Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rời khỏi tửu lâu, vừa vặn tạnh mưa, tâm tình Triệu Trường Hà đều tốt hơn một chút, lại nhìn thấy khoái mã đang gặm cỏ thoải mái, cũng không bị trộm mất, tâm tình lại càng tốt.

Cẩn thận ngẫm lại đương nhiên không ai dám trộm ngựa đi, không nhìn thấy trên lưng hắn đeo thanh đại đao kinh khủng thế sao.

Triệu Trường Hà thưởng cho tiểu nhị một khối bạc vụn, đang muốn nhảy lên ngựa, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lại đặt chân xuống, cúi người tỉ mỉ kiểm tra bàn đạp cùng yên ngựa có dị vật hay không.

Ở Thôi gia sống an nhàn đã quen, thiếu chút nữa quên mất những môn đạo này.
Kiểm tra kỹ càng không có gì lạ, Triệu Trường Hà thở dài một hơi, xoay người lên ngựa.

Trấn Ma Ty trung niên nhân vẫn đứng ở cửa nhìn hắn, thấy thế cũng lộ ra vẻ thưởng thức, đưa qua một trang giấy: "Đây là tư liệu của Hàn Vô Bệnh.”

Triệu Trường Hà cũng không khách khí, trực tiếp nhận: "Cảm ơn.”

Trung niên nhân trả lời: "Tại hạ Trấn Ma Ty Võ Duy Dương, có lẽ tương lai chúng ta còn gặp lại. Về phần lần này trên đường phong ba, Trấn Ma Ty sẽ không ra tay, các hạ một đường cẩn trọng.”

Nói xong thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.

Tốc độ này, ít nhất cũng là huyền quan thất bát trọng... Trấn Ma Ti vẫn có chút môn đạo a. Triệu Trường Hà lại không có bao nhiêu cảm khái, thiên bảng đệ cửu đều ở trước mặt uống trà, còn quản cái này.

Hắn ngược lại cảm thấy lời nói của vị Võ Duy Dương này có chút ám chỉ, lần này đi phong ba sẽ không ra tay, một đường cẩn trọng, vậy sau khi đến nơi thì sao? Có phải đến lúc đó có một số việc cần giúp đỡ, có thể tìm Trấn Ma Ti địa phương không?

Triệu Trường Hà tạm thời không nghĩ tới chuyện này, cưỡi Đạp Tuyết Ô Chuy dọc theo quan đạo chậm rãi đi về phía trước, mở tư liệu Võ Duy Dương đưa cho, xem xét tỉ mỉ.

Hàn Vô Bệnh, năm nay mười chín tuổi... Cư nhiên so với mình còn nhỏ hơn, lúc trước trong phá miếu nhìn không ra a, bộ dáng lãnh khốc như vậy.

Vốn là đệ tử bình thường của Kiếm Lư Ba Sơn, tư chất cũng không cao, bởi vì luyện kiếm cố gắng khắc khổ, nên tạm coi là đệ tử trung đẳng. Làm người trầm mặc ít nói, chỉ thích luyện kiếm, nhân duyên bình thường, cảm giác tồn tại không cao.

Ba năm trước, mọi người ở Kiếm Lư đến Cổ Kiếm Hồ thử vận khí, tìm kiếm cổ kiếm trong truyền thuyết từ kỷ nguyên trước lưu lại, Hàn Vô Bệnh lúc ấy huyền quan tam trọng, theo đội mà đi.

Truyền thuyết thần kiếm của Cổ Kiếm Hồ sở dĩ vẫn rất được hoan nghênh, cũng không chỉ là cố lão tương truyền mà tản mát thần dị, ngẫu nhiên ở đó sẽ phát sinh kiếm khí kinh người nổi lên trong hồ, người đến tìm kiếm thường xuyên bị chết ở đây. Nhưng sau đó tiếp tục điều tra kỹ càng, lại không thu hoạch được gì, hoàn toàn không giải thích được, cũng không biết kiếm khí từ đâu tới.

Chính vì vậy, mọi người đều tin nơi này có thần dị, nhưng cũng không có thế lực nguyện ý thường trú ở nơi đây tìm kiếm, sợ chết bất đắc kì tử, cho nên Cổ Kiếm Hồ cho tới bây giờ không có ai bao tràng, nhưng người ngẫu nhiên đến thử vận khí nhiều năm qua vẫn chưa từng dừng lại.

Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, vẫn là cái gì cũng tìm không thấy, Thôi Nguyên Ương trước kia cũng từng nói qua, Thôi gia tổ chức nhân thủ tìm nhiều lần cũng không tìm được. Thế lực cùng trí tuệ của Thôi Văn Cảnh đều thuộc hàng bậc nhất đương thời, hắn cũng tìm không thấy, người khác lại càng không có cơ hội đi, bởi vậy các thế lực lớn cũng dần dần buông tha tìm kiếm thứ này, cảm thấy lãng phí thời gian.

Thế lực lớn là không có, nhưng người giang hồ không ngại thử vận khí vẫn là nhiều không kể xiết. Bên hồ không ai dám ở, thành Kiếm Hồ cách hơn mười dặm ngược lại là cực kỳ phồn hoa náo nhiệt, số lượng đổ phường tửu lâu phục vụ khách nhân ở đây sợ là có một không hai ở kiếp này, so với kinh sư bên kia còn nhiều hơn, bởi vì khách ngoại lai tới đây thật sự nhiều lắm.

Điều này cũng hình thành một thế lực địa phương phức tạp, ngư long lẫn lộn, trình độ phức tạp của nó, quả thật không phải là một huyền quan tam tứ trọng, giang hồ tân thủ có thể tùy tiện dạo chơi.

Hàn Vô Bệnh lúc ấy theo đội, đương nhiên cũng chẳng qua là đi theo trưởng bối cùng sư huynh đệ ra ngoài mở mang kiến thức, coi như là một hồi lịch lãm giang hồ do Kiếm Lư tổ chức. Nhân duyên hắn không tốt, không kết bạn với sư huynh đệ mà tự mình tìm kiếm bên bờ hồ, ngoài ý muốn lại kết bạn được với một vị hảo hữu, thấy hợp ý liền tạo nhóm cùng nhau tầm bảo.

Về phần trong đó có phải là có nguyên nhân gì hay không, như thế nào một người nhân duyên không tốt liền cùng người khác vừa gặp đã quen, tư liệu tình báo của Trấn Ma Ty cũng không có cách nào tỉ mỉ đến mức độ này, dù sao đương sự Hàn Vô Bệnh cũng sẽ không tiếp nhận ngươi phỏng vấn, chỉ có thể sơ lược điểm qua a.

Cổ kiếm không tìm được, nhưng Hàn Vô Bệnh cùng vị bằng hữu này lại vận khí cứt chó tìm được hài cốt của một vị tiền bối đã từng bỏ mạng ở đây, chiếm được một ít kiếm pháp truyền thừa cùng một thanh bảo kiếm, bằng hữu lấy kiếm, Hàn Vô Bệnh lấy bí tịch, mọi người đều vui a.

Nhưng kết quả là bị sư huynh đệ Kiếm Lư của hắn gặp phải, ỷ thế hiếp người, nói đây nên là vật của Kiếm Lư, vô luận là kiếm hay là bí tịch.
Cuối cùng bằng hữu bị giết, kiếm bị cướp, Hàn Vô Bệnh tức giận xé bí tịch, rời khỏi Kiếm Lư. Từ đó về sau lưu lạc thiên nhai, càng thêm ít nói, lấy thợ săn tiền thưởng làm nghề kiếm sống.

Sự kiện rất đơn giản, trong hồ sơ Trấn Ma Ti đưa ra cũng không hề rêu rao, liền nói rõ tình huống, thấy vậy Triệu Trường Hà cảm xúc đều không nhịn nổi, thầm nghĩ nửa ngày, câu chuyện Hàn Vô Bệnh kỳ thật thuộc về loại sự tình phổ biến nhất giang hồ a, ỷ thế đoạt bảo giết người, bản thân tức giận rời đi, xuất phát điểm này đều là khuôn mẫu trong sách mười năm trước rồi a.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Hàn Vô Bệnh này rất nghĩa khí, ba năm thí kiếm, huyền quan ngũ trọng, thanh minh tế mộ, tận trảm cừu địch, thật sảng khoái.

Triệu Trường Hà nhịn không được mở hồ lô rượu uống một ngụm: "Thống khoái, có địch thủ ước chiến như vậy, mới làm cho người ta chờ mong a, không giống mấy tên đần kiêu căng trên Bắc Mang kia, cho dù đầy đường, cũng chỉ giống như ruồi nhặng, khiến người ta chán ghét.

Nói xong câu này, thu hồ lô lại, đột nhiên trong tay vung lên, một đồng xu gào thét mà ra.

Ngọn cây ven đường, đột nhiên có người kêu thảm một tiếng, rơi xuống đất.

"Thật cho rằng lão tử đọc sách nhập thần, ngay cả có người tới cũng không biết? Triệu Trường Hà cười dài một tiếng, giục ngựa rời đi: "Núi đao biển lửa trên đường này? Đơn giản là mài đao mà thôi!

"Vút vút!" Phía trước mấy đạo kiếm quang bạo khởi, kiếm khí gầm thét, xuyên thẳng tới.
Triệu Trường Hà giục ngựa chạy lao đến, đưa tay về phía sau, cầm lấy chuôi đao trên vai.

Kiếm tới, ngựa đến.

"Roẹt!" Long Tước ra khỏi vỏ, cuồng đao giận dữ gào quét.

Đám thích khách đánh tới tất cả đều hoảng sợ, nhưng người ở giữa không trung làm sao tránh được đại đao lớn như vậy?

Mấy đạo trường kiếm đồng loạt va vào trên đường đao, một trận thanh âm kiếm đao giao kích kéo dài truyền đến, trường kiếm gãy, máu tươi đầy trời.

Đạp Tuyết Ô Chuy lao qua tràng diện huyết vũ tinh phong, Đại Hạ Long Tước hưng phấn thét dài.

Phía trước còn có thích khách vốn định ra tay, nhưng nhìn tràng diện này người đều choáng váng, làm sao còn dám động?

Xa hơn một chút giống như có người mai phục trái phải, kéo dây cho ngựa ngã.
Triệu Trường Hà tinh mắt nhìn thấy, giục ngựa rẽ ngang, xông vào bên đường.

Người nọ còn chưa kịp kéo dây thừng lên, tốc độ xung kích của Đạp Tuyết Ô Chuy đã vượt xa dự đoán của hắn, tay còn chưa kjp nhấc lên, ngựa đã đến trước mặt.

Chiều dài thân đao và phạm vi công kích vượt quá phán đoán... Mọi người ở phía sau trơ mắt nhìn một đường cong đỏ sậm xẹt qua, "Roẹt roẹt" một tiếng, nhất đao nhị đoạn.

Chỉ còn lại nửa phần thi thể, một đầu ngây ngốc đứng ở đó, tay vẫn còn đang nắm dây thừng, Đạp Tuyết Ô Chuy sớm đã chạy ra ngoài hơn chục trượng.

Mặc kệ các ngươi là Huyết Thần Giáo hay là Thính Tuyết Lâu, hay là tiểu tặc muốn cướp ngựa đoạt đao..." Triệu Trường Hà thu đao cưỡi ngựa, cười to mà đi: "Ta một đường này không giấu hành tung, muốn thì đến!"

Võ Duy Dương đứng ở phía sau nhìn ra xa, chậc chậc có tiếng: "Dũng liệt như thế, thủ toạ lại lo hắn dọc đường này nguy hiểm sao... Người này trong miệng nói không cần chúng ta giúp, nội tâm sợ là sớm đã hưng phấn, chỉ sợ đối thủ đến không đủ mạnh.”

Bên cạnh có cấp dưới thở dài: "Người như vậy, nếu không sớm ngã xuống giang hồ, vậy tất sẽ tung hoành thiên hạ.”

Võ Duy Dương không trả lời, trong lòng biết ẩn ý của cấp dưới.

Người như vậy, tỷ lệ ngã xuống vẫn tương đối cao... Nhưng nhớ tới vừa rồi Triệu Trường Hà lên ngựa cẩn thận như vậy, Võ Duy Dương vẫn cảm thấy, người này không dễ chết a.
Đừng nhìn hắn hào hùng, nội tâm hắn lại rất cẩn thận a, thật coi hắn là mãng phu, hiện tại phần cỏ trước mộ đều đã cao ba thước.

"Trở về bẩm báo với thủ toạ đi, không biết nàng có phải thật sự sẽ tự mình đến gặp hay không", Võ Duy Dương buồn bực thì thầm: Kỳ quái, sự chú ý của thủ toạ dành cho tên này cũng có chút phi thường."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Kyouka
12 Tháng sáu, 2024 21:24
đồ đệ à, nguy cơ bị ăn giống Lý Vô Tiên là rất cao :))
Nguyen Duc Huy
27 Tháng năm, 2024 02:25
sắp hết rồi, lão này ít khi viết mấy cái kiểu lên thượng giới gì đó lắm, hết 1 thế giới là hết luôn
Võ Việt
22 Tháng tư, 2024 09:33
bộ này drop r hả mn?
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 08:20
trong loạn thế này, đúng là cũng phải có ai đó đứng ra vì bách tính, vì thiên hạ. Đường Vãn Trang là loại người đó, là nhân tộc phúc nhưng cũng đồng thời không chỉ nên chỉ có 1 loại người đó gánh vác, sẽ chết người, sẽ ma diệt đi những mong muốn tầm thường, sẽ mệt mỏi cô đơn không sống vì mình mà suốt ngày lo nghĩ thiên hạ. Nếu người như ĐVT mà mất đi thì đó đồng thời cũng là nhân tộc họa, bách tính khổ, thiên hạ loạn. Bởi vậy thứ nàng cần là ai đó có thể cùng bước tiến, có thể nương tựa dựa dẫm 1 lát, vì nàng gánh vác một chút chuyện... Rất mong chờ màn biểu diễn sắp tới của TTH
Nam Khánh Lê
07 Tháng tư, 2024 00:40
những cảnh biệt ly rồi tụ hợp lại luôn khiến con người ta phải thổn thức,trên giang hồ cũng vậy. chỉ cần có chí lớn, dám mộng tưởng dám thực hiện ắt cũng sẽ có lúc cố nhân tương phùng.
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 23:45
ko biết tại sao nhưng mà tác miêu tả thiên hạ, lòng dạ nhân vật, loạn thế, trong lòng giang hồ đọc nó cứ lâng lâng xúc cảm kiểu gì ý. có cảm giác khó nói nên lời, trước đó cũng đọc qua vài bộ giang hồ kiếm hiệp vậy rồi nhưng mà bộ này khơi gợi cảm xúc quá..@@
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 22:23
mà main đa tình nên nhiều hồng nhan tri kỉ đk ông. thấy truyện có vẻ đang đi hướng đó, chả qua nếu đa tình hy vọng main ko nên dùng thói quen tập tục của Trái Đất đi trói buộc mình ở loạn thế này.
Nguyen Duc Huy
06 Tháng tư, 2024 16:32
tác này tay to mà cậu, viết về mặt khơi gợi cảm xúc rất tốt
Nam Khánh Lê
06 Tháng tư, 2024 14:47
nói sao nhỉ... ban đầu chỉ là hơi ấn tượng vs thiết lập thế giới lẫn cái gọi là giang hồ trong lòng nhân vật. đọc tiếp mới thấy càng thú vị ấn tượng, loạn thế thư đúng thật là loạn thế thư, main đưa đc ương ương về ngụy huyện gặp cha ngay truớc mắt còn biểu cảm đơ ra. ấy thế mà ko ngờ tới là loạn thế thư xuất hiện khiến cảm xúc bùng nổ như vậy, phải nói là tuyệt vời.
Tran Anh Duong
20 Tháng ba, 2024 22:14
Ngựa giống kinh thật, lần đầu đọc thể loại này cũng cố đc gần 600c. Về sau tình tiết khiên cưỡng quá, ko tiếp tục được nữa. Tại hạ ra xem JAV cho nó trực tiếp vậy! :))
Nguyen Duc Huy
19 Tháng ba, 2024 12:46
ok tới phân đoạn thu nữ nhân bên phản diện về thôi, lão Cơ nước cờ tiếp theo của lão đã bị ta đón đầu rồi.
kenbishuu
15 Tháng ba, 2024 01:36
Đọc mấy bộ trước của lão cơ, nhìn phát biết ngay Vợ cả cùng nữ nhân đầu tiên là ai tỉ như - Tần Dịch vợ cả Lưu Tô, nữ nhân đầu Lý Thanh Quân. - Tiết Mục vợ cà Tiết Thanh Thu, nữ nhân đầu Nhạc Tiểu Thiền. - Hạ Quy Huyền vợ cả Thiếu Tư Mệnh, nữ nhân đầu tiểu hồ ly. - Sở Qua 1 vợ không nói. Đến bộ này biết nữ nhân đầu tiên ấn tượng chắc chắn thuộc về Nhạc Hồng Linh. Khó đoán vị trí vợ cả là ai. Đến c752 mới nhận ra. Hóa ra là Mù Mù chứ ai. Đọc truyện lão cơ đến tận đây mới nhớ ra Mù Mù cũng là nữ. Tội lỗi quá
kenbishuu
11 Tháng ba, 2024 00:18
Nam cái gì cũng không thể nhưng tuyệt đối không thể không được.... Rùa Rùa sau này sẽ cảm nhận lão Triệu có được hay không
kenbishuu
08 Tháng ba, 2024 02:36
Đến tầm 400c, Có cảm giác đao và kiếm sau này đều bị lão Triệu ăn... Dù sao ăn Lang Nha Bổng, con sông cũng từng bị ăn rồi...
bolynu
07 Tháng ba, 2024 18:51
bộ Linh cảnh hoàn thành rồi, mình cày cho hết tí nha ae :3
Nguyen Duc Huy
28 Tháng hai, 2024 12:06
:3
vochinhta
26 Tháng hai, 2024 22:34
Các bạn xem tiếp thì xem trên piaotian dùng app tangthuvien translate nha, ra 8xx rồi, mình đợi lâu quá nên xem đỡ trên đấy, cũng quyển cuối rồi.
Nguyen Duc Huy
04 Tháng hai, 2024 01:21
drop tới khi nào vậy cậu
bolynu
21 Tháng một, 2024 14:45
vcđ dạ đế :)))
bolynu
10 Tháng một, 2024 12:28
thank bác, vừa mổ xoang bác ạ
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
bị gì v bác
Jin
09 Tháng một, 2024 12:42
chúc bác mau khoẻ
bolynu
08 Tháng một, 2024 22:07
tình hình mấy nay đag nằm viện nên chưa làm thêm đc nha ae
thienquang
02 Tháng một, 2024 07:59
lục tuyết kỳ
bolynu
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
BÌNH LUẬN FACEBOOK