Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thôi Nguyên Ương cực kỳ kinh hỉ giải huyệt cho hắn nói: "Ngươi, ngươi không sao chứ? "

Triệu Trường Hà nhẹ nhàng nắn lại gân cốt một chút, cười thật tươi nói.

“Cũng may ngươi không nói chỉ học điểm huyệt, không học giải huyệt.”

Tuy rằng chưa thể khôi phục hoàn toàn, nhưng loại tác dụng phụ khó chịu do dùng buff quá đà gây ra quả thật đã biến mất, nhất là miệng vết thương đã được bôi thuốc trị thương xử lý thật tốt, độc tính cũng được loại bỏ, thoáng cái liền thoải mái hơn rất nhiều. Tăng thêm Thôi Nguyên Ương còn cho uống thuốc bù đắp khí huyết kèm thêm hiệu quả tráng dương, ngoài ý muốn thích hợp với tình huống trước mắt của hắn, thống khổ huyết sát hỗn loạn chậm rãi tiêu trừ, mệt mỏi cũng khôi phục không ít.

Mặc dù vẫn chưa quá thoải mái, nhưng chiến đấu không quá kịch liệt đã không thành vấn đề, vẫn là có khoảng trống để thao tác.

Chui vào rừng cây nghỉ ngơi hồi phục, vốn là vì đạt được kết quả như vậy, hiện tại kết quả so với dự kiến còn tốt hơn.

"Ương Ương quả thật không phải là bình hoa, là đồng bọn giúp ta đối địch. "Triệu Trường Hà không nhịn được xoa xoa đầu nàng, cười nói: "Hiện tại để ta lên. "

Nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, Thôi Nguyên Ương bỗng nhiên cảm giác tâm hoảng ý loạn vừa rồi toàn bộ biến mất.

Bây giờ cho dù một lần nữa bị vấp cây cũng sẽ không ngã xuống! Đều quên mình có khinh công...

Tiếng bước chân bên ngoài càng lúc càng gần, đã có thể mơ hồ nhìn thấy ánh sáng ngọn đuốc, tùy thời có thể có người phát hiện ra vị trí của bọn hắn.

Trái tim Thôi Nguyên Ương đều vọt lên cổ họng, Triệu Trường Hà lại không vội vàng đi, nhìn trái nhìn phải, ôm một tảng đá nhảy lên cây, đem tảng đá đặt hơi nghiêng trên cây, nhìn qua tùy thời có thể lung lay sắp đổ.

Sau đó mới chui xuống, kéo theo Thôi Nguyên Ương rón rén theo hướng Thanh Hà lặng lẽ chuồn đi.

Ước chừng một khắc, tảng đá vừa rồi cũng rơi xuống đất, phát ra một tiếng "phanh".

"Ở đó! "Vô số tiếng người vang lên, một hồi rối loạn.

Từ xa trong bụi cây Triệu Trường Hà, Thôi Nguyên Ương trơ mắt nhìn đội nhân mã vốn sẽ va chạm với bọn hắn lại hô to kêu nhỏ xông về đường cũ.

"Đi thôi. "Triệu Trường Hà kéo theo Thôi Nguyên Ương, nhanh chóng chạy đi, ngay cả tiếng bước chân lạo xạo của hai người cũng không ai để ý, bởi vì lúc này có quá nhiều tiếng bước chân xung quanh.

Thôi Nguyên Ương thật sự cảm thấy trong lòng vô cùng yên bình, chỉ cần hắn ở đây, sẽ không có vấn đề nan giải.

"Đừng chủ quan. Triệu Trường Hà thấp giọng nói: "Hiện tại chỉ là đại bộ phận người bị hấp dẫn qua, còn có người khác rải rác tìm kiếm khắp nơi. Bọn hắn đang tới đây. "

Theo lời nói, hắn đang kéo Thôi Nguyên Ương chạy trốn, đột nhiên trốn vào phía sau một bụi cây.

Có ba người ở phía trước cầm đuốc đi qua.

Triệu Trường Hà lặng lẽ ghé vào bên tai Thôi Nguyên Ương: "Ta đếm ba hai một, cùng nhau hành động, ta chém hai người kia, ngươi giết người thấp nhất, làm xong liền nắm tay ta. "

Lỗ tai Thôi Nguyên Ương ngứa ngứa, trên mặt đã sớm đỏ ửng, lại không tỏ vẻ gì, lòng bàn tay mềm nhũn nhéo một cái ý bảo đã biết, chợt buông ra.

Hai người nín thở trốn ở đó, yên lặng chờ ba người đến gần.

"Ba... hai... một! "

Đao quang bạo khởi, kiếm quang chợt hiện.

Ba người không tiếng động ngã xuống, ngay cả một tiếng rên rỉ cũng không phát ra.

Triệu Trường Hà nhanh chóng chạy trốn, trước khi đuốc rơi xuống đất đã nhanh chóng nắm được, sau đó nghênh ngang mang theo Thôi Nguyên Ương đi thẳng về phía trước.

Không lâu sau đó, lại mặt đối mặt với một nhóm người cầm đuốc khác, Triệu Trường Hà vẫn nghênh ngang đi lên trước, trong miệng cư nhiên còn quát hỏi trước: "Có phát hiện gì không? "

"Không có, vừa rồi bọn họ đi bên kia, hiện tại cũng không có thanh âm, phỏng chừng chỉ là dã thú. Quái, Triệu Trường Hà này còn rất biết trốn... A, ngươi..."

"Vèo! "Đao quang lại nổi lên, kiếm quang tái hiện.

Kịch bản giống nhau, lại là ba người bỏ mạng tại chỗ.

"Đi thôi. "Phía trước đã sắp ra khỏi rừng, Triệu Trường Hà trực tiếp vứt bỏ bó đuốc, không còn che dấu kéo Thôi Nguyên Ương toàn lực triển khai khinh công, phi nước đại mà đi.

Trăng sáng sao thưa, gió mát thổi đến.

Thôi Nguyên Ương đang chạy như bay chân chính tìm được kích thích mình muốn cảm thụ khi rời khỏi nhà là cái gì.

Nhưng lúc này thiếu nữ không còn hưng trí bừng bừng như lúc mới rời khỏi nhà nữa, bởi vì loại kích thích này trên thực tế cũng chẳng đẹp đẽ gì, nó kèm theo cả tàn khốc, vô luận là đối với người hay là đối mình.

Nói không chừng sau một khắc, chết chính là mình.

Đang nghĩ như vậy, bên hông truyền đến thanh âm chậm rãi: "Triệu Trường Hà, quả nhiên không hổ top 100 Tiềm Long Bảng, mang theo một bình hoa, ở trong hắc đạo giang hồ vạn người chặn đường thật sự thiếu chút nữa giết ra ngoài a... Nhưng thật không may, đã kết thúc ở đây. "

Triệu Trường Hà dừng bước, nhìn quỷ ảnh từ từ bay tới bên cạnh, mặt lạnh như tiền.

Thôi Nguyên Ương cũng ngừng lại, trong lòng âm thầm thở dài.

Cao thủ rốt cục cũng tới.

Kỳ thật trước đây không phải không có cao thủ, thuyền nương thuyền phu đều là huyền quan tam trọng, lại đang chờ thuyền phía sau đến tiếp ứng, rất rõ ràng có cường giả tứ ngũ trọng thậm chí còn mạnh hơn ở trên thuyền khác hoặc mai phục dọc đường ven sông, chỉ là sách lược của Triệu Trường Hà thích hợp, thủy chung là vừa đánh vừa chạy không dây dưa lâu, ngay cả bắn tên cũng là ngăn thuyền, vẫn là không có chính diện gặp phải.

Nhưng cao thủ chung quy cũng không phải bùn đất, hành tung của bọn họ ở khu vực này, vẫn sẽ bị tìm ra.

Đây là cửa ải cuối cùng.

Quỷ ảnh phiêu phiêu bay đến, là một nam tử gầy gò sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lạnh lẽo dạo quanh trên người Triệu Trường Hà một vòng, lại rơi vào trên mặt Thôi Nguyên Ương, nhanh chóng hóa thành tham lam: "Thôi gia tiểu nương tử, tại sao lại đem mình giày vò thành bộ dáng bẩn thỉu như vậy? Cần gì phải như thế. Cùng bổn tọa trở về, tắm rửa thơm tho, hầu hạ thật tốt, bổn tọa cũng chưa chắc muốn tiền thưởng kia. "

Thôi Nguyên Ương phát hiện mình thật sự không có cảm xúc phẫn nộ, trong lòng tràn đầy khinh bỉ: "Ngươi là người phương nào? "

Nam tử gầy gò chậm rãi nói: "Đại khả bất tất (*)' Kỳ Bất Tất, không biết cô nương đã từng nghe qua chưa?"
(Đại khả bất tất: Cần gì phải như thế)

Thôi Nguyên Ương căn bản chưa từng nghe nói qua, ở đâu chui ra đạo tặc cấp thấp như vậy?

Triệu Trường Hà ngược lại đã nghe huynh đệ trong sơn trại nói qua... Bởi vì nam nhân tụ tập cùng một chỗ rất dễ dàng nói đến chuyện hái hoa tặc này, vị này chính là một trong những người tương đối nổi danh. Người ta vừa giãy dụa, hắn liền cười nói "Cần gì phải như thế", "Việc này rất thoải mái", biệt danh từ đó mà ra, cuối cùng ngay cả tên cũng thèm đổi. Đây cũng là người đầu tiên Triệu Trường Hà nhìn thấy có biệt danh chính thức, theo một cách nào đó cũng có thể coi là "nhân vật".

Có thể hai từ “nhân vật” này theo người, tu hành đương nhiên sẽ không quá thấp, nếu không chưa đợi danh tiếng truyền ra cũng đã sớm bị người ta chặt.

Hắn rất sớm đã là huyền quan tứ trọng, hiện giờ không biết đã ngũ trọng hay chưa, cho dù không có, nói không chừng cũng đã tới tứ trọng viên mãn.

Kỳ thật Phương Bất Bình cũng là đẳng cấp này, người này nếu không đột phá ngũ trọng, vậy chiến lực thực tế cũng chưa chắc đã hơn Phương Bất Bình, dù sao Phương Bất Bình cũng là đà chủ, địa vị so với người này chỉ cao chư không thấp hơn tên này. Nhưng mà khi đó Triệu Trường Hà chuẩn bị đầy đủ mánh khóe chỉ chờ phát động, nhưng hiện tại Triệu Trường Hà là trạng thái gì?

Vết thương chồng chất, sức cùng lực kiệt, đối phó với binh tôm tướng cá đều phải đánh lén, ngay cả vôi cũng không có.

Ở trong mắt Kỳ Bất Tất, Triệu Trường Hà hiện tại chính là cá nằm trên thớt. Về phần còn có một cái huyền quan tam trọng Thôi Nguyên Ương? Cái đó có cũng như không a.

Kỳ Bất Tất phe phẩy quạt gấp ung dung tiếp cận hai người, ánh mắt vẫn luôn quanh quẩn trên mặt Thôi Nguyên Ương, cũng không biết hắn từ trên người tiểu thỏ bẩn thỉu này nhìn ra vẻ đẹp gì... Thôi Nguyên Ương nắm chặt kiếm, trong lòng thật sự không có sức lực, vụng trộm liếc mắt nhìn Triệu Trường Hà vẫn không lên tiếng.

Vừa nhìn thấy thiếu chút nữa sợ tới mức quẳng kiếm.

Triệu Trường Hà trước đây sau khi khôi phục đã cười đến sáng sủa, lúc này thần sắc âm trầm mà dữ tợn, trong mắt không biết từ khi nào đã huyết sắc tràn lan ——cũng không phải trước kia khi vận công con ngươi phiếm hồng, mà là cảm giác ngay cả nhãn cầu màu trắng trong mắt cũng đều biến thành màu đỏ, nhìn qua cực kỳ dọa người.

Thôi Nguyên Ương trong nháy mắt biết Triệu Trường Hà đang làm gì.

Hắn tận lực phóng thích Huyết Sát khí áp chế từ trước đến nay tràn vào trong não, chủ động làm cho mình lâm vào trạng thái điên cuồng mất đi lý trí!

Đây là lần đầu tiên từ khi tu luyện Huyết Sát Công, Triệu Trường Hà chủ động dùng chiêu này.

Trong trạng thái cuồng bạo mất đi lý trí, có thể xem nhẹ tất cả thương thế thống khổ, hơn nữa đem toàn thân Huyết Sát điều động đến cực hạn, san bằng tổn hao trước đó —— nghiêm khắc mà nói, trạng thái cuồng bạo này mới là toàn bộ hình thái của Huyết Sát Công, chẳng qua mất đi trí tuệ chiến đấu, có thể phát huy sức chiến đấu so với bình thường cao hơn hay thấp hơn còn khó nói, nhưng đối với tình hình lúc này đã không còn phương án khác.

Thôi Nguyên Ương trong lòng vô cùng lo lắng, trong lòng lại biết nên làm như thế nào... Triệu đại ca vừa rồi lúc sắp cuồng bạo, nhiều lần dặn dò chính là, tránh xa ta một chút.

Nàng bỗng nhiên cất kiếm, tránh sang một bên.

Kỳ Bất Tất còn tưởng rằng tiểu thỏ muốn chạy trốn, ha hả cười nói: "Tiểu nương tử đừng nóng vội, chờ ta lấy được thủ cấp tình lang của ngươi, lại chậm rãi phao ngươi. "

Lời còn chưa dứt, trong lòng cảnh báo nổi lên.

Tựa như ở trong núi bị bầy sói nhìn chằm chằm, dưới bóng đêm bị vô số con ngươi sói xanh mướt nhìn vào, loại cảm giác này làm cả người tê dại.

Bên tai truyền đến thanh âm khàn khàn: "Đầu Triệu mỗ không phải ai cũng có tư cách cầm..."

Kỳ Bất Tất cứng ngắc quay đầu lại, đã nhìn thấy một đôi mắt đỏ tươi, trên thanh cương đao ánh lên huyết sắc, như ma đao tái thế.

Tàn nguyệt như móc câu, chếch chếch phía chân trời, cả người Triệu Trường Hà như huyết thần hạ phàm.

Đao còn chưa ra, nhìn đã truy hồn nhiếp phách.

"Rống! "Triệu Trường Hà sớm cũng không phân biệt được trước mắt là ai, dù sao cũng là sinh mệnh, chính là giờ phút này phải chém đi thứ cản trở mình.

Theo tiếng gầm thét như dã thú, cuồng đao phá không, nhấc lên phong vân, thiên địa hô hào!

Tiện tay một đao, đã là thần phật đều tán!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
zZzRaihazZz
08 Tháng tám, 2023 23:57
cố lên cvter, truyện hay mà
vuahoangkim
07 Tháng tám, 2023 21:42
cảm giác tác làm quả kết tất cả chỉ là 1 giấc mơ
genkai
07 Tháng tám, 2023 18:54
tính gom lâu lâu vào đọc mà thấy số chương gần như k nhảy gì cả :((
kengtekeng1231
07 Tháng tám, 2023 15:23
để luyện lại từ đầu đẩy view coi
kengtekeng1231
04 Tháng tám, 2023 21:55
bing chiling
gaconvodich04
01 Tháng tám, 2023 17:22
Hónggg
gaconvodich04
01 Tháng tám, 2023 17:22
Hónggg
bolynu
31 Tháng bảy, 2023 15:31
tình hình cuối tháng, hiện truyện vẫn trong top10 bảng tổng nguyệt phiếu. riêng trong danh mục Huyền Huyễn thì top2, chỉ đứng sau Túc Mệnh Chi Hoàn.
bolynu
29 Tháng bảy, 2023 14:26
haha ok bác nhé
ngocanh0204
29 Tháng bảy, 2023 13:20
qua đây ủng hộ, bên mtc làm ăn vớ vẩn
Thiên Hoàn
28 Tháng bảy, 2023 08:18
Tác miêu tả tình cảm thì hay mà xây dựng tình tiết và nhân vật phụ thì khá là nhạt. Nhất là khoản đánh nhau khó nuốt thật.
tui
26 Tháng bảy, 2023 14:20
@Lục Tuyết Kỳ: Đạo hữu công đức vô lượng! (y)
kengtekeng1231
26 Tháng bảy, 2023 10:28
ngon có người pick làm tiếp, được bộ hay thì cvter cả 2 web đều làm vớ vẩn chả hiểu =))
bolynu
25 Tháng bảy, 2023 17:27
Ae lưu ý nhẹ: nếu thấy những đoạn chưa đc edit thì cứ kéo xuống phần nội dung để đọc. Mình cv nhanh trên mobile trước rồi up lên. phần hậu kỳ sẽ làm trên pc edit dần. nội dung vẫn đảm bảo đọc hiểu, khá ổn, khá mượt. Phần text thì lấy từ nhiều nguồn, vì qidian giờ ra text khá căng, mà mỗi nơi đánh số chương nó lại nhảy số lung tung, nên phần số chương ae có thể bỏ qua nhé.
bolynu
25 Tháng bảy, 2023 16:59
ae ai đọc thấy lỗi như cv xót, thiếu, chưa edit tên v.v... thì báo giúp mình nha
habilis
14 Tháng năm, 2023 18:33
nhưng mà hậu cung kiểu này nó dễ chấp nhận yêu nhiều vì thời thế, hoàn cảnh đẩy đưa chứ không phải đi trêu hoa ghẹo nguyệt hay con gái vừa thấy đã yêu
lukhach20
27 Tháng tư, 2023 16:56
so với 2 bộ trước tác giả viết xuống tay quá! Thím nào cv bộ này làm mất cảm giác đọc truyện tq, mà cv xong cũng chả thèm edit thêm dấu, ...
nghiaotaku
25 Tháng tư, 2023 00:01
mình cũng mới thấy :3 tính ra cơ đại thần cũng thuộc dạng kiệt xuất trong hậu cung văn r kk
Hieu Le
24 Tháng tư, 2023 21:38
Sách lọt vào top 7 qidian rồi
Trần Thiện
19 Tháng tư, 2023 21:27
ối truyện ko có hệ thống à
Zhang Xiao Fan
16 Tháng tư, 2023 17:19
Server Discord cho anh em thích đọc truyện hậu cung, anh em vào chém gió cùng mình nhé --- discord. gg / 2SyHdHt5by
4 K
16 Tháng tư, 2023 04:01
hậu cung nhưng mà kiềm chế rồi. ko kiềm hãm lại mà tả lộ liễu như xưa thì... giờ đến đoạn gay cấn nó lại viết lan man tả ví von hoặc...kết đến đoạn làm xong nghĩ lại luôn hé hé
cuongmax
25 Tháng ba, 2023 23:03
đợi tầm 400 chương rồi đọc là vừa
Cuong Vu
25 Tháng ba, 2023 09:22
Thank bác
nghiaotaku
24 Tháng ba, 2023 23:03
Cơ đại thần vẫn viết nhé bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK