Mục lục
Cưng chiều mỗi em – Lâm Quân – Lê Nhật Linh (Truyện full tác giả: Nụ Cười)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1297

“Cậu, đi phòng tài vụ, tra số vốn lưu động của công ty cho tôi.”

James chỉ tên đàn em còn đang run rẩy, chuyện xấu làm nhiều rồi, sớm đã đoán biết sẽ có ngày hôm nay, nhưng không ngờ lại tới nhanh thế.

“Vâng, vâng, vâng, Tổng giám đốc .James, tôi đi làm ngay”

“Đây không phải Tổng giám đốc .James sao!”

Allen nhìn James ăn mặc nghiêm túc ra khỏi cửa công ty, đi lên trên hỏi.

“Ồ, hoá ra là cảnh sát Allen!”

Thấy Allen, James hơi ngạc nhiên, bản thân đang định ra ngoài tránh mấy hôm, Allen lại xuất hiện vào lúc này, e là tình hình không ổn.

Túi văn thư được ông ta giấu ra sau lưng, động tác không tự nhiên lắm.

Nhưng động tác cố ý giấu giếm đó của .James đã bị Allen nhìn thấy.

Anh ta nhướng đôi mắt phượng đẹp đế, hỏi: “Tổng giám đốc .James, đi vội vàng thế này, có chuyện gì cần làm sao?”

“Cảnh sát Allen quá lo rồi, tôi đây vừa hay có mối làm ăn, phải đi công tác một thời gian”

“ồ, nhưng nếu tôi nhớ không nhầm thì hôm nay ông James nhận được giấy triệu tập của toà án rồi, Tổng giám đốc .James không đi toà án báo danh sao, còn lo làm ăn nữa!”

“Cậ Ý đồ của Allen rất rõ ràng, James bị nói đến mức không nói được câu nào, chỉ có thể nhìn anh ta chằm chằm, ngực phập phồng tức giận.

“Allen chỉ là có ý tốt nhắc nhở thôi, mong tổng giám đốc đừng lo nghĩ nhiều.”

“Giờ tôi chỉ mới nhận được giấy triệu tập, các người còn định kiểm soát sự tự do của tôi sao?”

James nghiêm giọng, nhưng phảng phất có sự bất lực, vốn dĩ ông ta đã tính toán xong rồi, khiến Lê Vân Hàng thân bại danh liệt, hai bàn tay.

trắng, nhưng không ngờ chính bản thân lại bị cuốn vào trong.

“Đương nhiên là không, nhưng vì tình hình của ông đặc biệt, chúng tôi đã…

Vân chưa nói xong, một người dáng vẻ như đứa trẻ chạy qua nói gì đó vào tai James, .James hoảng hồn, nhìn Allen một cái, lập tức mất đi khí thế ban nãy.

Allen vẫn cười rất chuẩn mực, anh ta đã đoán ra tin tức .James vừa nghe được là gì, đề phòng ông ta chạy trốn, từ chối bồi thường, bên toà án đã đơn phương đóng băng tài khoản ngân hàng của ông ta, giờ ông ta có muốn đi cũng không đi được nữa.

“Sao thế? Tổng giám đốc .James đột nhiên trông kém sắc thế? Có muốn tôi tìm bác sĩ hộ không?” Allen cố ý hỏi.

“HừP James hừ một tiếng lạnh lùng, quay người đi về công ty.

Allen hít một hơi, sau đó đắc ý búng tay một cái, nở nụ cười.

May là Lâm Quân cơ trí, đoán ra được .James dùng hết ba sáu kế, chạy là thượng sách.

Nếu không để, ông ta thành công chạy mất, với sự xảo trá của amaes, chắc phải mất một thời gian mới kết được án.

James trở về phòng làm việc, phẫn nộ vứt túi công văn lên bàn, sau đó dựa vào cửa sổ quan sát tình hình dưới lầu, quả nhiên có khá nhiều người trông khá đáng nghỉ vây quanh lầu, xem ra Allen đã đợi ông ta từ trước rồi, ngón tay ông ta miết lên kính thuỷ tinh, James cảm thấy lần này có vẻ hơi khó khăn với mình.

Nhưng lúc này, trong sân bay nước Mỹ, một người đàn ông đeo kính râm, có mấy người vệ sĩ đi theo, đi một cách rất khí chất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK