Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chuyện này cũng chỉ có Thôi Nguyên Ương chân chính hiểu được tâm tình của Triệu Trường Hà.

Loạn thế thư chợt lóe lên, ở góc độ Thôi gia nhức cả đầu, còn ở góc độ Triệu Trường Hà làm sao không phải là đau trứng?

Vốn đưa người về nhà, phiêu nhiên đi xa, nhìn lại một đoạn hành trình giang hồ "không phải rất khoái hoạt sao", tự nhiên sinh ra biến vị, mà lúc trước tìm cách bảo toàn danh dự của Ương Ương, giờ cũng hoàn toàn vô ích.

Thiên hạ đều nghĩ Triệu Trường Hà này muốn làm cô gia như thế nào, hâm mộ không thôi. Có ai nghĩ tới, Triệu Trường Hà từ đầu đến cuối căn bản là không muốn làm cái cô gia này không?

Mọi người đang não bổ quan hệ giữa hắn và Ương Ương, hắn có phải chịu trách nhiệm hay không? Nhưng hắn chỉ đưa người về nhà, căn bản cái gì cũng không làm a, vượt qua chông gai cửu tử nhất sinh coi như xong, còn muốn liên lụy đến cuộc sống cùng tương lai người trong lòng của mình sao?

Ngoại trừ bản thân Ương Ương ra, ai từng suy nghĩ qua? Tất cả mọi người sẽ chỉ nghĩ rằng hắn đã kiếm được món hời lớn...

Thiếu nữ xem hiểu, lúc nãy còn ngoái lại nhìn, tầng sương trong mắt vừa rồi còn chưa mất đi a.

Nhưng ngoài ý muốn chính là, vốn tưởng rằng Thôi Văn Cảnh nghe xong lời này sẽ tức giận, nhưng lửa giận trong dự tính lại không đến.

Thôi Văn Cảnh ngược lại chậm rãi nhấp ngụm rượu, từ từ nói: "Cái gọi là người trong lòng của ngươi. Tứ Tượng Giáo Hạ Trì Trì? Hay là người khác cho là hàng giả áp trại phu nhân Nhạc Hồng Linh? "

Thảo, ngài biết thật nhiều.

Triệu Trường Hà rất ngoài ý muốn thái độ của Thôi Văn Cảnh, tư thái vừa rồi vẫn có chút kiêu ngạo ngược lại thành thật hơn rất nhiều, đáp: "Trì Trì. Nhạc cô nương quân tử chi giao, cũng là như sư như bạn, không có ý gì khác, là người khác có chút hiểu lầm, bao gồm cả ngài..."

"Ngây thơ. "Thôi Văn Cảnh cười nhạo: "Ngươi còn không bằng nói Nhạc Hồng Linh, ngược lại còn giống một chút, lại cư nhiên vì một ma giáo yêu nữ chờ đợi..."

Triệu Trường Hà có chút không phục mím môi, hắn cảm thấy Trì Trì đối với hắn là thật. Tuy rằng muốn nói tình này không thay đổi bạch đầu giai lão, có lẽ còn chưa tới mức đó, sau này có phai nhạt hay không cũng khó nói, lúc Trì Trì rời đi cũng từng nói qua "Nếu như sau này ngươi muốn, cứ tìm nữ nhân khác" nhìn như không quá để ý, nhưng hắn cảm thấy Trì Trì khi đó ít nhất vẫn là quan tâm.

Thôi Văn Cảnh đánh giá hắn một lúc lâu, càng có chút buồn cười.

Lúc mình làm bộ, hắn kiêu ngạo không kém, sóng vai mà đứng, thẳng thắn nói chuyện. Hiện giờ chính mình không ngại hắn cự tuyệt, ngược lại trêu chọc, hắn liền trở nên thành thành thật thật, bộ dáng không phục vừa mím môi lại không dám bác bỏ này thực sự rất đáng yêu.

Cái gì trời sinh trộm cướp, trời sinh phản chủ, bất quá chỉ là một thiếu niên ân oán rõ ràng chưa đủ sắc sảo mà thôi.

Ngay cả tình yêu cũng là thuộc dạng thiếu niên điển hình, nào có bộ dáng sơn trại thổ phỉ? Đã từng thấy sơn đại vương nào đối với nữ nhân có thái độ này chưa?

À thân phận kia... Càng giống hơn một chút.

Ngón trỏ hắn chậm rãi gõ nhẹ bàn đá, từ từ nói: "Lão phu đêm qua nhiều lần hỏi Ương Ương, ngươi đối với nàng vô tình, ta tin. Lúc chạy trốn có chút nắm tay nắm chân, đó là việc cấp bách tùy quyền, Thôi gia cũng không phải là ngu xuẩn cổ hủ phong kiến gì, chuyện này cũng không quan trọng. Nhưng vấn đề là, Ương Ương đối với ngươi sợ là cố ý, rất có ý tứ..."

Triệu Trường Hà không nói.

Đây chính là nguyên nhân hôm nay khi đến cự tuyệt, trong lòng vẫn luôn có cảm xúc khó tả.

Khó khăn nhất là chịu ân của mỹ nhân. Đôi mắt như oán như hờn của thiếu nữ kia, cứ lặp đi lặp lại quanh quẩn trong lòng, lời cự tuyệt này nói thật là gian nan, nếu như đối mặt với bản thân nàng, Triệu Trường Hà không xác định mình có nói ra được hay không, cũng may là đối mặt với phụ thân nàng.

Bản thân Ương Ương cũng biết, không tiện bên cạnh nghe, nàng sợ mình ở đây hắn nói không nên lời, cũng sợ mình nghe xong sẽ khóc. Thật ra tất cả mọi thứ nàng đều biết...

Thôi Văn Cảnh nhìn thần sắc của hắn, càng thêm buồn cười, lại nói: "Lão phu cũng không trách tiểu nha đầu không hiểu chuyện loạn động xuân tâm... Theo thực tế mà nói, lần hành sự anh hùng này của ngươi, xứng đáng với Ương Ương động tâm. "

Triệu Trường Hà nhịn không được gãi gãi đầu, có chút không nghĩ ra. Sao càng nói càng thông tình đạt lý, còn khen nữa, vừa rồi rõ ràng là đang cự tuyệt mà, chẳng lẽ không phải bây giờ ngài nên giận tím mặt sao...

Thôi Văn Cảnh từ từ nói: "Vì đại kế của gia tộc, mọi việc đều phải cân nhắc ưu nhược điểm. Nhưng xét trên góc độ cá nhân, ai lại không trọng anh hùng? Nếu ngươi là vì Thôi gia trợ lực, hoặc đơn giản là mưu đồ tiền tài mỹ sắc để làm con rể, chúng ta có lẽ đều sẽ đồng ý, nhưng trong lòng lại chưa chắc để ý tới ngươi, cảm thấy nữ nhi bị heo ủi. Mà ngươi cự tuyệt, ta thương nữ nhi của ta, nhưng cá nhân ngược lại rất thưởng thức, cảm thấy lúc này mới xứng đôi, rất khó lý giải đúng không? "

Triệu Trường Hà: "Ách..."

Thôi Văn Cảnh cười cười: "Nói đi cũng phải nói lại, nếu hiểu thì cần phải tôn trọng cùng để ý lẫn nhau... Như vậy ngươi có hiểu tình cảnh hiện tại của Ương Ương không? Hay là nói... Ngươi có dám tự nhận không thẹn với lương tâm, có thể tự do rời đi, về phần Ương Ương bị người trong thiên hạ nhìn thế nào, đó là chuyện của nàng? "

Triệu Trường Hà trầm mặc một lúc lâu, thấp giọng nói: "Thành thật mà nói, nếu là như vậy, ta liền rất hổ thẹn. Ta không muốn nhìn thấy Ương Ương bị người ta chê cười. "

Ý cười của Thôi Văn Cảnh càng thêm nồng đậm: "Cho nên cục diện tiến thoái lưỡng nan này, ngươi định xử lý như thế nào? "

Triệu Trường Hà bỗng nhiên nói: "Ương Ương còn nhỏ, vốn cũng chưa đến tuổi bàn chuyện cưới xin a. "

Thôi Văn Chương bình tĩnh nhìn hắn không nói lời nào.

Triệu Trường Hà gãi đầu: "Nếu nói là nghĩa huynh, tiền bối sẽ đồng ý sao? "

Thôi Văn Cảnh giật giật khóe miệng: "Đây không phải lão phu có đồng ý hay không, ngươi sợ là đang coi người trong thiên hạ là kẻ ngốc. Cho dù lão phu tổ chức một nghi thức long trọng cho ngươi làm nghĩa tử —— lễ nghi Triệu thôn của ngươi có cho nghĩa huynh muội kết làm phu thê không? Dù sao người trong thiên hạ đúng là có quy củ này. "

Triệu Trường Hà: "..."

Thôi Văn Cảnh: "..."

"Vậy... Cho ta 3 năm. "Triệu Trường Hà thử nói: "Thôi gia có thể thiên hạ tuyên bố, Triệu Trường Hà xuất thân thổ phỉ, trong vòng ba năm, nếu không lên thiên địa nhân bảng, không có tư cách cưới Ương Ương. Tiền bối nghĩ thế nào? "

Thôi Văn Cảnh cảm thấy rất thú vị, bởi vì đây là một trong những phương án dự phòng của hắn, hắn còn đang nghĩ nếu nói như vậy có phải làm cho Triệu Trường Hà cảm thấy hắn là đang bị làm khó dễ hay không, kết quả Triệu Trường Hà còn tự mình nói ra lời này.

Dựa theo lý do này thoái thác thì Thôi gia trục xuất Triệu Trường Hà cũng không làm mất thể diện của Ương Ương, mà lý do này cũng không phải là rõ ràng cự tuyệt, vẫn cho một cơ hội, không đến mức quá khắc nghiệt vô tình vong ân phụ nghĩa. Thế gia trong mắt thế nhân chính là có tật xấu nhìn xuất thân của người khác, đã sớm quen, có lẽ sẽ chỉ trích vài câu, lại không đến trình độ thanh danh bị phá hỏng.

Ba năm sau, Triệu Trường Hà nói không chừng đều chết ở nơi nào, hoặc là cũng không đạt thành yêu cầu, đối với Thôi gia mà nói, việc này không phải là kết thúc hoàn mỹ sao?

Triệu Trường Hà này rất thú vị, việc này kỳ thật hắn không sai, ngược lại thành thẹn với lương tâm, đề nghị cũng là làm cho chính hắn rất chật vật, muốn cưới thế gia quý nữ lại bị ghét bỏ, hơn nữa còn trở thành đề tài để giang hồ đàm tiếu, cũng không dễ nghe... Đây là vô tình với Ương Ương sao? Rõ ràng là rất thương Ương Ương, căn bản không thèm quan tâm đến thanh danh của mình.

"Nhưng vấn đề là... Nếu như trong vòng ba năm ngươi thật sự leo lên thiên địa nhân bảng thì sao? Thôi Văn Cảnh cười hỏi: "Thật sự trở về cưới Ương Ương, Hạ Trì Trì còn muốn hay không? "

Triệu Trường Hà nói: "Khi đó, vì sao không thể là Triệu Trường Hà ghi hận chuyện cũ, không còn để ý tới nữa? "

"Nếu như khi đó Ương Ương vẫn là khó quên tình cũ, ngươi thật đúng là bỏ qua nàng? Thôi Văn Cảnh cười to: "Đều là nam nhân, cần gì phải giấu diếm! Ngươi chờ chính là khi đó có đầy đủ thực lực, có thể thu hết tất cả các nàng hay không mà thôi! "

Triệu Trường Hà chớp chớp mắt, không nói lời nào.

Kỳ thật có chút oan uổng, hắn không nghĩ nhiều như vậy, hắn cũng không phải là quân sư mưu kế đầy mình đi một bước tính mười bước a, trong thời gian ngắn ngủi này có thể nghĩ ra một biện pháp đại khái giải quyết vấn đề trước mắt đã không dễ dàng, làm sao có thể còn chôn xuống dự mưu xa như vậy?

Nhưng Thôi Văn Chương cư nhiên cười to nói lớn như vậy, một chút cũng nhìn không ra tức giận, thái độ này ngược lại làm cho hắn cảm thấy ....

Thôi Văn Cảnh cười nói: "Nguyên bản ta cũng nghĩ qua phương án này, không nghĩ tới ngươi lại đưa ra trước... Nhưng đề xuất của ngươi và ý tưởng của ta có chút khác nhau, ngươi có biết là gì không? "

Triệu Trường Hà lắc đầu, cái này sao mà biết được.

Thôi Văn Cảnh nói, "Ngươi nói ba năm... Ta có kế hoạch trong vòng năm năm. "

Triệu Trường Hà năm nay mới hai mươi, giới hạn tuổi tác của Tiềm Long bảng là hai mươi lăm, cho nên Thôi Văn Cảnh vốn định năm năm.

Loạn thế thư sẽ phân chia theo tuổi như vậy tự nhiên có đạo lý, hào kiệt giang hồ nhiều như thế, tư chất luôn có giới hạn, đều ở một mức độ nhất định, người ta mài giũa ba bốn mươi năm dựa vào cái gì đánh không lại ngươi còn trẻ? Những người trẻ tuổi tự nhiên vẫn là nên lấy tiềm năng đầu tiên.

Đến hơn hai mươi lăm trở lên, phong ba giang hồ cũng đã trải qua, tuổi này vẫn nói tiềm lực, không biết xấu hổ sao, nên chính thức đi tranh nhân bảng đi.

Đương nhiên thiên tài tuyệt thế luôn có thể làm được, người khác còn đang nhìn tuổi xem tiềm lực, hắn đã thành tựu tông sư, thân đăng nhân bảng. Loại người này trong lịch sử tất nhiên là có, chỉ là tương đối hiếm.

Người gần nhất đạt được thành tựu này, tên là Hạ Long Uyên, lúc thân lên nhân bảng, hắn mới hai mươi hai tuổi.

Mà Triệu Trường Hà nói ba năm, khi đó hai mươi ba. Có tiền lệ của Hạ Long Uyên lúc trước, cũng không tính là quá đáng sợ, nhưng vẫn là rất có thành tựu trong thiên hạ, ai cũng phải khen không ngớt, huống chi hắn mười chín tuổi mới tập võ...

Thôi Văn Cảnh cảm thấy năm năm đã rất khó rồi, gã này cư nhiên tự mình nói ba năm, ngươi rốt cuộc có biết điều này đại biểu cho cái gì không?

Đương nhiên Thôi Văn Cảnh cũng không phải là hảo hảo tiên sinh gì, tiểu tử thúi bắt cóc nữ nhi, tối hôm qua không giết ngươi đó là không muốn nữ nhi nổi điên, chính ngươi nói ba năm ta còn nhường ngươi năm năm mười năm sao?

Hắn chỉ tủm tỉm cười giơ chén rượu lên uống một ngụm: "Lão phu chính mình tiểu thiếp cũng có mấy người, tự nhiên sẽ không nói với ngươi chỉ cho phép một người loại lời này... Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh trong vòng ba năm thân đăng nhân bảng, tìm mấy cái tiểu thiếp thì có gì ngạc nhiên? "

Triệu Trường Hà luôn cảm thấy vị này sao lại dễ nói chuyện như thế, hoàn toàn không giống với loại thái độ mà trước đó trong lòng đã suy diễn.

Suy nghĩ nửa ngày bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Vòng tới vòng lui, đây không phải là một loại hôn ước sao? Lão hồ ly còn cư nhiên đem chuyện chính thất đặt xong trước...

(Hiện giờ mới để ý bộ này với bộ tiên tử đều là thái tử chết đầu, thành ra làm thái tử trong truyện Cơ Xoa là nghề nguy hiểm phết)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
chúc bác mau khoẻ
bolynu
08 Tháng một, 2024 22:07
tình hình mấy nay đag nằm viện nên chưa làm thêm đc nha ae
thienquang
02 Tháng một, 2024 07:59
lục tuyết kỳ
bolynu
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK