Chương 1207
“Tôi muốn tự mình xuống dưới tìm!” Giọng nữ lanh lảnh truyền vào tai Lâm Quân.
Lâm Quân liếc mắt nhìn Trần Hi Lam, ánh mắt kiên định, nếu người khác nghe được câu này, nhất định sẽ cho rằng cô ở đang suy nghĩ lung tung, nhưng người nghe thấy lời này lại là Lâm Quân.
“Được, tôi đã sắp xếp cho một chiếc trực thăng nhỏ đi qua, nếu có điều kiện, cô cùng tôi xuống đó.”
“Um”
Trần Hi Lam kích động gật đầu, hai mắt đỏ bừng.
Vừa dứt tiếng, hàng chục chiếc ô tô từ trên đường lao tới, xếp ngay ngắn giữa khu đất trống rộng. Hai hoặc ba chiếc trực thăng xuất hiện phía trên đỉnh đầu bọn họ.
Có một người đàn ông bước xuống xe cùng cảnh sát nói chuyện một hồi, không biết nói gì, ông ta chỉ chiếc trực thăng trên trời, còn có Lâm Quân, sau đó nhìn thấy cảnh sát gật đầu.
Người đàn ông đó bước về phía Lâm Quân.
Lâm Quân liếc nhìn anh ta một cái, rồi đứng dậy.
“Ngài Lâm, chúng ta tới muộn rồi” Người đàn ông đó than thở.
“Không muộn!”
Lâm Quân và người đàn ông đó bắt tay nhau.
“Lúc nào thì chúng ta bắt đâu đây?”
“Tôi hy vọng là ngay lập tức! Còn có tôi và vị tiểu thư này cũng phải đi xuống, cùng nhau tìm người Người đàn ông liếc nhìn Trần Hi Lam rồi gật đầu.
“Người này là?”
Trần Hi Lam đứng dậy nhìn người đàn ông.
*ồ, ngại quá, quên mất không giới thiệu, người này Durant đại diện của tổ chức tìm kiếm và cứu nạn Quảng Thiên nổi tiếng trong nước, người này là Trần Hi Lam, anh trai của cô ấy là Trần Hi Tuấn rơi xuống vực cùng với vợ tôi.”
“Trần tiểu thư, xin chào”
“Ừm, xin chào”
“Được, hiện giờ chúng ta phải tranh thủ thời gian, bên phía Thái Lan đã phái các lực lượng cảnh sát để dốc sức tìm kiếm, bọn họ nghi ngờ người đã bị rơi xuống dưới nước rồi, cho nên cũng tìm kiếm ở bên bờ, nhưng cả ngày cũng không thu hoạch được gì, hiện giờ chúng tôi chỉ muốn mau chóng tìm thấy họ, anh nhìn địa thế xem, trực thăng có đi được không?”
Lâm Quân chỉ vào hẻm núi ở bên cạnh “Trên đường đi tới đây tôi đã tìm hiểu về địa hình ở đây, về cơ bản đã năm bắt được địa hình ở đây, mọi người hãy nhìn dòng sông ở bên dưới, hiện giờ là mùa xuân và mùa hạ, thực ra độ sâu của nó trong bốn mùa đều khác nhau, do nước sông gột rửa, nên phần đất này mềm, hai bên vách đá của bờ sông hình thành những cái hố lớn nhỏ. Nếu như vợ của anh và Trần Hi Tuấn rơi xuống từ đây, mặc dù là nguy hiểm, nhưng vẫn có rất nhiều khả năng là còn sống. Có điều nếu như cảnh sát đã tìm kiếm ở dòng sông, thì chúng ta nên tìm kiếm ở núi, như vậy thì tỉ lệ thành công sẽ lớn hơn một chút”
Durant giải thích, cũng coi như là cho Lâm Quân và Trần Hi Lam uống thuốc an thần.
“Được, vậy chúng ta hành động luôn đi”
Lâm Quân gật đầu, có được phán đoán chuyên nghiệp, trong lòng lại có thêm hy vọng, thực ra cho dù là không có hy vọng, thì anh cũng sẽ không từ bỏ Lê Nhật Linh.
Bất luận thế nào thì cô cũng là vợ của anh.
Durant vẫy tay về phía sau, những người ở trong xe xuống xe hết toàn bộ, họ lấy công cụ dùng để leo núi ra, cố định lại một cách chuyên nghiệp ở trên vách núi, họ thử độ lỏng độ chặt, nhìn nhau một cái, gật đầu, sau đó từng người đi xuống.
Anh ra hiệu với máy bay trực thăng, máy bay trực thăng từ từ hạ cánh, chạy ra khỏi thang dây, Lâm Quân kêu gọi Trần Hi Lam cùng trèo lên trên.
Tiếng máy bay trực thăng vù vù truyền đi khắp hang động sâu, khắp nơi đều là những người tìm kiếm Trần Hi Tuấn và Lê Nhật Linh.