Mục lục
[Dịch] Nhà Trẻ Hoàng Gia (Hoàng Gia Ấu Nhi Viện) - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Tử Trúc

Beta: A Tử

“Ha ha, một bộ mặt khác khi bị người khi dễ sao! Nhìn qua càng muốn để cho người ta khi dễ.” Tiêu Tử Y đưa tay qua nhéo khuôn mặt Tiêu Trạm đang giận đến phình như cái trống, ừ, cảm giác thật tốt, sẽ nghiện a.

Tiêu Trạm mím môi, hai tay vòng trước ngực nghiêng đầu gắng sức suy nghĩ, sau một hồi lâu mới bất mãn nói: “Quả thật là cố ý sao? Tại sao hắn cố ý chọc ta a?”

Bởi vì ngươi thú vị a! Trong nội tâm Tiêu Tử Y nói như thế. Tiểu tử Nam Cung Tiêu kia đoán chừng là bị Đức Phi ra lệnh, cố ý tới gần Tiêu Trạm, sau đó tiến tới lấy lòng hắn. Hiển nhiên, tốt nhất chính là nhận lấy vị trí hảo bằng hữu bên cạnh Hoàng Tôn cùng nhau trưởng thành.

Chỉ bất quá, thái độ Nam Cung Tiêu đối với Tiêu Trạm, tuyệt đối nói không c ó hai chữ lấy lòng này.

Tám phần chính là tiểu hài tử kia chơi đùa trong tâm còn nặng giai cấp, trong lòng muốn chống đối. Muốn ta làm cái gì, ta đều không làm. Lấy lòng liền biến thành trêu chọc. . . . . .

Ai nha nha, sau này có trò hay để nhìn. Tiêu Tử Y nội tâm thoải mái, lạc thú nhân sinh, nàng lại tìm được lần nữa rồi.

“Cô cô, ngươi nhìn chằm chằm tờ giấy của tiểu tử kia lấy ra rồi cười gì vậy? Chẳng lẽ đáp án đề bài của hắn thật tốt như vậy?” Tiêu Trạm bất mãn bò lên ghế dài của Tiêu Tử Y, hai con hai mắt thật to nhìn thẳng vào tờ giấy đáp án trong tay Tiêu Tử Y mà Nam Cung Tiêu vừa mới nộp trở lại.

Lực chú ý của Tiêu Tử Y bị kéo trở lại, nhìn đáp án tinh tế trên giấy viết, đáy lòng hơi có chút giật mình. Kể từ sau ngày thứ hai Nam Cung Tiêu đưa đáp án của Cửu cung đồ 5×5 lại đây, nàng cũng có ra một chút đề khác với số học đưa cho hắn làm. Tựa như trước kia nàng còn có thể nhớ được một số đề mục thâm sâu thú vị, hoặc là xen kẽ một chút đề mục nhớ được của số học ngoại quốc, đề mục tự nhiên là càng ngày càng khó. Nhưng ngược lại, đáp án Nam Cung Tiêu cầm về cũng cũng không có bỏ qua một đề nào.

Kỳ quái a, nàng nhớ được chút đề mục cũng đã rất khó rồi, một tiểu hài tử năm tuổi làm sao có thể đáp được tới đây cơ chứ?

Tiêu Tử Y nhìn chằm chằm tờ giấy đáp án trong tay một lúc lâu, mới đột nhiên cảm giác được có vấn đề.

“Cô cô, ngươi làm cái gì?” Tiêu Trạm đối diện với đống văn tự hoàn toàn chóng mặt, lại thấy Tiêu Tử Y đứng lên bắt đầu đảo một ít giấy vụn trong góc lên.

“Tìm chút chứng cớ.” Tiêu Tử Y đem những tờ đáp án lúc trước của Nam Cung Tiêu dựa theo thứ tự bày ở trên mặt bàn. Từ ban đầu là Cửu Cung đồ 4×4, đến một trang giấy hắn vừa mới cầm đến kia.

“Chứng cớ?” Tiêu Trạm vừa nghe có thể tìm được nhược điểm của tiểu tử Nam Cung Tiêu kia, lập tức tới gần, đứng ở trên ghế dài hai tay chống trên mặt bàn nhìn kỹ.

Tiêu Tử Y chỉ nhìn một cái, liền cười thầm mình không nhạy bén, thì ra là như vậy.”Trạm Nhi, ngươi nhìn những đáp án này, có chỗ nào kỳ quái sao?”

Tiêu Trạm nhìn chung quanh một lát, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Wow! Tiểu tử Nam Cung Tiêu kia thật là lợi hại, trong vòng vài ngày là có thể đem chữ luyện được tốt như vậy! Rõ ràng là ban đầu chữ viết của hắn còn sai nhiều a!”

Tiêu Tử Y gõ gõ mặt bàn, cười nói: “Có người không có thói quen viết chữ bằng than củi…, vừa bắt đầu viết sai cũng là có thể. Bất quá nói đúng ra, ở thời điểm ngày thứ hai mình thì có chút biến hóa, mà gần đây dứt khoát là giả mạo rồi, chữ viết này hoàn toàn là của người trưởng thành.”

Tiêu Trạm đảo qua bộ dáng ủy khuất vừa nãy, cũng học Tiêu Tử Y gõ gõ mặt bàn, cười hì hì nói: “Ta tưởng tiểu tử Nam Cung Tiêu kia có bao nhiêu tài giỏi, thì ra là có người thay hắn đáp đề a!”

“Trạm Nhi, Nam Cung Tiêu trong nhà còn có người nào? Hoặc là hiện tại hắn có tiên sinh dạy hắn sao?” Tiêu Tử Y cầm lấy một tờ giấy đáp án, nheo mắt lại xem kĩ. Thành thật mà nói nàng thật là tò mò, ở cổ đại, thuật số là môn học bị người khinh thường, có thể tự tin mà trả lời đề nàng ra như thế, thật sự là không dễ dàng. Hơn nữa dùng mảnh than củi mà có thể viết ra chữ sạch sẽ đẹp đẽ như thế, nói thật nàng có chút ghen tỵ.

Tiêu Trạm nghĩ một lát mà, lẩm bẩm nói: “Hình như hắn có hai ca ca hai tỷ tỷ, có tiên sinh dạy hay không cái này Trạm Nhi không biết. Nga! Bất quá ca ca tỷ tỷ của hắn so với hắn lớn hơn ít nhất cũng mười tuổi, bởi vì mẫu thân hắn hình như là vừa được Nam Cung bá bá cưới vào cửa.”

Tiêu Tử Y vỗ vỗ bả vai nhỏ gầy của Tiêu Trạm, thở dài nói: “Trạm Nhi, không nghĩ tới ngươi lại bát quái như vậy. . . . . .”

“Ngày hôm qua cố ý hỏi Huyễn Hà tỷ tỷ. Thái Phó đã nói, biết người biết ta, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Bất quá, bát quái là có ý gì? Là ý khích lệ sao?” Tiêu Trạm đắc chí hỏi, theo thói quen không biết sẽ hỏi.

“Cái kia, là nói lên trình độ nào đó, chính là vậy.” Tầm mắt của Tiêu Tử Y mơ màng lay động, hàm hồ hồi đáp.

Tiêu Trạm nghiêng đầu trong chốc lát, bỉu môi bất mãn nói: “Thời gian không sai biệt lắm, cô cô, ngày mai Trạm Nhi có thể không tới được rồi.”

“Ai? Tại sao?” Tiêu Tử Y đang giúp hắn thu thập đồ chuẩn bị trở về, nghe vậy liền giật mình dừng tay lại.

“Ngày kia là ngày ba tháng tư, theo như quy củ hoàng gia gia muốn mở Hải Đường yến, nghe nói… này chỉ là thứ yếu bởi vì quan trọng là giới thiệu cô cô với mọi người, cho nên làm tương đối long trọng.” Tiêu Trạm vừa nghĩ tới có ăn ngon thật là hảo ngoạn, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức sáng lên. “Bởi vì ngày kia sẽ được nghỉ ngơi…, cho nên ngày mai Thái Phó sẽ phải dạy học nhiều hơn.”

“Nga, vậy ngươi hảo hảo học tập đi.” Tiêu Tử Y nhớ tới Nhược Trúc hình như có đề cập tới một sự việc như vậy với nàng, chỉ bất quá không nghĩ tới mình lại là nhân vật chính trong yến tiệc ngắm hoa lần này. ” Hải Đường yến này, có ai được dự?”

Tiêu Trạm hừ nhẹ một tiếng, mềm giọng nói: “Hẳn là có thật nhiều người, một số lão gia gia cùng nhóm đại thúc đều có thể mang người nhà tham gia .”

Tiêu Tử Y thiếu chút nữa cười phụt ra, lão gia gia cùng đại thúc hiển nhiên chính là các thân vương hoặc nhóm đại thần trên triều đình. Xem ra số người rất nhiều a, khiến cho sự việc lớn như vậy làm cái gì?

” Cô cô, ngươi lo lắng sao? Không sao, dù sao ngươi lại không thể nói chuyện, Trạm Nhi sẽ không nói cho người khác biết.” Tiêu Trạm cười hì hì cầm lấy đồ đạc của hắn, đứng ở trước mặt Tiêu Tử Y.

Tiêu Tử Y vuốt vuốt tóc của hắn, cười nói: “Đi nhanh đi.”

Tiêu Trạm cầm lấy một khối điểm tâm ở trên bàn, hoạt bát ra khỏi thư phòng.

Tiêu Tử Y cúi đầu nhìn những tờ giấy đáp án trên bàn mà Nam Cung Tiêu lấy ra, không khỏi thầm nghĩ ở tại Hải Đường yến này, sẽ có thể đụng phải người làm bài thi hộ cho Nam Cung Tiêu hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK