Mục lục
Loạn Thế Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu vãn bối đoán không sai..." Triệu Trường Hà thăm dò hỏi: "Đao này kỳ thật là dùng để thay thế hiệu ứng đặc biệt của Thanh Hà thần kiếm, bá phụ không thể để người khác mang đi mới đúng..."

Thôi Nguyên Ương tay pha trà đều run lên một chút, khiếp sợ nhìn phụ thân, chẳng lẽ mấy lời vừa nãy của nhị thúc là thật?

Thanh Hà thần kiếm hiệu quả không còn, là dựa vào Đại Hạ Long Tước hù dọa người?

Thôi Văn Cảnh phảng phất cũng không thèm để ý chuyện này, rất tùy ý tự mình nói: "Không sai, bất quá so với lời hắn nói cũng có chút khác biệt. Thanh Hà thần kiếm không phải bị mất, vẫn là thanh kiếm kia, nhưng huyền bí trên thân đã biến mất, hiện giờ cùng lắm chỉ là một thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn thôi, đã không cách nào chịu tải được những ý nghĩa kia. Nếu nói đó là kiếm giả, tựa hồ cũng không sai biệt lắm. "

Triệu Trường Hà nói: "Nếu kiếm vẫn là thanh kiếm kia, ý nghĩa tượng trưng vẫn ở đó. Hiệu quả huyền bí gì đó có hay không cũng chỉ là thứ yếu, ngược lại có thể để cho tiền bối tùy tâm sử dụng mới tốt đi. "

Thôi Văn Cảnh vỗ tay cười nói: "Vốn là như thế, nhưng thế nhân nào giống như ngươi suy nghĩ. Thật móc ra một thanh Thanh Hà thần kiếm không có thần hiệu gì, người Thôi gia chịu không nổi tai tiếng này. "

Đừng nói người khác, ngay cả Thôi Nguyên Ương nghe xong cũng có chút chịu không nổi, không thể tin được hỏi: "Bắt đầu từ khi nào..."

"Đây chỉ là chuyện sớm hay muộn, thực tế từ mười mấy năm trước, khi vi phụ càn quét giang hồ đã có dấu hiệu, mấy năm nay rốt cục hoàn toàn tiêu thất mà thôi. Thôi Văn Cảnh thản nhiên nói: "Thần kiếm hữu linh, vì cái gì mà ngưng tụ? Thanh thiên bạch nhật, quét sạch đạo chích chi ý, ở trong tay người như chúng ta, dựa vào cái gì lưu lại nó? Nó không giết chúng ta đã là rất tốt, tại sao còn muốnra sức vì chúng ta ? Nên tất nhiên sẽ rời đi a."

Thôi Nguyên Ương giật mình, ngược lại bình tĩnh lại, thấp giọng nói: "Chính là như thế. "

Thôi Văn Cảnh ta tự nhận không xứng với Thanh Hà kiếm, Thôi gia lại có mấy người có thể tự biết mình? Thần kiếm hữu linh tự mình rời đi, bọn hắn cũng không nghĩ tới là nguyên nhân gì, ngược lại chơi bài đạo chích chi ý mà thần kiếm ghét nhất, lấy làm lợi thế để tranh quyền đoạt lợi. Cho dù thần kiếm linh tính vẫn còn, cũng coi như xong! "

Thôi Nguyên Ương có chút khổ sở hé miệng không nói.

Thôi Văn Cảnh lại không nói chuyện Thanh Hà thần kiếm nữa, chuyển hướng đề tài sang Long Tước Đại Hạ: "Long Tước là đao bệ hạ dùng khi chinh chiến thiên hạ năm đó, cực kỳ sắc bén bá đạo, thích gì làm đấy, có đôi khi làm cho người ta cảm giác quả thực giống như một hài tử mãi không trưởng thành, vừa kích thích liền giậm chân, đó là đặc tính do đao này gây ra. Nếu không phải như thế, cũng không cách nào duy trì loại đao ý bá đạo này. "

Triệu Trường Hà gật gật đầu, theo hắn trải nghiệm quả thật là như thế, phản ứng của đao kia thật sự có chút tự kiêu.

"Bệ hạ mấy năm trước đã biết kiếm linh của Thanh Hà thần kiếm rời đi, liền đem đao này ban cho ta, bên ngoài nhìn vào là có tác dụng trấn áp đạo chích chi ý, ít nhất đặt cùng một chỗ với Thanh Hà thần kiếm người khác rất khó phân biệt được là cái nào phát ra loại ý này, có thể tạm thời thay thế. Thôi Văn Cảnh cười nói: "Không ai nghĩ tới, Thôi gia ta dùng kiếm, bệ hạ sao có thể lựa chọn ban cho một thanh đao a. Tất nhiên là có đạo lý của nó. "

Triệu Trường Hà chính là căn cứ vào điều này mà cảm giác Thôi Văn Cảnh là hoàng đảng, rất rõ ràng Hạ Long Uyên ban đao này là giúp hắn: "Nhưng đã là như vậy, tiền bối hiển nhiên rất cần thanh đao này, ta không thể mang đi a. "

Thôi Văn Cảnh cười cười: "Cảm thấy trải qua chuyện hôm nay, trong thời gian ngắn còn có người dám đi cân nhắc Thanh Hà thần kiếm sao? Tạm thời không có vấn đề gì. Ngược lại ta cảm thấy mấu chốt hơn chính là Long Tước cũng đang khát vọng chiến đấu, tiếp tục bị đặt ở trong tiểu phòng này tiêu hao, sớm muộn gì linh tính của nó cũng mất đi, cái này gọi là lãng phí của trời. "

Triệu Trường Hà thở dài nói: "Quả thật, cảm giác nó không thể chờ đợi được nữa, thật sự không muốn ở chỗ này. "

"Nếu nó đồng ý với ngươi, đây chính là cơ duyên, chẳng lẽ ngươi còn ở đây khách khí? "

"Tiền bối, cũng không phải ta khách khí, ta rất thích thanh đao này, nhưng cảm giác không có cách nào mang theo..." Triệu Trường Hà rất là đau lòng: "Sát khí của nó quá sắc bén, từ xa đều có thể cảm thụ được, ai cũng biết đây là bảo đao, với thực lực của ta hôm nay chẳng khác nào trẻ con cầm vàng đi náo loạn thị trường, là căn nguyên rước họa, ngược lại không được tự tại. Nếu làm cái vỏ đồng hoặc đồ vật tương đương, ta sợ là quá nặng, bất tiện mang theo, ra khỏi vỏ cũng khiến người ta ngấp nghé, đều là phiền toái. "

"Ngươi ngược lại tự mình đoán mò sai lệch cả vạn dặm. Thôi Văn Cảnh cười thất vọng nói: "Thật muốn che giấu bảo đao sát khí, biện pháp rất nhiều, tùy tiện lau cái gì lên cũng được, đâu cần nhất thiết phải dùng vỏ đao làm bằng đồng? Đồng Điện này là để dưỡng linh! Ngọc Điện hiệu quả càng tốt, chỉ là quá đắt lại dễ hư hỏng, không ai dùng như vậy, dùng hộp ngọc ngược lại rất nhiều. "

Triệu Trường Hà: "... Ta là một tên sơn phỉ vô tri, không biết gì đi. "

Thôi Nguyên Ương vẫn an tĩnh làm thục nữ thay phụ thân cùng tình lang pha trà rốt cục không nhịn được cười ra tiếng.

"Cho nên ngươi muốn mang đi rất đơn giản, ngay cả thân đao của nó cũng sáng bóng như thế có thể che lấp được vết rỉ sét cổ xưa, nhìn qua thật giống như một thanh đao rách, đây đối với chúng ta mà nói căn bản không phải là vấn đề gì nan giải. Thôi Văn Cảnh từ từ nói: "Bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngươi cũng không thể chỉ dựa vào cái này. Hiện tại sát khí của nó tràn đầy, đơn giản là hiện tại nó còn chưa nghe lời ngươi mà thôi, khi nó nhận ngươi làm chủ rồi, tự nhiên sẽ thành thành thật thật, ngược lại có thể giúp ngươi cảnh báo sát khí, đó mới là kết quả ngươi cần theo đuổi. "

Triệu Trường Hà rất hứng thú: "Làm thế nào để nhận chủ? "

Tạm thời không được, thực lực của ngươi còn chưa đủ, tuy rằng cùng nó hòa hợp, nó nhiều nhất đồng ý ngươi là đồng bọn, cách nhận chủ vẫn còn khoảng cách rất lớn. Thôi Văn Cảnh nâng chén thổi một hơi, bình chân như vại nói: "Cố gắng luyện công a. "

Hóa ra ngươi cũng không biết phải luyện đến trình độ nào nói mới có thể nhận chủ, bày đặt bộ dạng này? Triệu Trường Hà dở khóc dở cười: "Làm sao ta cảm giác ngươi thật sự rất muốn ta mang bảo đao này đi? Thật chỉ vì không muốn bảo đao bị phủ bụi sao? "

Thôi Văn Cảnh nói: "Không dối gạt ngươi, ta cũng muốn mượn chuyện này truyền tin tức cho một số người, ví dụ như Đường Vãn Trang, hoặc là bệ hạ. Bệ hạ hôm nay rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, ngay cả ta cũng đoán không ra. Khi hắn biết ngươi thân mang Long Tước tung hoành giang hồ, dù sao cũng nên có chút phản ứng. "

Triệu Trường Hà bỗng nhiên nhớ tới lời nói của nữ nhân xem bói kia.

So sánh với những người như Hạ Long Uyên, Thôi gia có lẽ càng giống tâm tư của người bình thường hơn.

Đó là sự thật.

Tâm tư của bọn họ vẫn còn ở triều đình, giang hồ, gia tộc truyền thừa, dù có mưu tính thâm sâu đến đâu cũng không thoát khỏi những chuyện này.

"Đã như vậy, vãn bối lại từ chối thì bất kính. Triệu Trường Hà rốt cục cũng không khách khí nữa: "Ta quả thật phi thường thích thanh đao này. "

Thôi Văn Cảnh cười cười nói: "Ta đã nhờ người thêm cho nó một số thứ, chờ một chút, uống trà. "

Thôi Nguyên Ương giả thục nữ quả thực cũng sắp tràn ra ngoài, cuối cùng cũng làm cho Triệu đại ca một đường chông gai chân chính đạt được thu hoạch, đây là hắn đẫm máu vào sinh ra tử đạt được, mà không phải bị người chỉ trỏ, nói cóc đòi ăn thịt thiên nga.

Hơn nữa đây nhất định là bảo đao chân chính có thể sử dụng, rất khó hao mòn, ít nhất so với độ bền của hồ lô rượu kia tốt hơn nhiều! Sau này Triệu đại ca cầm thanh đao này, sẽ nghĩ đến Ương Ương a, hồ lô rượu kia cũng không biết lúc nào liền phá, hì hì.

Nàng rất vui mừng rót thêm chén trà mới cho phụ thân và tình lang.

Nói thật, lúc trên giang hồ bị Triệu Trường Hà đả động tiểu tâm thời điểm, Thôi Nguyên Ương vốn tưởng rằng sẽ có kết cục bổng đánh uyên ương, trở mặt thành thù, phụ thân ngay từ đầu quả thật cũng nghĩ hắn chết xong việc, xu thế kia liền rất có loại ý tứ bi kịch...

Kết quả phụ thân cùng Triệu đại ca lại cư nhiên là cảnh tượng hài hòa như vậy, hài hòa đến mức khiến người khác cảm thấy hai người bọn hắn mới là một đôi... Tiểu cô nương thời kỳ phản nghịch quả thực cảm thấy chưa bao giờ thấy phụ thân thuận mắt như bây giờ.

"Tiền bối. "Bên kia Triệu Trường Hà uống một ngụm trà, lại mở ra đề tài mới: "Có một chuyện ta vẫn muốn hiểu rõ, nhưng thủy chung không có cơ hội thích hợp, hiện giờ có thể thỉnh giáo tiền bối hay không? "

Thôi Văn Cảnh thản nhiên nói: "Vẫn gọi tiền bối thì không thể. "

Triệu Trường Hà choáng váng, chậm rãi gãi đầu một lúc, thăm dò nói: "Bá phụ? "

Mặt mo kia có chút đỏ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thôi Nguyên Ương bên cạnh càng đỏ như đít khỉ, làn thu thủy trên khóe mắt cũng sắp tràn ra.

Thôi Văn Cảnh phảng phất như không nhìn thấy, thản nhiên uống trà: "Ân, ngươi hỏi đi. "

"Về chuyện kỷ nguyên này với kỷ nguyên trước, đến tột cùng là như thế nào, tại sao lại sụp đổ, tiền bối là thế gia truyền thừa lâu đời, hẳn là biết một ít đầu mối? "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
bolynu
30 Tháng mười hai, 2023 21:42
những ngày cuối cùng trong năm, cơ xoa bất ngờ nhảy lên top6 bxh :))) ảo ma thật đấy
thienquang
29 Tháng mười hai, 2023 21:58
châms.
Jin
20 Tháng mười hai, 2023 21:55
ồ cvter 2 bộ hậu cung yêu thích cùng comeback
Buyobae
20 Tháng mười hai, 2023 03:41
Tạo cái tk vô cảm ơn ad đã edit chữ. Truyện bao hay nhưng ném vào phần mềm convert mấy đoạn thơ đọc k hiểu nổi, nhờ có ông ad mới đọc được.
YUDaiHiep
08 Tháng mười hai, 2023 21:10
cầu chương đê
gonyban
08 Tháng mười hai, 2023 20:44
không ra nữa hả ad
Jin
05 Tháng mười hai, 2023 21:23
dạo này cứ đọc được chục chương rồi lướt xong bỏ, bỏ lâu lâu lại vào lại. mình già rồi sao.
YUDaiHiep
26 Tháng mười một, 2023 03:41
up tiếp đi ad
Nguyen Duc Huy
25 Tháng mười một, 2023 02:02
:(
Nguyen Duc Huy
12 Tháng mười một, 2023 20:45
Tuyết Kỳ chờ đến chương đánh hết trận này up một lần đọc luôn nhé :3
Nguyen Duc Huy
12 Tháng mười một, 2023 10:04
đang nói đến vấn đề căng thì lại hết tồi
YUDaiHiep
11 Tháng mười một, 2023 00:56
có chương mới chưa tác
AdamantHelix
05 Tháng mười một, 2023 18:35
Chậc chậc, chu tước trc pressing trì trì bao nhiêu h bị phản dame càng gắt :)), trì trì ko khổ là thanh long cầm tinh, xanh ko thể xanh hơn đc :))
Nguyen Duc Huy
03 Tháng mười một, 2023 15:38
này, văn này giống đao linh cũng không tha lắm nhé
Nguyen Duc Huy
03 Tháng mười một, 2023 11:40
Kỳ Kỳ ơi sắp có chương chưa :3
bolynu
29 Tháng mười, 2023 22:34
sư đồ nhà này chơi vô gian đạo cười vl :)))
Hiepsas
29 Tháng mười, 2023 13:32
Ko hổ là Đường Đường! Lắm đòn thâm thuý thật! Suýt full cơm vô màn hình!
Jin
28 Tháng mười, 2023 23:39
chài spoil vậy cha còn chưa đọc đến hoàng đế là ai nữa
bolynu
28 Tháng mười, 2023 01:16
:))))
AdamantHelix
28 Tháng mười, 2023 00:41
Hoàng hậu là lão bà của lão triệu, hoàng đế cx là lão bào của lão triệu, mẹ kiêm sư phụ của hoàng đế cx thế... đã thế main còn là thái tử(trữ đế), cmn quý vòng thật loạn a :))
Nguyen Duc Huy
26 Tháng mười, 2023 03:10
đọc nhanh quá, mới đây đã phải chờ chương
bolynu
25 Tháng mười, 2023 17:35
cơ xoa thì già trẻ lớn bé yêu thú chim cò ma quỷ mẫu nữ chị em sư đồ gì thịt đc là thịt tất... có điều giờ cũng rén cua đồng thần thú rồi :v
Jin
24 Tháng mười, 2023 23:02
Mới đọc được có trăm rưỡi chương, không biết sau có thu em nào thục nữ không vậy ae. Đọc quen bên lão Quan quan toàn thu gái đáng tuổi cô dì chín mọng đẫy đà sáng đây toàn gái trẻ hơi bị lệch tông =))
ikaika
22 Tháng mười, 2023 20:27
lại đá đểu phật giáo, xem mấy thằng tác giả bị tẩy não mệt thật.
silua
22 Tháng mười, 2023 08:40
Các bác cho mình hỏi thăm còn tác nào còn viết Hậu cung như lão Cơ Xoa này không?
BÌNH LUẬN FACEBOOK