Mục lục
Cưng chiều mỗi em – Lâm Quân – Lê Nhật Linh (Truyện full tác giả: Nụ Cười)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1355

Mẹ Hà cha Hà cũng chạy tới, mẹ Hà an ủi Hà Dĩ Phong, cha Hà cũng tới vỗ vỗ vai anh ta và nói.

“Ông có thể im lặng một chút được không hả?”

Mẹ Hà không kiềm chế được mà quát to với cha Hà.

“Tôi cũng chỉ là sốt ruột thôi mà!”

Cha Hà phủi tay rồi quay người qua.

Hà Dĩ Phong nghe tiếng kêu la ở trong trong phòng truyền ra, đôi mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào cửa, hận không thể để anh ta chịu đau thay cho Lê Minh Nguyệt.

“Ông bà thông gia!”

Bà Lê từ từ đi tới, bà ta chào hỏi cha Hà mẹ Hà với vẻ cười giả dối.

Hà Dĩ Phong nghe được giọng của bọn họ thì quay đầu định đi lên, lại bị cha Hà ngăn lại.

Mẹ Hà nhìn bà Lê một cái, rồi lại nhìn Lê Đức Dương và ông Lê đăng sau lưng bà ta thì xụ mặt xuống. Hai ông bà nhà họ Hà biết hết tất cả những chuyện xấu xa mà bọn họ làm từ lúc Lê Minh Nguyệt gả vào nhà họ Hà, chỉ là hai người lo cho mặt mũi của con trai nên cũng chẳng nói thêm cái gì! Nhưng trong lòng họ đã không có chút ấn tượng tốt nào với nhà họ Lê, nay nhà họ Lê lại tự mình tìm tới cửa, đương nhiên là mẹ Hà chẳng thể nào cho vẻ mặt tốt được.

“À, đây không phải là hai mẹ con gào khóc trước tập đoàn Hà thị sao? Ngọn gió nào thổi mấy người tới đây?”

Mẹ Hà nhìn về phía bà Lê với vẻ mặt châm chọc, bà ấy vòng tay trước ngực, bày ra khí thế của mình. Sự khác biệt giữa mẹ Hà và đám người nhà họ Lê đã hiện ngay ra trước mắt, một bên là người thành phố lớn, bên còn lại là từ nơi khỉ ho cò gáy lại còn không có học thức, không có đạo đức.

“Bà thông gia cứ nói đùa, trước đó là hiểu lầm mà thôi. Không phải là Lê Minh Nguyệt đang sinh sao, chúng tôi tới thăm con bé. Dù sao thì chúng tôi cũng là người nhà của Minh Nguyệt mà”

Bà Lê không tức giận, bà ta cũng hiểu được cái gì là lễ trước binh sau. Huống chỉ bà ta còn tới đây để đòi tiền.

“Hiểu lầm à? Bà nói nhẹ nhàng nhỉ, Lê Đức Dương con trai bà bán công ty kiếm tiền phạm pháp, chúng tôi đuổi cậu ta theo lẽ công bằng, vốn là đã nể mặt nhà bà lắm rồi, vậy mà các người còn tìm tới cửa, nói cái gì mà hiểu nhầm”

Mẹ Hà hừ một tiếng rồi nhìn về phía bọn họ một cách châm chọc và nói tiếp: “Được rồi, tạm thời không nói tới chuyện này nữa. Nói tới chuyện lần trước các người tới chỗ Lê Minh Nguyệt quậy phá, suýt chút nữa hại cháu tôi thì tính thế nào đây? Bây giờ Lê Minh Nguyệt đang sinh, các người lại tới, bà dám nói là bà tới đây chỉ là để bày tỏ tình thương của gia đình à? Chắc là tôi tin”

Mẹ Hà nói một loạt với giọng sắc bén, chọc thủng mọi tính toán của nhà họ Lê, khiến cho vẻ mặt của bà Lê lại càng thêm khó chịu.

“Bà thông gia, bà nói thế là không được. Lần này vốn là chúng tôi có lòng tốt tới thăm con gái, lại bị bà nói thành như thế! Vậy thì được rồi, tôi cũng không thể có tiếng mà không có miếng được đúng không, con trai của bà cưới con gái của tôi, bọn tôi tới đòi một chút lễ hỏi cũng không có gì sai nhỉ! Con của bà đuổi con của tôi chỉ vì nó có chút sai lầm trong công tác, nhà các người làm thế thì muốn chúng tôi sống thế nào đây?”

Bà Lê lật mặt ngay lập tức, trở nên hùng hổ dọa người, nhìn thì có lẽ muốn chơi một vố lớn với mẹ Hà đây.

“Đúng thế, dựa vào cái gì chứ?”

Lê Đức Dương cũng bước lên trước rụt rè phụ họa, điều này khiến cho ông Lê có chút bối rối.

“Con trai tôi làm đúng lắm”

Mẹ Hà liên tục vỗ tay khen rồi nói tiếp: “Đối với loại người như nhà bà thì phải làm thế. Đáng đời chính bà sinh ra một thằng con không ra gì, không bằng con trai của tôi, giờ lại tới chỗ tôi khóc lóc đòi tiền, nhà họ Lê các người còn mặt mũi à?”

Bàn về khóc lóc om sòm thì mẹ Hà cũng chẳng phải là dạng vừa, cho dù tính tình có hiền hòa tới cỡ nào thì đối mặt với loại người như nhà họ Lê cũng chẳng thể hiền hòa được nữa. Mẹ Hà biết rằng không thể nào nói lý với nhà họ Lê được, sao mà bà còn nể mặt chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK