Mục lục
Cưng chiều mỗi em – Lâm Quân – Lê Nhật Linh (Truyện full tác giả: Nụ Cười)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 950

 

Vừa nhìn thấy Jackson, Lê Nhật Linh không khỏi nhớ lại cái ngày mình bị nhốt dưới tầng hầm, hoang mang hoảng sợ lại còn bị trúng độc.

 

“Tất nhiên không phải thế rồi, chẳng qua sự xuất hiện của cô Lê Nhật Linh ở đây hình như không phù hợp thì phải? Dù sao đây cũng là cuộc họp nội bộ cuộc họp của LX”

 

dackson dù đoán nhưng vẫn muốn thử thăm dò xem Lê Nhật Linh có thật sự biết thân phận của cô không, giọng điệu của ông ta cũng thiếu đi cái vẻ kiêu ngạo vừa rồi.

 

“A? Nội bộ? Phó chủ tịch Jackson nói vậy ý là coi tôi là người ngoài sao?”

 

Từ sau khi Lê Nhật Linh cùng Trần Hi Tuấn về ZO làm cũng học được cách tiết chế và áp chế ở một số vấn đề, nhưng khí tràng nguyên bản của cô vẫn còn trong xương cốt rồi.

 

“Tôi không hiểu ý của cô Lê đây” Nói đến đây Jackson cũng đoán được ra Lê Nhật Linh hẳn đã biết toàn bộ về thân thế thế của cô, nhưng ông ta vẫn giả như không hiểu.

 

Lê Nhật Linh cũng không muốn diễn trò của ông ta, không giải thích gì thêm, vẻ mặt cô thong dong cô đi thẳng tới chỗ ghế chủ tịch rồi trực tiếp ngồi xuống.

 

Như trong dự đoán, cả căn phòng bắt đầu ồn ào lên.

 

Ngay cả tên cáo già Jackson thèm muốn cái ghế chủ tịch đã lâu, tới cái độ mạng phải có được còn không dám trực tiếp ngồi vào cái ghế kia, con nhóc này là ai, từ đây chạy đến vậy mà dám lớn gan ngồi lên đó?

 

“Đó chính là ghế của chủ tịch, một cô gái như cô sao dám ngồi lên đó chứ?”

 

“Đúng vậy, đúng vậy” Đám cổ đông vô cùng bất mãn, đặc biệt là đám người đứng về phía của Jackson càng to mồm, tự như bọn họ đã mặc định cái ghế kia là của tên Jackson rồi vậy.

 

“Im lặng!”

 

Lê Nhật Linh vung tay lên để đám người im lặng lại, đám người đồng loạt nhìn về phía cô.

 

Lê Nhật Linh siết chặt nắm đấm. Mặc dù bên ngoài mặt cô tỏ vẻ rất tự nhiên, rất khí thế nhưng thật ra, khi đối đầu với nhiều người như vậy, nói cô không có chút lo lắng, bất an nào thì là nói dối. Nhưng vì việc ngày hôm nay mà cả Lê Vân Hàng và Lâm Quân đã phải chuẩn bị rất nhiều, vậy nên cô nhất định không thể xảy ra chuyện sai sót nào.

 

Lại nhớ tới những lời Lâm Quân nói với cô vào sáng nay, thêm cả ánh mắt khích lệ, tin tưởng của anh, Lê Nhật Linh lập tức lấy lại tinh thần mình.

 

Cô hít một hơi thật sâu, quét mắt nhìn thẳng vào mắt từng người và chậm rãi mở miệng: “Chắc hẳn mọi người luôn biết, mấy năm nay, chủ tịch của LX vẫn luôn tìm kiếm con gái thất lạc của mình ở Việt Nam nhưng lại luôn không có kết quả.

 

Mà các người chắc không biết, người con gái kia cũng tìm ông ấy suốt mấy năm nay. Rất may mắn chính là, ngay trước khi chúng tôi muốn từ bỏ thì lại gặp được nhau, như thể là ý trời vậy, chung quy người tính không bằng trời tính, qua bao tính toán, mưu mô của một số người, sau cùng cũng có ngày hôm nay mà chắc hản chính người kia cũng không ngờ có một màn ngày hôm nay”

 

Lê Nhật Linh nói xong còn liếc Jackson mọt cái đầy ý nhị.

 

“Lời này có ý gì?” Nghe xong, cả đám người trong lòng vẫn còn ngơ ngác, cũng hơi nhận ra mọi chuyện nhưng lại không dám tin tưởng tùy tiện.

 

“Rất vinh hạnh được giới thiệu lại, tôi là Lê Nhật Linh, con gái thất lạc của ông Lê Vân Hàng cũng chính là chủ tịch của LX. Hôm nay rất vui được gặp mặt các vị ở đây, tôi vẫn chỉ là thế hệ sau, vậy nên nếu còn gì sai sót hay đắc tội mong các vị tha thứ và chỉ bảo thêm” Lê Nhật Linh mỉm cười, nhưng lời cô nói cũng không hoàn toàn là khách khí bởi những người ở đây đều là những người đã hợp tác hoặc giúp đỡ LX nhiều năm.

 

Nói lời này cũng là để âm thầm giảm bớt sự khoa trương, bức người của mình khi mới đến, tránh mấy người này coi trẻ mà lên mặt, bị tự ái cùng còn là để cảnh cáo bọn họ một chút rắng đừng quá đáng.

 

Hà Dĩ Phong thấy vậy thì quay sang nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc. Lời nói và cư xử của cô đã làm được vượt khỏi sức tưởng tượng của anh ta và Lâm Quân nhiều lắm, điều này khiến cho lòng anh rung lên, cảm giác thấy có chút tội lỗi một cách khó hiểu.

 

Nhưng mà không phải sự khó chịu và không thích như trước mà trái lại lại có sự tán thưởng trong đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK