Chương 13: Truyền thuyết trung đích cao thủ
(Cao thủ trong truyền thuyết)
Dịch thuật: lucthany
Biên dịch: fingtogo
Biên tập: fingtogo
Lão yêu quái dừng lại quát lớn, tiếng quát làm cho cả chấn động cả gạch đá cũng như tất cả mọi tu luyện giả đang bao vây Hoàng cung, tất cả đều cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ ba động tự như một tảng núi ép tới, cơ hồ tất cả tứ giai tu luyện giả trở xuống đều đã thối lui hết rồi, chỉ có thể ở tại các kiến trúc cao tầng của hoàng cung xa xa lặng lẽ quan sát động tĩnh nơi này.
Thần Nam âm thầm tặc lưỡi, lão yêu quái thật sự quá khủng bố, cung nỏ tầm thường vào trong tay lão ,thế nhưng phát huy ra uy lực khủng khiếp, không phân cao thấp với Hậu Nghệ Cung, đây là thực lực chênh lệch a! Đông phương vũ giả nếu mà đã tới cảnh giới cách vũ phá hư không không xa thì thực lực thật sự quá mức kinh khủng rồi!
Lão yêu quái đã nói rất rõ ràng, tứ giai cao thủ ắt không có tư cách tiến vào hoàng cung , tứ giai cao thủ chỉ có thể đến hoàng cung làm người quan quan chiến, phải từ ngũ giai cao thủ mới khả dĩ có tư cách tranh đoạt kì bảo sắp xuất thổ kia .
Phía trong hoàng cung nhân ảnh đông đảo, rất nhiều cao thủ đã vượt quá vòng vây, trùng tiến vào Hoàng cung, tứ giai cao thủ thì đều dừng chân trên các tầng cách xa cung điện, không dám vượt qua lôi trì nửa bước, những người này có nam có nữ, có già có trẻ, trong bóng đêm không thể nhìn rõ rốt cuộc có bao nhiêu người,nhưng trên các kiến trúc chung quanh toà Cổ Thư Khố đều có nhân ảnh chớp động.
Xoát xoát vài tiếng phá không vang lên, vài đạo nhân ảnh rất nhanh xuất hiện, dù không nhiều lắm thì phía trước Cổ Thư Khố trước sau tới chín vũ giả, trong những người này có tóc đen mắt đen là người phương Đông, cũng có người Ttây phương tóc vàng mắt xanh, tuyệt không thể nghi ngờ những người này đều đã tiến nhập vào lĩnh vực ngũ giai tuyệt thế cao thủ .
Hiển nhiên, những người này trong mấy ngày trước, hàng đêm đều dò xét Hoàng cung, nên đều đã biết được vị trí chính xác của dị bảo sắp xuất thổ .
Thần Nam thay hít một hơi khí trong lành, đột nhiên ngày hôm nay lại kéo đến quá nhiều cao thủ, có thể khẳng định trong bóng tối còn có người ẩn núp, đêm nay đúng là phong vân tề hội, tuyệt đỉnh cao thủ đều tới ra mặt ..
Phía trước Cổ Thư Khố , các tuyệt thế cao thủ sắc mặt không chút thay đổi, lẳng lặng cùng đợi dị bảo xuất thế, bên trong nhất thời an tĩnh đến cực điểm, đúng vào lúc này, xa trên không trung đột nhiên phát ra một mảng quang mang sáng ngời, ba lão nhân ống tay áo dài bay phất phơ,dưới chân đạp trên đạo gia pháp bảo loé ra quang mang phá không bay tới .
Các Tứ giai cao thủ vây xem nhất thời nghị luận:
“ Sự việc lớn nhất ở đế đô làm cho tất cả các tu đạo giả đều tiến đến xem náo nhiệt rồi, xem ra truyền thuyết là thật đó, bảo vật dưới Hoàng cung nhất định là vật không tầm thường!”.
“Ba người Ngũ giai tu đạo đều nhất tề xuất hiện, thật sự là nhiều năm rồi ít có chuyện a. Đây thực sự là một chuyện lạ!”
…..
Ba người tu đạo giả trong nháy mắt đi vào Cổ Thư Khố, thu lại pháo bảo, rồi đứng riềng một góc.
“W..ào..o…..”
“W..ào..o…..”
Hai tiếng gào thết thật lớn chấn động thiên địa, từ trên trời cao trước sau đáp xuống hai con Kỳ long Tây phương.
Trước tiên xuống tới nơi là một con rồng thân dài năm trượng, đầu có ba mắt, dữ dằn khủng khiếp, địa lân giáp màu xanh biếc ở trong trời đêm thế nhưng lập loè phát sáng, Trên người giống như có một tầng ngọn lửa màu xanh biếc nhảy nhót, vừa thấy là biết không phải phàm long, phía trên ngồi thẳng là một vị kim phát lão giả .
Chỉ tính riêng một cái đầu rồng cũng đã dài cũng đến năm trượng, tứ trảo to lớn mạnh mẽ cùng với khí thế nghiêm trọng ập tới, long trảo xanh đen lạnh lẽo sắc bén,hàn quang lập loè, kì lân giáp lộ ra sắc hồng, quang mang đồng dạng lấp lánh, tựa như huyết dịch đỏ tươi chảy xuống. Phía trên cũng là một người phương Tây kim phát khâu nhãn ngồi ngay ngắn .
Tứ giai tu luyện giả vây xem chung quanh, trong dó tuyệt đại đa số là người tâm tính thích xem náo nhiệt mà đến, bọn họ đến bởi vì kì bảo vậ thường có nhân duyên, gặp kẻ ‘hữu nhân duyên’ thì khẳng định sẽ có truyệt thế cao thủ ra đời. Bọn họ tuy nhiên sớm đã là người ‘ngoài cuộc’, nhưng mỗi người đều hưng phấn vô cùng, bởi vì ngày hôm nay đã nhìn thấy quá nhiều tuyệt thế cao thủ trong truyền thuyết.
“Chẳng lẽ kia đó là Tây phương thánh long, thật sự vô cùng quái dị a!”
“ Ài, đích xác là kì lạ a, hôm nay liên tục được nhìn thấy Ttây phương thánh long , khi nào mới có thể có may mắn nhìn thấy Đông phương thần long của chúng ta a ?!”
Sau đó ma pháp nguyên tố bắt đầu khởi động mãnh liệt, xa trên không trung bay tới hai vị ma pháp sư, thực không thể nghi ngờ , hai người này đều là tiến vào lĩnh vực ngũ giai ma đạo sư. Hai người vẫn chưa hạ xuống mặt đất, ma pháp sư tối kiêng kị tác chiến ở gần người, bọn họ không dám tiến lại gần quá.
Đảo mắt phía trước toà Cổ Thư Khố, thấy đã đến đây hơn mười vị tuyệt thế cao thủ, nhưng Thần Nam cảm giác những kẻ chân chính khó đối phó còn ở phía sau.
“Ha ha…” một tiếng cười dài, âm thanh rung động không gian, khắp Hoàng cung phảng phất đều bắt đầu chấn động, tất cả mọi người ở đế đô đều nghe được tiếng cười rung trời của người này .
“ Sở lão quái , lão còn không có chết a, lão đã sống hơn một trăm bảy mươi tuổi rồi, còn tham luyến trần thế phù hoa sao?”
Một bóng người mơ hồ xuất hiện phía trên Hoàng cung, hắn đứng yên tĩnh giữa hư không, quanh thân tịnh không có ánh sáng xuất hiện, giống như một đạo nhân ảnh bình thường thân chìm trong bóng đêm .
“ Lí lão quái , lão còn chưa chết , ta đương nhiên không thể chết rồi!”
Lão yêu quái giận dữ quát, tựa hồ lão và người này có đại cừu, một quyền xuất ra rầm rộ tiến tới, trong nháy mắt quang hoa lục sắc chiếu sáng cả bầu trời đêm, một mảng quang lượng trong thiên địa, khí mang mãnh liệt cuồn cuộn như trường giang, hướng thẳng tới lão nhân trong không trung nhanh chóng ập đến.
Trong luồng quang mang xanh biếc chiếu rọi,mới có người nhìn được lão nhân đang đứng trong không trung. Đó là một lão nhân gầy như que củi, đầu tóc sớm rụng sạch, cả người trên dưới da dẻ nhăn nhúm, tựa như vỏ cây quất khẳng kheo,hiển nhiên lão nhân này là nhân vật cùng thời đại với Lão yêu quái, sớm đã không biết nhiều bao nhiêu tuổi rồi , bề ngoài nhìn bắt đầu giống như một cái xác khô .
Lí lão quái hữu chưởng dùng sức hướng phía dưới áp tới, một phiến tử mang bao trùm xuống phía dưới, hòa vào với lục quang ở đó..
“Oanh”
Một tiếng vang lớn rung trời,lực lượng mãnh lệt mênh mông chấn động thiên địa lan tỏa ra xung quanh, luồng ánh sáng bừng lên chói mắt chiếu sáng khắp Hoàng thành, khí lãng ( làn sóng không khí) thật lớn khiến không trung như nổi lên một trận vòi rồng xoáy tít, áp lực cực lớn bao phủ khắp tám phương, mênh mông bao phủ xuống phía dưới làm cho cà hoàng cung dường như bị chấn động.
Có thể tưởng tượng, nếu như hai người không phải ở giữa không trung thì một kích vừa mới rồi đủ để huỷ đến nửa toà Hoàng cung, trên mặt đất mọi người không ai không đại kinh thất sắc, hai lão Đông phương lục giai vũ giả thật sự quá mức khủng bố!
Mười vị tuyệt thế cao thủ đứng ở phía trước Cổ Thư Khố, giờ khắc này khó có thể giữ được vẻ bình tĩnh , đương trường có ba người lui vè phía sau, hướng về địa điểm tứ giai cao thủ đứng quan sát, cách đó không xa chạy đến.
Thần Nam âm thầm lau mồ hôi lạnh, dù đúng là có Hậu Nghệ Cung trong tay, nhưng đối diện với cao thủ cỡ này,hắn có mười mạng cũng không đủ. Cho dù như theo lời Lão yêu quái đã nói, tiễn vũ thấm nhiễm “thần huyết “của hắn, uy lực đã tăng gấp bội , nhưng cũng chỉ có thể doạ nạt ngũ giai cao thủ mà thôi, đối với Lục giai Lão yêu quái căn bản không đủ dể làm trò .
Hắn bây giờ đang hoài nghi lão yêu quái muốn hắn tới nơi này rốt cuộc có mục đích gì, tình huống trước mắt đã đã rất rõ ràng. hắn đúng là một món trang sức a , căn bản không thể nào nhúng tay vào được.
“Ha ha … .. hai lão quái vật các ngươi hoả khí còn thật sự là lớn a, năm đó có một chút việc nhỏ, làm gì so đo tường tận hơn mười năm chứ? Trên thế giới này, những người như các ngươi vẫn còn sống đáng bao nhiêu, chết đi môt người, lại ít đi một người…”
Một tu đạo giả chân đạp pháp bảo từ xa trên không rất nhanh bay tới, đứng ở không xa hai lão quái vật tại không trung .
“Hừ, Chu lão quái ngươi muốn đến tìm chết a!”
“ Lão già khốn nạn kia, cho tới bây giờ cũng không được một câu nói tốt!”
Hai lão quái vật đồng thời trách mắng Chu lão quái , hai ngườ dùi giận dữ tới mức kiếm bạt cung trương tựa hồ đã hoà hoãn đi không ít.
Thần Nam cảm giác được khí tức quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ lại, phát giác cường giả cực mạnh mới xuất hiện, lại chính là người hôm trước bị Lão quái vật truy kích mà chạy mất.
Lại xuất hiện thêm một lão quái vật, khiến cho các cao thủ tuyệt thế không chịu lui bước khỏi Cổ Thư Khố sắc mặt đại biến, bóng người chớp động, ba tu đạo giả chân đạp pháp bảo, bay tới phía trên một khu kiến trúc khác, cách xa nơi này, hai gã ma pháp sư cũng nhanh chóng hướng phương xa bay đi, hai gã thánh long kị sĩ do dự một lúc cuối cùng cũng giá ngự thánh long phóng lên trời cao, lui lại xa xa trên không trung .
Những tuyệt thế cao thủ mỗi người đều không cam tâm, hướng phía sau lùi lại, trong chớp mắt chỉ tại đó còn lại năm người.
Lúc này, tiên vụ nhẹ nhàng vây quanh hoàng gia Cổ Thư Khố bắt đầu lưu chuyển nhanh chóng, vây quanh Cổ Thư Khố vốn là ánh sáng mờ nhạt mà lúc này lại rực rỡ hơn, vô số tia sáng phát ra mọi hướng.
Cao trên không trung ba lão quái vật đều tự động lui về phía sau, không một người dám đối diện với Cổ Thư Khố phía dưới, ba người lập thành tình thế ba chân vạc, lơ lửng trên không trung, cúi nhìn Cổ Thư Khố phía dưới .
Thần Nam thấy thế kinh hãi, vội vàng từ trên nóc Cổ Thư Khố nhảy xuống, phi thân lên trên một toà kiến trúc cao lớn gần đó, Gia Cát Thừa Phong cùng bốn vị tuyệt thế cao thủ trấn giữ tứ phương Cổ Thư Khố cũng vội vàng thối lui.
Tất cả mọi người đều minh bạch, dị bảo sắp xuất thổ, giờ khắc này tại tràng nội yên tĩnh đến cực điểm .
Gần một tháng trở lại đây, bầu trời Hoàng cung Sở đô vốn đã cócảnh tượng kì dị, mỗi đêm đều có vô tận thiên địa tinh khí tụ tập đến bên trong Hoàng cung, xung quanh Cổ Thư Khố lại càng nhiều ánh sáng lưu chuyển .
Nhưng đêm nay lại không giống như những ngày trước, thiên địa tinh khí tựa hồ không hề hướng nơi này tụ tập, ngược lại mặt đất như là bắt đầu tản mát ra linh khí bay lên .
Ngàn vạn đạo ánh sáng mờ nhạt từ bên trong Cổ Thư Khố tràn ngập phát ra, xung quanh bị chiếu sáng thành một vùng rực rỡ, tựa như ban ngày, linh khí nồng đậm như một đạo sóng nước , hướng ra bốn phía bên ngoài bồng bềnh mà đi.
Nhưng không phải đợi lâu, một cỗ năng lượng ba động từ dưới đất bùng phát mà lên, tất cả mọi người cảm giác được mặt đất nơi này đang rung động nhẹ nhàng, Chớp mắt thì Cổ Thư Khố tụ tập ánh sáng càng thêm nhiều và rực rỡ, linh khí càng thêm nồng đậm, Thư Khố lúc này lại phát ra tiếng vang “Rắc rắc, rắc rắc ..”
Hiển nhiên, Cổ Thư Khố đã bị linh khí dưới mặt đất phá hỏng, may mắn Hoàng đế Sở quốc đã sớm ra lệnh cho người đem cổ tịch ở nơi này dọn dẹp vận chuyển đi ra ngoài, bằng không lúc này nhất định tổn thất thảm trọng
“Oanh long long” (Bùm bùm, ầm ầm).
Tiếp theo đó là luồng ánh sáng rực rỡ chói mắt, Cổ Thư Khố trong tiếng sấm động đất đai sụp lở, xung quanh tràn ngập linh khí. Một vùng ánh sáng chói rực xuất hiện tại bên trên. Nhưng tràng cảnh xuất hiện hiển nhiên là không thể xâm nhập vào được.
Một khắc sau, vào lúc giờ tí đến, một đạo ánh sáng tựa như cây trụ kình thiên từ trời cao chiếu xuống mặt đất, ánh sáng rực rỡ chói mắt của quang trụ phảng phất nối liền với thiên giới, thần quang chiếu sáng khắp nơi, cả khoảng thiên địa chợt sáng rõ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK