• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại phòng làm việc của tổ chuyên án, toàn bộ nhân viên tham dự án đều ngồi vây quanh ở trước bàn hội nghị, Bành Kiệt ra hiệu cho Bạch Tuyết Tĩnh đem tư liệu đã in phân phát cho mỗi cảnh viên.

“Gần đây các đồng chí đều đã vất vả, vượt khó công tác, công tác của chúng ta cũng lấy được một ít hiệu quả, đầu tiên là tổ một phụ trách theo dõi cùng bảo hộ, Phùng Lôi, cậu phụ trách, nói một chút đi.”

Đội trưởng đội một Phùng Lôi mặt đen như than, vóc dáng cao lớn là môt người trẻ tuổi làm việc mạnh mẽ, tính tình có chút xúc động: “Trải qua một đoạn thời gian công tác này, chúng tôi đã cơ bản nắm giữ hành trình cùng quy luật cuộc sống của Phùng Vân Thư, hơn nữa ở vị trí dễ dàng bị tập kích đều tiến hành bố trí, nhưng bởi vì bản thân đương sự cự tuyệt, không hợp tác, rất nhiều nơi chúng tôi không thể thuận tiện quang minh chính đại tiến hành theo dõi, chỉ có thể phái cảnh sát cải trang tiến hành rồi ngầm hỏi, chúng tôi phát hiện Phùng Vân Thư quả thật giống như đã dự đoán trước đó, thuê một đám vệ sĩ thoạt nhìn được huấn luyện tốt, những người này chia làm mấy ban, thay phiên đi theo bên người Phùng Vân Thư. Đồng thời thông qua tìm hiểu xung quanh, Phùng Vân Thư làm Phó Hiệu trưởng trung học thực nghiệm, thường xuyên cùng mấy trường cao đẳng có liên hệ, bình thường là trường cao đẳng thông qua bà ta liên hệ nguồn học sinh, bà ta cũng sẽ hướng trường cao đẳng đề cử một ít học sinh giỏi hoặc là có đặc thù trời cho, cho nên có thể nói bà ta hiểu rất rõ tình hình một vài trường cao đẳng. Chúng tôi đi tới mấy trường cao đẳng, bọn họ phủ nhận Phùng Vân Thư cùng sinh viên có lén tiếp xúc, nhưng mà có một điểm, bọn họ nói Phùng Vân Thư thật ra thường xuyên xuất tiền giúp đỡ một ít sinh viên gia cảnh nghèo khó, hơn nữa yêu cầu phía trường giữ bí mật, không để lộ cho sinh viên, yêu cầu duy nhất là muốn một phần tư liệu về sinh viên nghèo khó.”

“Tư liệu này mọi người có lấy không?”

“Có, phía trường học vẫn có vẻ hợp tác, chúng tôi nhất nhất so sánh qua, Lý Phượng Mai, Mạnh Lệ, Quý Trình Trình, Vương Tiểu Phân đều xuất hiện ở danh sách, nhưng mà không phải là đối tượng Phùng Vân Thư giúp đỡ.”

“Mấy người bị hại trước đó thì sao?”

“Có người có, có người không, không có quy luật gì.”

“Đây là những người mà Phùng Vân Thư đã lựa chọn, người bị bà ta nhắm trúng rất ít có năng lực kháng cự loại dụ hoặc này, chứ không thì còn có cái gì cần thiết phải đi giúp đỡ như vậy?” Lê Ngạn nói.

“Nếu bà ta lựa chọn người được bao nuôi như thế này, vậy bà ta liên hệ với những người này như thế nào đây?”

“Khả năng như vậy cũng nhiều lắm, bà ta tùy thời đều có cơ hội đến chỗ của họ hoặc là ra ngoài một mình.” Bành Kiệt nói.

“Vậy Lý Mai lại là thông qua những người nhận lời mời để xem xét đối tượng mình xuống tay, ngay từ đầu là mù quáng tìm kiếm những cô gái giống như mình, đến sau lại chuẩn xác một lưới bắt hết, đây chính là một tiến bộ không nhỏ, cô ta từ nơi nào có được mấy tin tức này đây?” Lưu Cường hỏi.

“Cái này quả thật là một nghi vấn, cho dù cô ta có thể thu mua Khổng Á Nam, cho dù cô ta có thể nói cho Khổng Á Nam mọi chuyện mà Cố Thần Tường làm, cho dù cô ta biết được tình trạng gia đình của những người này, thậm chí biết bọn họ có khả năng bị bao nuôi, nhưng mà cô ta làm thế nào xác định bọn họ đều cùng Cố Thần Tường có quan hệ, loại khả năng này quá nhỏ.”

“Ý anh là, Lý Mai có khả năng chỉ bị lợi dụng, mà trên thực tế cô ta căn bản không biết bí mật giữa Cố Thần Tường cùng mấy cô gái này, sở dĩ cô ta xuống tay, vẫn là dựa theo hình thức lựa chọn người bị hại trước đó, hơn nữa trên tâm lý có sự đe dọa đối với Cố Thần Tường.” Bành Kiệt nói.

“Đáng tiếc Phùng Vân Thư không hợp tác, nếu không chúng ta có thể biết còn có ai nắm giữ việc này, hơn nữa còn âm thầm bố trí để cho Lý Mai mắc câu.”

“Cái này đối với việc chúng ta bắt Lý Mai có tác dụng gì?” Phùng Lôi khó hiểu hỏi.

“Tất cả cái này thuyết minh, có người nắm giữ tất cả hướng đi của Lý Mai, đối với nhất cử nhất động của Lý Mai đều nắm giữ rất rõ ràng, thậm chí có khả năng biết tình huống hiện tại của Lý Mai.” Bành Kiệt nói.

“Vậy đây là người nào? Tôi hồ đồ rồi, người này làm như vậy mục đích là cái gì đây? Kết quả như vậy đối với hắn có chỗ tốt gì, là mười hai mạng người rõ ràng.” Đinh Hoài Đông không khỏi chen vào một câu.

“Có thể là cừu nhân của Cố Thần Tường hay không? Hắn thông qua cách nào đó chiếm được bí mật của Cố Thần Tường, âm thầm dẫn đường Lý Mai cùng bọn họ lấy được liên hệ, lại đem hành tung Cố Thần Tường để lộ cho Lý Mai, Mạnh Lệ những người dụng tâm kín đáo này, cuối cùng mượn tay Lý Mai giết chết những người nữ cùng Cố Thần Tường có liên quan hệ này, lấy cái này đả kích Cố Thần Tường. Chỉ sợ là hắn không nghĩ tới Lý Mai cũng sẽ xuống tay đối với Cố Thần Tường, đây là thu hoạch ngoài ý muốn.”

“Nhưng người kia làm thế nào biết Lý Mai sẽ giết chết những người này?”

“Nếu thật có người có tâm muốn đả kích Cố Thần Tường, nhất định đối với những cô gái cùng Cố Thần Tường có quan hệ đều sẽ điều tra cẩn thận, như vậy những gì mà Lý Mai làm không nhất định có thể tránh được ánh mắt người kia, chỉ là hắn đang chờ đợi thời cơ thích hợp nhất, sáng tạo ích lợi đối với mình lớn nhất.”

“Người kia chẳng phải là còn đáng sợ hơn so với Lý Mai sao?”

“Có một điểm tôi nghĩ không thông, nếu nói Quý Trình Trình, Lý Mai, Mạnh Lệ thậm chí Vương Tiểu Phân đều cùng Cố Thần Tường có loại quan hệ đặc thù này, ông ta không nhận ra không phải là kỳ quái sao? Một người ông ta còn có thể giả bộ không biết, nhưng tất cả thì có thể được sao? Cái này không phù hợp lẽ thường?” Lưu Cường đưa ra nghi vấn.

“Đây là chúng tôi sắp sửa nói đi tiếp, Phương Trình, các cậu phụ trách manh mối Quý Trình Trình này, cậu nói đi.”

“Ở trong báo cáo, đại bộ phận tôi đã viết ở trên đó, bất quá ngay tại ngày hôm qua chúng tôi lại nắm giữ chút manh mối mới, cha của Quý Trình Trình sau khi về nhà, thì gọi điện thoại cho chúng tôi, nói ở trong di vật của Quý Trình Trình tìm được một tấm ảnh chụp, mặt sau ảnh chụp có viết mấy câu, mọi người xem trên màn hình lớn đi.”

Sau khi máy chiếu mở ra, tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi, đó là ảnh chụp của Cố Thần Tường, tuy nhiên vừa thấy đã biết là chụp lén, góc độ không tốt lắm, khoảng cách cũng khá xa, ở cửa Ngân Tường công ty, tựa như đang chuẩn bị lên xe, nếu không phải tất cả mọi người đều biết, hơn nữa đối với Cố Thần Tường rất quen thuộc, chỉ sợ không thể nhìn qua là có thể xác định người này chính là Cố Thần Tường.

Mặt sau ảnh chụp viết: Người nam tôi không biết này chính là người nam đầu tiên của tôi, tôi không thấy rõ khuôn mặt của anh ta, mặc cho tôi hy vọng được xem rõ ràng như thế nào. Mỗi lần, tôi đưa lưng về phía anh ta, ở thời khắc nam cùng nữ thân mật nhất, tôi vẫn đưa lưng về phía anh ta, có lẽ anh ta cũng không biết tôi có bộ dáng gì nữa, tôi có thể cảm thấy trong mắt anh ta lạnh lùng làm cho trên lưng tôi xẹt qua từng đợt lành lạnh, bởi vì chúng tôi đều là quân cờ người phụ nữ kia an bài, không thể có cảm tình, không thể mặt đối mặt, nhưng tôi có thể làm được sao? Chỉ vì tiền, tôi rốt cuộc đã buông tha cái gì? Anh ta lại buông tha cái gì?

Thật muốn mặt đối mặt trò chuyện cùng anh ta, cho dù là một câu “Anh khỏe không.”

“Nhìn tấm ảnh chụp này, mọi người có phải có thể rõ ràng vì cái gì Cố Thần Tường cùng mấy cô gái này cho dù gặp mặt cũng không nhận thức phải không?”

“Đây thật sự là một lần giao dịch biến thái.” Bạch Tuyết Tĩnh không khỏi thốt lên.

“Mạnh Lệ chỉ sợ là một người ngoài ý muốn, cô ta không chỉ cùng Cố Thần Tường có trao đổi, lại còn yêu người nam đáng khinh này.” Nhược Nạp cũng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK