Triệu Trường Hà không còn xúc động như lần trước, rất bình tĩnh hỏi: "Như thế nào, nhìn trộm ta một đường hành tẩu cũng không tính đi, cư nhiên còn quang minh chính đại đến gặp lúc ta đang tắm rửa? Có lớn không? Đúng rồi, ta một đường này đi WC có phải ngươi cũng đang nhìn? Có ngửi thầy gì không? "
Nữ nhân xem bói nói, "Ngươi đang ở trong giấc mơ của chính mình, sao có thể tắm?" "
Triệu Trường Hà cúi đầu nhìn một chút, quả nhiên không phải ở trong bồn tắm, trên người là mặc quần áo hiện đại của mình, đứng ở trong phòng, bồn tắm cũng không biết đi đâu... Rõ ràng là một giấc mơ.
Thật trớ trêu, hiện tại là trong mộng mới có thể xuất hiện đồ vật của thế giới hiện đại a.
Hắn cũng không nói nhiều về điều này, quay lại hỏi: "Vì vậy, ngươi là không nhìn trộm ta sao?" "
Nữ nhân xem bói lắc đầu: "Chưa từng nhìn."
"Loạn thế thư thật sự không phải do ngươi viết sao? Triệu Trường Hà nói thẳng: "Ta luôn cảm thấy thứ này mặt ngoài nhìn thì đứng đắn, kì thực bên trong lại hàm chứa trêu chọc thật sâu, rất phù hợp với ấn tượng của ta về ngươi."
"..." Nữ nhân xem bói cư nhiên suy nghĩ một hồi lâu, dường như cảm thấy có chút hoang mang đối với ấn tượng của mình trong lòng Triệu Trường Hà.
Sau đó mới nói: "Loạn thế thư là cái tên do thế nhân đặt, nó là có đại danh khác. "
"Hmm? "
"Đại danh rất đơn giản, chính là thiên thư, hoặc là nói tỉ mỉ hơn một chút, đó chỉ là một trang của thiên thư, chuyên môn ghi chép võ sự nhân gian. Nữ nhân xem bói thở dài: "Vì vậy, đây là thiên đạo ghi chép, không phải ta có thể kiểm soát." Nếu ta thật sự có thể khống chế, vậy ta thật đúng là thiên đạo... Lấy đâu ra thiên đạo một giới cùng ngươi làm chuyện nhàm chán như vậy? "
Triệu Trường Hà lạnh lùng nói: "Thiên đạo này ở đâu? Đừng nói với ta ngày hôm nay vẫn vô đạo như vậy. "
"Thiên đạo đã chết. "Nữ nhân xem bói dường như thờ ơ trả lời: "Nếu không ghi chép một giới của nó, sao có thể sụp đổ đến mức tùy ý bày ra cho thế nhân xem... Cho nên nói hiện tại vô đạo, lại có vấn đề gì?"
Triệu Trường Hà hoảng sợ mở to hai mắt.
Thiên đạo chết rồi sao?
Khái niệm này là gì!
"Ngươi cho rằng Tứ Tượng giáo, Hạ Long Uyên, theo đuổi thật sự là giấc mộng sơn hà? "Nữ nhân xem bói cười trào phúng: "Nói không chừng, làm cái so sánh Thôi gia ngược lại còn giống người hơn."
Triệu Trường Hà trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Ngươi cũng vậy. "
"Chẳng lẽ ngươi không giống sao? Cho đến bây giờ, ngươi cũng không có coi mình là người của thế giới này, miệng đầy ắp phương ngữ Triệu thôn của ngươi, đến tột cùng là không thể xoay chuyển được thói quen dùng ngôn ngữ, hay là cố ý cùng kiếp này cưỡng ép phân biệt? "
“...... Ngươi còn nói ngươi không nhìn trộm ta? "
"Ngươi là người ta mang tới thế giới này, chú ý tới ngươi thì có gì kỳ quái? Nữ nhân xem bói thở dài nói: "Chẳng qua ta cũng không nghĩ tới, ngươi có thể trong vòng vài tháng liên tục xúc động Thiên Thư, quả thực làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. "
Triệu Trường Hà thản nhiên nói: "Cho nên lần này đến đây, là cảm thấy ta là tài năng có thể bồi dưỡng, đến đưa thêm hack cho ta? "
Nữ nhân xem bói không trả lời, ngược lại nói: "Có người đến tìm ngươi."
Nói xong thân ảnh biến mất, bóng đêm vỡ vụn.
Triệu Trường Hà mở mắt ra, ngoài cửa sổ trời đã sáng, người vẫn như cũ trong bồn tắm, nước đã lạnh từ lâu.
Hắn vội vàng từ trong thùng đứng dậy lau chùi, mình con mẹ nó thật là ngâm nước suốt một đêm này, nếu không phải trong người có tu hành sợ là sớm nên phát sốt a.
Về phần lần này nữ nhân xem bói tới đây, Triệu Trường Hà đầy miệng châm chọc, kỳ thật trong lòng hắn hiểu rõ.
Nếu Loạn Thế Thư chỉ là một trang của thiên thư, còn các trang khác thì sao? Nữ nhân xem bói không nói rõ, mặc cho ai nghe xong ước chừng đều nảy sinh ý định đi tìm. Đó mới là chí bảo chân chính, mạnh hơn bất cứ hack nào. Cũng là đang nhắc nhở Tứ Tượng Giáo cùng Hạ Long Uyên suy nghĩ hơn phân nửa có liên quan đến chuyện này.
Nếu Thiên Đạo chết, thiên hạ thăng trầm?
Đây mới là mục đích theo đuổi chân chính của hào kiệt đời này, cũng là chuyện nữ nhân xem bói lần này đang dẫn dắt Triệu Trường Hà.
Mục đích của nàng là gì?
Đang đầy đầu tâm sự lau người, "Két" một tiếng, cửa bị đẩy ra, Thôi Nguyên Ương nhảy vào: "Triệu đại ca. Ách..."
Triệu Trường Hà mặt không chút thay đổi cúi đầu nhìn nhị đệ thiên hạ vô địch của mình, lại mặt không chút thay đổi ngẩng đầu nhìn Thôi Nguyên Ương.
Thôi Nguyên Ương từng bước lùi lại, sau đó vấp phải bệ cửa, "Ai nha" một tiếng ngã ra ngoài.
Triệu Trường Hà một bụng tâm sự đều nhịn không được cười ra tiếng: "Tiềm Long hai trăm mười ba, thì ra là như vậy, cảm giác uy tín của Loạn Thế Thư đều sắp sụp đổ. "
Thôi Nguyên Ương che mắt: "Sao sáng sớm ngươi không mặc quần áo! "
Triệu Trường Hà chậm rãi mặc quần: "À buổi sáng nào đó lúc chuẩn bị ăn sáng, cũng có người ở trong phòng hô 'Ta còn chưa mặc quần áo a' ~ đó là ai vậy. "
Khung cửa trái phải chui ra hai cái thị nữ, ánh mắt chớp chớp.
Triệu Trường Hà: "..."
Tẩy không sạch.
Không nên đùa giỡn với nàng a... Nhưng những ngày này thật sự quá quen thuộc...
Bất quá mặc kệ bây giờ có tẩy thế nào cũng không sạch đi.
Thôi Nguyên Ương đỏ mặt từ trên mặt đất đứng lên, thấp giọng nói: "Các ngươi ở đây xem cái gì, đi đi. Đồ đạc ta bưng vào là được. "
Các thị nữ nghẹn cười thi lễ: "Vâng. "
Thôi Nguyên Ương lấy mâm cơm trong tay thị nữ, cẩn thận bước qua cửa, Triệu Trường Hà đã mặc xong quần áo mới, mỉm cười nhìn nàng.
Đây là một bộ cẩm bào, mang theo một chút màu tím son, hoa văn thêu sơn hà, muôn hình vạn trượng, dùng chất liệu quý trọng đến cực điểm, ngay cả mấy bông cẩm tú này dường như đều dùng sợi tơ vàng thêu ra, quý khí vô cùng. Triệu Trường Hà ở hai thế giới đều chưa từng mặc qua loại quần áo đắt tiền như vậy... Hơn nữa bộ quần áo này còn không phải là võ sĩ, càng thiên về văn khí, đem khí chất thô dã hào hùng của hắn phai nhạt đi rất nhiều, đã có khí độ ung dung trầm tĩnh.
Thôi Nguyên Ương nhìn thấy ánh mắt đều lóe lên, cảm thấy rất thú vị, nàng không nghĩ tới Triệu Trường Hà có thể có khí chất này, ngoài ý muốn nhìn còn rất thuận mắt.
Đồng dạng Triệu Trường Hà cũng ánh mắt lóe lên, bởi vì Thôi Nguyên Ương hiện tại... Rất đẹp.
Đúng vậy, không phải dễ thương, mà là đẹp.
Không còn là chiếc mũ thỏ nhung trước kia, cũng không còn là kiểu ăn mày rách nát đầy bùn đất... Mà là nhẹ nhàng thoa phấn, trâm ngọc cài đầu, một bộ váy dài màu xanh nhạt liền thân, tự dưng kéo người nàng cao thêm vài phần, ngay cả khuôn mặt nhìn lại cũng không tròn nữa, có chút bộ dáng mặt trái xoan, rất tú mỹ.
Rõ ràng là một thiếu nữ xinh đẹp.
Thứ duy nhất còn có thể tìm được bóng dáng lúc trước, là mái tóc dài chỉnh tề trước trán, nhìn qua giống như búp bê vải, lại manh vài phần.
Trong ánh mắt hai người nhìn nhau, đều có một loại cảm giác "Thì ra ta là dạng này a...".
Chợt đồng thời cười, giống như đã cách mấy đời.
"Tới." Ăn ngon! "Thôi Nguyên Ương vui vẻ đặt đĩa lên bàn, vừa xoay người liền lộ ra cái mông bẩn vừa rồi bị ngã, Triệu Trường Hà thoáng cái cười ra tiếng.
Không còn cảm giác cách mấy đời nữa, vẫn như cũ mà.
"Ngươi cười cái gì vậy? Thôi Nguyên Ương quay đầu nói: "Một đường cũng chưa từng ăn qua thứ tốt, còn không đến ăn một chút, đây vốn là tác dụng lớn nhất ta có thể phát huy! "
Nhìn bộ dáng phú la lỵ đối với mình bao dưỡng không thành công mà trong lòng canh cánh, đầy đầu tâm sự trong mộng kia của Triệu Trường Hà đều tan sạch sẽ, tâm tình tốt hơn ngồi vào bàn: "Được được được, đây là bánh gì? "
"Đây là bánh Ngọc Phù của Phiêu Hương Phường, đây là Uyên Ương Bát Trân, đây là bánh ngọc Chi Dung Tuyết do kinh sư Trương gia làm..." Thôi Nguyên Ương hứng trí bừng bừng giới thiệu một lần, rất chờ mong nhìn hắn: "Nhìn xem ngươi thích cái nào nhất, cùng khẩu vị của ta có phải vừa vặn giống nhau hay không! "
Đây vẫn đơn giản là một tiểu hài tử a.
Trải qua một đường tanh phong huyết vũ này, cư nhiên vẫn còn con nít như vậy.
Bởi vì đã về nhà, phải không? Ách, kỳ thật Ngụy huyện cũng không phải Thanh Hà của nàng, còn cách một quãng.
Triệu Trường Hà mỗi thứ đều ăn một chút, cười nói: "Bánh ngọc phù này. "
Thôi Nguyên Ương có vẻ cực kỳ cao hứng: "A quả nhiên giống ta! "
Triệu Trường Hà cười mà không nói, bởi vì ngươi đầu tiên là giới thiệu cái này mà thôi.
Hắn uống sữa tươi phối với điểm tâm tinh xảo, nhìn cẩm y trên người, trong lòng đang suy nghĩ, Thôi Văn Cảnh có thể mặc kệ nữ nhi sáng sớm chạy tới tìm mình, có thể nói rõ rất nhiều vấn đề. Nếu như mình muốn cuộc sống như này, sợ là cần phải vài thêm vài câu, liền thật sự có thể sống cả đời như vậy.
Có cẩm y ngọc thụ, có thê tử đáng yêu. Có nhạc phụ thiên hạ đệ cửu, có thế lực liên quận xuyên châu.
Nhưng không biết vì sao, luôn cảm thấy thiếu chút gì đó.
Có lẽ là lời nói của nữ nhân xem bói tối hôm qua, thủy chung làm trong lòng có chút u ám.
Có một người, luôn luôn nhìn vào ngươi, tất cả mọi thứ ngươi làm chỉ là một vở kịch trong mắt người khác.
Có một nhóm người khác, đang tìm kiếm bí ẩn của thế giới này, kiếm chỉ thương khung, mục đích thế thiên a.
Hoàng Hôn chi thì chiếu rọi lòng sông, bức tranh giang hồ vừa mới triển khai a.
Cương đao mới mang từ Bắc Mang ra mà, chẳng lẽ chí nam nhi của mình chỉ thấp như vậy?
"Triệu đại ca. "Thanh âm Của Thôi Nguyên Ương truyền đến: "Ngươi làm sao vừa mới ăn liền thất thần, nơi này cũng không có thuyền nương tâm mang bất chính mà."
Triệu Trường Hà tỉnh táo lại, cười nói: "Không biết có tiểu bạch thỏ tâm mang bất chính hay không. "
Thôi Nguyên Ương đỏ mặt, cúi đầu lẩm bẩm nói: "Mới không có. "
Một khắc kia thiếu nữ thẹn thùng, ở trong lòng, thiếu chút nữa đem hào quang giang hồ đánh nát bấy.
Triệu Trường Hà có chút không dám nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, cúi đầu thấp giọng nói: "Ta muốn gặp Lệnh Tôn, có việc muốn nói."
Nếu có người khác ở đây, nghe xong phản ứng đầu tiên chắc chắn là gã này muốn cầu hôn. Nhưng Thôi Nguyên Ương nghe, mây hồng trên mặt ngược lại chậm rãi lui bước, đôi mắt to không chớp nhìn chằm chằm Triệu Trường Hà.
Với sự hào hùng dũng mãnh của Triệu đại ca, nếu là cầu hôn, vì sao lại cúi đầu nói nhỏ như thế?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng một, 2023 22:00
thích truyện của tác . ủng hộ bác làm tiếp .
06 Tháng một, 2023 16:56
Quảng cáo web khác như đúng r, sang đấy nhắc web khác cho nó ban.
05 Tháng một, 2023 10:18
vãi nồi chưa gì đã coi con nhà người ta là thê tử, tay còn chưa sờ, trym thì còn chưa lột, cringe vcl.
cả tự nhiên lòi ra cái trận pháp gì chả liên quan quái gì. tù vãi chày.
03 Tháng một, 2023 20:58
khéo đến tết là vừa đủ số đấy đấy bác
03 Tháng một, 2023 19:48
Tích tầm 60c đọc cho đã
02 Tháng một, 2023 21:20
yay, gái xinh
01 Tháng một, 2023 22:47
:)) còn hơn cả là một nhân vật nữ bác ạ, Cơ đại thần viết truyện kịch tính quá
01 Tháng một, 2023 20:02
Càng đọc càng thấy Lạc Thất là nữ nhỉ
31 Tháng mười hai, 2022 01:10
sang hóng mấy ông bên mtc chém gió vui phết nhể :v bác nào kéo được mấy ông đấy sang đây chém cùng thì vui :3
30 Tháng mười hai, 2022 01:56
Bối cảnh có vẻ độc lạ hấp dẫn, cơ mà mong đừng độc lạ quá mà toang như bộ tinh cầu
29 Tháng mười hai, 2022 17:30
đại thần ra chương nhanh quá T.T đã c9 r
29 Tháng mười hai, 2022 00:57
:v sao lại con tác đi luôn r bác :3 cơ xoa never die chứ hêhe
29 Tháng mười hai, 2022 00:36
Ủa tưởng con tác đi luôn r :))
28 Tháng mười hai, 2022 22:46
theo đến chết luôn chứ bác, vào cả người luôn :D, thề luôn h ms hiểu được cảm giác hóng mn ửng hộ đến mức nào, các bác cứ + 1 yêu thích, + 1 theo dõi là mk all in tới ra đê luôn kk, còn thở là còn gỡ
28 Tháng mười hai, 2022 22:37
dịch có phần mượt hơn bên mtc, vài phần bình luận cũng hay sẽ theo bên này.
Nhưng mà dạo này bên tàu đang làm gắt chống copy quá, bộ của Quan quan công tử vào vip giờ thành ảnh phải dùng OCR quét chứ ko có text đẹp, kể cả trước đợt ảnh ọt này cũng ko trang nào leak được text tự động như trước phải dùng plugin của browser để cóp, bác nhắm theo được ko vậy :/
28 Tháng mười hai, 2022 16:03
để lại 1 bãi đánh dấu kaka
28 Tháng mười hai, 2022 10:47
tính đến bây h là vừa khít 5 chương luôn bạn ạ
28 Tháng mười hai, 2022 08:18
bao nhiêu chương rồi bạn
27 Tháng mười hai, 2022 23:40
:D, Bác nào đọc qua bản này thấy xuôi xuôi tai nhớ cho ta 1 like + 1 subcrible để ta có động lực làm tiếp nhé.
Chào thân ái :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK