Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Đường Tăng Sấm Tây Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Quả nhiên, chỉ thấy Đường Tăng nói tiếp:

- Mọi người mời xem, mấy vị này là đồ đệ của ta, đều là nam nhân chân chính. Lão Ngưu ra khỏi hàng!

- Vâng, sư phụ!

Ngưu Ma Vương hét lớn một tiếng, đi tới.

- Đám nữ nhân này đều giao cho ngươi, chinh phục các nàng cho vi sư!

Đường Tăng nói.

- A?!

Ngưu Ma Vương trợn mắt hốc mồm.

- Ngô? Ha ha ha ha...

Tôn Ngộ Không cười ha ha.

- Ngộ Không ngươi cũng có, lão Ngưu bận bịu không được, ngươi hỗ trợ.

Đường Tăng nói.

- A?

Tôn Ngộ Không biến sắc:

- Sư phụ, ta có Tử Lan...

- Đủ rồi!

Nữ Vương vội vàng tằng hắng một cái, tức giận trừng Đường Tăng một chút, nhìn Lam Diên nói:

- Hộ tống bọn hắn tiến cung.

- Vâng, bệ hạ!

Lam Diên gật đầu, sau đó nhìn về phía Đường Tăng:

- Mời!

Đường Tăng không sao cả nhún vai, bất quá con ngươi lại không thành thật, ngắm loạn trong đám người, mặc dù có không ít sửu nữ rất đáng sợ, nhưng mỹ nữ càng nhiều.

Dù sao cũng là Nữ Nhi quốc, nơi này là cái nôi mỹ nữ, Đường Tăng đã không nhịn được hưng phấn, trong lòng suy nghĩ, muốn biến nơi này thành hậu cung của mình hay không?

Quốc vương chạy tới trước mặt, nhưng Đường Tăng vẫn ngắm khắp nơi.

- Đi mau.

Lam Diên hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tăng:

- Bản tướng khuyên ngươi đừng có lại giở trò gian, miễn cho ăn nỗi khổ da thịt.

- A Di Đà Phật, nữ thí chủ nói đùa.

Đường Tăng nói.

- Ngươi mới đùa.

Lam Diên cũng trợn mắt nhìn hắn một cái.

Sau một tiếng, đám người Đường Tăng được đưa vào trong vương cung, để một đám thị nữ hảo hảo chiếu cố.

- Sư phụ, cứu ta, thật là khó chịu...

Trư Bát Giới rên thảm, nâng bụng lớn nằm ở trên ghế dài.

- Sư phụ, cái này... phải làm sao bây giờ?

Sa Tăng cũng sốt ruột thay Trư Bát Giới, nhìn bộ dạng này, căn bản không cần mười tháng hoài thai, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ sinh a.

Cái này quá kì quái, nam nhân mang thai vốn đã là chuyện kỳ quái.

Hiện tại mới mang thai không đến bốn ngày, bụng lại lớn như thế, thực sự là... thần kỳ!

Đó căn bản không hợp lý, không giống nữ nhân mười tháng hoài thai, quá đột nhiên.

- Bát Giới, nếu không con sống ở đây đi, không phải là sinh hài tử sao? Con tốt xấu gì cũng là Thiên Bồng Nguyên Soái, chút chuyện như sinh hài tử hẳn không làm khó được con a.

Đường Tăng an ủi.

Đường Tăng không an ủi còn tốt, hắn vừa an ủi, Trư Bát Giới càng kêu thảm.

- Đừng a, con không muốn sinh.

- Chuyện này quá kì quái, lão Trư là nam nhân a, chủ yếu nhất là, bảo ta sinh như thế nào đây? Không có cái bộ phận kia a!

Trư Bát Giới kêu thảm, nếu có bộ phận sinh hài tử hắn cũng sẽ không bi quan như vậy, vấn đề là hắn căn bản không biết sinh ở nơi nào a, thật sự là nghiệp chướng.

Bên ngoài đi tới mấy thị nữ, phụ trách hầu hạ đám người Đường Tăng, nghe được Trư Bát Giới nói, lập tức che miệng cười trộm.

- Tử nhi, ngươi nghe nói không? Nam nhân mọc ra đầu heo kia, uống nước trong Tử Mẫu Hà.

- Đương nhiên nghe nói, bụng hắn lớn như thế, sẽ không phải là mấy bào thai chứ?

- Hì hì, như vậy liền tốt, vì Tây Lương nữ quốc ta nhiều thêm mấy nam nhân.

- Bất quá ta nghe nói nam nhân kia bụng vốn lớn, hiện tại chỉ lớn hơn mà thôi. Ta càng tò mò là, thân thể của nam nhân không giống chúng ta, mặc dù cũng có thể mang thai, nhưng không có địa phương sinh.

- A? Vậy làm thế nào cho phải? Không dễ dàng xuất hiện vài nam nhân, cũng đừng xảy ra chuyện a.

- Quốc vương bệ hạ đã có dự định, những chuyện này không phải những hạ nhân như chúng ta cần cân nhắc, chúng ta chỉ cần hầu hạ tốt bọn hắn là được rồi.

Mấy thị nữ tiến vào nội điện liền không còn nói chuyện, không nói một lời châm trà cho đám người Đường Tăng, đưa lên trái cây, còn có chuối tiêu...

- Làm sao đều là cái đồ vật này? Mang đi, mang đi...

Ngưu Ma Vương nhìn thấy chuối tiêu cùng các loại trái cây quen thuộc, lập tức biến sắc, vội vàng quát.

Bất quá mấy thị nữ kia cũng không bị hù dọa, ngược lại cười hì hì nhìn nhau.

- Các ngươi yên tâm, những trái này không phải trong Mẫu Tử sơn, ăn sẽ không mang thai.

Một thiếu nữ mỉm cười, giải thích nói.

- Thật?

Ngưu Ma Vương có chút hoài nghi.

- Tuyệt đối là thật.

Thị nữ kia bảo đảm.

Dù vậy Ngưu Ma Vương cũng không dám ăn, một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, bóng ma trong lòng hắn lớn lắm.

Mấy thị nữ cười trộm, không có nhiều lời.

Lúc này Nữ Vương từ bên ngoài đại điện đi tới, mặc hoàng bào, cao quý mà không che lấp dáng người mỹ lệ của nàng.

- Bệ hạ!

Mấy thị nữ vội vàng hành lễ.

- Ai nha, nguyên lai là nữ vương bệ hạ đại giá quang lâm, A Di Đà Phật, ngươi có chuyện gì sao?

Đường Tăng hỏi, đồng thời thưởng thức đánh giá Quốc vương.

Đây là một nữ nhân cực kỳ cao quý, mặc dù không có bất luận khí chất Tiên linh gì, nhưng loại quý khí này, để mị lực của nàng tăng lên không ít.

- Các ngươi lui ra đi.

Nữ vương bệ hạ nhìn mấy thị nữ nói.

- Vâng, bệ hạ.

Mấy thị nữ cung kính hành lễ, sau đó nhanh chóng lui ra.

- A...

Bỗng nhiên tiếng kêu thảm thiết của Trư Bát Giới từ trong đại điện truyền ra.

Quốc vương lập tức nhìn lại.

- Nữ vương bệ hạ, nhị đồ đệ của bần tăng uống nhầm nước của Tử Mẫu Hà mang thai, không biết bệ hạ có biện pháp cứu đồ đệ của bần tăng không?

Đường Tăng hỏi.

Mặc dù Đường Tăng muốn Trư Bát Giới sinh ra em bé nhìn xem, thai nhi cần một ngàn vạn điểm kinh nghiệm mới có thể phá đến cùng cường đại đến cỡ nào, nhưng vẫn là vấn đề kia, Trư Bát Giới không có chỗ sinh hài tử, cái này khó làm.

Hiển nhiên Quốc vương hiểu biết nhiều hơn những nữ binh kia, nàng biết nam nhân không giống nữ nhân, bởi vậy không hề nói để Trư Bát Giới sinh con:

- Hoàn toàn chính xác có một biện pháp.

- Biện pháp gì?

Ánh mắt Đường Tăng sáng lên.

- Phía Nam Tây Lương quốc, có một giếng cổ, nước giếng có thể hóa giải thai nhi trong bụng.

Quốc vương nói:

- Bất quá...

- Bất quá cái gì?

Đường Tăng hỏi.

- Nơi đó có một đám yêu quái tội ác tày trời, chiếm lấy giếng cổ kia, dù Lam tướng quân tự mình xuất thủ, muốn đoạt được nước giếng cũng không dễ dàng.

Quốc vương nói.

- Yêu quái mà thôi, chuyện nhỏ. Nam đồn là địa phương gì?

- Chín trăm dặm ở phương Nam, đường xá xa xôi...

Quốc vương còn chưa nói xong, Đường Tăng bỗng nhiên bắt tay nhỏ của nàng, thuấn di trực tiếp xuất hiện ở ngoài chín trăm dặm.

- A...

Cảnh tượng chung quanh đột nhiên biến hóa, tăng thêm hành vi đột nhiên của Đường Tăng, làm Quốc vương bị dọa đến kêu lên sợ hãi.

- Là nơi này a?

Đường Tăng buông tay nhỏ của Quốc vương ra, liếc nhìn chung quanh.

- Ngươi... Ngươi...

Quốc vương giật mình nhìn Đường Tăng, đồng thời cũng cảnh giác nhìn chung quanh, bởi vì hoàn cảnh nơi này nàng rất quen thuộc, rất nhanh nàng nhớ tới, nơi này là nam đồn mà nàng nhìn thấy ở trên bản đồ.

- Cái này... Làm sao có thể?

Quốc vương lần nữa chấn kinh.

- Xuy xuy xuy...

- Két...

Bỗng nhiên đại địa ở cách đó không xa vỡ ra, một dây leo thô to chui ra ngoài, đâm nổ cự thạch vạn cân, bắn về phía Đường Tăng cùng Quốc vương.

- Cẩn thận!

Sắc mặt Quốc vương đại biến:

- Yêu quái đến rồi!

- Đến hay lắm!

Đường Tăng đại hỉ, đá bay một tảng đá ra ngoài.

- Bành!

Tảng đá đánh bay dây leo ra ngoài.

- Ngao...

Sau một khắc, một nữ nhân dáng người to béo không mặc gì từ lòng đất leo ra, lộ ra răng nâu sắc nhọn, nhìn Đường Tăng gào thét.

Đường Tăng trừng mắt, bị nữ nhân đột nhiên xuất hiện kia làm giật nảy mình.

Bởi vì nữ nhân này quá kì quái, toàn thân màu nâu, bao quát răng cùng làn da cũng màu nâu, cái khe phía dưới kia của nàng để Đường Tăng sửng sốt.

- Chạy mau, kia là yêu quái nam đồn, cực kỳ lợi hại.

Quốc vương khẩn trương kêu lên, mặc dù không biết vì sao đột nhiên liền xuất hiện ở nơi này, nhưng hiện tại đào mệnh mới là trọng yếu nhất.

Nhưng nàng vừa dứt lời, lại nhìn thấy Đường Tăng một quyền nện lật yêu quái kia.

- Bành…

Yêu quái lăn lộn bảy tám vòng mới dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK