• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



- Đươc rồi, cứ y theo lời của Lâm tiên sinh, an táng vào ngày hôm nay.

Triệu tộc trưởng nói.

Triệu tam gia tuy rằng sinh sau, nhưng trong gia phổ thì bối phận của hắn rất lớn, con cháu trong thôn đều là vãn bối của hắn. Lại có sự an bài của tộc trưởng, nên tang lễ của Triệu tam gia cực kỳ long trọng.

Tổ phần của Triệu gia cực kỳ rộng lớn, trải dài hơn nửa dặm, hòa mình vào thiên nhiên núi non, bốn phía đều là kênh rạch, phía Bắc còn có một dòng sông nhỏ chảy qua.

- Không tệ, không tệ! Huyễn Vũ bối đà, Trường An dài nhạc, quả thật là một phần mồ tốt.

Lâm Dịch Nhân nói.

- Cha, chổ này sao lại gọi là huyền vũ bối đà?

Lâm Quốc Dư hỏi, tuy rằng hắn không thích cái nghiệp cản thi này, nhưng đối với thuật phong thủy lại có hứng thú không nhỏ, nhưng mà chỉ là sự tò mò của người trẻ tuổi.

Lâm Dịch nhân chỉ tay giải thích:

- Con nhìn kỹ đi, đồi núi này chẳng phải mang dáng vấp của huyền vũ sao? Lại nhìn con sông nhỏ đó, xuôi dòng qua lại, nếu gặp mùa Hạ nước lớn, nước dâng lên ít nhất là ba phân, vừa lúc hiện ra cảnh tượng Huyền Vũ vượt sông. Đó chẳng phải là Huyền Vũ bối đà sao? Lấy chổ này làm mộ phần, chả trách họ Triệu mấy trăm năm nay làm ăn phát đạt, dù cho bên ngoài loạn lạc cỡ nào, thế nhưng vẫn không ảnh hưởng với Triệu gia trang.

Tộc trưởng cười lớn:

- Nơi đây là do tổ tiên Triệu gia năm đó lặn lội đường xa, ngẫu nhiên phát hiện phần đất này, nên mới bố trí mọi chuyện như thế.

Cả nhà Triệu tam gia trong tộc cũng có bối phận, vì thế đều được chọn mồ tốt mà an táng, chỉ trong thời gian ngắn mà mọi người đã đặt mười mấy người trong gia đình Triệu tam gia đến bên cạnh mộ huyệt. Lâm Dịch Nhân tự tay tháo tấm Trấn Thi Phù trên trán Triệu tam gia ra, sau đó điểm vào huyệt ở mi tâm, tay nắm pháp quyết, Trấn Phi Thù trong nháy mắt đã hóa thành đốm lửa, chỉ trong một lát đã hóa thành tro bụi. Lâm Dịch Nhân lại đem tro bùa còn sót lại đổ vào miệng của Triệu tam gia, những thi thể khác cũng đồng thời làm như thế. Sau khi hoàn tất, các tiểu bối ở Triệu gia đem xác của mấy người nhà Triệu tam gia đặt vào quan tài, đưa xuống mồ.

- Cha, cha xem, nơi đó chỉ có một phần mộ duy nhất, không biết có chuyện gì xảy ra nhỉ?

Lâm Quốc Dư rãnh rỗi không việc gì làm, nên hắn đành phải đánh giá mọi nơi ở chổ mà cha hắn gọi là “Huyền Vũ bối đà” này. Lại bất ngờ phát hiện ở phía dưới sườn núi, chổ gần con sông có một lăng mộ riêng lẻ, nhìn vẻ cũ nát cũng biết nó có lịch sử lâu năm, khác xa so với những phần mồ còn mới khác ở nơi đây. Nếu là tổ tiên Triệu gia, người của Triệu gia sao lại để hắn an táng một mình ở gần sông? Nếu gặp phải mùa mưa, nước sông dâng lên, phần mồ này nhất định sẽ bị nước sông làm tróc.

Lâm Dịch Nhân nhìn theo ngón tay của Lâm Quốc Dư, chân mày cau lại:

- Thất Tinh Định Thi Trận?
Lâm Dịch Nhân hít một hơi khí lạnh.

- Người này là ai, sao lại làm ra một việc tội ác tày trời như vậy, dùng trận pháp này để giam hắn?

Lâm Dịch Nhân cảm thấy khó hiểu.

- Chuyện này…

Triệu tộc trưởng cảm thấy mất tự nhiên.

- Đây là một vị cô nương chưa được gả chồng ở Triệu gia, do không được chấp nhận vào mộ phần của tổ tiên nên tạm an táng ở nơi đó.


Chú ý

Huyễn Vũ bối đà, Trường An dài nhạc .... hok bít là cái gì hết trơn
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK