chuyện đã như vậy, ai khen được a... Cũng không thể nói rằng nhiệm vụ của ngươi hoàn thành rất tốt nhưng lại mang đến một đống rắc rối cho giáo phái a, sau này dạy ra một đám như vậy thì sao?

Thật con mẹ nó nhức trứng.

"Phương Bất Bình bên kia! A? Lão tử không phải đã báo cáo rồi sao? Có phải nên nói là tên dần này lòng dạ hẹp hòi tư dục quá nặng trì hoãn tìm kiếm nhân tài? A? Chẳng phải ta đã đề cử Triệu Trường Hà tiến vào tổng tọa rồi sao? Hả? Đều theo lời lão tử làm thì nào có phá sự như bây giờ! Hiện tại thì đẹp rồi, ngược lại đổ lỗi cho lão tử? Trách con mẹ nó a!" Tôn Giáo Tập càng nói càng lớn.

"Được rồi. "Truyền công trưởng lão liếc mắt nhìn sắc mặt Tiết giáo chủ càng ngày càng đen, thầm nghĩ ngươi nói tiếp người thất trách liền thành giáo chủ đi, giáo chủ đương nhiên sẽ không vì ngươi cáo trạng mà rút đi phân đà chủ đắc lực của mình a...

Hắn chỉ có thể thấp giọng: "Nói là nói như vậy, hiện giờ chung quy là đệ tử của ngươi làm phản đồ, trách nhiệm của chúng ta vẫn phải chịu một chút. Hiện giờ thủ đoạn của hắn không ai quen thuộc hơn ngươi, lần này nếu như ngươi có thể tự mình bắt hắn trở về, tự nhiên có công không tội.”

Tôn Giáo Tập "Hừ" một tiếng, không nói gì.

Trong lòng hắn ngược lại không cảm thấy Triệu Trường Hà đánh được mình. Vôi trên mặt Phương Bất Bình kia, sau khi đi kiểm tra mọi người đều nhìn thấy, chứng tỏ Triệu Trường Hà không phải thật sự nghịch thiên như vậy, chính mình hiểu rõ con đường của hắn, hẳn là vấn đề không quá lớn. Nhưng làm thế nào để nói ... Tôn Giáo Tập thật sự không muốn làm loại công việc này.

Vô luận nói như thế nào, đó quả thật là đệ tử đắc ý do chính tay mình dạy ra, cầm cổ tay hiệu chỉnh từng động tác của hắn, quan hệ này cũng không phải tầm thường. Hắn ở trên giang hồ càng uy phong, mình đương nhiên là càng có mặt mũi. Huynh đệ trong giáo đừng nói có ý kiến với mình, kỳ thật cũng có một bộ phận lớn âm thầm hâm mộ a, ngữ khí kia là nghe được.

Người sống cả đời cần cái gì a, cần tiền lương trong giáo sao?

Hừ, vẫn là cần mặt mũi hơn chứ.

"Được rồi. Tiết Thương Hải thản nhiên nói: "Việc này Tôn Hoành Xuyên vô trách nhiệm, huynh đệ trong giáo không được lấy chuyện này trách hắn, nhưng đúng như Đinh hộ pháp nói, việc bắt kẻ phản đồ này, Hoành Xuyên vẫn nên gánh một chút. Hiện giờ bị hắn đùa bỡn, ai cũng không biết hắn đi đâu, thậm chí không nhất định sẽ thật sự đi Cổ Kiếm Hồ, các ngươi có cái nhìn gì? Hoành Xuyên ngươi tương đối hiểu rõ người này, nói một chút? -

Tôn Hoành Xuyên cảm thấy Triệu Trường Hà tất phải đi Cổ Kiếm Hồ, nhưng lời đến bên miệng lại nói thành: "Một đường này ngoại trừ chúng ta còn có nhà khác cũng muốn bắt hắn, hiện tại trong lòng hắn hẳn là hiểu rõ... Đổi lại là ta gặp phải tình huống này, hẳn là thật sự không đi, một cái ước hẹn luận võ mà thôi cũng không phải chuyện quan trọng lắm, việc gì phải lấy đầu đi mạo hiểm? Đương nhiên, đó là ta, hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào ta cũng không biết a, đừng để lão tử cõng nồi.”

Tất cả mọi người đều bật cười, lão đầu giảo hoạt này, đẩy nồi so với cái gì cũng nhanh hơn. Nhưng bị Triệu Trường Hà chơi như vậy, đại bộ phận mọi người thật đúng là cảm thấy hắn đây là tung hoả mù, kỳ thật sẽ không đi nữa, lão Tôn nói rất có đạo lý.

Tiết Thương Hải trầm ngâm nói: "Hiện giờ Tứ Tượng giáo có không ít cao tầng ở Cổ Kiếm Hồ, bổn tọa không hợp đi góp vui.”

Kỳ thật chính là không muốn tới cửa làm chó bị người ta hô tới quát lui sai khiến.

Nói xong lại từ từ: "Nhưng Cổ Kiếm Hồ vẫn phải phái người đi canh giữ, không chừng Triệu Trường Hà thật đúng là đi, việc này liền giao cho Đinh hộ pháp cùng Hoành Xuyên, các ngươi mang theo vài người đóng quân ở Thành Kiếm Hồ. -

Trưởng lão truyền công và Tôn Giáo Tập đều chắp tay: "Lĩnh mệnh. "

Những người khác tiếp tục tản ra, tìm kiếm tin tức của người này. Cứ như vậy đi, bổn tọa còn có việc. "Tiết Thương Hải nói xong, lắc mình biến mất, lưu lại một đám Huyết Thần giáo giáo đồ hai mặt nhìn nhau.”

Ở các giao lộ khác nhau trên quan đạo, đồng dạng cũng có người khác đau lòng vô cùng chờ một ngày, cuối cùng tứ tán rời đi, khắp nơi tìm kiếm.

Triệu Trường Hà đi về phía đông một đường xuyên qua núi rừng hoang dã, gặp thành không vào, ước chừng vòng quanh hai tòa thành, sắc trời đã tối.

Dưới ánh trăng, Đạp Tuyết Ô Chuy ngửa mặt lên trời hí dài, đột nhiên chạy về phía nam, hướng đến Hồ Gươm.

Ô! Không biết bôn ba đã bao lâu, Long Tước trên lưng chấn động nhẹ, sát khí lại tới.
Chỉ cần còn có người tin hắn sẽ đi Cổ Kiếm Hồ, vậy đương nhiên là không lừa được tất cả địch nhân, chỉ cần nguyện ý mai phục ở trên quan đạo, luôn có thể đợi được hắn.

Đương nhiên ngốc chờ như vậy không còn là cấp bậc Tiết Thương Hải đi, đây mới là chân chính mài đao, mà không phải là đi chịu chết.

Long Tước Đại Hạ là mới có được, vô luận dài ngắn nặng nhẹ dày mỏng, đều không nhân cơ làm quen còn chờ tới bao giờ. Không trải qua các loại mài giũa, làm sao đao như tay a?

Triệu Trường Hà phảng phất không biết Long Tước cảnh cáo, ngựa không dừng vó, một đường phi nước đại.

Một đạo kiếm khí từ bên phải chợt đánh tới.

Thân hình Triệu Trường Hà đột nhiên thấp xuống, ẩn thân thích khách kia đã xẹt qua ngựa.

Một thanh đại đao lặng yên không một tiếng động xoẹt qua.

Đạp Tuyết Ô Chuy ở dưới ánh trăng phi nước đại thật xa, phía sau mới "phanh" một tiếng, rơi xuống hai đoạn thi thể.

Ai nói đao to như vậy chỉ có thể cuồng trảm?

Hy vọng khi đến Cổ Kiếm Hồ, mã như cước, đao như thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
chúc bác mau khoẻ
bolynu
08 Tháng một, 2024 22:07
tình hình mấy nay đag nằm viện nên chưa làm thêm đc nha ae
thienquang
02 Tháng một, 2024 07:59
lục tuyết kỳ
bolynu
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK