Đang viết gần xong tự nhiên bị xoá chương TT, mất hết cảm hứng!
Nếu chương này có hơi nhạt thì mong mọi người bỏ qua!
---------------
Sáng hôm sau...
Lâm Phong thức dậy, chuẩn bị quần áo, đi đến lớp A khối một.
Hôm nay hắn dậy cũng khá trễ, chắc là do đêm qua ngủ ngon quá ấy mà!
Ngày thứ ba tại Kim Long Tông, vẫn là cuối cùng vào lớp học cuối cùng, tràng cảnh cũng không giống sáng hôm qua, chỉ thấy Tần lão sư lườm hắn vài ba lần không nói gì.
Tần lão sư hướng mấy tên đệ tử nói: "Hôm qua ta đã phổ cập cho các em một số kiến thức cơ bản về nghề nghiệp, hôm nay ta muốn các em chọn lựa nghề nghiệp hợp lý cho mình!"
Cứ việc lời nói rất bình thường, có chút thành thục khí chất, nhưng với cái ngoại hình điệu bộ la lỵ max level này, cộng với cái giọng cao chót vót, thật nếu như không biết đây là một cái lão bà bà thì chắc bay lên đớp luôn quá!
Mà lúc này mấy tên đệ tử kia bắt đầu suy nghĩ, bọn hắn đang nghĩ làm sao để chọn nghề nghiệp cho thích hợp, ít ra sau này còn dễ thở hơn.
Tất nhiên cũng có nhiều tên đã có nghề nghiệp hoặc đã định hướng cho mình vào tối hôm qua, nên cũng không có suy nghĩ gì.
Tần lão sư lại nói: "Đem các ngươi nghề nghiệp viết vào giấy cho ta, nhớ là phải suy nghĩ thật kỹ, sau này có muốn cũng khó mà đổi được!"
Mọi người nghe xong cũng lấy một mẩu giấy ra, viết vài ba cái chữ vào, người nghĩ thì người viết. Riêng chỉ có Lâm Phong là chưa có động tĩnh gì.
Lâm Phong cũng đang suy nghĩ, ta nghề nên chọn sẽ là gì?
Làm Võ Sĩ có cơ thể cường tráng, đem quyền đem chưởng đấm nát núi, vẻ ngoài sẽ rất đẹp trai phong độ, rất thích hợp để tán gái!
Làm Pháp Sư có đầy đủ các loại phép thuật thần thông biến hoá, sử dụng một cái phép đem cả một cái toà thành biến mất không dấu vết, rất là ngầu lòi, rất thích hợp để tán gái!
Làm Thích Khách có tốc độ nhanh như gió, thân thể biến ảo huyền diệu, thoát ẩn thoát hiện, giết người trong chớp mắt, rất có vẻ lạnh lùng phong độ, rất thích hợp để tán gái!
Làm Luyện Đan sư hoặc Luyện Khí sư có thể làm ra rất nhiều vật phẩm hữu dụng, đem bán sẽ được một khoảng linh thạch kết xù, đợi đến khi đấy thì gái sẽ tự động mò tới, rất thích hợp để tán gái!
Nói chung trong đầu hắn chỉ có hai chữ! Hai chữ là chân lý, hai chữ là đạo lý, hai chữ làm thay đổi cả thế giới quan!
Tán Gái!
Bất quá Lâm Phong vẫn chưa chọn được cái nào, cái nào cũng có mặt tốt có mặt xấu cả, quan trọng là đều có thể tán gái!
Suy nghĩ một hồi, Lâm Phong trong mắt loé lên tinh quang, hắn cầm một cái mẫu giấy ra viết vào...
. . .
5 phút sau...
Trên bàn của Tần lão sư đầy rẫy mấy cái mẫu giấy, Tần lão sư cầm lên một cái vừa nhìn vừa đọc:
"Lý Luân, nghề nghiệp hệ Võ Sĩ!"
"Cẩm Anh, nghề nghiệp hệ Pháp Sư!"
"Phong Hải, nghề nghiệp hệ Y Thuật Sư!"
"Mộc Tử, nghề nghiệp hệ Thích Khách!"
. . .
Từng lá từng lá được Tần lão sư nhặt lên, vừa nhìn vừa đọc, rất nhanh đến lá cuối cùng, Tần lão sư cầm cái mẫu giấy trong tay, đọc lên: "Lâm Phong..."
Chưa kịp nói nghề nghiệp thì Tần lão sư sựng lại, tựa như thấy được điều gì đó, chỉ thấy bà ta hướng Lâm Phong nhìn kèm theo vẻ ngơ ngác.
Mấy tên đệ tử nghe Tần lão sư nói tên Lâm Phong thì im lặng lại, vốn là định xem thử tên này sẽ làm nghề nghiệp gì, ai ngờ câu nói của Tần lão sư làm bọn hắn ngơ ngác theo
"Lâm Phong, ngươi có thể hay không cho ta biết tại sao ngươi lại chọn tất cả các nghề nghiệp?"
Mấy tên đệ tử không ưa Lâm Phong lúc này liên tục cười lạnh:
"Tên này bị điên hay sao mà lại đi học liên tiếp mấy cái nghề nghiệp? Đấy chả phải là tự đem chính mình tu luyện con đường làm tắc nghẽn sao?"
"Hừ, mới có tí sức mạnh mà đã lên mặt, muốn học là học à? Đâu có dễ vậy!"
Một người bình thường chỉ nên chọn một loại nghề nghiệp làm chủ đạo, sau này còn dễ thở hơn. Tu luyện loại này sự tình không phải chỉ cần thời gian là sẽ đến đích, mà phải cần nhiều yếu tố, trong đó quan trọng nhất là Kiến Thức, Thiên Phú và Giác Ngộ!
Mà những thứ này không phải ai cũng có, chưa kể là đến mấy loại nghề nghiệp, chỉ cần một loại cũng đủ để ngươi trở thành một mãnh nhân sau này. Có người tư chất tốt sẽ có thể có một loại nghề phụ, tất nhiên vẫn là không so được với nghề chính!
Nếu học tập tới mấy cái nghề thì chỉ tổ phí thời gian, mà nếu có tác dụng thì cũng chẳng đi đến đâu cả!
Chưa nói đến tên Lâm Phong này muốn cùng một lúc học hết tất cả các loại nghề nghiệp, thật là làm người ta cười chết mất!
Lâm Phong không quan tâm đến một ai cả, bình tĩnh tự tin, khoé miệng vểnh lên, ung dung nói: "Ta thích!"
Mọi người trên đầu nổi đầy hắc tuyến, Tần lão sư tức đến nổ phổi. Ngươi thích? Sao lại đi thích thứ nghiệt ngã như vậy?
Bất quá Tần lão sư không trả lời, cũng không muốn trả lời. Lâm Phong người này nói mặc trời mọc ở đằng Tây có khi còn thật ấy!
Tần lão sư trút bỏ tâm tình của mình, bắt đầu giảng bài...
. . .
Khi ra về, Lâm Phong xin phép Tần lão sư nghỉ bảy ngày, Tần lão sư dặn dò vài điều rồi chấp thuận! Ở cái Kim Long Tông này xin nghỉ rất dễ dàng, chỉ cần nói vài ba câu là cho nghỉ, chủ yếu là vì tu luyện hay đi học tập thực chiến nên mới dễ như vậy!
Rời đi, Lâm Phong hướng đến khu Tu Luyện Thất, hắn đến nơi này chủ yếu để vừa tập luyện luyện đan, vừa tu luyện!
. . .
Lâm Phong đi đến nơi cũng đã là buổi trưa, trước mặt hắn là một cái nhà một tầng
Phải! Chỉ có một tầng! Đây chính là Tu Luyện Thất, không phải theo dạng mấy toà tháp cao mười 20 tầng loại kia, mà nó nằm ở dưới đất.
Sâu trong lòng đất dưới nơi này có một cái Hoàng Cấp Linh Mạch! Nó được chia ra làm 7 tầng, nồng độ linh khí dần tăng theo độ sâu xuống, nhanh hơn so với bên ngoài từ 1,5-7 lần!
Với quyền hạn của Lâm Phong Huyền giai lệnh bài, hắn có thể xuống được tầng 4, tốc độ nhanh gấp 4 lần! Tất nhiên giá tiền cũng sẽ tăng theo, nhưng vẫn đáng đồng tiền mang gạo!
Lâm Phong hướng tên chấp sự, đưa ra Huyền cấp lệnh bài, nói: "Ta muốn thuê một khoang tu luyện tại tầng 4 trong vòng bảy ngày"
Tên chấp sự đáp lại: "Tầng 4 khoang, 10 trung phẩm linh thạch một giờ, 7 ngày 1680 trung phẩm linh thạch!"
Nghe thì có vẻ mắc đấy nhưng muốn hấp thu 10 viên trung phẩm linh thạch cũng phải mất ít nhất nửa canh giờ, hiệu quả không tốt hơn trong tầng 4 tu luyện bao nhiêu, mà lại còn ảnh hưởng căn cơ, rất không tốt!
Lâm phong cũng không tiết rẻ gì ném 1680 viên trung phẩm linh thạch, tiến vào một cái tu luyện khoang...
--------
Mỗi lần "lỡ tay xoá chữ" cho bần tăng cảm giác ức chế không hề nhẹ, ý tưởng đang tràng trong đầu thì viết nó hay, mà qua rồi thì viết dở quá, hôm nay chỉ đành 2 chap thôi hic hic....
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK