Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Đường Tăng Sấm Tây Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên, Tôn Ngộ Không chợt lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Sa Tăng, nắm đấm nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi đánh tới.

Sa Tăng chỉ cảm thấy thời gian cũng dừng lại, tốc độ né tránh của mình căn bản không kịp để né tránh một quyền này.

- Mình sắp chết sao?

Sâu trong biển ý thức của Sa Tăng hiện lên ý nghĩ như vậy.

Hắn biết mình tuyệt đối không có khả năng nhận được một quyề như vậy của đại sư huynh.

Chỉ là, hắn không rõ, vì sao đại sư huynh muốn giết đám người mình? Vì sao ngay cả sư phụ cũng muốn giết?

- Đại sư huynh...

Phía sau, Tiểu Bạch Long kêu to.

Mặt Tôn Ngộ Không không đổi sắc, trong con mắt đỏ ngầu như máu hoàn toàn không tâm tình dao động, chỉ có sự bạo ngược.

Đường Tăng đang bay ngược, dựa vào ý chí vượt qua người bình thường, cho dù thân thể sụp đổ cũng không có ngã xuống, đồng thời ý thức tỉnh táo.

Nhìn thấy được Tôn Ngộ Không muốn đánh chết Sa Tăng, hắn vội vàng đọc Khẩn Cô Chú.

Chiếc vòng Khẩn Cô trên đầu Tôn Ngộ Không đột nhiên thu nhỏ lại, khiến cho thế công kích của hắn ngừng lại.

Cùng lúc đó, áo trúc tim mỏng của Quan Âm Bồ Tát đưa cho bỗng nhiên tản ra ánh sáng màu tím chói mắt.

- Phụt!

Áo mỏng trúc tím tan vỡ, hóa thành mây khói, hóa thành từng từng điểm ánh sáng nhỏ với hai màu trắng tím giao nhau thẩm thấu vào trong cơ thể của Tôn Ngộ Không.

Theo những điểm sáng này tiến vào, màu đỏ như máu trong mắt Tôn Ngộ Không nhanh chóng giảm xuống, máu trong cơ thể cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

- A...

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không ôm đầu kêu lên thảm thiết, nắm đấm công kích về phía Sa Tăng cũng thu hồi lại, chỉ có điều quyền phong vẫn đánh bay Sa Tăng ra ngoài.

- Bịch!

Lúc này, Đường Tăng mới rơi xuống đất, đau đớn mãnh liệt khiến cho hắn không có cách nào tiếp tục đọc Khẩn Cô Chú, hơn nữa một quyền của Tôn Ngộ Không vừa rồi có uy lực quá lớn, gần như muốn phá hủy linh hồn của hắn.

Lúc này, thân thể của Đường Tăng giống như một đống thịt nát, ngoại trừ hai chân và đầu vẫn hoàn chỉnh, hai cánh tay và thân thể đều bị đập nát, bộ dạng vô cùng thê thảm.

- Ầm...

Lúc này, thân thể Trư Bát Giới mới ngã trên mặt đất, cổ hắn vặn vẹo, mắt tức giận muốn lồi cả ra.

- Đại sư huynh, sư huynh đang làm gì vậy?

Tiểu Bạch Long đã chạy tới, rống to.

Lúc này, Đường Tăng đã không có tiếp tục đọc Khẩn Cô Chú nữa, Tôn Ngộ Không buông hai tay đang ôm đầu ra, nhìn Trư Bát Giới trước mắt ngã trên mặt đất sống chết không rõ, Sa Tăng bay ra ngoài, đặc biệt thân thể Đường Tăng cũng đều bị đập nát, lập tức một cảm giác khủng hoảng xuất hiện ở trong lòng hắn.

- Sư phụ...

Tôn Ngộ Không chợt quỳ rạp xuống đất, hốt hoảng vừa quỳ vừa đi về phía Đường Tăng.

Chỉ có điều đúng lúc này, bỗng nhiên những máu và thịt nát phun ra trên không trung đều ngược dòng, tập trung về phía thân thể vỡ nát của Đường Tăng.

Trong ánh mắt giật mình kinh ngạc, nhìn chăm chú của Tôn Ngộ Không và Hồng Hài Nhi trên không trung phía xa, thân thể dập nát của Đường Tăng nhanh chóng khôi phục, máu ngược dòng trở lại trong cơ thể.

Đồng thời, cánh tay, xương ngón tay, xương đầu bị vỡ đều giống như là có sinh mạng, tự động bay trở về, ở dưới lực lượng không tên nhanh chóng tổ hợp sinh trưởng, khiến cho thân thể của Đường Tăng nhanh chóng khôi phục hoàn chỉnh.

Toàn bộ quá trình chỉ giằng co trong một phút, Đường Tăng đã khôi phục lại, ngoại trừ tăng y bị đánh rách ra, không nhìn ra nửa điểm vết tích bị thương.

Chỉ có điều, lúc này sắc mặt của Đường Tăng trắng bệch, hắn tiêu hao rất nhiều ý chí mới khôi phục được thân thể, lúc này ý chí suy yếu, có chút gió thổi cỏ lay cũng cảm thấy kinh hãi run sợ.

- Sư phụ...

Tôn Ngộ Không vui mừng bất ngờ nhìn Đường Tăng khôi phục hoàn chỉnh.

Đường Tăng giãy dụa đứng lên, sắc mặt thâm trầm nhìn Tôn Ngộ Không.

- Sư phụ...

Tôn Ngộ Không vội vàng rụt cổ lại, nằm rạp trên mặt đất, giống như một cục cưng ngoan ngoãn vừa làm ra chuyện bậy, hiển nhiên hắn cũng biết mình làm chuyện sai lầm.

- Chờ lại tính sổ với ngươi sau!

Đường Tăng hung hăng trừng mắt với Tôn Ngộ Không, sau đó đi về phía Trư Bát Giới.

Thật may, dù thế nào đi nữa Trư Bát Giới cũng là cấp bậc tiên đế thần tiên, tuy rằng cái cổ bị vặn gãy, đầu cũng bị trọng thương, nhưng tiên hồn vẫn chưa vỡ nát, chỉ là tạm thời rơi vào trạng thái chết giả.

Giúp Trư Bát Giới xoay đầu lại, sau đó Đường Tăng lại đổi với hệ thống đan dược chữa trị thân thể cho Trư Bát Giới ăn, tiếp theo cũng chỉ có thể chờ tự mình Trư Bát Giới thức tỉnh.

- Sư phụ.

Sa Tăng được Tiểu Bạch Long nâng đỡ, khập khiễng bò qua, thoáng hoảng sợ nhìn đại sư huynh quỳ trên mặt đất bên cạnh.

- Ngưu Ma Vương đâu?

Đường Tăng nhíu mày.

- Ở nơi đó.

Sa Tăng chỉ vào ngọn núi lớn bị đánh nổ phía xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK