" Cám ơn anh!" Hạ Vũ chăm chú nhìn Lưu Tinh nói.
" Đang đùa hay thật đó?" Lưu Tinh vừa ăn vừa nhìn đối phương nói, từ miệng bà nương này nghe thấy hai tiếng ‘cám ơn’ thật đúng là không dễ dàng!
" Là thực mà!"
" Vậy gọi thêm hai món nữa!"
"......!"
Buổi chiều trở lại văn phòng, có lẽ là trải qua Lưu Tinh giữa trưa đích khai đạo, Hạ Vũ cũng thí gia nhập mọi người khoái hoạt nói chuyện phiếm đích công tác trung. Ngô tỷ cũng rõ ràng cảm giác Hạ Vũ có điểm bất đồng, cười cười nháy mắt Lưu Tinh một cái, Lưu Tinh tự nhiên lĩnh hội trong đó hàm nghĩa, hướng đối phương gật gật đầu.
Khi Lưu Tinh đang trợ giúp Hạ Vũ làm quen tư liệu về khách hàng, đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Lưu Tinh nhìn nhìn, lại là điện thoại trong nhà mình, chẳng lẽ là Đại tiểu thư có chuyện gì?
" Alô, là Lưu Tinh sao chứ?" Trong điện thoại truyền đến thanh âm tuyệt vời đầy ôn nhu, cảm giác hạnh phúc nhẹ nhàng dâng lên, phảng phất lại nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên cùng đối phương gặp mặt.
" Đúng, đúng !" Thấy ánh mắt Hạ Vũ kỳ quái, Lưu Tinh ngồi về chỗ chính mình, thanh âm vừa rồi tựa hồ để đối phương nghe được.
" Anh tan ca mấy giờ?" Bên kia điện thoại truyền đến câu hỏi của Đại tiểu thư.
" 5h30, có chuyện gì sao chứ?" Lưu Tinh hỏi.
" À, là như thế này, vì xin lỗi chuyện tối qua làm bể đồ, tôi muốn bồi thường~~!" Đại tiểu thư Hạ Tuyết nói.
" Không cần, khách khí làm gì~~!" Lưu Tinh cười nói, thấy Quan Đình Đình một bên chồm sang, Lưu Tinh liền đẩy ra đối phương, sau đó đi ra văn phòng.
" Chuyện gì, sao bí mật thế?" Quan Đình Đình nghi hoặc nghĩ.
" Là nữ nhân, nghe thanh âm giống như rất ôn nhu!" Hạ Vũ cười nói, chẳng qua giọng này nghe sao lại có điểm quen tai nha?
" A? Là nữ à?" Nghe thấy Hạ Vũ nói, Quan Đình Đình lập tức có tinh thần, đột nhiên đứng lên," Không được, có tình huống, chị phải nghe thử!" Nói xong đi đến cạnh cửa, dán lổ tai lên khe cửa.
" Hai ngày này đã làm phiền anh, tôi...... tối nay tôi nấu vài món, xem như xin lỗi, cũng bày tỏ sự cảm tạ của tôi đối với anh, hy vọng anh có thể thích!"
" Nga, cám ơn, buổi tối tôi sẽ vác bụng không trở về !" Lưu Tinh cười nói.
" Tốt lắm, cũng không quấy rầy anh làm việc, buổi tối gặp! Bái bai!" Trong điện thoại truyền đến thanh âm ôn nhu Đại tiểu thư.
" Buổi tối gặp, bái...... Bái bai!" Lưu Tinh dùng giọng cực kỳ run rẩy nói hết lời, sau đó bỏ điện thoại vào túi.
" Cốc~~! Cốc~~! Cốc~~!" Lưu Tinh đột nhiên xoay người đối mặt vách tường, hai tay vào vách tường.
‘ ô~~! Rốt cục đợi đến thời khắc này, nguyên lai tối hôm qua Đại tiểu thư chính là đối mình khảo nghiệm! Ô~~! Đủ tư cách, rốt cục có thể ăn được Đại tiểu thư đại mỹ nữ tình yêu bữa tối! Hiền thê lương mẫu, hiền thê lương mẫu nha!’ Lưu Tinh trong lòng cảm động nghĩ, nước mắt, nước mắt hạnh phúc trong lòng chảy ròng, mình khổ tâm rốt cục không uổng phí, mình kiên trì không nghĩ mau vậy liền được hồi báo, ngày hôm qua phát sinh đích hết thảy quả nhiên đều là huyễn cảnh!
‘ Ông xã, anh đã về~~!’
‘ Ông xã, tình yêu bữa tối đã làm tốt lắm~~’
‘ Ông xã, để em chà lưng cho anh~~!’
Cảnh tượng tốt đẹp lại quanh quẩn trong đầu Lưu Tinh, bộ dạng hết sức hạnh phúc.
‘ Trong nhà có Đại tiểu thư, ta càng nên làm việc thật tốt, không thể cô phụ cô ta đối ta kì vọng. Đúng, cố gắng công tác!’ Lưu Tinh tự cổ vũ chính mình, vừa định vào văn phòng, lại phát hiện giữa khe cửa lộ ra hai cái đầu, ánh mắt không nháy mắt nhìn mình.
" Khục~~! Hai người các ngươi không lo làm việc chồm vào làm gì?" Lưu Tinh đẩy cửa ra, nhìn thấy Quan Đình Đình vẻ mặt hoài nghi và Lưu Tinh Tinh vẻ mặt tò mò, không tức giận nói.
" Đừng nói mấy cái này, vừa rồi biểu tình anh rất dâm đãng, sao lại như thế ? Mau, thành thật khai ra!" Quan Đình Đình liền đưa tay đem Lưu Tinh ôm vào trong ngực hung hăng hỏi.
" Tổng đài phòng sáu, đài truyền hình phòng sáu, hiện tại có Tinh Tinh đáng yêu vì mọi người báo nội dung điện thoại thần bí vừa rồi của Lưu ca tại hiện trường!" Lưu Tinh Tinh tại một bên cười nhìn Lưu Tinh nói.
" Tôi cười cũng không được? Chúng ta không phải mỗi ngày đều cười sao chứ? Nói chuyện với khách hàng thái độ đương nhiên phải tốt một chút." Lưu Tinh làm ra vẻ thực vô tội nói
" Vô nghĩa, nếu thực giống bình thường em cũng không hỏi anh. Còn nữa, cú điện thoại vừa rồi tuyệt đối không phải khách hàng, phải không Tinh Tinh?" Quan Đình Đình áp Lưu Tinh đến trước bàn công tác nói.
" Ân, em cũng đồng ý Đình Đình tỷ. Vừa rồi bộ dạng Lưu ca trông rất hạnh phúc, Lưu ca, điện thoại quả thực là ai vậy? Anh khai đi, mọi người đều đang nghe nè!" Tinh Tinh cười nhìn Lưu Tinh nói.
" Hạnh phúc?" Nghe thấy đối phương nói, Lưu Tinh nhìn Tinh Tinh," Biểu tình vừa rồi thực hạnh phúc sao chứ?"
" Ân, nhìn kỹ thì thật hạnh phúc!" Lưu Tinh Tinh gật gật đầu nói.
" Các ngươi nhìn lầm!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói. Ha ha, tâm ta quả nhiên là thiên về Đại tiểu thư !
" Không đâu, em cam đoan!" Tinh Tinh nói.
" Nha đầu cô, cô biết cái gì là hạnh phúc sao, cô liền nói vừa rồi anh trông thực hạnh phúc?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
" Vậy anh nói cái gì là hạnh phúc?" Quan Đình Đình vẫn còn ôm cổ Lưu Tinh hỏi.
" Hạnh phúc, hạnh phúc chính là mèo được ăn cá chó được ăn thịt, anh hùng đánh tiểu quái thú! Anh thì cửa nào đâu mà tính là hạnh phúc, vẫn còn là một tên độc thân!" Lưu Tinh nói.
" Bớt nói cùn, em còn không hiểu anh? Tốt nhất anh đừng để em biết anh gạt em chuyện gì, nếu không~~~! Hừ!" Quan Đình Đình lại dùng đầy đặn bộ ngực mát xa Lưu Tinh đầu, sau đó mới đẩy Lưu Tinh ra.
" A, nhàm chán!" Lưu Tinh Tinh trở về chính mình vị trí, tiếp tục đọc tư liệu trong tay.
Thấy rốt cục buông tha chính mình, Lưu Tinh trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Quan Đình Đình này thật là, còn không cho người ta giữ lại chút riêng tư. Chẳng qua tưởng tượng Đại tiểu thư ở nhà đang ngồi trước bàn đầy mĩ vị chờ mình, Lưu Tinh lén cười sau lưng Quan Đình Đình.
Hạ Vũ khẽ nhíu mày nhìn bên trái Lưu Tinh.
‘ Hắn vì sao hướng về phía mình cười? Đây là làm sao vậy?’ Hạ Vũ phi thường khó hiểu. Đang lúc cô ta chuẩn bị làm việc, đã thấy đối phương đưa qua tờ giấy, nhìn nhìn đối phương, bộ dạng rất nhỏ mọn, tựa hồ là không cho mình thanh minh.
Hạ Vũ tiếp nhận xong nhìn trái phải, sau đó đặt tờ giấy lên bàn mở ra.
" Buổi tối tôi nhất thời có việc, không thể cùng nhau ăn cơm, tự cô tìm chỗ ăn!" Hạ Vũ quay đầu nghi hoặc nhìn Lưu Tinh, cầm lấy bút viết một hàng lên mặt sau tờ giấy, sau đó lại đưa qua Lưu Tinh.
" Nụ cười của anh làm em biết, nhất định không phải chuyện tốt!" Lưu Tinh đọc xong lại viết một tờ đưa đối phương.
" Nếu cô sợ buồn, tôi có thể tìm cho cô một anh đẹp trai, tuy nhiên trên thế giới không có mấy nam nhân có thể so sánh với tôi, chẳng qua cô liền chịu một tối vậy!" Hạ Vũ đọc xong liền cảm giác mấy món đã ăn giữa trưa không ngừng dâng lên, lập tức lấy bút viết hai chữ.
" Ghê tởm!" Viết xong lại ném cho Lưu Tinh.
Lưu Tinh biết đối phương không có lời hay, nhận tờ giấy trực tiếp ném vào thùng rác, cái này làm Hạ Vũ tức, chẳng qua lại thấy mọi người làm việc chăm chú, cô ta cũng không tiện phát tác, hướng về Lưu Tinh quơ quơ tay, sau đó vùi đầu công tác.
‘ Hắc hắc, mình giỏi quá!’ Lưu Tinh thấy đối phương buồn bực trong lòng thầm nhủ đắc ý.
......
" Các mỹ nữ ngày mai gặp!" Vừa mới đến 5h30, Lưu Tinh đã lấy tốc độ trăm thước tiến lên như một trận gió chạy ra khỏi văn phòng.
Lưu Tinh cũng lười đi lấn xe buýt, ra cửa trực tiếp lên xe taxi.
" Bác tài, Bách Hoàn gia viên, go!" Lưu Tinh vừa lên xe liền lớn tiếng hô.
"Ok!" bác tài hướng về phía Lưu Tinh cười hắc hắc nói.
Shock! Lại là bác tài hôm đó, hai ngày gặp ba lượt, thật đúng là...... Duyên phận.
Xuống xe, thang máy còn hiện ở mười hai tầng! Lưu Tinh không có thời gian, trực tiếp chạy vào thang bộ một bên, chạy thẳng đến lầu sáu!
Đứng ở trước cửa nhà, bình phục một chút chính mình hô hấp dồn dập, hai tay xoa xoa mặt, làm cho biểu tình của mình sau khi ăn xong mĩ vị càng thêm phong phú, sau đó lấy ra chìa khóa mở cửa.
" Khục~~ khục~~!" Vừa vào cửa, một cổ khói đặc làm Lưu Tinh ho khan sặc sụa, nhưng lại không mở mắt ra được. Trong không khí tràn ngập không biết là tiêu hay là thứ gì khác, tóm lại làm Lưu Tinh không ngừng hắt hơi, nước mắt cũng không tự giác chảy ra.
Lưu Tinh cố nén đi vào phòng, hướng phòng bếp nhìn, Đại tiểu thư quả nhiên là ở đây. Trên người quấn tạp dề, một tay cầm thìa, một tay không ngừng chùi nước mắt không ngừng chảy, xem bộ dạng cũng là bị sặc không nhẹ! Không biết trong nồi là cái gì, dù sao nó đang không ngừng bốc khói.
" Khục~~! Khặc~~! Anh đã về, lập tức...... Lập tức liền tốt lắm!" Đại tiểu thư thấy Lưu Tinh vào phòng bếp dụi dụi con mắt đã đỏ lên miễn cưỡng nặn ra nụ cười nói.
" Nhiều khói vậy, cô...... sao cô không mở máy hút khói!" Lưu Tinh vội vàng đi qua, ấn vào nút mở máy phía trên, mở hết cửa sổ, làm khói nhanh chóng tán đi.
" Tôi...... Tôi chưa dùng qua thứ này!" Đại tiểu thư ngượng ngùng nhìn Lưu Tinh nói, sau đó tò mò nhìn cái máy phía trên.
Đổ mồ hôi! Trán Lưu Tinh bắt đầu đổ mồ hôi! Tài nấu bếp một người tốt xấu, từ sự hiểu biết nhà bép của hắn và tư thế nấu ăn có thể nhìn ra. Mà trước mắt Đại tiểu thư rất tò mò về máy hút khói cùng với tư thế nấu ăn kỳ lạ, thật sự là làm Lưu Tinh không dám khen tặng, đồng thời trong đầu xuất hiện một vấn đề nghiêm trọng.
Món Đại tiểu thư nấu có thể ăn sao chứ?
" Em cũng không biết anh thích ăn cái gì, sợ làm ra món cứng quá, cho nên đều mua vài món mềm một chút. Giống như đậu hủ và đồ ăn nhẹ, bây giờ em đang chiên trứng...... trứng đâu rồi?" Lúc Đại tiểu thư đang nói với Lưu Tinh quay đầu lại nhìn nồi, lại phát hiện bên trong không có cái gì!
" Rớt...... Rớt xuống đất!" Lưu Tinh nhìn thấy vừa rồi bị đối phương một cú lật chảo rơi xuống lắp bắp nói.
" A? Thực xin lỗi, thực xin lỗi!" Nghe thấy Lưu Tinh nói, lại phát hiện miếng trứng rớt trên đất nữa sống nữa chín, Hạ Tuyết không ngừng xin lỗi Lưu Tinh.
" Không sao đâu, để tôi dọn cho!" Lưu Tinh thở dài, bọc vào bao tay nhặt miếng trứng trên đất lên. Ai! Đáng thương quả trứng này! Lưu Tinh đã đối trù nghệ của Đại tiểu thư dù sao đã hiểu vài phần, cũng không kì vọng ăn cái gì mĩ vị giai hào, yêu cầu không cao, có thể vào bụng là tốt!