Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Keng!" Đao kiếm giao kích, Triệu Trường Hà trượt lui mấy trượng, khom người xuống dùng đao chống đất, sinh sinh ngăn chặn thế lui.

Ngẩng đầu nhìn lại, trường kiếm của Nhạc Hồng Linh phía trước khẽ rung lên, đẩy ra tảng đá nhỏ lúc hắn lui lại đã lặng lẽ ném tới, sau đó chậm rãi thu kiếm vào vỏ.

Hai người nhìn nhau, đều cười.

"Đao pháp của ngươi càng ngày càng tốt, cư nhiên ngay cả chiêu này của ta cũng tiếp được."

"Tỷ tỷ nhường ta mà thôi, còn chưa dùng công phu thật."

"Ta chỉ là áp chế công lực, kiếm pháp cũng không cho ngươi, chiêu này biến hóa vạn phương, không biết bao nhiêu người ôm hận ở đây. Ngươi đang tiến bộ nhanh chóng. "Nhạc Hồng Linh cười nói: "Nói đi cũng phải nói lại, ngươi rõ ràng cương liệt hào dũng, cầm đao lên là thế không thể ngăn cản, như thế nào đánh nhau lại luôn chơi âm chiêu? Viên đá hỏa mù này là học được từ ai?”

Triệu Trường Hà cứng mặt nói: "Học thủ pháp ám khí chẳng lẽ lại lãng phí, đây đều là tỷ tỷ dạy rất tốt.

- A, ta cũng không dạy ngươi loại vũ đức không biết xấu hổ này, sao ngươi không rải vôi chứ!

Ánh mắt Triệu Trường Hà chớp động, dường như nhớ tới ai, một lúc lâu sau mới nói: "Trong túi ta quả thật có bao vôi... Luyện tập tự nhiên sẽ không dùng cho ngươi. "

“...... Ngươi sau này đi ra ngoài đừng nói ta dạy võ công cho ngươi, ta gánh không nổi tiếng xấu này a.

"Đánh thắng trọng yếu hơn, Loạn Thế Thư cũng cho rằng như vậy."

Hai người vừa cãi nhau vừa trở về phòng, nhưng bước đi lại chậm rãi dừng lại, bắt đầu không nói gì.

Nhạc Hồng Linh ở chỗ này nửa tháng, nàng không có khả năng vẫn ở chỗ này thật sự làm cái gì "Áp Trại phu nhân".

Triệu Trường Hà vẫn phi thường cẩn thận bảo vệ quan hệ bình thường với nàng, tuyệt đối không phát sinh mập mờ như Lạc Thất lúc trước, hy vọng có thể làm cho nàng an tâm ở lại...

Nàng quả thật cũng ở lâu hơn dự kiến, nói hai ba ngày, biến thành ba năm ngày, lại biến thành nửa tháng... Nhưng cuối cùng cũng phải đi.

Hôm nay trận đối luyện này, cơ bản đã tuyên bố, không sai biệt lắm, đơn giản chỉ chờ nàng chính thức đưa ra cáo từ mà thôi...

Mấy ngày nay, Triệu Trường Hà biết mình đã tiến bộ bao nhiêu, dùng từ "thoát thai hoán cốt" để hình dung cũng không quá đáng.

Chỉ điểm trên công pháp cùng với ám khí, vân vân cũng không đề cập tới, chỉ luận đao pháp thực chiến, đã là thoát thai hoán cốt.

Trước kia cảm thấy sức chiến đấu của mình rất mạnh, có thể vượt cấp... Nhưng mà ở vùng đất hoang vu này, đối chiến đều là cá thối tôm thối thì có ý nghĩa gì? Đã thấy tuyệt chiêu cấp bậc nào? Ngươi đã thấy chiêu số biến đổi tùy ý bao giờ chưa? Đã gặp qua nghìn nhà bách phái dung hợp diệu dụng? Đã thấy bao nhiêu ý tưởng thần lai chi bút trong chiến đấu?

Đây là điều mà công pháp không thể thay thế.

Trước kia đối chiến vĩnh viễn không có được những trải nghiệm này, đây là Tiềm Long đệ nhị, Nhạc Hồng Linh nổi danh thiên hạ a, Tôn Giáo Tập cũng không xứng xách giày cho nàng.

Có thể tưởng tượng đao pháp này cùng năng lực thực chiến tiến triển có bao nhiêu lợi hại.

Nhạc Hồng Linh còn đưa cho hắn đao phổ khác, từ chỉ biết dùng Huyết Sát đao chém như thế nào cùng kết cấu hẹp hòi đã triệt để được mở ra, nhìn thấy thiên hạ rộng lớn, nhìn thấy tư tưởng của các nhà khác, cũng đã bắt đầu dung hợp vào lĩnh ngộ đao pháp của mình.

Triệu Trường Hà biết, tiếp tục luyện tập, ý nghĩa đã nhỏ đi... Nhạc Hồng Linh dù có lưu lạc giang hồ kinh nghiệm phong phú như thế nào, nàng cũng chỉ là một người lý giải, cứ cùng một người đánh nhau như vậy thì có ích lợi gì? Còn có giang hồ to lớn, võ giả muôn vàn, đang chờ mình đi kiến thức.

Nàng đem thính thanh phân biệt vị trí, cảm giác tìm địch dạy mình, chẳng phải là hy vọng một ngày nào đó mình có thể bước vào giang hồ sao?

Nhạc Hồng Linh"bù đắp đã đủ" "ý niệm thông suốt" cũng đã viên mãn như vậy. Ngày viên mãn, chính là ngày rời đi.

Duyên ngừng ở đây.

Hai người dừng chân ở ngoài phòng, nhìn nhau, dường như đều muốn chờ đối phương nói cái gì trước, nhưng thủy chung đều bị kẹt ở nơi đó, đều nói không nên lời.

Qua nửa ngày, Triệu Trường Hà mới tìm một lý do cực kỳ vụng về: "Hôm nay nguyên tiêu, trước khi qua tiết..."

Nhạc Hồng Linh một bụng kỳ quái chia tay đều bị lời này chọc cười, đang muốn nói chuyện, thần sắc đột nhiên khẽ động.

Ngay sau khi nàng phát hiện có gì đó khác thường, Triệu Trường Hà cũng quay đầu nhìn ra ngoài tường viện: "Ai! -

Nhạc Hồng Linh có chút vui mừng mỉm cười, Triệu Trường Hà hiện tại thật sự các phương diện đều đã học được, địch nhân khinh công mang theo tiếng gió rất nhỏ xẹt qua, ngày xưa hắn ngay cả nghe thấy, chỉ có thể cho là gió bình thường qua, hiện tại đã có thể phân biệt đây là có địch đến.

Triệu Trường Hà như vậy, hành tẩu giang hồ đã không còn vấn đề gì nữa.

Trên tường viện đột nhiên xuất hiện một đại hán thô cao, thần sắc có chút kinh ngạc: "Nhìn không ra, ngươi chỉ là nhị trọng, cư nhiên có thể phát hiện động tĩnh của bổn tọa.

Triệu Trường Hà thản nhiên nói: "Ngươi là ai? Giả vờ giả vịt xưng cái gì bổn tọa.

Đại hán cười nói: "Bổn tọa Hắc Hổ bang Lâm Phi Hổ, tên nhãi ngươi đã nghe qua chưa?”

Triệu Trường Hà nghe nói qua, ở chỗ này lăn lộn lâu như vậy, đối với hào kiệt trên đường ở khu vực xung quanh, làm sao có thể không nghe thấy? Bang chủ Hắc Hổ bang Lâm Phi Hổ, đồng dạng cướp đường a, huyền quan tứ trọng.

Triệu Trường Hà thần sắc ngưng trọng, có chút nhức trứng.

Chính mình kiêu ngạo lập bia khiêu chiến, hiện giờ xem ra vẫn là quá mức kiêu ngạo, cho rằng chân cường giả không đến mức ngay cả khái niệm Tiềm Long Bảng cũng không hiểu, kết quả thật đúng là có loại khờ phê ngây thơ này, một cái huyền quan tứ trọng đến khiêu chiến nhị trọng? Muốn chút mặt mũi cũng không cần?

Đang nghĩ như vậy, chỉ thấy Lâm Phi Hổ nhìn chằm chằm Nhạc Hồng Linh cười ha ha: "Quả nhiên, quả nhiên, nghe nói áp trại phu nhân nơi này rất giống Nhạc Hồng Linh, bổn tọa đặc biệt đến xem, quả nhiên rất giống! Tiểu nương tử, cùng tiểu oa nhi này có tiền đồ gì, cùng bổn tọa đi thôi! Nói xong giống như hùng ưng giương cánh, hướng về phía Nhạc Hồng Linh bay vút mà xuống, một bàn tay to nắm thẳng tới.

“?" Triệu Trường Hà Nhạc Hồng Linh đồng thời mở to hai mắt.

Cho rằng ngươi đến khiêu chiến Tiềm Long bảng, làm nửa ngày là vì cái này? À đúng, ngươi đúng là đang khiêu chiến Tiềm Long bảng.

"Ầm" một tiếng, kiếm quang hiện lên, hồng hà mạn thiên.

Triệu Trường Hà giật giật khóe miệng, thu hồi đao mình vừa rút ra, điều này chọc đến trên đầu Nhạc Hồng Linh, muốn cướp quái làm sao cướp được của nàng a...

"Ngươi, ngươi... Mẹ nó ngươi thật sự là Nhạc Hồng Linh... Con mẹ nó..." Lâm bang chủ kia không thể tưởng tượng nổi ôm cổ họng lảo đảo lui ra, lời còn chưa dứt, ngã xuống đất tức giận, chết không nhắm mắt.

Trước khi chết đều suy nghĩ, vì sao lại là Nhạc Hồng Linh thật sự... Nhạc Hồng Linh làm sao lại ở chỗ này làm Áp Trại phu nhân...

Triệu Trường Hà khoanh tay đứng một bên, im lặng.

Các ngươi mấy tên đần này, vì sao lại muốn chết như vậy...

Nhạc Hồng Linh thu kiếm vào vỏ, vốn không biết nói chuyện như thế nào, lần này bị quả dưa này quấy rầy, vừa tức giận vừa buồn cười nói: "Xem ra ta thật sự phải đi, không phải của ngươi lập bia gây phiền toái, là ta bắt đầu gây phiền toái cho ngươi.”

Triệu Trường Hà đau đớn nói: "Những thứ này chắc hẳn đều là Phương Bất Bình xúi giục tới. Ngươi ở chỗ này, phiền toái còn có thể bị ngươi chém, ngươi đi ta không phải càng thảm hơn sao.”

"Ngươi sợ sao? Bị một người có kết cấu thấp như vậy phân đà chủ nhắm vào.”

Triệu Trường Hà không nói.

"Dù sao cũng phải có một ngòi nổ rời đi, ta tìm cớ, ngươi cần gì phải nói ra..." Nhạc Hồng Linh thanh âm chuyển nhu, thấp giọng nói: "Mấy ngày nay, trong lòng ta hiểu rõ. Ban đầu dẫn đến hiểu lầm, tất cả mọi người đều khó xử, là ngươi vẫn cực lực tránh, không có nhân cơ hội trêu chọc... Triệu Trường Hà quang minh lỗi lạc, là chân hào kiệt. Ngược lại trong lòng ta canh cánh, không thể giả vờ là áp trại phu nhân này, thủy chung vẫn là phải đi.

Triệu Trường Hà thở dài: "Không tốt như vậy, không phải ta còn muốn lưu ngươi ăn tết sao. -

Lễ hội lại ăn tết, lễ hội nhiều như vậy. Tất nhiên duyên phận đã đến nước này, kéo dài thêm lại có ích gì. "Nhạc Hồng Linh nói xong xoay người đi vào phòng, lúc lần thứ hai đi ra đã thay đổi xiêm y màu đỏ mà nàng yêu thích, nhấc hành lý lên.

Bộ dáng sơn trại phỉ đồ, áp trại phu nhân, giống như mây khói phiêu tán, không tìm thấy nữa.

Triệu Trường Hà thủy chung yên lặng đứng tại chỗ, không nói một lời.

Nhạc Hồng Linh sải bước ra, lúc đi ngang qua bên cạnh Triệu Trường Hà, tùy ý vỗ vỗ bả vai hắn: "Đi rồi, đương gia. Giang hồ sóng to gió lớn, hy vọng tương lai tâm ngươi vẫn như vậy. Đến lúc đó hữu duyên, nguyên tiêu lại gặp!”

Triệu Trường Hà lặng lẽ đứng trên đỉnh núi, nhìn bóng xiêm y màu đỏ rời xa, bỗng nhiên nhớ tới Thanh Tông Mã của nàng, hơn phân nửa ở trong thành nuôi dưỡng —— nàng cho tới bây giờ cũng không thuộc về nơi này.

Nhìn như rời đi đột ngột, kì thực nàng vốn có thể rời đi bất cứ lúc nào, nửa tháng này đã đủ dài... Nếu như rơi vào trong mắt người có tâm ví dụ như Thôi Nguyên Ung, chỉ sợ cằm đều rơi xuống đất.

Nhạc Hồng Linh từng cho rằng quen thuộc đã đảo lộn trí tưởng tượng trong lòng, nhưng tiếp xúc lâu, lại cảm thấy vẫn như cũ, chưa bao giờ lật đổ.

Nghe nói ma giáo tập kích, ngàn dặm báo tin.

Giữa đường cứu thiếu niên xa lạ, tiến cử tập võ.

Cho rằng thiếu niên gặp nạn, thiên hạ truy tìm.

Hiện giờ chỉ điểm thành công, tiêu sái rời đi.

Rất may mắn, lần đầu tiên nhìn thấy giang hồ này, là Nhạc Hồng Linh đại hiệp trượng nghĩa. Vô luận mình ở trong ổ ma giáo hay phỉ ổ này nhìn thấy bao nhiêu xấu xí, nhân vật xung quanh cấp thấp như thế nào, vẫn là Lạc Nhật Hồng Linh Ánh Vãn Hà, vì thế giang hồ liền ở đó.

Triệu Trường Hà quang minh lỗi lạc, sắc đẹp tại phòng, không nổi tà niệm?

Đây chỉ là không muốn giấc mộng giang hồ của mình, dính vào vết khác.

Triệu Trường Hà quay đầu, hoàng hôn phía sau, liễu sao chi đầu, viên nguyệt du du.

Tết nguyên tiêu? Điều đó có liên quan gì đến chính mình... Mấy ngày nay đặc huấn, nội ngoại hỗn hợp, huyền quan tam trọng đã không xa.

(Tết Nguyên Tiêu: Rắm tháng Giêng nhé các bác)

Nàng không thuộc về nơi này a? Ta dường như cũng không thuộc về.

Ngày huyền quan tam trọng, là thời điểm đao xuất Bắc Mang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Jin
24 Tháng mười, 2023 23:02
Mới đọc được có trăm rưỡi chương, không biết sau có thu em nào thục nữ không vậy ae. Đọc quen bên lão Quan quan toàn thu gái đáng tuổi cô dì chín mọng đẫy đà sáng đây toàn gái trẻ hơi bị lệch tông =))
ikaika
22 Tháng mười, 2023 20:27
lại đá đểu phật giáo, xem mấy thằng tác giả bị tẩy não mệt thật.
silua
22 Tháng mười, 2023 08:40
Các bác cho mình hỏi thăm còn tác nào còn viết Hậu cung như lão Cơ Xoa này không?
silua
22 Tháng mười, 2023 08:39
Mọi người cho mình hỏi thăm còn lão tác nào viết Hậu cung khá như lão Cơ Xoa này không
bolynu
18 Tháng mười, 2023 16:49
còn sớm, đọc đi bác :)))
Hoàng Minh
18 Tháng mười, 2023 13:03
ăn cơm chó của triệu trường hà với nhạc hồng linh chất lượng :)) chắc hồng linh phải là vợ cả chứ hả
Hoàng Minh
17 Tháng mười, 2023 21:50
thuần võ hiệp hay có dính tí tu tiên vậy các bác
Cuong Vu
16 Tháng mười, 2023 19:33
Khả năng Mù loà chính là Dạ Đế dung hợp với thiên thư gây ra đại huỷ diệt. Như mấy chap đầu tiên có nói đến tấm thẻ thứ 3 toàn màu đen chính là nguồn gốc của mù loà
bolynu
13 Tháng mười, 2023 01:24
arc này cười vl :)) phục vụ ae tận tâm quá nên leo hẳn lên top 5, ko biết giữ đc đến cuối tháng ko
Feed là 9
08 Tháng mười, 2023 13:50
sao thấy motip giống hiệp khách giang hồ hàn bảo quân vs đàm hoa liên nhỉ
bolynu
07 Tháng mười, 2023 00:00
thank bác nguyen duc huy ủng hộ ✺◟( • ω • )◞✺
bolynu
06 Tháng mười, 2023 11:33
thank bác genkai đã ủng hộ nha ᕙ(⇀‸↼‶)ᕗ
bolynu
06 Tháng mười, 2023 11:24
đổi thì sẽ đổi được, nhưng nó sẽ gây ra phiền toái rất là nhiều khi convert. vd trong 1 chap dài, muốn giữ chữ "thảo" như bạn, thì lúc cần "cỏ" nó vẫn là "thảo" => lúc này thì cấn hơn nhiều nên có những chữ quốc dân như thảo/cỏ, là/phải/đúng v.v.... thì thường converter sẽ giữ những chữ dùng thường xuyên nhất những ai đọc cv nhiều thì ngta tự load trong đầu rùi. b cứ tập tự load đi sau đọc cv cho dễ với bạn lưu ý này là bản Convert chứ không phải Dịch nha
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:39
À mà mình mới đọc tới 130. Không biết "cỏ" có đổi thành thảo trong thảo ni mã không nhỉ. Mỗi lần thấy chửi "cỏ" hơi cấn
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:37
mà ko xóa được cmt nên để vậy luôn hì
Nguyen Duc Huy
06 Tháng mười, 2023 02:34
đăng xuất xong mất luôn tài khoản. Thảo -_
Hieu Le
06 Tháng mười, 2023 02:02
ừm lúc đó mình mới đọc tới 90 thôi, sau 120 thì thấy cũng chuốt văn hơn đọc hay hơn rồi
bolynu
05 Tháng mười, 2023 17:13
này tính ra có 1 người làm thôi b ơi, người làm trc drop từ sớm, họ làm chỉ khoảng 9x chap thôi.
Hieu Le
05 Tháng mười, 2023 16:26
cơ mà vẫn cảm ơn các bạn dịch <3
Hieu Le
05 Tháng mười, 2023 16:23
bạn nào muốn đọc bản này thì tinh thần chuẩn bị nhé, đổi nhiều người làm nên đọc đến đoạn sẽ thay đổi hơi khó chịu
genkai
03 Tháng mười, 2023 17:16
ghi âm thế này là chết Nhân vương r =)))
bolynu
03 Tháng mười, 2023 14:10
bản đẹp rồi nha ae, chỉ bổ béo lão triệu
bolynu
02 Tháng mười, 2023 19:48
arc này hơi lú, đọc tạm đi nha ae, nào có time edit sau :)))
genkai
02 Tháng mười, 2023 03:07
cảm ơn bác cvt, bão chương đọc mà sướng con mắt =))
hoangvantrungaofhvtc
30 Tháng chín, 2023 18:24
tác đến chương bao nhiêu rồi bạn ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK