“Nguyên lai bà ta muốn thông qua vấn đề thân phận làm cho chúng ta lộ ra e sợ, cảm thấy chính mình lo lắng không đủ, do đó lấy qua quyền chủ động nói chuyện, nguyên bản bước này thực khôn khéo, chúng ta quả thật không có được thân phận mà thẩm vấn bà ta, một khi bức bách chúng ta chịu thua, bà ta sẽ lại dùng phá án bất lợi cùng các loại quan hệ thân phận đối với anh tạo áp lực, ở dưới loại tâm tình này, rất khó để cho đầu óc đầy đủ vận chuyển lên, chỉ có thể phòng ngự mà không thể tiến công.”
“Đáng tiếc, bà ta không nghĩ tới nước cờ dở trước đó của bà ta đã quấy rầy kế hoạch hôm nay, may mắn cậu quan sát cẩn thận, nếu không phát hiện người kia từng đánh lén cậu, hôm nay chúng tôi thật đúng là bị động.”
“Nói đến đây cũng phải cảm ơn Nhược Nạp, nếu cô không để lại cho người kia điểm ký hiệu, tôi cũng không thể nhớ tới, càng đừng nói xuất ra chứng cớ.”
“Ồ?” Lưu Cường cùng Bạch Tuyết Tĩnh tò mò nhìn về phía Nhược Nạp.
“Chuyện này chúng ta về sau hãy nói.” Nhược Nạp ngượng ngùng cười cười.
“Tôi cảm thấy hôm nay chúng ta thu hoạch không nhỏ.” Lê Ngạn nói.
“Nói nghe một chút đi.”
“Thứ nhất, bà ta tuyệt đối không phải không biết Khổng Á Nam như bà ta công bố, ở khi tôi nhiễu loạn suy nghĩ của bà ta, từng bước từng bước nói ra tên mấy cô gái kia, thời điểm nói tới Khổng Á Nam, vẻ mặt bà ta biến hóa không phải rất lớn, thuyết minh không phải lần đầu tiên bà ta nghe tới cái tên này, hơn nữa, nếu là một cái tên xa lạ, nhất định có thể khiến cho bà ta cảnh giác, do đó đối với nội dung tôi nói phía dưới sẽ có phòng bị, mà không phải phản ứng mãnh liệt như vậy. Hơn nữa ở khi tôi lần thứ hai nhắc tới Khổng Á Nam, bà ta tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng bà ta vẫn là dùng một câu hỏi để đáp lại, mà không phải khẳng định hoặc là phủ định. Mặt khác bà ta tựa như biết Khổng Á Nam là mấu chốt quan trọng của chúng ta, muốn biết rõ ràng như vậy cũng không quá có khả năng, chúng ta cần điều tra rõ bà ta cùng Khổng Á Nam rốt cuộc là quan hệ gì, cô ta rốt cuộc sắm vai nhân vật gì?”
“Có lẽ bà ta thông qua các loại quan hệ nghe nói qua tên của Khổng Á Nam thì sao?”
“Cái này cũng không đúng, chỉ có những người địa vị ngang nhau đồng thời nhắc tới bà ta mới có mơ hồ vẻ mặt giống nhau, bà ta xem những người này chỉ sợ vị trí không sai khác nhau là mấy.”
“Mấy người Khổng Á Nam cùng Mạnh Lệ?”
“Bị khinh thị, bị lợi dụng, vô giá trị.”
“Ý cậu là bà ta rất có khả năng chính là người phía sau màn kia.”
“Truớc hết anh nghe tôi nói xong đã, chúng ta lại phân tích loại khả năng này.”
“Được.”
“Điểm thứ hai, theo như lời bà ta hoài nghi chúng ta là phóng viên, điểm này cũng thực miễn cưỡng, nếu mấy bảo vệ kia đi tìm người phục vụ hỏi thân phận của tôi, vậy khẳng định có thể biết được chúng ta không phải phóng viên, nhưng mà bọn họ vẫn xuất thủ, cái này thuyết minh mục tiêu của Phùng Vân Thư không phải phóng viên như bà ta công bố, chúng ta có thể thông qua điều tra biết Phùng Vân Thư rốt cuộc có gặp mặt Lý Mai ở Lan Quế Phường hay không, nếu không có, chỉ có thể chứng thật một điểm, Phùng Vân Thư đang nói dối, hơn nữa tôi cảm thấy rất có khả năng Phùng Vân Thư đang ở đó tìm kiếm Lý Mai.”
“Nhưng mà Phùng Vân Thư vì sao lại đe dọa đối với hai người? Bà ta làm như vậy có mục đích gì?”
“Bà ta muốn bảo đảm không để cho người khác nắm giữ hành tung Lý Mai, mặc kệ những người này là vì mục đích gì, cái này thuyết minh nếu chúng ta tiếp tục điều tra xuống, có thể phát hiện chút vấn đề.”
“Cái này quả thật thực khả nghi.”
“Là thực khả nghi, anh có chú ý tới đầu giường phòng bệnh Phùng Vân Thư đặt đầy báo chí hay không, những tờ báo đưa tin về án này, một tờ cũng không thiếu, thời điểm anh cùng bà ta nói chuyện tôi đã xem qua.”
“Cho dù bà ta biết mấy án này phát sinh, mà khi ngay cả chúng ta cũng không có thể xác định thân phận người chết, bà ta làm thế nào có khả năng biết án này cùng Lý Mai có quan hệ, tiến tới nắm giữ những gì Lý Mai làm?”
“Nếu bà ta cùng những người trong đó có liên hệ thì sao? Chỉ cần biết thân phận một người trong đó, xem thân phận cùng quan hệ của người đó ở trường học, hơn nữa báo chí đưa tin, bà ta không khó liên tưởng đến quan hệ trong đó, lại đối với những người này tiến hành điều tra cùng theo dõi, muốn nắm giữ những gì Lý Mai làm cũng không phải không có khả năng.
Mặt khác, tôi xem bà ta đối với quan hệ giữa Cố Thần Tường cùng Vũ Phong cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, khi tôi hỏi cùng đi với Cố Thần Tường là ai, vẻ mặt Phùng Vân Thư rõ ràng cứng đờ, cái này thuyết minh bà ta rất khó chịu khi nghe tới chuyện này, khẳng định bà ta biết về quan hệ giữa Cố Thần Tường và Vũ Phong, cái này cũng có thể nói là động cơ dự mưu.”
“Cậu cảm thấy bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?”
“Bám chặt Phùng Vân Thư, điều tra quan hệ giữa người với người cùng tài chính lưu động của bà ta gần đây, chuyện như vậy một mình bà ta không có khả năng hoàn thành, rất có khả năng bà ta sẽ tìm người giúp, hơn nữa xem tâm cơ của bà ta, bà ta cũng sẽ không tìm người bên cạnh, như vậy rất dễ dàng bị người hoài nghi, lưu lại hậu hoạn.”
Lê Ngạn nghĩ nghĩ, liếc mắt nhìn Lưu Cường một cái rồi nói thêm: “Tôi cảm thấy tư liệu này Phùng Vân Thư khẳng định đều còn giữ, đáng tiếc chúng ta không có biện pháp lấy tới tay, tôi sở dĩ ở trước đó để cho bà ta nghe được chúng ta sẽ điều tra Khổng Á Nam, chính là muốn bức bà ta động lên.”
“Làm như vậy có ý nghĩa gì? Chỉ sợ chúng ta không thể lấy cái này để tiến hành tố cáo đối với bà ta.”
“Về phần xử trí như thế nào, vậy phải xem quan toà, mục đích của tôi là nắm giữ yếu hại của bà ta, Khổng Á Nam cũng không phải người ngốc, cô ta có thể thành công tổ chức lần du lịch này như vậy cũng thuyết minh cô ta nắm giữ hành tung những người này, ai nói cho cô ta? Chỉ có thể là Phùng Vân Thư, muốn thông qua nắm giữ bí mật không thể cho ai biết giữa Khổng Á Nam cùng bà ta đến bức bà ta bại lộ ra phương pháp tìm được Lý Mai, tôi không tin bà ta hoàn toàn không biết gì về hành tung của Lý Mai, tôi nghĩ hôm nay bà ta sở dĩ thất thố, chỉ sợ cũng có phần ảo não ở bên trong, bà ta không tiếp nhận được sự thật bị Lý Mai đánh lén. Ở trước khi chúng ta biết được càng nhiều chuyện thì bà ta nhất định sẽ hành động với Lý Mai, tôi không tin người tự đại cuồng vọng như vậy sẽ ngồi chờ chết, để cho chồng mình mượn bụng sinh con còn không khó lý giải, nhưng mượn tay tình nhân giết chết tình nhân khác, đây là âm mưu kinh thiên, bà ta không thể để cho tất cả cái này sáng tỏ.”
“Chúng ta nhắm chặt vào Phùng Vân Thư sẽ có khả năng tìm được Lý Mai?”
“Chúng ta đương nhiên không thể chờ đợi, tôi sợ vạn nhất Phùng Vân Thư sớm hơn chúng ta một bước, sẽ có khả năng chúng ta tìm được là thi thể của Lý Mai, bà ta lại hủy diệt tất cả chứng cớ liên quan với Khổng Á Nam, vậy thì án này sẽ không bao giờ xử được, muốn tìm chứng cớ thì so với lên trời còn khó khăn hơn, cho nên Phùng Vân Thư động một bước chúng ta phải đi ba bước, nếu không chúng ta sẽ thua.”
“Tôi sẽ an bài người đi điều tra.”
Đang nói di động Lưu Cường vang lên.
“Là Tiểu Đinh, Alo, thế nào? Có cái chuyện gì? Được, chúng tôi lập tức trở về. Bảo kỹ thuật bên kia chờ chúng tôi một lúc, nửa giờ đi, được.”
“Thế nào, có phát hiện?”
“Kỹ thuật bên kia từ dấu chân Lý Mai lưu lại phát hiện vài thứ, bảo chúng ta trở về nhìn xem.”
Tới khoa kỹ thuật đã qua thời gian tan tầm, nhưng cảnh viên bên trong đều vẫn còn, có người đang cầm cặp lồng đựng cơm ăn, có người đang làm kiểm nghiệm, cũng có người cuộn mình ở trên sô pha ngủ gà ngủ gật.