• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thật tốt quá, em có tiền rồi. Tiền này em giữ trước, không cần nàng chuộc em, em ở đây rất tốt!" Hạ Tuyết cười nói.

Di? Nhìn Hạ Tuyết vẫn ở đó hôn tiền, nhịp tim Lưu Tinh đột nhiên tăng một bậc, xem bộ dáng Hạ Tuyết còn không phát hiện Hạ Vũ dưới giường, vậy sao mình lại không lợi dụng cơ hội này...... Hắc hắc! Tâm lý tà ác cười.

"Vừa rồi em diễn vở nào vậy? Vừa là bạn trai vừa là lão công, em có thể hại chết anh rồi!" Lưu Tinh giả vờ rất ủy khuất nhìn Hạ Tuyết nói.

"Hì hì, xin lỗi mà." Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh nói áy náy nói, "Em so với nàng hơn một tuổi, coi như là cùng nhau lớn lên, đều là tỷ muội, nhưng là không biết tại sao, nàng luôn thích tranh đồ vật với em, giành không lại thì cướp, khi dễ thân thể em yếu hơn nàng . Thân thể yếu nhưng ý chí em không yếu, làm sao em có thể thất bại cho nàng? Giành thì giành, ai sợ ai nha! Kết quả từ nhỏ vẫn giành đến lớn. Cha em cũng nói, chúng em hai tỷ muội thủy hỏa bất dung ! Lần này là nàng rời nhà xuất tẩu trước, em nào biết đâu nàng cũng đã đến Bắc Kinh, hơn nữa ở đối diện nhà chúng ta ?"

"Như thế nào là nhà chúng ta, này là nhà anh !" Lưu Tinh không có tức giận nói.

"Giống nhau!" Hạ Tuyết nói, "Chúng em từng có một ước định một ván định thắng bại, hai đứa em một người hai mươi lăm, một người hai mươi tứ, cũng không có bạn trai, chúng em đã từng thề, ai tìm được bạn trai trước người đó thắng. Vừa rồi gọi anh lão công, hì hì, minh bạch chưa? Em thắng ~~!" Hạ Tuyết hướng về Lưu Tinh cười nói, xem ra tâm tình không phải là tốt bình thường.

Xong rồi, không nghĩ đến một chuyện đơn giản lại liên quan hai tỷ muội nhiều như vậy. Quan trọng hơn là...... Hạ Vũ ngay dưới giường mình, nhưng lại không ngủ. Hết rồi, toàn bộ đều nghe thấy được.

Lưu Tinh dùng khóe mắt liếc liếc Hạ Vũ dưới giường. Nguy rồi, này đàn bà hiển nhiên đã nghe toàn bộ lời Hạ Tuyết nói, đang bày ra bộ dạng cười lạnh, đồng thời lại nhìn chính mình. Ý tứ trong ánh mắt Lưu Tinh đương nhiên hiểu.

' Đừng lên tiếng, nếu không anh đẹp mắt!'

"Nhìn thấy bộ dáng tức giận của nàng anh chẳng biết lòng em thoải mái cỡ nào, lớn như vậy lần đầu thắng sướng như vậy. Cao hứng chết mất ~~!" Hạ Tuyết đáng thương tựa hồ không phát hiện Lưu Tinh bất thường, tiếp tục nằm đó tự cố nói.

"Bất quá em không nghĩ đến chính là nàng dĩ nhiên cũng biết quan tâm em, tại trong phòng em cũng nghe trộm được, anh làm cho nàng đem tiền chuộc em phải không? Không nghĩ đến nàng còn thật sự cầm tiền tới. Ha ha, vậy là em có tiền tiêu vặt rồi. Lưu Tinh, hẳn là anh nên đòi nhiều một chút, chẳng lẻ em chỉ đáng 13 vạn thôi sao ?" Hạ Tuyết xếp mười ba cọc tiền cùng một chỗ nhìn Lưu Tinh nói.

"Vậy em nói hẳn là đòi bao nhiêu?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.

"Ít nhất cũng phải ba mươi vạn nha!" Hạ Tuyết suy nghĩ một chút nói.

"Nàng không báo cảnh sát bắt anh đã cám ơn trời đất." Lưu Tinh không tức giận nói.

"Không sao, em đứng về phe anh, cảnh sát tới cũng vô dụng, hơn nữa em sẽ giả vờ không biết gì. Hì hì, cảnh sát thúc thúc nhất định sẽ dạy nàng một trận!" Hạ Tuyết cười nói.

"Cho anh, đây là lao vụ phí khổ cực phí và ủy khuất phí, sau này nếu muội muội em trở lại, anh nhất định phải phối hợp em đó!" Hạ Tuyết cầm một cọc tiền đặt lên ngực Lưu Tinh cười nói.

Lưu Tinh nhìn cọc tiền trước ngực mình , cảm giác này không phải tiền, mà là một tòa núi lớn, nó đang hung hăng đè nặng chính mình, khiến cho hắn thở không ra hơi.

"Hai tỷ muội em có cừu hận lớn vậy sao?" Lưu Tinh hỏi.

"Đương nhiên rồi! Khi còn bé em cũng thấy mình là tỷ tỷ hẳn là nhường nàng, nhưng nàng mỗi lần đều đối nghịch em. Khi còn bé giành đồ chơi, đi học so thành tích, lớn nữa vào công ty ba cũng muốn so chức vị lớn nhỏ. Về nhà ăn cơm cũng muốn giành, a a, nói sai rồi, thị lẫn nhau giành! Em làm tỷ tỷ như thế nào sẽ cam tâm bại bởi muội muội chứ? Mặc dù bình thường nàng có thể thắng em một chút, bất quá lần này em thắng, hơn nữa là toàn thắng. Bộ tình lữ trang kia mua thật sự là đúng lúc. Được rồi, sao nàng lại nói anh là người xấu nhỉ?" Hạ Tuyết nhìn Lưu Tinh hỏi.

"Anh làm sao biết!" Lưu Tinh nói, còn tưởng rằng nàng tỷ muội các có cái gì thâm cừu đại hận, có chút chuyện nhỏ, đúng là như bọn tiểu hài tử.

"Em cảm giác anh rất tốt, hơn nữa đối với em cũng đặc biệt tốt. Nhất định là nàng ghen ghét em, cho nên đặc ý phỉ báng anh. Ừ, nhất định là như vậy!" Hạ Tuyết chống nạnh nói, "Em cũng chưa từng yêu, nếu không như vậy cũng được, chúng ta thật sự yêu thế nào? Anh biết cảm giác tình yêu không?" Hạ Tuyết đột nhiên đè lên ngực Lưu Tinh hỏi, tiếp tục tác phong nhất quán mà đáng yêu của nàng, con mắt chớp chớp!

"Đại tiểu thư, cô đừng theo tôi nói giỡn nữa!" Lưu Tinh vội đẩy đối phương ra, nha đầu kia rốt cuộc có biết tự mình đang làm cái gì?

"Như thế nào? Chẳng lẻ anh đã có bạn gái?" Hạ Tuyết nhìn Lưu Tinh hỏi,

"Không có!"

"Em làm bạn gái anh không thể sao?" Hạ Tuyết lại hỏi.

"Cô có hàm nghĩa của người yêu không?"

"Thì là một đôi nam nữ quan hệ tốt, rất tốt cùng một chỗ, anh đối tốt em, em đối tốt với anh. Em biết em đã gây cho anh không ít phiền toái, bất quá anh đối em thật sự tốt lắm, rất thích cùng một chỗ với anh. Hơn nữa anh xem, chúng ta bây giờ đều ngủ trên một cái giường ? Ngủ cùng một cái giường không phải đã chứng minh em là nữ nhân của anh sao?" Hạ Tuyết nhìn Lưu Tinh nói, bộ dạng lý sở đương nhiên.

"Ai...... Ai nói cho cô ngủ cùng giường liền tựu chứng minh cô là nữ nhân của tôi?" Lưu Tinh chỉ vào đối phương lớn tiếng hỏi.

"Trên mạng viết vậy mà, nam nhân và nữ nhân cùng lên giường thì quan hệ tựu thành lập rồi!" Hạ Tuyết chăm chú nói.

"***, tên khốn nào viết vậy? Giáo dục phương thức cũng quá đơn giản, nhất định là Hỏa Tinh Thiếp!" Lưu Tinh nghe thấy đối phương nói xong hô to oan uổng.

"Cho nên, anh phải phụ trách đối với em!"

"Cô...... Ban ngày ban mặt, cô không nên hồ ngôn loạn ngữ nói hưu nói vượn!" Lưu Tinh thân thể rúc một bên, một tay chỉ vào đối phương lớn tiếng xích trách. Ô, ta chắc điên mất ~~!

"Nhưng mà bây giờ rõ ràng là buổi tối, anh đồng ý em làm bạn gái anh?" Hạ Tuyết lại nhào tới Lưu Tinh trước ngực nói.

"Đừng đùa, ngoan, nên đi ngủ rồi!" Lưu Tinh vỗ vỗ đầu đối phương, cảm giác tự mình như đang gạt trẻ con.

"Không mà, anh không đồng ý để em trở thành bạn gái anh, em đây đem anh làm bạn trai em! Như thế nào?"

"Vậy cũng giống nhau!" Lưu Tinh cực kỳ vô lực, làm nũng cũng phải có hạn độ, nếu nàng cứ nói những lời vô nghĩa này, vậy Hạ Vũ dưới giường ......!

"Phốc ~~!"

"A ~!"

"Ai u ~~!"

Lưu Tinh chỉ lo nói chuyện, căn bản là không có đề phòng, vừa mới nói được một nửa đã thấy Đại tiểu thư đột nhiên hướng chính mình đánh tới, Lưu Tinh lại là ngồi ở bên giường, không nghĩ qua là hai người té xuống đất. Té xuống đất đã rất không may, càng không may hơn là từ trên giường té xuống vừa lúc đè lên Hạ Vũ ở dưới giường nghe lén, kết quả có thể tưởng tượng biết. Ba người giống cái bánh hamburger bị chồng cùng một chỗ, |mà Lưu Tinh chính là miếng thịt chính giữa. Mặt trên Hạ Tuyết, phía dưới là Hạ Vũ. Ghê tởm hơn chính là Lưu Tinh bị bô ngực cao vút của hai nàng kẹp chính giữa, bộ mặt bị chôn giữa hai vú Hạ Vũ, mà cái ót chắc chắn bị cặp sát phong của Hạ Tuyết chôn vùi. Hạ Tuyết cùng Hạ Vũ hai tỷ muội tự nhiên cũng là vừa lúc đối diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK