Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thu đội a.” Cạnh tiểu đạo ngoài núi, Lạc Thất mệt mỏi phất phất tay.

Băng tuyết trên núi gào thét, so trong trại còn lạnh hơn nhiều, trong trại tốt xấu còn rất nhiều chỗ che gió chống lạnh, ra ngoài làm việc thực sự là lạnh thấu xương.

Lạc Thất làm một cái tiểu đầu mục, dẫn đội tại một tiểu đạo cạnh núi mai phục, tính toán cướp bóc thương nhân đi qua, nhưng trời rét thế này có thể có mấy cái thương nhân? Cuối cùng cả một ngày nay ngay cả một cái Quỷ ảnh đều không thấy, tuyết bay sớm đã bao trùm tóc và vai của hắn, thân thể gầy yếu giống như cà phơi sương.

Rời đi Lạc gia thời điểm hắn cũng không kịp thu thập đồ đạc, trên thân chỉ có đơn bạc áo khoác, tại trong gió tuyết lạnh căm căm này ngồi xổm nguyên ngày, với thành tựu tu hành của hắn vẫn là rất khó chịu cái rét này.

Ngược lại thuộc hạ của hắn riêng phần mình đều mặc thật dày, so sánh với hắn còn tốt hơn một chút. Lạc Thất mới đến quyền uy chưa lập, cũng không tiện giành lấy thuộc hạ y phục mặc, cắn răng chịu đựng đã lâu.

Bên cạnh có thuộc hạ nói: “Lạc đầu, ở chỗ này tiếp tục mai phục sơn đạo cũng không phải biện pháp, xem ra vẫn là nên đi Đắc Vãng thành bên kia ......”

Lạc Thất lắc đầu nói: “Trước tiên mai phục tiếp hai ngày lại nói. Không biết cao tầng phải chăng có ý định tiến vào thành giảng đạo, đến lúc đó tự có tín đồ cống hiến, chúng ta không nên hành động liều lĩnh.”

Giảng đạo để nhận cống hiến cùng đạo tặc cướp bóc, là hai cái nguồn thu nhập điển hình của Ma giáo, phát triển tốt còn có thể đủ vốn làm vài cái sản nghiệp kinh doanh. Mà tại phân đà mới này hết thảy đều vừa mới bắt đầu, trong kho trống rỗng. Cho đến trước mắt, mọi người đồ ăn vẫn đều là rời núi mua sắm đạt được, tích vốn để chuẩn bị khởi nghiệp a.

Thuộc hạ nói: “Nhưng chúng ta đã đói bụng cả ngày rồi! Trở về trong trại còn có thể bị mắng, rất có thể không có cơm ăn, lại tiếp như vậy chính chúng ta sẽ chết đói!”

Lạc Thất nói: “Ngày khác chúng ta vào trong thành, ta mời các huynh đệ ăn cơm.”

Bọn thuộc hạ cười nịnh bợ, xem ra vị này vừa cất nhắc đầu lĩnh vẫn rất biết làm người, để cho trong lòng mọi người bớt chút sầu lo.

Lạc Thất giải tán thuộc hạ, kéo theo thân thể mệt mỏi dưới ánh hoành hôn chậm rãi trở về sơn trại.

Đi ngang qua tế đàn dưới lòng đất, Lạc Thất vô thức liếc mắt nhìn bí môn trong tế đàn không ai thấy, khẽ cười lạnh.

Hắn biết đây là cái gì.

Triệu Trường Hà cho là hắn chấp nhận là đồng bọn nên bị ép buộc đến đây, chỉ có chính hắn biết, trên đường tới đây hắn cũng không bị đối xử như phạm nhân tạm giam, hắn cũng không phải dạng người nhu nhược không biết phản kháng, rõ ràng có thể nửa đường rời đi, tại sao lại phải đi theo chịu khổ?

Bởi vì hắn từ đầu đến cuối đều đã biết đây là chuyện gì, Huyết Thần Giáo đang làm cái gì, cùng với...... Lý do bọn hắn diệt sạch Lạc gia.

Hắn sau khi suy sâu tính kỹ, quyết định vẫn là tới đây.

Đi vào trong trại như không có chuyện gì, tới Chấp Sự đường phản hồi hôm nay cướp bóc nhiệm vụ, không thu hoạch được gì tự nhiên bị mắng một trận to đầu, quả nhiên ngay cả phần cơm đều không được phát cho ăn. Lạc Thất cười làm lành lui ra, chậm rãi trở lại khu cư trú.

Thật xa trông thấy chính mình nhà gỗ, Triệu Trường Hà đang ở cửa, dưới ánh chiều tà đọc sách.

Thật có điểm hâm mộ tư thái tạc bính thâu quang (*) của tên này a.

Tên kia còn đang làm một cái tạo hình trung bình tấn, tay trái cầm sách, tay phải cầm một thanh đơn đao, khoa tay múa chân làm cái tư thế bổ đao xuống, một lần lại một lần cứ lặp đi lặp lại như thế.

Trước mặt có cái cọc gỗ, nhìn như hắn cố gắng muốn đem đao bổ vào cùng một vị trí, trước mắt bổ đến loạn thất bát tao, cọc gỗ khắp nơi đều là vết đao.

Lạc Thất dám nói chính mình cho tới bây giờ chưa từng gặp qua người cố gắng như vậy ...... Ân, mặc dù bản thân hắn cũng gặp không gặp nhiều người lắm.

Triệu Trường Hà quay đầu trông thấy hắn trở về, trên mặt lộ ra sợ hãi cùng vui mừng: “Trở về rồi?”

Tư nhiên tên này bộc lộ kinh hỉ làm cho Lạc Thất cảm giác rất quái dị: “Ngươi kích động cái gì a?”

“Ân...... Sợ ngươi lần này đi gặp nguy hiểm.” Triệu Trường Hà cười nói: “Xem ra không có việc gì? Không có việc gì liền tốt rồi. Ăn cơm chưa?”

Lạc Thất ánh mắt càng thêm kỳ quái, nửa ngày mới nói: “Ăn rồi.”

Kỳ thực Lạc Thất cả ngày hôm nay ngoại trừ buổi sáng bánh cao lương bên ngoài liền lại chưa ăn qua cái gì khác, Mới mạnh mồm chưa được bao lâu, bụng liền “Ùng ục” Một tiếng như một khúc nhạc đệm.

Lạc Thất trong nháy mắt mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Triệu Trường Hà đang trợn tròn mắt nhìn mình.

Triệu Trường Hà không cùng chết ngạo kiều tính toán, quay người vào nhà: “Ta là lo lắng ngươi băng thiên tuyết địa không cách nào ăn tại chỗ, nên lưu lại cho ngươi một chút cơm...... Ngươi trở về vừa vặn, cơm vẫn còn nóng .”

Lạc Thất mộng du đi theo sau hắn, nhìn đồ ăn trên bàn còn nóng hổi, trong lòng mộng thành một đoàn.

Nhìn hắn đứng một bên bộ dáng ngẩn người, Triệu Trường Hà nghiêm mặt nói: “Sẽ không phải chê ta ăn qua chứ? Tạm chấp nhận a, Đại sư huynh của ta.”

Lạc Thất không nói gì, im lặng ngồi xuống bàn, cúi đầu nhìn cơm.

Trong cơm lại còn có thịt.

“Ngươi...... Lúc này cần ăn nhiều thịt hơn a.” Hắn có chút ấp úng nói.

Triệu Trường Hà thờ ơ khoát khoát tay: “Giữa trưa ta đã ăn ba phần, đủ rồi, không đói bụng.”

Lạc Thất không nói. Làm gì có đạo lý giữa trưa ăn rồi buổi tối liền không cần ăn nữa ......

Triệu Trường Hà ngồi một bên cùng hắn ăn, hỏi: “Cái này giữa mùa đông, làm gì có thương nhân qua lại? Loại nhiệm vụ này ngươi định làm thế nào a?”

“Thỉnh thoảng vẫn có, nếu không ......” Lạc Thất dừng một chút, không nói mà ngược lại có chút kỳ quái quay đầu nhìn Triệu Trường Hà: “Có lẽ mùa đông này sẽ có rất nhiều sự tình Triệu Thố thôn phát sinh trong tay chúng ta, ngươi không để ý chút nào sao? Vậy ngươi ngày đó phẫn nộ chẳng phải là rất châm chọc sao?”

Triệu Trường Hà có chút xuất thần nhìn hoàng hôn bên ngoài, thấp giọng nói: “Trước khi ngươi trở về, ta cũng xoắn xuýt vấn đề này, suy tính rất lâu, vừa vặn có mấy lời muốn thương lượng cùng ngươi một chút.”

Lạc Thất kỳ nói: “Chuyện gì?”

“Trước kia chúng ta không có lựa chọn, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó, bây giờ chúng ta kỳ thực đã có chỗ trống nhất định để tự chủ.” Triệu Trường Hà lại lần nữa hạ giọng: “Nói ví dụ như, có thể hay không chọn đối tượng? Cũng tỷ như chọn Lạc gia loại kia, gặp họa cũng có thể tự xưng một câu thay trời hành đạo, cướp phú tế bần? Ta hoài nghi rất nhiều đại hiệp nguồn thu nhập vốn chính là từ cái này......”

Lạc Thất thần sắc trở nên vô cùng đặc sắc, nhìn kỳ hoa tựa như nhìn Triệu Trường Hà cả buổi, mới bật cười nói: “Vốn cho rằng ngươi là hào kiệt, như thế nào cũng ngây thơ như thế.”

“Ngây thơ sao? Có thể.” Triệu Trường Hà thấp giọng nói: “Chỉ là có chút đồ vật, ta thật sự không muốn mất đi.”

Lạc Thất cũng không có châm chọc hắn, cúi đầu đảo cơm trong bát: “Thân ở Ma Quật, há có thể mọi việc đều theo ý mình. Ngươi nội tâm cũng biết, ngươi cũng không tự chủ được.”

Triệu Trường Hà nói: “Bây giờ làm không được, vậy thì trở nên mạnh mẽ a, hôm nay ta cũng coi như đã nhìn ra, Ma giáo chỉ nói chuyện bằng thực lực. Ngươi ngưu bức, người khác liền kính ngươi, ai sẽ nhiều phóng cái rắm. Tựa như ngươi là đầu mục, ít nhất chi đội ngũ kia ngươi có thể quyết định mấy phần, một ngày kia nếu như là đà chủ nữa nha? Vậy trong này còn không phải do ngươi tính toán.”

Triệu Trường Hà còn có câu nói không nói ra.

Chỉ cần có đầy đủ năng lực ứng phó với truy sát trả thù sau này, tệ lắm thì chạy trốn thôi. Liền phá cái trại, thật muốn lưu cũng không phải tùy tiện lưu được.

Tha hương dị khách, ai quan tâm ai. Đều trời sinh đạo tặc, thêm cái phản loạn bẩm sinh cũng chẳng có gì to tát phải không.

“A......” Lạc Thất cũng không biết có nghe ra hắn nói bóng gió không, ngược lại thở dài một hơi: “Hy vọng ngươi tương lai giữ được lương tâm, cũng giữ được ngây thơ ngày hôm nay. Giống như bây giờ cơm...... Cám ơn ngươi.”

Triệu Trường Hà cười nói: “Ngữ khí này của ngươi cũng không dễ dàng, bây giờ là bằng hữu đi.”

Lạc Thất “Ân” Một tiếng, nhẹ giọng nói: “Đã sớm là như vậy.”

Kỳ thực nào chỉ là bằng hữu, hai người sống nương tựa lẫn nhau đều không quá phận, chỉ là Lạc Thất chưa từng nghĩ hai từ này sẽ xuất hiện tại chính mình cùng ai khác.

“Vậy tối nay có thể cùng một chỗ nằm a?” Triệu Trường Hà gõ bàn: “Ta nói ngươi đã đủ chưa, một người ngủ giường một người lại nằm sấp trên bàn, thời gian còn muốn kéo dài tới khi nào a? Ngược lại mặc kệ ngươi nói gì, đêm nay lão tử phải ngủ giường, mẹ nó lạnh chết ta.”

“......” Lạc Thất đờ đẫn nói: “Ngươi ngủ giường cũng được. Nếu ngày nào ta chết ở bên ngoài, ngươi cũng sẽ không cần phiền não loại chuyện này.”

Triệu Trường Hà tức giận nói: “Ta nói ngươi sẽ không phải thực sự là nữ a, như thế nào già mồm thành dạng này? Nữ giả nam trang sáo lộ này viết trong tiểu thuyết độc giả đều không thích xem.”

Lạc Thất cũng không tức giận chỉ chỉ cổ mình nói: “Họ Triêu ngươi nhìn cho kĩ đi, ngươi có phải hay không nghẹn điên rồi, thấy cái gì đều có thể nhớ tới nữ nhân?”

“Vừa vặn tương phản! Lão tử bây giờ từ đâu tới tâm tư cùng nữ nhân dính nhau!” Triệu Trường Hà cả giận nói: “Ta căn bản hy vọng ngươi đừng là nữ nhân, nam dễ đối phó hơn gấp bao nhiêu lần, là nữ mới phiền phức có đúng không! Ngươi đừng có hô với ta ngươi không phải là nam nhân a!”

Lạc Thất trợn to hai mắt, nửa ngày mới bật cười nói: “Thật sự là...... Giang hồ hảo hán chi ngôn.”

“Ý từ này nói ta đúng là thẳng nam đúng không, a quên ngươi không hiểu cái từ này.” Triệu Trường Hà ngã ngữa: “Lão tử chính là một cái thẳng nam a? Lời đã nói xong, ngươi là đàn ông, hôm nay liền bắt đầu ngủ chung, ngươi nếu là cái nương môn, lão tử sáng mai liền đi tìm Tôn giáo tập bán cái mông, cầu hắn cho ta thay cái phòng! Ngủ một giấc mà thôi, rắc rối thật nhiều!”

Lạc Thất đũa tại trong bát cơm đâm a đâm, thịt trong bát gần như bị hắn đâm nát, trong miệng nhỏ giọng nói thầm: “Thực sự là đạo tặc, thô bỉ như thế.”

Triệu Trường Hà không nghe rõ hỏi lại: “Cái gì?”

“Không có gì.” Lạc Thất dương cổ lên: “Ngủ chung liền ngủ chung, chẳng lẽ ta sợ ngươi!”

P/S:
凿壁偷光: tác bích thâu quang, thành ngũ trung quốc chỉ việc như buổi tối bắt đom đóm đọc bỏ vào vỏ trứng để đọc sách như các cụ ở việt nam, ở đây ý chỉ Triêu Trường Hà chăm học kk

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
bolynu
18 Tháng mười, 2023 16:49
còn sớm, đọc đi bác :)))
Hoàng Minh
18 Tháng mười, 2023 13:03
ăn cơm chó của triệu trường hà với nhạc hồng linh chất lượng :)) chắc hồng linh phải là vợ cả chứ hả
Hoàng Minh
17 Tháng mười, 2023 21:50
thuần võ hiệp hay có dính tí tu tiên vậy các bác
Cuong Vu
16 Tháng mười, 2023 19:33
Khả năng Mù loà chính là Dạ Đế dung hợp với thiên thư gây ra đại huỷ diệt. Như mấy chap đầu tiên có nói đến tấm thẻ thứ 3 toàn màu đen chính là nguồn gốc của mù loà
bolynu
13 Tháng mười, 2023 01:24
arc này cười vl :)) phục vụ ae tận tâm quá nên leo hẳn lên top 5, ko biết giữ đc đến cuối tháng ko
Feed là 9
08 Tháng mười, 2023 13:50
sao thấy motip giống hiệp khách giang hồ hàn bảo quân vs đàm hoa liên nhỉ
bolynu
07 Tháng mười, 2023 00:00
thank bác nguyen duc huy ủng hộ ✺◟( • ω • )◞✺
bolynu
06 Tháng mười, 2023 11:33
thank bác genkai đã ủng hộ nha ᕙ(⇀‸↼‶)ᕗ
bolynu
06 Tháng mười, 2023 11:24
đổi thì sẽ đổi được, nhưng nó sẽ gây ra phiền toái rất là nhiều khi convert. vd trong 1 chap dài, muốn giữ chữ "thảo" như bạn, thì lúc cần "cỏ" nó vẫn là "thảo" => lúc này thì cấn hơn nhiều nên có những chữ quốc dân như thảo/cỏ, là/phải/đúng v.v.... thì thường converter sẽ giữ những chữ dùng thường xuyên nhất những ai đọc cv nhiều thì ngta tự load trong đầu rùi. b cứ tập tự load đi sau đọc cv cho dễ với bạn lưu ý này là bản Convert chứ không phải Dịch nha
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:39
À mà mình mới đọc tới 130. Không biết "cỏ" có đổi thành thảo trong thảo ni mã không nhỉ. Mỗi lần thấy chửi "cỏ" hơi cấn
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:37
mà ko xóa được cmt nên để vậy luôn hì
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:34
đăng xuất xong mất luôn tài khoản. Thảo -_
Hieu Le
06 Tháng mười, 2023 02:02
ừm lúc đó mình mới đọc tới 90 thôi, sau 120 thì thấy cũng chuốt văn hơn đọc hay hơn rồi
bolynu
05 Tháng mười, 2023 17:13
này tính ra có 1 người làm thôi b ơi, người làm trc drop từ sớm, họ làm chỉ khoảng 9x chap thôi.
Hieu Le
05 Tháng mười, 2023 16:26
cơ mà vẫn cảm ơn các bạn dịch <3
Hieu Le
05 Tháng mười, 2023 16:23
bạn nào muốn đọc bản này thì tinh thần chuẩn bị nhé, đổi nhiều người làm nên đọc đến đoạn sẽ thay đổi hơi khó chịu
genkai
03 Tháng mười, 2023 17:16
ghi âm thế này là chết Nhân vương r =)))
bolynu
03 Tháng mười, 2023 14:10
bản đẹp rồi nha ae, chỉ bổ béo lão triệu
bolynu
02 Tháng mười, 2023 19:48
arc này hơi lú, đọc tạm đi nha ae, nào có time edit sau :)))
genkai
02 Tháng mười, 2023 03:07
cảm ơn bác cvt, bão chương đọc mà sướng con mắt =))
hoangvantrungaofhvtc
30 Tháng chín, 2023 18:24
tác đến chương bao nhiêu rồi bạn ?
Jin
27 Tháng chín, 2023 17:40
ae điểm danh nào im ắng quá, đó giờ t tưởng tangthuvien là đông nhất hóa ra lại hẻo hơn bên m.tc à
bolynu
19 Tháng chín, 2023 18:54
lão cơ xoa có chiêu 'tự đọc' hay thật sự :)))
Tung Sơn Trường
06 Tháng chín, 2023 01:24
ủa chạm tác rồi hả bác? mấy hôm trước nổ chương liên tọi sướng cả người
Hieu Le
05 Tháng chín, 2023 22:52
Đọc đầu tiên thấy ổn về sau thì nó cho cảm giác lặp đi lặp lại. Bệnh chung của truyện hậu cung
BÌNH LUẬN FACEBOOK