Triệu Trường Hà xông trận triệt để đè bẹp kẻ thù vây công Hàn Vô Bệnh.
Nguyên bản bị Hàn Vô Bệnh lấy ít địch nhiều người như vậy, quả thực hắn đã hết sức chống đỡ, nỏ mạnh hết đà, không thể không cố gắng tiếp tục chém giết tiếp a.
Kết quả bên này một mãnh nam nhảy từ ngựa xuống cầm đao bổ ra, chỉ riêng cỗ khí thế của đao kia cũng có thể làm cho hai chân người ta tê dại, còn đánh cái gì nữa...
Không ai chú ý tới kỳ thật Triệu Trường Hà cũng đã mệt mỏi không chịu nổi, chỉ là bọn hắn không còn chiến ý nữa, một đám hô to gọi nhỏ, trong nháy mắt chạy đến vô tung vô ảnh.
Triệu Trường Hà vốn tưởng rằng sẽ lại khổ chiến một trận, tình cảnh ngay trước mắt làm cho hắn cầm đao cũng có chút trợn mắt: "Ta dọa người như vậy sao?"
Hàn Vô Bệnh cười: "Không sai, ngươi rất dọa người. "
"Một đám ngu ngốc, dám vây công huyền quan ngũ trọng, lại bị một người tứ trọng dọa chạy. Xuy. "Triệu Trường Hà xuống ngựa, mệt mỏi tùy ý ngồi trên mặt đất: "Này, cách Lập Hạ còn có mấy ngày? "
Hàn Vô Bệnh cũng suy yếu ngồi bên cạnh, tính toán một chút nói: "Còn bảy ngày nữa, ngươi đến rất sớm."
"Bảy ngày. Triệu Trường Hà quay đầu đánh giá hắn một hồi: "Thương tích của ngươi sau bảy ngày sẽ ổn chứ? "
"Cơ bản đều là ngoại thương ngoài da, nhìn máu chảy đầm đìa kỳ thật là có thuốc tốt là rất nhanh sẽ khỏi, ba ngày là đủ. "
Triệu Trường Hà có chút đau trứng cạch cạch cạch: "Nói cách khác, chờ vết thương tốt lên, chúng ta không có việc gì còn phải ở đây cứng rắn chờ bốn ngày? Lập Hạ này đến hơi muộn... Ách..."
Một câu nói liền nghĩ đến bạn gái nhà mình, Triệu Trường Hà trầm ngâm chậm rãi im lặng xuống.
(Hạ đến muộn là Hạ Trì Trì đấy)
Hạ Trì Trì rình coi bỗng nhiên trở nên cười hì hì.
Hàn Vô Bệnh nào biết vì sao hắn bỗng nhiên ngừng nói, liền nói: "Chờ thêm bốn ngày cũng không có gì, trong thành Kiếm Hồ cũng có chút đồ đạc, có thể đi dạo một chút. Hoặc nếu ngươi muốn tìm kiếm ... Ồ, ngươi dùng đao, hẳn là không có hứng thú. "
"Coi như ta dùng kiếm cũng không có hứng thú a, Ương Ương đều nói Thôi gia còn tìm không thấy, vậy ai có thể tìm được, dựa vào đám ngu ngốc vừa rồi sao? Triệu Trường Hà nói: "Kiếm ngươi đã gãy? Ta khuyên ngươi cũng đừng đi tìm, trực tiếp vào thành mua một cái tốt là được rồi. "
Hàn Vô Bệnh nói: "Ta vốn không có ý định đi tìm. "
"Được. Triệu Trường Hà đứng dậy: "Lên ngựa, dẫn ngươi đi trong thành nghỉ ngơi trước. "
Hàn Vô Bệnh cũng không giả bộ khách sáo, trực tiếp lên ngựa.
Trời mới biết hai người nhìn như giao tình không tệ cùng cưỡi một con ngựa, thực chất song phương chủ ý là mấy ngày sau phải quyết đấu.
Càng kỳ lạ chính là, từ đầu đến cuối hai kẻ ngốc này đều không nghĩ tới, người đã đến, cái gọi là thời gian luận võ còn không phải là do mình tự thương nghị sửa đổi sao?
Muốn sớm mấy ngày liền sớm mấy ngày, vì sao phải chờ tới Lập Hạ a...
............
Thành Kiếm Hồ.
Rất sớm trước kia chỉ là một trấn nhỏ ven hồ, hiện tại không cần nhiều lời, đã là một siêu cấp đại thành, so với châu thành bên này còn phồn hoa hơn, nhưng khác với thành thị nơi khác, quy cách cùng thể chế nơi đây vẫn giống như là một trấn, không có tường thành, không có thủ vệ, không có thuế nhập thành.
Vì thế càng thêm phồn hoa.
Triệu Trường Hà cưỡi ngựa vào trong, tò mò như bảo bảo đánh giá cảnh quan đường phố xung quanh, nhìn xem so với Thanh Hà bên kia thì như thế nào, đi không được bao xa chính là một cỗ mùi hương xông vào mũi, một cái tú bà tô son điểm phấn tiến lại gần nói: "Ôi chao, vị công tử này, có phải muốn tới Vạn Hoa Lâu chúng ta nghỉ ngơi hay không? Cô nương nhà chúng ta là xinh đẹp nhất toàn thành, cầm kỳ thư họa không ai không tinh..."
Triệu Trường Hà: "... Có cầm kỳ thư họa tinh như Đường Thủ Tọa không? "
Tú bà nghẹn họng: "Vậy thì không."
Triệu Trường Hà gật đầu: "Quên đi, lại đi luyện một chút. "
Hàn Vô Bệnh cười ra tiếng.
Triệu Trường Hà giục ngựa đi về phía trước, trong miệng nói: "Nơi này Thanh Lâu đủ ngưu bức a, chúng ta một thân máu, các nàng một chút cũng không thèm để ý, còn lôi kéo khách. "
Hàn Vô Bệnh nói: "Ngươi ở lại thêm hai ngày nữa liền biết. "
Không cần ở lại hai ngày, Triệu Trường Hà hiện tại đã biết.
Phía trước lại là thanh lâu, trước cửa trực tiếp có người đánh nhau, chờ Triệu Trường Hà muốn đi qua xem náo nhiệt, đều đã đánh chết người.
Mấy cái quy công đi ra khiêng người đi, thanh lâu lại tiếp tục kinh doanh, phảng phất như không có chuyện gì phát sinh.
Lúc này đến phiên Triệu Trường Hà nghẹn họng: "Nha môn nơi này đang làm gì vậy?"
Hàn Vô Bệnh chậm rãi nói: "Quy chế nơi này vẫn là một trấn nhỏ, ai biết bệ hạ đang suy nghĩ gì? "
“...... Phồn hoa như vậy, thuế thu như thế nào, thật là lãng phí a. "
Hàn Vô Bệnh cũng nghẹn họng, ta chính là hiệp khách giang hồ, ta không biết a.
Triệu Trường Hà đau đầu: "Vậy có Trấn Ma Ti không? "
Hàn Vô Bệnh chuyện này ngược lại là biết: "Bề ngoài nói là không thiết lập, thực tế là có, không biết là nhà dân nào thậm chí nói không chừng còn là thanh lâu đổ phường a. "
Triệu Trường Hà gật gật đầu: "Lúc trước ngươi ở đâu? "
"Lúc trước ta không ở trong thành, sợ ngươi tìm không thấy, liền dựng lều bên cạnh mộ trong rừng trúc ven hồ. "
"Nói cách khác tùy tiện tìm một chỗ là được? "Triệu Trường Hà liếc mắt nhìn thấy cuối đường có một khách điếm lớn, trước cửa là biển hiệu "Vui lòng khách đến", có người dắt ngựa từ cửa hông đi về phía sau, nhìn như phía sau khách điếm có chuồng ngựa. Thấy vậy Triệu Trường Hà liền trực tiếp đi qua: "Vậy thì nơi này." Chưởng quầy, có độc viện hay không, cho ta bao một cái? Giúp ta dưỡng mã tốt. "
Tiểu nhị nghênh đón: "Khách quan thật có ánh mắt, chúng ta có chuồng ngựa tốt nhất, cỏ tốt nhất! A, chúng ta không chỉ có ngựa dưới đất, mà còn có cả ngựa trên giường, cũng là một nhúm cỏ tốt nhất nha."
Triệu Trường Hà: "? "
Hàn Vô Bệnh: "..."
Tiểu nhị quan sát sắc mặt, cười hì hì nói: "Khách quan không cần phải ngạc nhiên? Đó là dịch vụ phải có đấy, mọi người đều có, ta lại không có, làm thế nào thu hút khách bây giờ? Ha, tới đều tới rồi, mời khách quan vào..."
"Được rồi được rồi. "Triệu Trường Hà trong lòng biết có thể tại nơi này tìm được một khách điếm không có ngựa là không thể, liền nói: "Có độc viện chứ? "
"Có, khách quan bên này tới, trước nghỉ ngơi, ta liền đi để cho các cô nương tới đây, cho khách quan cưỡi ngựa. "
Triệu Trường Hà tức giận nói: "Không cần, chúng ta cần thanh tịnh, đừng để người vô vị quấy rầy. "
Ánh mắt tiểu nhị quét tới quét lui trên người Triệu Trường Hà và Hàn Vô Bệnh, lộ ra nụ cười ái muội: "Ta đã hiểu. "
Triệu Trường Hà sửng sốt một chút, tiểu nhị đã rời đi.
Hắn mộc mộc quay đầu nhìn Hàn Vô Bệnh: "Hắn có ý gì vậy? "
Hàn Vô Bệnh mặt không chút thay đổi: "Không có hứng thú. "
"Thảo. Triệu Trường Hà chỉ vào phòng bên cạnh độc viện: "Con mẹ nó, phong bình của ta đều bị ngươi hại rồi, thật xúi quẩy. "
Hàn Vô Bệnh nghiêm mặt đi vào phòng, con mẹ nó nếu thật sự truyền ra ngoài, phong bình của ngươi tất nhiên là hỏng, còn lão tử phong bình sẽ không xấu sao?
Nghe nói nữ nhân dính vào Triệu Trường Hà đều sẽ trở nên bất hạnh, không ngờ ngay cả nam nhân cũng trốn không thoát a!
Nói đi cũng phải nói lại, Triệu Trường Hà này một bộ dáng giang hồ thảo mãng sơn đại vương, nguyên lai lại thuần khiết như vậy, ngay cả Thanh Lâu cô nương cũng không dám đụng vào, nhìn thôi mặt cũng có chút đỏ.
Hàn Vô Bệnh có chút buồn cười, hắn nhìn như lạnh lùng, kỳ thật thân tại giang hồ lúc tịch mịch đều đi thanh lâu giải quyết qua, không thể tưởng được Triệu Trường Hà mọi người đều cho rằng xuất thân sơn phỉ, ngược lại chính là hiệp khách giang hồ thuần khiết nhất.
Đang bôi thuốc trị thương nghỉ ngơi, lỗ tai Hàn Vô Bệnh bỗng nhiên khẽ động, đưa tay cầm thanh kiếm gãy.
Ngoài viện có tiếng bước chân cực nhẹ, hắn nhạy cảm phát hiện được chút mùi thơm.
Kẻ thù từ bên ngoài tới? Hay là...
Hàn Vô Bệnh lặng lẽ từ cửa sổ nhìn thoáng qua, lại là bóng lưng của một nữ nhân cực kỳ duyên dáng, đang đứng ở bên ngoài phòng Triệu Trường Hà nhẹ nhàng gõ cửa.
Trong phòng truyền đến thanh âm tức giận của Triệu Trường Hà: "Con mẹ nó, ta đã nói đừng quấy rầy người thanh tịnh, mau đi đi! "
Nữ tử kia nhẹ giọng thỏ thẻ: "Biết khách quan không ham nữ sắc, cho nên huynh đệ thay nữ trang cho khách quan sảng khoái a. "
Hàn Vô Bệnh lông tơ dựng đứng.
Càng thêm sợ hãi chính là, trong phòng đối diện quả thực là một trận thanh âm binh hoang mã loạn, thậm chí ngay cả bàn cũng đụng, sau đó cửa phòng "phanh" mở ra, Triệu Trường Hà thò đầu ra, lộ ra thần sắc cực kỳ kinh hỉ. Sau đó có chút cảnh giác nhìn sang phòng Hàn Vô Bệnh hắn một cái, đột nhiên đưa tay ra đem "nữ trang huynh đệ" kia kéo vào trong phòng.
Hàn Vô Bệnh ôm đầu gối ngồi ở bên giường, cảm thấy địa phương mình đang ở hiện tại so với lúc nãy bị vây công còn nguy hiểm hơn.
Vốn tưởng rằng tất cả mọi người đều là phong bình bị hại, không nghĩ tới ngươi là thật!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười, 2023 23:02
Mới đọc được có trăm rưỡi chương, không biết sau có thu em nào thục nữ không vậy ae.
Đọc quen bên lão Quan quan toàn thu gái đáng tuổi cô dì chín mọng đẫy đà sáng đây toàn gái trẻ hơi bị lệch tông =))
22 Tháng mười, 2023 20:27
lại đá đểu phật giáo, xem mấy thằng tác giả bị tẩy não mệt thật.
22 Tháng mười, 2023 08:40
Các bác cho mình hỏi thăm còn tác nào còn viết Hậu cung như lão Cơ Xoa này không?
22 Tháng mười, 2023 08:39
Mọi người cho mình hỏi thăm còn lão tác nào viết Hậu cung khá như lão Cơ Xoa này không
18 Tháng mười, 2023 16:49
còn sớm, đọc đi bác :)))
18 Tháng mười, 2023 13:03
ăn cơm chó của triệu trường hà với nhạc hồng linh chất lượng :)) chắc hồng linh phải là vợ cả chứ hả
17 Tháng mười, 2023 21:50
thuần võ hiệp hay có dính tí tu tiên vậy các bác
16 Tháng mười, 2023 19:33
Khả năng Mù loà chính là Dạ Đế dung hợp với thiên thư gây ra đại huỷ diệt. Như mấy chap đầu tiên có nói đến tấm thẻ thứ 3 toàn màu đen chính là nguồn gốc của mù loà
13 Tháng mười, 2023 01:24
arc này cười vl :)) phục vụ ae tận tâm quá nên leo hẳn lên top 5, ko biết giữ đc đến cuối tháng ko
08 Tháng mười, 2023 13:50
sao thấy motip giống hiệp khách giang hồ hàn bảo quân vs đàm hoa liên nhỉ
07 Tháng mười, 2023 00:00
thank bác nguyen duc huy ủng hộ
✺◟( • ω • )◞✺
06 Tháng mười, 2023 11:33
thank bác genkai đã ủng hộ nha ᕙ(⇀‸↼‶)ᕗ
06 Tháng mười, 2023 11:24
đổi thì sẽ đổi được, nhưng nó sẽ gây ra phiền toái rất là nhiều khi convert.
vd trong 1 chap dài, muốn giữ chữ "thảo" như bạn, thì lúc cần "cỏ" nó vẫn là "thảo" => lúc này thì cấn hơn nhiều
nên có những chữ quốc dân như thảo/cỏ, là/phải/đúng v.v.... thì thường converter sẽ giữ những chữ dùng thường xuyên nhất
những ai đọc cv nhiều thì ngta tự load trong đầu rùi. b cứ tập tự load đi sau đọc cv cho dễ
với bạn lưu ý này là bản Convert chứ không phải Dịch nha
06 Tháng mười, 2023 02:39
À mà mình mới đọc tới 130. Không biết "cỏ" có đổi thành thảo trong thảo ni mã không nhỉ. Mỗi lần thấy chửi "cỏ" hơi cấn
06 Tháng mười, 2023 02:37
mà ko xóa được cmt nên để vậy luôn hì
06 Tháng mười, 2023 02:34
đăng xuất xong mất luôn tài khoản. Thảo -_
06 Tháng mười, 2023 02:02
ừm lúc đó mình mới đọc tới 90 thôi, sau 120 thì thấy cũng chuốt văn hơn đọc hay hơn rồi
05 Tháng mười, 2023 17:13
này tính ra có 1 người làm thôi b ơi, người làm trc drop từ sớm, họ làm chỉ khoảng 9x chap thôi.
05 Tháng mười, 2023 16:26
cơ mà vẫn cảm ơn các bạn dịch <3
05 Tháng mười, 2023 16:23
bạn nào muốn đọc bản này thì tinh thần chuẩn bị nhé, đổi nhiều người làm nên đọc đến đoạn sẽ thay đổi hơi khó chịu
03 Tháng mười, 2023 17:16
ghi âm thế này là chết Nhân vương r =)))
03 Tháng mười, 2023 14:10
bản đẹp rồi nha ae, chỉ bổ béo lão triệu
02 Tháng mười, 2023 19:48
arc này hơi lú, đọc tạm đi nha ae, nào có time edit sau :)))
02 Tháng mười, 2023 03:07
cảm ơn bác cvt, bão chương đọc mà sướng con mắt =))
30 Tháng chín, 2023 18:24
tác đến chương bao nhiêu rồi bạn ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK