Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc sống nhàn nhã của Triệu Trường Hà trôi qua được ba ngày.

Ban đêm thắp đèn đọc sách, nghiên cứu lịch sử. Ban ngày học cưỡi ngựa, mệt mỏi liền ôm thỏ trắng dưới dương liễu ven sông, trốn kỵ sĩ phía xa xa, vụng trộm gặm sau gốc cây.

Đạp Tuyết Ô Chuy cùng Hắc Mẫu Đơn ở bên cạnh bồi hồi, nhìn đôi này... Cũng không biết chúng có khơi dậy tia lửa tự mình vụng trộm đi phối giống không. Tóm lại nam nữ dưới tán cây ý loạn tình mê, không rảnh để ý tới ngựa của mình đang làm cái gì.

Tiểu Bạch Thỏ ban đầu còn rất bất mãn với thớt khoái mã của mình sắp bị phối giống, nhưng chỉ cần là ngựa của Triệu đại ca, hình như không có việc gì.

Vốn phải xứng đôi, từ người đến ngựa.

Đạp Tuyết Ô Chuy hiện tại cũng rất thành thật, nhảy loạn sẽ bị đánh, nên đoàng hoàng bồi tiểu ngựa cái một chút, là ngựa cũng biết làm như thế nào.

Huống chi vị chủ nhân này thật sự rất lợi hại, chỉ là ba ngày, hắn đã từ một tân thủ căn bản không biết cưỡi ngựa, tiến hóa đến loại động tác khó như các loại tàng thân, tựa như hán tử đang đòi hỏi vài năm sinh hoạt, một chút cũng nhìn không ra là tân thủ.

Thôi Nguyên Ương cũng phát hiện, chỉ cần là đồ vật liên quan đến thể thao, Triệu đại ca đều học đặc biệt nhanh, đối nghịch chính là, mỗi lần đi thư phòng đọc sách, Triệu đại ca liền hai mắt mê ly chẳng mấy chốc mà buồn ngủ.

Nói đi xem lịch sử kỷ nguyên liền hưng trí bừng bừng nhưng vừa ngồi hai mắt đã choáng váng, ba ngày qua cũng không biết rốt cuộc hắn nhìn được bao nhiêu, nhớ được mấy chữ.

Ừm, cực kỳ giống Ương Ương lúc trước bị buộc phải học nội công tâm pháp, thật sự là tướng phu thê.

Hắn nói không sai, người như hắn, vẫn là đừng nói đến triều đình gì cả, trời sinh nên ở trên giang hồ lăn lộn, phong vân quát tháo a.

Nhưng Ương Ương càng ngày càng không nỡ.

Kỳ thật hôm trước Đại Hạ Long Tước đã được xử lý xong, Triệu Trường Hà khi đó đã có thể đi. Học cưỡi ngựa cộng với học lịch sử chỉ là lấy cớ, để cho hắn ở lại thêm hai ngày mà thôi. Mà đọc sách là mãi mãi không thể đọc hết, học cưỡi ngựa là cũng có giới hạn, hôm trước đã học xong, có nghĩa là có thể đi bất cứ lúc nào ...

Thôi Nguyên Ương thậm chí còn cảm thấy, Triệu Trường Hà hôn cũng không nhập tâm như hai ngày trước, cũng không biết có phải mình đa nghi hay không...

Đương nhiên là ảo giác, Triệu Trường Hà hiện tại cũng không cố ý đi hôn cái miệng nhỏ nhắn của tiểu cô nương, vẫn hôn lên mặt thì có cái gì nhập tâm với không nhập tâm chứ... Hắn đối với Ương Ương cho tới bây giờ đều là yêu thương vượt quá dục vọng, cũng không biết tương lai gặp lại có thay đổi hay không.

"Triệu đại ca" gió thổi dương liễu, tiểu cô nương tựa vào hõm vai tình lang vẽ vòng tròn, vẻ mặt mê ly mà lẩm bẩm.

"Hả? "Triệu Trường Hà đưa tay nghịch cằm nàng nói: "Sao vậy? -

Ngày mai thanh minh, cả nhà chúng ta đều phải tế tổ, chuyện lúc trước nhị thúc bọn họ, cũng phải tế cáo tổ tiên, ở trước linh cữu vấn trảm.

Ừm, hai ngày nay không thấy phụ thân ngươi, nói vậy việc này hậu quả vẫn là rất phiền toái đi, nhị thúc ngươi thế lực lớn như vậy, xử lý cũng rất đau đầu a. Đêm đó còn có thời gian rảnh rỗi cùng ta nói chuyện phiếm, cũng không dễ dàng. "

Trước mặt người ngoài, hắn vĩnh viễn cần vân đạm khinh phong. Thôi Nguyên Ương thấp giọng nói: "Trước kia ta đã cảm thấy, phụ thân sống rất mệt mỏi, thiên bảng đệ cửu, thiên hạ danh môn, ai mà không phải ngước nhìn lên, nhưng ta cảm thấy hắn còn không bằng Triệu đại ca một thân hành tẩu giang hồ, tiêu sái tự tại.”

Cho nên tiểu ngốc tử như ngươi mới có thể hâm mộ loại phong vân giang hồ này, sau đó bị sơn phỉ lừa gạt nha.

Hừ hừ..." Thôi Nguyên Ương cũng không muốn nói lại Triệu đại ca, hai ngày nay bị mọi người lải nhải luận điểm này đến buồn nôn rồi. Nàng muốn nói là, chính vì vậy, Ương Ương cũng không muốn làm bình hoa, kéo Triệu đại ca không bước ra được, lại suốt ngày phải suy tư băn khoăn sẽ sớm biến thành Thôi Văn Cảnh thứ hai.

Theo một nghĩa nào đó, trên giang hồ cho rằng Triệu Trường Hà bị Thôi gia đuổi đi, là chuyện tốt, hắn vẫn như trước không vướng bận gì sải bước đi về phía trước.

Nhưng tiểu nha đầu cuối cùng cũng không nói ra như vậy, nàng nói ngày mai tất cả mọi người đều phải đi tế tổ, ý tứ đã rất rõ ràng.

Nàng không muốn đối mặt với việc chia ly, khóc lóc sướt mướt, tràn đầy biệt ly u sầu có thể một tháng cũng không mất đi. Triệu Trường Hà hơn phân nửa cũng ngán ngẩm không thích dây dưa loại chuyện này, thừa dịp bọn hắn tế tổ rời đi là tốt nhất.

Vì vậy, nàng nói ra thời gian, mọi người ngầm hiểu lẫn nhau.

Từ trước đến nay, Ương Ương vẫn rất có chừng mực.

Ngày 5 tháng 4, tiết thanh minh.

Ban đêm có chút mưa phùn, buổi sáng sương mù nặng nề, sắc trời lờ mờ, vầng trăng khuyết nghiêng mình treo ở chân trời, như ẩn như hiện.

Triệu Trường Hà trong khách xá khẽ vuốt ve Đại Hạ Long Tước trong tay đã được bôi thêm một lớp bột đen trông như thanh đao cổ xưa rỉ sét: "Trung nhị đao, đừng vội ha, ca dẫn ngươi ra ngoài tung hoành."

Tiếng đao ù ù, dường như có bất mãn, cũng có vui mừng.

Triệu Trường Hà chậm rãi đem nó đeo trên lưng, nhìn lại mình trong gương đồng.

Đại hán ngang tàng thân dài hơn tám thước, phía sau lưng đeo đại đao dài bốn thước, chuôi đao thật dài từ đầu vai xiên ra, nhìn từ xa chính là một cỗ khí thế bức nhân, Triệu Trường Hà càng nhìn đao này càng hài lòng, có thể bị chính mình soái đến tỉnh a.

Cẩm bào văn sĩ trên người đổi thành trang phục võ sĩ, không còn đỏ tím nữa mà khiêm tốn đổi thành tông màu nâu xám, một bầu hồ lô rượu cũ đeo nghiêng bên hông, phối hợp với hai ngày nay cố ý không cạo râu trên mặt, khí chất kiệt ngạo bất cần đời lại tái hiện trong gương.

Trên ngọn núi xa xa vang lên tiếng chuông, đó là Thôi gia tế tổ bắt đầu triệu tập toàn bộ tộc nhân.

Triệu Trường Hà quay đầu nhìn ra xa, trong sương mù, sơn sắc khó hiểu.

Nhưng hắn biết có một tiểu nha đầu đi trên sơn đạo, từng bước từng bước quay đầu nhìn về phía khách xá bên này.

Hắn bình tĩnh nhìn một hồi, chỉnh lại hành lý, sải bước ra cửa, cưỡi lên Đạp Tuyết Ô Chuy.

Tuấn mã hí dài, sáng sớm trong sương mù, tiếng vó ngựa bước ra khỏi con đường yên tĩnh quận Thanh Hà, đi thẳng đến con sông dài ngoài quận.

Trên đỉnh núi, Thôi Nguyên Ương vừa mới đi tới đỉnh, tựa như có cảm giác, quay đầu lại nhìn về phía xa.

Sương mù dần dần biến mất, vẫn như cũ nhìn không thấy bóng người, lại mơ hồ có thể thấy bờ liễu ven sông, hiểu phong tàn nguyệt.

Tiểu nha đầu cho tới bây giờ đọc sách không cầu được giải thích, bỗng nhiên trong lòng liền nổi lên một câu nói lưu truyền từ kỷ nguyên trước.

“Thử khứ kinh niên,
Ưng thị lương thần,
Hảo cảnh hư thiết.
Tiện túng hữu thiên chủng phong tình,
Cánh dữ hà nhân thuyết?”
(Đoạn này là trích từ bài Vũ Lâm Linh của Liễu Vĩnh đời Tống, ai rảnh thì đọc qua xem thế nào nhé bài này hay phết, mình biên lại đoạn thơ trên như thế này cho mọi người dễ hiểu nhé
Tháng năm xa cách một lần đi,
Cảnh đẹp ngày lành còn nghĩa gì.
Dù có vạn ngàn tình luyến ái,
Cùng ai tâm sự kiếp chia ly.)

Đó là một trong số ít danh ngôn từ kỷ nguyên còn lưu lại đến nay, chỉ vì đọc lại liền cảm tưởng mình như ở trong thơ a.

"Cha. "Nàng bỗng nhiên kéo góc áo Thôi Văn Cảnh phía trước: "Sau khi tế tổ, Ương Ương tự mình giam bế, thỉnh phụ thân dạy ta Thanh Hà Tử Khí.

Thôi Văn Cảnh tuổi già an lòng, khẽ vuốt râu nói: "Rất tốt."

Thôi Nguyên Ương lại lần nữa nhìn về phía dòng sông dài bên ngoài quận kia, thấp giọng lẩm bẩm: "Nhất định phải chờ ta... Ba năm sau, đừng quên Ương Ương."

Đông Nam ngàn dặm, Cổ Kiếm Hồ.

Bên hồ có rừng trúc, trong rừng có cỏ, cạnh cỏ có mộ.

Hàn Vô Bệnh lẳng lặng ngồi xếp bằng bên mộ, trường kiếm đặt ngang trước bia, mở một bình rượu ấm chậm rãi đổ lên kiếm, khi thì tự mình uống một ngụm, phảng phất cùng kiếm đối ẩm, lại phảng phất như tế lễ nào đó.

Không biết qua bao lâu, trong sương mù, gió động trúc lâm.

Hồ lô rượu đã cạn.

Hàn Vô Bệnh đem hồ lô rỗng đường đường chính chính đặt ở trước bia mộ, nhấc trường kiếm đã được rượu tưới đẫm lên.

"Hàn Vô Bệnh, ta biết ngươi sẽ đến.

Bốn phía xuất hiện bóng người, không biết từ khi nào đã vây quanh hắn.

Hàn Vô Bệnh cũng không quay đầu lại, vẫn nhìn bia mộ như cũ: "Ta cũng biết các ngươi sẽ đến.

Vậy ngươi còn tới chịu chết? Bái tế đem mệnh của mình cũng bái không còn, cần gì phải làm thế. "

Bởi vì ta cảm thấy bái tế vẫn thiếu chút gì đó, chỉ có mỗi rượu, chưa đủ. "

Hả? Còn thiếu tiền thưởng mạng ngươi đúng không? Ha ha ha ha ha. -

Có rượu không có máu, đó là thiếu đầu cừu nhân, các ngươi đến rất đúng lúc. -

Roẹt! Tiếng long ngâm vang lên, kiếm khí quang hàn, trúc lâm sương mù đều bị sát khí sắc bén này thổi tan.

Triệu Trường Hà giục ngựa nửa đường, bỗng nhiên ghì ngựa, ngẩng đầu nhìn trời.

"Tháng tư, tiết thanh minh. Hàn Vô Bệnh ngộ kiếm trước mộ, huyền quan ngũ trọng. Trong một nén nhang, tận trảm kiếm lư cừu địch ba mươi hai người, huyết tế bạn thân. Trong đó địch thủ cùng cấp một người, còn lại không ai đỡ nổi một hiệp, sát khí xuyên tận cửu tiêu.”

Tiềm Long bảng biến động.

Tiềm Long sáu mươi sáu, Hàn Vô Bệnh.

Bản thân vô bệnh, địch chi vô mệnh.

Triệu Trường Hà nhìn một lúc lâu, đột nhiên cười: "Mấy tháng nay, đám gian thương biên soạn sách kia chắc là miệng cười đều không khép lại được rồi. Nghe người ta nói trước kia Loạn Thế Thư biến động không thường xuyên như vậy, đây có phải là dấu hiệu phong vân sắp tới, anh hùng xuất hiện lớp lớp hay không?

Hắn sờ sờ đầu ngựa, cười nói: "Ô Chuy, có cảm giác không thể chờ đợi đúng không?

Đạp Tuyết Ô Chuy: “Ta là một con ngựa, ngươi đang nói gì vậy.”

"Đi thôi. - Triệu Trường Hà giục ngựa tiến nhanh nói: "Đối thủ ở phía trước đang chờ ta tới, làm sao có thể rớt lại phía sau người!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
zZzRaihazZz
08 Tháng tám, 2023 23:57
cố lên cvter, truyện hay mà
vuahoangkim
07 Tháng tám, 2023 21:42
cảm giác tác làm quả kết tất cả chỉ là 1 giấc mơ
genkai
07 Tháng tám, 2023 18:54
tính gom lâu lâu vào đọc mà thấy số chương gần như k nhảy gì cả :((
kengtekeng1231
07 Tháng tám, 2023 15:23
để luyện lại từ đầu đẩy view coi
kengtekeng1231
04 Tháng tám, 2023 21:55
bing chiling
gaconvodich04
01 Tháng tám, 2023 17:22
Hónggg
gaconvodich04
01 Tháng tám, 2023 17:22
Hónggg
bolynu
31 Tháng bảy, 2023 15:31
tình hình cuối tháng, hiện truyện vẫn trong top10 bảng tổng nguyệt phiếu. riêng trong danh mục Huyền Huyễn thì top2, chỉ đứng sau Túc Mệnh Chi Hoàn.
bolynu
29 Tháng bảy, 2023 14:26
haha ok bác nhé
ngocanh0204
29 Tháng bảy, 2023 13:20
qua đây ủng hộ, bên mtc làm ăn vớ vẩn
Thiên Hoàn
28 Tháng bảy, 2023 08:18
Tác miêu tả tình cảm thì hay mà xây dựng tình tiết và nhân vật phụ thì khá là nhạt. Nhất là khoản đánh nhau khó nuốt thật.
tui
26 Tháng bảy, 2023 14:20
@Lục Tuyết Kỳ: Đạo hữu công đức vô lượng! (y)
kengtekeng1231
26 Tháng bảy, 2023 10:28
ngon có người pick làm tiếp, được bộ hay thì cvter cả 2 web đều làm vớ vẩn chả hiểu =))
bolynu
25 Tháng bảy, 2023 17:27
Ae lưu ý nhẹ: nếu thấy những đoạn chưa đc edit thì cứ kéo xuống phần nội dung để đọc. Mình cv nhanh trên mobile trước rồi up lên. phần hậu kỳ sẽ làm trên pc edit dần. nội dung vẫn đảm bảo đọc hiểu, khá ổn, khá mượt. Phần text thì lấy từ nhiều nguồn, vì qidian giờ ra text khá căng, mà mỗi nơi đánh số chương nó lại nhảy số lung tung, nên phần số chương ae có thể bỏ qua nhé.
bolynu
25 Tháng bảy, 2023 16:59
ae ai đọc thấy lỗi như cv xót, thiếu, chưa edit tên v.v... thì báo giúp mình nha
habilis
14 Tháng năm, 2023 18:33
nhưng mà hậu cung kiểu này nó dễ chấp nhận yêu nhiều vì thời thế, hoàn cảnh đẩy đưa chứ không phải đi trêu hoa ghẹo nguyệt hay con gái vừa thấy đã yêu
lukhach20
27 Tháng tư, 2023 16:56
so với 2 bộ trước tác giả viết xuống tay quá! Thím nào cv bộ này làm mất cảm giác đọc truyện tq, mà cv xong cũng chả thèm edit thêm dấu, ...
nghiaotaku
25 Tháng tư, 2023 00:01
mình cũng mới thấy :3 tính ra cơ đại thần cũng thuộc dạng kiệt xuất trong hậu cung văn r kk
Hieu Le
24 Tháng tư, 2023 21:38
Sách lọt vào top 7 qidian rồi
Trần Thiện
19 Tháng tư, 2023 21:27
ối truyện ko có hệ thống à
Zhang Xiao Fan
16 Tháng tư, 2023 17:19
Server Discord cho anh em thích đọc truyện hậu cung, anh em vào chém gió cùng mình nhé --- discord. gg / 2SyHdHt5by
4 K
16 Tháng tư, 2023 04:01
hậu cung nhưng mà kiềm chế rồi. ko kiềm hãm lại mà tả lộ liễu như xưa thì... giờ đến đoạn gay cấn nó lại viết lan man tả ví von hoặc...kết đến đoạn làm xong nghĩ lại luôn hé hé
cuongmax
25 Tháng ba, 2023 23:03
đợi tầm 400 chương rồi đọc là vừa
Cuong Vu
25 Tháng ba, 2023 09:22
Thank bác
nghiaotaku
24 Tháng ba, 2023 23:03
Cơ đại thần vẫn viết nhé bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK