• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ giờ bớt dùng dấu chấm than lại, lạm dụng quá gây phản tác dụng



-------------------------------



Phía Tây Nam ngoài khuôn viên của học viện có một ngôi rừng, gọi Sơn Dã Sâm Lâm! Đây là một khu rừng mà các loại yêu thú thường sinh sống, nhìn khái quát thì nó là một nơi hoang sơ, nguyên thuỷ, cực kỳ rậm rạp , cây cối phát triển cao đến mức đáng sợ!‎



Ngoài ra xung quanh nơi đây có rất nhiều sơn cốc, đồi núi, địa hình cheo leo, hiểm trở, rất ít thấy người qua lại. ‎



Cộng với nơi đây càng đi vào sâu vàng gặp cao giai hơn yêu thú thì nó chả khác gì một cái động sư tử cả.



Vì tính đặc thù và độ nguy hiểm của nó mà nơi này được học viện chọn làm nơi để đi dã ngoại. Đối tượng dã ngoại thường mà nói phải ở mức Kim Đan kỳ trở lên, ngoài ra phải có lão sư theo bảo hộ.



Lúc này sâu trong khu rừng có một cậu bé tầm chừng 12, 13 tuổi, tay cầm một cái giỏ tre, đầu đội một cái khăn quàng màu đỏ!‎



Cậu ta tung tăng đi hái mấy cây thảo dược, cậu ta cầm cây thảo dược bỏ vào cái giỏ, trong giỏ có đầy đủ các loại cỏ cây. Xanh, đỏ, hồng, vàng, tím, trắng gì đều có hết!



Trước lúc đó nửa tiếng...



. . .



Lâm Phong hướng trước mặt rậm rạp khu rừng, dự là chỉ đi vào rừng, hái mấy cây thảo dược‎ rồi về mà thôi. 



Ai ngờ vừa đi vào, hệ thống âm thanh xẹt qua tai: "Keng, đo lường kí chủ hoàn cảnh, ban phát nhiệm vụ phụ tuyến "Cậu Bé Quàng Khăn Đỏ"!"



"Nhiệm Vụ: Cậu Bé Quàng Khăn Đỏ‎

-Yêu Cầu: Hoá thân thành cậu bé quàng khăn đỏ, đi vào sâm lâm trong vòng ít nhất 1 canh giờ‎! Có thể chứa cơ duyên!

-Tiến Độ: 0,003%

-Thành Công: 

+300 ĐTL!

+1 cái Quạt Thổi Lửa (1 tinh {☆})

-Thất Bại: Đem "cậu bé" chuyển thành "cô bé"!"



CMN!?? Cái loèn gì đây?



Một cái nhiệm vụ phụ tuyến? Tốt!



Lâm Phong nhìn vào phần yêu cầu, xạm mặt lại. Cậu bé quàng khăn đỏ? Cái này hệ thống cũng rất sao thích đọc truyện trẻ con a!



Lâm Phong càng nghĩ càng tức giận! Hắn ngước mặt lên cười to: "Muốn ta hoá trang thành cậu bé quàng khăn đỏ sao? Ha Ha, ngươi nghĩ ta danh dự rẽ thế à? Không bao giờ!"



Nói xong, Lâm Phong trong đầu một ý niệm, trước mặt hiện ra một cái khăn quàng màu đỏ, hắn cầm cái khăn quàng lên, trực tiếp cột vào đầu, một bộ ta đây quang minh chính đại, lẫm liệt nói:



"Danh dự cái chó má gì? Kiếm tiền là quan trọng nhất, mọi thứ khác có hay không, không quan trọng!"



Lâm Phong một mặt cương nghị hiện ra, con mắt trừng trừng vào cái phần Thành Công phần thưởng, ánh mắt sáng lên. Quạt Thổi Lửa! Đúng lúc ta đang cần a!



Nếu có ai biết được Lâm Phong ý nghĩ chắc cười điên quá. Dùng quạt thổi lửa để luyện đan? Đây là thời nguyên sinh sao? Ngươi có thể học sơ cấp luyện chế chi hoả, tại sao lại dùng thứ kia?



Đương nhiên cái gì mà luyện chế chi hoả Lâm Phong chả biết cái đếch gì cả, trong đầu hắn thấy cái đại lục này khá giống với thời xưa nên thành ra chỉ nghĩ đơn giản là cần một cái gì đó để tạo ra lửa mà thôi.



Lâm Phong tâm tình háo hức, lại nhìn xuống phần Thất Bại mục, không tự chủ được lấy hai tay nắm quần.



Thật là đáng sợ! Ta không ở trong 2 tiếng ngươi đem ta jj cắt bỏ đi? Rồi lại thay bằng "cô bé", làm như vậy chả khác nào đoạn tuyệt ta đường sống a!



Bất chợt một suy nghĩ xẹt qua đầu Lâm Phong, hắn khựng lại, tâm tình có chút phức tạp.



Trong đầu hắn bây giờ...



Có 2 cái nhỏ bé sinh vật kỳ lạ đang đối chọi với nhau! Một con làn da màu đỏ, mái tóc màu đen, trên đầu có hai cái sừng, sau lưng hạ thân có một cái đuôi, trên tay cầm một cây đinh ba, cả người toả ra từng tia từng tia huyết sắc!



Còn một con khác đối diện nó, nước da trắng trẻo, mái tóc màu vàng hoe toả ra nhàn nhạt ánh kim, trên đầu có một cái vòng sáng màu vàng, cả người mang một bộ bạch y, trên tay cầm một cái vàng kim cung tên, cả người thì toả ra một loại bạch sắc quang mang, mang thánh thượng khí chất!



Điều đáng nói ở đây là, cả hai sinh vật mặt đều giống Lâm Phong y như đúc!



Cái kia đỏ đỏ tựa như quỷ một dạng, liếm lưỡi khặc khặc nói: "Nếu như ta bây giờ jj bị biến thành cô bé thì chẳng phải tự hưởng nữ nhân bổng lộc được sao?"



Tên quỷ kia cầm cât đinh ba hướng kim bạch sắc sinh vật đánh tới!



Ngay lập tức, bạch sắc sinh vật kia liền giơ lên cây cung, hướng huyết sắc tên kia bắn ra.



Mũi tên vừa bắn ra tên quỷ đỏ sắc mặt rất nhanh liền thay đổi, nó cầm ngang cây đinh ba chặn lại cái kia mũi tên!



Bạch sắc Thiên sứ lại tiếp tục cầm cung bắn, liên hoàn mũi tên đánh ra, tựa như không bao giờ hết đạn vậy!



Bạch sắc Thiên sứ kia trong lúc bắn mấy chục cái mũi tên, hiền hiền thục thục nói: "Ta tiểu jj tự nhiên là trời cho, không có nó làm sao ta mần ăn với mấy lão bà đây? Rồi còn Nhậm Doanh Doanh nữa, muội ấy cũng cần ta j... khụ khụ, không có gì!"



Tên quỷ huyết sắc kia khí tức càng ngày càng mãnh liệt, sắc mặt giận dữ tột độ, tựa như một vị Hung Thần! Hắn nghiến răng, miệng quát to lên: "Ngươi thì biết cái gì? Với kinh nghiệm ba năm coi haiten của ta, ta đảm bảo không có ai hạnh phúc bằng nữ nhân cả! Ngươi tốt nhất là quy phục đi!"



Cái kia Bạch sắc Thiên sứ một mặt nghiêm chính, trịnh trọng nói: "Ta nhưng là mới có "12 tuổi", nào có phải là người "hiểu sự đời"? Đã là một nam tử hán đầu đội thiên, chân đạp địa, há lại có thể để cho mình bị vấy bẩn?"



Tên quỷ kia hừ lạnh: "Nhiều lời, tiếp chiêu!"



Hắn vừa nói xong, sức mạnh bỗng nhiên bạo phát, huyết sắc chi khí toả ra càng mãnh liệt hơn, tựa như khí chất của một vị Hung Thần! Liên tục đẩy những mũi tên của Bạch sắc Thiên sứ ra, chiếm được thế thượng phong!



Bạch sắc Thiên sứ bỗng biến sắc, ngay lập tức sinh vật này cũng bạo phát sức mạnh ra, thánh quang giờ đây càng thêm mãnh liệt, hắn không cầm cung nữa mà dùng tinh thần lực điều khiển nó, hàng trăm hàng ngàn bạch sắc mũi tên được bắn ra.



Hai bên đối kháng với nhau vô cùng mãnh liệt, không ai nương tay.



. . .



Sau ba trăm hiệp đại chiến thì tên huyết quỷ liên tục bại lui, cuối cùng là bị Bạch sắc Thiên sứ bắn chết!



Hai tên Huyết quỷ với Bạch sắc Thiên sứ này tượng trưng cho Ác tâm và Thiện tâm của Lâm Phong.



Hắn lúc này hoàn hồn lại, thở dài một hơi, cảm thán nghĩ trong "May cho ta người này "thiện lương" chưa làm việc ác nhân thất đức bao giờ, làm nam nhi, nhất là tuấn lãng nam nhi như ta phải khổ, nhưng trời đã mệnh ta đành chấp hành"



Nói xong hắn bắt đầu đi nhặt thảo dược!



Cứ thế đến bây giờ....



. . .



Lâm Phong đang chạy nhảy tung tăng, hái hoa bắt bướm thì thấy phía trước có một con vật mặt tựa như loài chó, đuôi giống đuôi cáo, bốn cái chân thì giống chân của loài mèo!



Có thể liên tưởng ra đây là gì... Đây là trong truyền thuyết, một con Hồ ly tinh!



Nó tựa như đang nằm đó khóc lóc, thân hình máu chảy be bét, nhìn tội vô cùng! Lâm Phong hắn sao nỡ nhìn thấy những con vật này như thế được? Thế là Lâm Phong tiến lên, định phe phẩy dỗ dành nó.



Lâm Phong đâu có biết, hắn đang ở một nơi rất sâu trong rừng đâu? Thậm chí hắn còn chả biết tên hay lịch sử về ngôi rừng này, cứ cắm đầu vào mà đi thôi.



Con Hồ ly tinh trước mặt hắn thực chất là đang mê hoặc Lâm Phong, do hắn chủ tu thành Võ sĩ*, nên tinh thần lực cực kỳ yếu ớt, chưa nói đến đây là một cái tứ giai yêu thú, tương đương một cái Nguyên Anh kỳ!



Lâm Phong chưa kịp động thì cảm thấy có một cái gì đó khều khều mình, lực đạo rất nhỏ, tựa hồ cùng tăm sỉa răng một dạng vậy!



Hắn cũng không quan tâm mà tiếp tục hướng con Hồ ly tinh tiến đến.



Con hồ ly tinh kia há hốc mồm, nó không tin được vào mắt mình, một thằng nhóc mới có xíu tuổi đầu mà một trảo của nó còn không gây thương tích được hắn, thậm chí để lại dấu vết cũng không!



(Tứ giai linh thú bắt đầu sinh linh trí, thường cũng như một đứa trẻ sáu bảy tuổi thôi nhưng nó tu chính là tinh thần lực, nên linh trí cũng cao hơn loài cùng cấp!)



Lúc này Lâm Phong đã tiến tới và bắt lấy con Hồ ly tinh, trong ảo tưởng con hồ ly tinh tựa hồ rất ngoan ngoãn, hiền lành, không cắn bậy cắn bạ, yên lặng nằm trong lòng của hắn.



Trên thực tế con Hồ ly tinh đang không ngừng dãy dụa, cắn xé, làm mọi cách để thoát ra khỏi ngực của Lâm Phong. Nhưng bất luận cách nào đều không thoát được, thế nên nó mặc luôn.



Nó biết nếu như nó giải trừ trạng thái mê hoặc thì chả khác gì tìm đường chết cả.



Lâm Phong trong ảo tưởng đang lấy mấy cây thảo dược hắn thu được, đút vào miệng của con hồ ly tinh thì thấy nó hồi phục lại, hắn tâm tình không khỏi vui vẻ.



Nhung trên thực tế thì thảm rồi, con Hồ ly tinh ăn được mấy cây thảo dược mà Lâm Phong thì chao đảo, nôn mữa liên tục, giằn vặt hồi lâu, trực tiếp chết đi!



Mấy cây thảo dược mà Lâm Phong nhặt được chỉ có một thành là thảo dược tốt tính, chín thành còn lại là thảo dược ác tính, thậm chí có vài cây cực độc. Cây thảo dược Lâm Phong cho nó ăn là Tử Lan Điệp, một loại hoa khá giống hoa Lan, tử sắc (màu tím), sờ vào bình thường thì sẽ chẳng bị gì, nếu ăn hay chế nó thành thuốc thì sẽ bị tử khí xâm nhập cơ thể, ăn mòn lục phủ ngũ tạng, cuối cùng dẫn đến chết!



Lâm Phong không hề biết mình đã gián tiếp giết một con Hồ ly tinh, hắn chỉ thấy nó đang bình phục thì thả nó ở một cái gốc cây, sải bước đi, tiếp tục thu nhặt thảo dược.



(thực chất là toàn bộ chỉ số của Lâm Phong đều cao ngất ngưỡng không có chủ đạo, nhưng do công pháp tu luyện là luyện thể quyết nên hắn được xếp vào hàng võ sĩ)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK