Khí tức áp lực bao phủ toàn bộ Nhân Gian giới, mặc dù là phàm nhân bình thường nhất cũng có thể cảm giác được áp lực, trong lòng sợ hãi, bọn họ khó có thể an tâm, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Trên đại thảo nguyên to lớn, trong hố trời xuất hiện một cự viên vô cùng khủng bố, bóng dáng này cao hơn vạn trượng.
Sau đó hung viên lông đỏ biến thành dáng vẻ của Tôn Ngộ Không, ngay sau đó lại biến lớn cự viên cao vạn trượng.
Thu nhỏ lại đến biến lớn, việc này cần có thời gian, Tôn Ngộ Không cứ biến ảo lớn nhỏ như thế thật lâu.
Khi hắn sinh ra biến hóa như vậy, màu đỏ trên bầu trời càng ngày càng đậm, hình như hắn đang tiến hành thức tỉnh.
Trong quá trình đó, Kim Cô Chú không ngừng biến hóa lớn như theo Tôn Ngộ Không nhưng không chịu ảnh hưởng, dường như nó đã dung làm một thể với Tôn Ngộ Không.
Thiên đình, vô số thần tiên nhìn thấy cảnh này, nội tâm bọn họ lạnh buót.
- Yêu hầu vẫn còn thức tỉnh, lực lượng trong cơ thể hắn càng lớn.
- Vậy phải làm sao bây giờ? Như Lai Phật tổ không có ý định tiếp tục ra tay...
- Có ai có thể thu phục yêu hầu này?
Tất cả thần tiên thấp thỏm lo âu, cảm giác có chuyện kinh khủng xảy ra.
Sau khi Như Lai Phật tổ đánh Tôn Ngộ Không ra khỏi Thiên đình, hắn không có ý định ra tay tiếp, việc này làm rất nhiều thần tiên thất vọng nhưng không có biện pháp.
Mặc dù Tây Thiên không thể áp đảo Thiên đình lại nhưng nó cũng không bị Thiên đình quản lý.
Trên thực tế cả Thiên Giới còn có rất nhiều lực lượng Thiên đình không quản được, những thế lực lánh đời không xuất thế đều có thực lực cường đại.
...
Nhân Gian giới, năm sư đồ Đường Tăng chạy đi mấy ngàn dặm mới dừng lại, sau đó bọn họ nhìn về phương xa.
Có thể nhìn thấy bóng dáng to lớn của Tôn Ngộ Không lần lượt xuất hiện lại biến mất, biến mất lại xuất hiện, bọn họ phải bay lên không trung mới nhìn thấy, Tôn Ngộ Không cũng không phải biến mất, mà là biến hóa lớn nhỏ.
Tốc độ biến hóa càng lúc càng nhanh, thẳng đến cuối cùng, tất cả biến hóa chỉ bằng một ý niệm, có thể lập tức lớn nhỏ vạn trượng, cũng có thể hóa thành hình dạng ban đầu trong nháy mắt.
Không biết trải qua bao nhiêu lần biến hóa lớn nhỏ, rốt cuộc Tôn Ngộ Không bảo trì thân thể cao vạn trượng, hắn không tiếp tục biến hóa, sau đó hắn bước ra khỏi hố trời.
Hắn bước ra ngoài, trực tiếp vượt qua khoảng cách gần trăm dặm.
Bởi vậy có thể thấy được Tôn Ngộ Không cực lớn, chỉ một bước bình thường của hắn đã xa như vậy, cũng không thi triển bất cứ pháp thuật gì.
- Rống...
Tôn Ngộ Không tóc đỏ ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng rống rung trời, tầng mây phía chân trời đều nổ tung, sau đó hắn quay đầu nhìn về phía năm người Đường Tăng ở cách đó ngàn dặm, ngay sau đó sát khí kinh khủng bao phủ các nơi.
Năm thầy trò Đường Tăng cảm giác da đầu như nổ tung.
- Đại sư huynh ngươi muốn làm gì?
Sa Tăng sợ hãi nói ra.
- Hầu ca, có chuyện gì cũng từ từ.
Trư Bát Giới cũng biến sắc.
- Hầu tử đáng chết tỉnh táo lại đi!
Ngưu Ma Vương chuẩn bị biến thân.
- Ngộ Không, tĩnh tâm!
Đường Tăng hét lớn, ý chí bộc phát, hắn muốn đánh thức Tôn Ngộ Không.
Ngay sau đó hắn cảm giác có ý chí cường đại ập tới, thân thể của hắn chấn động rất mạnh.
- Làm sao có thể...
Đường Tăng chấn động, hắn vội vàng xuất Thiên Đạo kính ra xem xét, hắn hít một hơi khí lạnh.
Thiên Đạo kính biểu hiện số liệu đẳng cấp của Tôn Ngộ Không lúc này là: cấp 66 ( phản ứng: 67; nhanh nhẹn: 66; cảm giác: 66; thể chất: 68; lực lượng 67; tốc độ: 66; ý chí: 19; tâm lực: 9!)
- Cấp 66!
Đường Tăng hít khí lạnh, số liệu quá kinh khủng.
Cấp 60 đã tương đương với cao thủ Đạo Tổ khủng bố.
Cấp 66 đã thuộc về Đạo Tổ trung kỳ đỉnh phong, chỉ cách hậu kỳ một bước.
- Ý chí của Ngộ Không lại đạt tới 19, khó trách có thể đối kháng ý chí của ta, đây là ý chí của hung thần sao? Hồng Mao Hung Viên bị gọi là hung thần, có phải vì ý chí của nó hay không?
Đường Tăng suy đoán,
Nếu giá trị thuộc tính ý chí đạt tới 20 điểm, có thể biến thành “thần” hay không?