Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi năm nay rốt cuộc bao nhiêu tuổi?" -

Trong phòng, Triệu Trường Hà đang phân phó tiểu nhị đun nước nóng, nhân lúc vắng người, lặng lẽ hỏi Thôi Nguyên Ương.

Luôn cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình không đúng lắm...

Thôi Nguyên Ương đỏ mặt thấp giọng nói: "Mười sáu rồi! "

Ngươi bộ dạng này đâu giống mười sáu tuổi?

"Ngươi nói đâu vậy? Ta đã cao hơn năm thước!” (một thước ~ 33cm)

Không phải cũng chỉ cao hơn 1m50 sao, đầu cũng chỉ ngang vai ta a? "

“? "Thôi Nguyên Ương không phục, liền muốn kề vai hắn khoa tay múa chân: "Ta rõ ràng cao qua vai ngươi..."

Triệu Trường Hà vội vàng, một tay giữ chặt đầu nàng: "Quên đi mặt ta nói! Điều này quá mềm, em bé béo cũng không tiêu tan, viên phấn phấn! -

Tuổi mụ của ta chính là mười sáu! -

Được rồi, hóa ra là mười lăm. Luật pháp Đại Hạ nói như thế nào?

Luật pháp với không luật pháp gì, thời kỳ thịnh thế đều hơn mười bốn tuổi là được kết hôn rồi, huống chi loạn thế như hiện tại? Ai quan tâm! "

“Kẹt kẹt" tiếng cửa phòng vang lên, tiểu nhị mang nước tiến vào, ánh mắt nhìn hai người càng thêm cổ quái.

Hai người ngậm miệng lại, lúc này mới tỉnh ngộ mọi người đàm luận đề tài này rơi vào trong mắt người khác cũng không phải là chuyện bình thường.

"Thật sự là, ngươi mấy tuổi liên quan gì đến ta. "Chịu đựng đến khi tiểu nhị thần sắc cổ quái rời đi, Triệu Trường Hà mới bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ngươi mau tắm rửa thay quần áo, đừng để bị bệnh. Ta ở phòng bên cạnh, có gì nói sau. "

"Chờ, chờ một chút..." Cô bé cúi đầu nói: "Ta, ta không mang theo quần áo." "

“? Triệu Trường Hà trợn to hai mắt: "Ngươi không phải mang theo bọc đồ đấy sao? -

Bọc đồ nhỏ như vậy, liền mang theo chút ngân lượng đan dược, không có cách nào mang theo quần áo mùa đông a. "Thôi Nguyên Ương ánh mắt nhìn Triệu Trường Hà có chút hoang mang, giống như đang nói cái này không có kinh nghiệm giang hồ đến cùng là ngươi hay vẫn là ta?

"Thảo. "Triệu Trường Hà thật sự bất đắc dĩ: "Ngươi đợi một chút, ta đi ra ngoài xem có cửa hàng quần áo may sẵn không, tiện sẽ mua cho ngươi một bộ.”

Nhìn bộ dáng Triệu Trường Hà lần thứ hai đội mưa ra khỏi cửa, Thôi Nguyên Ương ánh mắt lại lóe lên.

Trời mưa to như này, nếu là ca ca sẽ chỉ mắng ta một câu, sau đó gọi người giúp việc đi mua.

Thật kỳ quái, người này đừng nói không giống sơn phỉ, có đôi khi, quả thực không giống người kiếp này, không biết người khác có cảm giác như vậy hay không...

Bên kia Triệu Trường Hà thật sự bất đắc dĩ muốn chết, hắn thật sự không có hứng thú với tiểu cô nương cao 1m50 nhiều nhất là A Cup, thậm chí còn chưa phát triển đầy đủ, nhìn người ta Hạ Trì Trì, Nhạc Hồng Linh, dáng người cao gầy, yểu điệu thục nữ, thân thể đàn hồi... Uh.

Tóm lại đáng yêu thì đáng yêu, phiền cũng thật phiền. Nhưng tiểu nãi nãi Thôi gia người ta, lại đánh không được mắng không xong, đuổi đi đều sợ nàng bị người ta làm hỏng mất, làn này nể mặt Thôi Nguyên Ung đưa nàng về nhà.

Quên đi, hiện tại coi như là ở hiện thế giúp bạn học chiếu cố tiểu muội muội một chút.

Cửa hàng quần áo trên đường phố là có, nhưng đã đóng cửa từ lâu. Triệu Trường Hà bất đắc dĩ trèo tường vào, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới đời này lần đầu tiên làm đầu trộm đuôi cướp lại là vì trộm quần áo nữ nhân!

Nếu truyền ra ngoài, phong bình gì cũng là rơi xuống đáy cốc... Tuy rằng hiện tại phong bình cũng không tốt lắm, tốt xấu gì cũng không đến mức này a.

Triệu Trường Hà tay nhanh lẹ mắt nhanh chóng nắm lấy một bộ quần áo nhung dáng người nhìn như cùng Thôi Nguyên Ương giống nhau, vừa định rời đi lại gõ đầu, sắc mặt ửng đỏ đi khu nội y nhìn lướt qua, sắc mặt càng đỏ nắm lấy cái yếm, hỏa tốc bỏ lại một khối bạc, chạy trốn như bay.

Thời đại này nữ nhân đồ lót là như thế nào a, không biết. Nhạc Hồng Linh cũng chưa từng thấy qua, lúc đó Hạ Trì Trì giả bộ nam nhân, dùng vải bọc ngực, ai nha dù sao trong tiểu thuyết đều là yếm, hẳn là không sai.

Một lát sau, Thôi Nguyên Ương rụt vào bên cạnh chậu than, giật mình nhìn Triệu Trường Hà nghiêm mặt đưa tới đồ chơi, mặt đều nghẹn đỏ đến như trái đào.

Ngươi mua quần áo thì mua quần áo thôi, đồ lót nhiều loại như vậy, còn nữa ngươi mua cái yếm này làm gì, thêu cả uyên ương nữa ... Tay ngươi chạm vào yếm, sau đó ta mặc vào... Ai nha...

Nam nữ ở chung thì ra thật sự bất tiện như thế, thật sự kỳ quái, Nhạc Hồng Linh sao có thể ở cùng hắn cả nửa tháng? Bọn hắn không thực sự là mối quan hệ đó chứ?

Triệu Trường Hà nào bận tâm đến việc tiểu ngốc này đang nghĩ cái gì, chính hắn cũng vừa lạnh vừa mệt, đã sớm quay về phòng mình chui vào thùng nước tắm rửa chuẩn bị đi ngủ a.

Gió mặc gió, mưa mặc mua, mỗi ngày luyện cơ bản đều không luyện... Thật là xui xẻo.

............

Một đêm mưa rào và gió thổi.

Tiểu cô nương một mình đi theo một nam nhân vốn nên có chút hoảng hốt không ngủ được, kết quả Thôi Nguyên Ương ngủ một giấc đến thiên hôn địa ám, cảm giác ở nhà cũng chưa từng thoải mái như vậy... Tất nhiên đó chỉ là ảo giác, vì nàng đã quá mệt mỏi.

Nếu không phải Triệu Trường Hà đuổi nàng đi tắm nước nóng, rất có thể thật sự sẽ bệnh nặng một hồi.

Buổi sáng ỉu xìu tỉnh lại, Thôi Nguyên Ương còn cảm thấy có chút mệt mỏi, lười biếng duỗi cánh tay một chút, cúi đầu nhìn cái yếm kia lại có chút đỏ mặt.

Hắn nói sẽ bày ra bộ dáng mười tám, thật sự không có gì làm a, bộ dáng mặc yếm này nhìn được chứ?

Đang nghĩ như vậy, liền nghe thấy tiếng động ngoài cửa sổ vang lên, tiếng đao gào thét cùng bước chân di chuyển.

Thôi Nguyên Ương rón rén xuống giường, ghé vào mép cửa sổ vụng trộm nhìn ra ngoài.

Triệu Trường Hà đang luyện đao trong viện.

Buổi sáng không có mưa to, vẫn chỉ là chút mưa nhỏ như cũ bay lả tả. Triệu Trường Hà ngại quần áo ướt, nên dứt khoát cởi áo, mặc cho mưa rơi trên người, một thanh đao múa đến hổ hổ sinh uy, cơ bắp rõ ràng, múi nào ra múi đấy.

Thôi Nguyên Ương thấy tim đập nhanh hơn, rất nhanh rụt đầu vào không dám nhìn nữa.

Hắn rất cố gắng a, nhìn bộ dáng này là đã luyện thật lâu, không phải vừa mới bắt đầu... Đây chẳng qua chỉ là ở một khách điếm mà thôi, cũng phải khổ công như vậy sao?

Huynh trưởng trong nhà thuở nhỏ bị các trưởng bối roi da đốc thúc, cũng không có khổ công như vậy a... Có ai cầm roi quất hắn sao?

Thôi Nguyên Ương tu vi của mình không được, nhưng gia học sâu xa, thấy cũng nhiều, nhãn lực vẫn là rất tốt. Nàng nhìn ra được Triệu Trường Hà lúc này luyện đao có ý thức kết hợp với Bát Quái bộ pháp khiêu chiến ngày hôm qua để điều chỉnh lại bộ pháp của mình, nhưng nói như thế nào đây... Bộ pháp của người khác là một hệ thống, lúc đối địch căn cứ vào tình huống gặp phải mà triển lộ, trộm học như vậy có thể trộm được cái gì?

Thôi Nguyên Ương có chút đồng tình, mình bên này thật sự là muốn cái gì có cái đó, lại không hảo hảo học tập. Điều kiện của Triệu Trường Hà thật sự rất kém cỏi, Huyết Thần giáo chút rác rưởi võ học còn hổng lỗ chỗ đều làm cho hắn cảm thấy rất cao hứng coi như bảo vật.

Nhạc Hồng Linh sao lại không dạy hắn a?

Đang nghĩ như vậy, ánh mắt của nàng lại dần dần thay đổi.

Có thể nhìn ra được bộ pháp vừa rồi của Triệu Trường Hà còn rất khó hiểu sau khi được điều chỉnh càng ngày càng thuận lợi, hắn không phải đang trộm học Bát Quái bộ của người ta, mà là đang hấp thu ưu điểm của người khác, thử điều chỉnh bộ pháp của mình để cải tiến.

Trách không được Nhạc Hồng Linh không dạy hắn bộ pháp, trong bộ pháp của hắn đã hấp thu dinh dưỡng của Nhạc Hồng Linh, sớm đã không thuần túy là bộ pháp của Huyết Sát đao pháp.

Tiếp tục, cuối cùng sẽ là bộ pháp duy nhất của hắn.

Đây là kết quả mà một người vừa mới tập học bốn tháng đang cố gắng đạt được? Thật là đại nghị lực a.

Thôi Nguyên Ương bỗng nhiên cảm thấy mình mười lăm năm này sống thật lãng phí.

"Khách, khách quan. "Tiểu nhị ở ngoài cửa viện thăm dò nói: "Ngài muốn thịt băm cùng cháo Bát Bảo sao. "

A, cứ để đó trước đi. "Triệu Trường Hà dừng luyện công, lau mồ hôi và nước mưa trên người đi về phía phòng Thôi Nguyên Ương: "Ta đi xem con heo kia đã tỉnh chưa? -

Thôi Nguyên Ương trở mình một cái vọt trở về giường: "Chờ một chút! Ta vẫn chưa mặc quần áo! -

Triệu Trường Hà: "..."

Tiểu nhị: "......"

"Biểu tình của ngươi là sao vậy? "Lúc ăn cơm, Thôi Nguyên Ương rất kỳ quái hỏi Triệu Trường Hà: "Vừa rồi tiểu nhị ca kia vì sao lại chảy máu mũi, là ngươi đánh hắn? "

“Không, là ngươi đánh." Triệu Trường Hà lẩm bẩm, mặt không chút thay đổi uống cháo: "Đừng nói hắn, ngay cả ta cũng thiếu chút nữa bị ngươi đánh chảy máu, cũng may năng lực não bổ của ta tương đối yếu. "

"Ta chưa từng luyện qua cách không đả thương người. -

Không cần luyện, đây là thiên phú. Triệu Trường Hà ngẩng đầu nhìn nàng một cái, giật giật khóe miệng lại tiếp tục cúi đầu húp cháo.

Tối hôm qua tùy tiện lấy quần áo, không chú ý, trên mũ này còn có tai thỏ.

Manh tới trình độ này thật dễ nghĩ lệch lạc a.

Thôi Nguyên Ương chính mình lại không cảm thấy cái này có gì ngạc nhiên, nói vậy trong nhà nàng cũng đã quen mặc loại đồ này. Nàng cúi đầu húp cháo, thấp giọng nói: "Chính ngươi gian nan mò mẫm, vô luận đao pháp hay là bộ pháp... Vì sao không hỏi ta bí tịch, Thôi gia võ học rất lợi hại... Ta thấy ngươi thậm chí còn không nghĩ tới điều này. -

Triệu Trường Hà thản nhiên cười nói: "Ngươi cũng cho không được bí mật bất truyền, tất nhiên chỉ có thể cho chút hàng bình thường. Trừ phi ta thật sự nguyện ý tự tuyệt chính đạo, hiện tại trực tiếp đem ngươi cướp đi. Thôi Nguyên Ương trực tiếp không nghe thấy nửa câu sau, thấp giọng nói: "Ân. Những bí pháp đó chắc chắn không tiết lộ được, trừ khi ngươi ... Ách, dù sao coi như là ta có thể cho ngươi công pháp bình thường, vậy cũng so với Bát Quái bộ pháp này tốt hơn nhiều..."

"Không cần. "

“Tại sao?" -

Tiểu cô nương, ngươi ngây thơ, nhưng người nhà ngươi không ngây thơ như vậy. Ta vô ý nợ nhân tình Thôi gia, càng không muốn cùng Thôi gia ràng buộc quá sâu, từ nơi này bị hạn chế. "

Nhưng... Nhưng kinh nghiệm kiến thức của ngươi lúc này, thật không đủ để chèo chống ngươi dung hợp ra võ học của mình, còn quá sớm. -

Ta cũng không nghĩ đến lúc này liền dung hợp ra đồ vật của bản thân, còn đang bắt đầu tích lũy kinh nghiệm. Nói thật, Thôi gia võ học có lẽ rất tốt, nhưng đồ chơi này không sai biệt lắm đã đủ rồi, vẫn phải xem ai dùng, ca ca ngươi học tuyệt đối hơn Nhạc Hồng Linh, nhưng vẫn thua nàng nửa bậc, đây chính là minh chứng rõ nét nhất.

Thôi Nguyên Ương không nói gì nữa. Cái loại cảm giác hắn không giống người kiếp này lại lần nữa nổi lên trong lòng, đạo lý tuy rằng hình như không có sai, nhưng trên đời này ai lại coi là thật như vậy a, công pháp tốt mang đến lực lượng tăng lên không trực quan hơn ngươi liều mạng mò mẫm tăng lên sao? Cho dù biết rõ sẽ mang đến một ít phiền toái, cũng rất khó bình tĩnh như vậy, cho dù là Nhạc Hồng Linh cũng vậy đi.

Triệu Trường Hà nói: "Ta ngược lại cảm thấy, nếu người Thôi gia vẫn chìm đắm trong vinh quang võ học nhà mình lợi hại bao nhiêu, vậy sớm muộn gì cũng giống như Đại Hạ này, hướng về phía sụp đổ. -

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Thôi Nguyên Ương có chút không phục, Triệu Trường Hà không nhiều lời nữa, đứng dậy: "Đi thôi, hành tẩu giang hồ chưa chắc tất cả đều là đối phó với những yêu ma quỷ quái kia, nói không chừng còn muốn giữa đường gặp bất bình rút đao tương trợ. Ta chỉ hy vọng lần này đến Thanh Hà, nhìn thấy bất bình, không phải từ nhà của ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
chúc bác mau khoẻ
bolynu
08 Tháng một, 2024 22:07
tình hình mấy nay đag nằm viện nên chưa làm thêm đc nha ae
thienquang
02 Tháng một, 2024 07:59
lục tuyết kỳ
bolynu
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK