• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nghỉ ngơi chưa được bao lâu, Lâm Quốc Dư bắt đầu lo lắng rằng khỉ mẹ sẽ kéo cả đàn đến. Một con đã nguy hiểm như thế, nếu cả một đàn mà đến đây, cho dù mình là thần tiên cũng không còn mạng mà rời khỏi.

Nhặt hai mũi tên còn sót trên mặt đất, cả cái cây đang ghim trên người con chuột, là thứ mà Lâm Quốc Dư ban nãy dùng làm công cụ để nướng thịt chuột. Lâm Quốc Dư khịt khịt mũi, ngửi thấy mùi thịt chuột nồng nặc, liền rút nó ra khỏi con chuột, rồi lại vứt con chuột sang một bên.

Vừa đi, Lâm Quốc Dư vừa nghĩ cách nên nối dối với cha mình ra sao. Chuyện đánh nhau với khỉ mẹ thì tuyệt đối không thể để lộ ra, với tính tình của cha, cho dù không đánh cũng phải giáo huấn hắn cả ngày. Nhưng mà, khi nãy hắn vừa mới đánh nhau với khỉ mẹ, quần áo trên người đã bị xé tan tát. Đã thế thì cứ nói lúc hắn đi tìm nguồn nước, nhìn thấy một cây mọc đầy trái ngọt, muốn hái đem về cho cha ăn, còn quần áo thì bị nhành cây làm rách. Còn phần trái cây, cứ bịa là do trên đường về chịu không nổi sự cám dỗ, nên ăn hết sạch.

Lúc đầu Lâm Quốc Dư chỉ muốn bắt đại hẩu tử để ăn thịt, nên không chú ý trong rừng có nước hay không. Lần này quay về, hắn lại ngoài ý muốn phát hiện nước dưới thân cây cổ thụ thật lớn. Cây cổ thụ này cho dù có mười người cũng ôm không hết, dưới thân lại lỏm xuống tạo thành một hố lớn, trải qua nhiều năm tháng tích tụ nước mưa, nên đã chứa không ít nước. Điều này khiến cho Lâm Quốc Dư mừng rỡ, dùng hai tay lấy nước, sau đó đưa lên mũi ngửi một cái, cư nhiên ngay cả một mùi hôi thúi cũng chẳng có, rất thanh khiết, trong suốt như pha lê. Hắn lại dùng đầu lưỡi liếm nhẹ hai cái, lại phát hiện nó cư nhiên còn có vị ngọt.

Lâm Quốc Dư cởi hết quần áo trên người ra, vứt sang một bên, sau đó trực tiếp nhảy vào bên trong thụ động (1), bắt đầu tắm rửa.

Thụ động này tựa như một thùng tắm thiên nhiên, điều khác biệt chính là đáy của thụ động rất sâu, khi Lâm Quốc Dư nhảy xuống, hai chân cư nhiên còn chưa đặt tới đáy. Chẳng lẽ đây là một cái giếng thiên nhiên? Nghĩ lại cũng thấy không phải, ở đây là sườn núi, nếu như ở chổ này có một giếng nước thiên nhiên, thì chẳng phải hơn phân nửa sơn cốc đã bị bao phủ. Lâm Quốc Dư ở miền Tây tiếp xúc không ít với nước, nên thử lặn xuống xem xét tình hình. Mà thụ động này như một vực sâu không đáy, Lâm Quốc Dư thì không thể không trồi lên để thở, nên không thèm để ý tới chuyện này luôn.

Chú thích

(1) thụ động: mình cũng không rõ cái này là gì, các bạn nếu biết xin góp ý!

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK