• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm qua định viết 3 chương, ai ngờ vì một cái dấu ngoặc nhọn mà tan nát hết gia tài, đăng không được!



Nay 3 chương bù lại



-------------------



Ở một nơi nào đó trong Sơn Dã Sâm Lâm...



Có nữ tử đang chạy, à không... bay thì đúng hơn. Tốc độ của nữ tử không nhanh lắm, cả người bay theo quỹ tích không đồng đều, ở bên miệng của nữ tử có một vết máu, kì lạ thay nó có màu xanh lam, không phải màu đỏ như máu của người bình thường, tựa như đang bị thương!



Sau lưng cô ta có một đoàn người đang hướng phía nữ tử rượt đuổi, tên đứng đầu kia vừa chạy vừa quát: "Anh em bây đâu, bắt nó lại, đem bán nó chúng ta sẽ được một món tiền lớn! Có đem ăn cháo bằng bát vàng thì dù xài ba đời cũng chả hết"



Mấy tên kia nghe được tên đầu đàn kia nói thì như được tiếp sức mạnh, tốc độ bỗng bạo phá lên, hướng nữ tử đang bay áp sát.



Nữ tử kia cảm giác được nguy hiểm ở sau lưng thì miệng lẩm bẩm, âm thanh rất nhỏ, không một ai nghe được.



Mà nếu có ai nghe được thì cũng sẽ chả hiểu gì, ngôn ngữ rất kì lạ, âm tiết phát ra rất nhanh, nếu như không có khả năng nghe đủ nhanh thì chỉ nghe được thành một âm.



Nữ tử kia vừa dứt lời, một cái lớp bảo vệ màu lục nhạt hình cầu bao quanh cô. Mấy tên kia vũ khí đang tấn công vào người nữ tử thì bỗng nhiên một màng sáng màu xanh hiện ra, mấy cây đao thương vừa chạm vào là bị một trận phong bạo phản chấn ra ngoài, mấy tên kia cũng không ngoại lệ!



Lúc này nữ tử kia khựng người lại, trước sự ngỡ ngàng của mọi người, cô đọc một câu Thần chú: "Me No Li Se Ta"



Những từ ngữ này mấy tên kia một chút cũng không hiểu, cực kỳ tối nghĩa. Bỗng tên đứng đầu quát to lên: "Mau mau chặng nó lại! Nó đang sử dụng phép dịch chuyển, một khi nó biến mất thì các ngươi cũng không có tiền đâu!"



Lúc này cả người nữ tử liền phát sáng lên, quang mang toả ra đến chói cả mắt, từng trận từng trận phong bạo bắn ra tứ phía!



Mấy tên kia liền biến sắc mặt, không dấu được vẻ hoảng hốt, bọn hắn cầm đao thương lên, hướng nữ tử kia đánh tới.



Chỉ là chưa kịp động, cô liền biến mất, phong bạo cũng ngừng lại, không để lại chút dấu vết!



Bọn rượt đuổi liền không thấy vui chỗ nào, tên nào tên nấy sắc mặt âm trầm như nước, tên thủ lĩnh đứng đầu chợt hướng mấy tên tiểu đệ nói: "Mọi người không cần quá lo lắng, ta đã thả một đạo Truy Tung Ấn Ký lên người của nó trước khi dịch chuyển đi! Mà hiện tại nó đang bị thương, chắc chắn là đang tìm nơi ẩn nấp để trị thương, nếu có chạy được thì cũng sẽ chạy không bao xa!"



Mấy tên tiểu đệ nghe được hắn nói thì sắc mặt cũng hoà hoãn vài phần, coi như món tiền kia tạm thời chưa mất, có thể nghỉ ngơi phục hồi linh lực đôi chút!



Tất nhiên có người muốn nghỉ ngơi thì cũng sẽ có người muốn tiếp tục truy đuổi, có một tên không chờ được, hướng tên thủ lĩnh chột dạ hỏi: "Nó đang ở đâu? Mau mau truy đuổi, kẻo nó đi sâu vào trong khu rừng thì sao?"



Tên thủ lĩnh cũng không có biểu hiện gì, bĩnh tĩnh đáp lại: "Nó sẽ không ngu ngốc đến nổi mà đi vào rừng sâu, phải biết từng có một đoàn Phân Thần kỳ tinh nhuệ quốc binh đi vào, chỉ trong vòng nửa canh giờ, quân sĩ chết không còn một người, thảm cảnh chỉ có mấy người được chứng kiến, cũng nghe được họ kể trong đó có một con Thất giai yêu thú, tương đương với một cái Hợp Thể kỳ đấy!"



"Tạm thời ta Truy Tung Ấn ký vẫn còn hiệu lực, mấy người các ngươi tranh thủ thời gian hồi phục linh lực rồi chúng ta lại đi bắt nó cũng không muộn!"



Nghe được câu nói của thủ lĩnh thì mấy tên tiểu đệ cũng không có hỏi thêm gì, ý tứ rất rõ ràng rồi, không phải người ngu sẽ hiểu.



Bọn hắn ngồi xếp bằng xuống đả toạ, khôi phục linh lực...



. . .



Cách đó 100 dặm về phía Tây



Lâm Phong vẫn đang đi hái hoa bắt bướm, đã hơn 1 canh giờ trôi qua nhưng dường như hắn quên mất mình đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, cái giỏ vốn trong tay hắn trước kia bây giờ mất tiêu!



Không phải là hắn giỏ bị thất lạc mà do hắn đi giữa đường chợt nhớ ra mình có cái hệ thống túi đồ, nên cho vào đó luôn.



Lâm Phong không hiểu sao bị chìm đắm trong việc hoá trang nên quên mất một số thứ cơ bản, có cái túi đồ xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt cũng quên sử dụng, thật là đau bi!



Tự dưng hắn khựng lại, há hốc mồm, trợn trợn con mắt, trước mặt Lâm Phong là một con người tựa như đang bất tỉnh, là nử tử.. không đúng!



Nử tử này rất xinh đẹp, mi mắt cong dài, viền mắt đánh chéo mềm mại, gò má đầy đặn, đôi môi nhàn nhạt hồng sắc, cằm nhọn, mũi dài, có thể gọi cả khuông mặt hoàn mỹ đối xứng!



Cô thân hình thì khỏi nói, dáng vóc yêu kiều, toàn thân đường nét uốn éo cong cong mềm mại. Chân cô dài thiệt dài, da trắng thiệt trắng, cái gì cần nhỏ thì nhỏ thì nhỏ, cái gì cần to thì to..khụ khụ, nói chung dáng người ít nhất cũng thuộc vào hàng tuyệt mỹ, tuyệt đối không phải bình thường mỹ nữ có thể so!



Nữ tử mặc một bộ váy dài, toàn thân Bạch y đầy kim tuyến, chất liệu tựa như trong suốt nhưng cũng chả thấy được gì bên trong cả.



Bất quá những điều này không làm Lâm Phong quá chú ý, hắn chỉ quan tâm có hai thứ trên người của nữ tử này thôi...







Ấy ấy đừng nghĩ bậy, ta định nói cái khác



Hai bên tai nữ tử dài thẳng ra phía sau, mũi tai nhọn hoắc. Càng thêm đặc biệt là sau lưng cô có một đôi cánh, trong suốt, lung linh mà đầy đủ các loại quang sắc!



Lâm Phong nuốt một ngụm nước bọt, đây chẳng phải trong truyền thuyết "cơ duyên" sao? Vậy ta phải làm sao? Chẳng lẽ trực tiếp vào húp canh luôn à?



Không được không được, Lâm Phong ta thanh niên nghiêm túc quang minh chính đại, tuổi trẻ tài cao, có ăn có học sao lại đi ức hiếp con gái nhà lành nhà lành cơ chứ!



Nhưng mà nữ tử này có phải là con người đâu, vậy tổ tiên chắc cũng không trách phạt ta chứ? Thôi, cứu người trước rồi tính sau! Ta cũng không thích đi vụng trộm cho lắm, từ từ bồi đắp rồi húp cũng ngon miệng!



Thế là Lâm Phong dùng chức năng hồ sơ lên nữ tử này:



+Nhân Vật: Liana Menoliseta (Lục giai) (Trạng thái: Bất tỉnh, kiệt sức)

+Chủng loài: Tinh Linh

-Sức Mạnh: 750 (Phong Cấm)

-Tốc Độ: 750 (Phong Cấm)

-Phòng Ngự: 750 (Phong Cấm)

-Thể Lực: 2500 (Phong Cấm)

+Kĩ Năng:

-???

-???

-???

Chiến Lực: ???



Lâm Phong kinh ngạc, Tinh Linh a! Còn mấy cái chỉ số này nữa, phong cấm là cái gì sự tình?



Lâm Phong không nghĩ tới nữ tử trước mắt là một con quái vật a! Vừa nghĩ mình khi nãy định vào húp canh, may là còn kiềm chế lại được, chứ nếu không...



Nghĩ tới đây Lâm Phong mồ hôi lạnh tuôn ra như thác, hậu quả tất nhiên hắn không dám nghĩ



Bất quá tới nước này rồi mà bỏ đi cũng hơi kỳ, vả lại hắn cũng có đầy đủ biện pháp để bỏ trốn, không nhất thiết phải tránh đi.



Thế là hắn đem hệ thống gọi ra: "Hệ thống, ngươi đem làm sao cho nữ tử này tỉnh lại mau!"



Rất nhanh, hệ thống đáp lại: "Keng, đo lường hoàn cảnh, hệ thống có thể trả sớm nhiệm vụ "Cậu Bé Quàng Khăn Đỏ" để kí chủ có thể bắt đầu luyện đan!"



Lâm Phong có chút vui mừng, xem như ta chuẩn bị luyện viên đan dược đầu tiên tại đây, mà còn dùng để cứu "người" a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK