• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự việc lập nhị hoàng tử lên làm thái tử đã đồn đại khắp trong cung ai ai cũng biết.

Đúng theo phán đoán và kế hoạch của Thiên Dương cuối cùng Lâm Kỳ Thần đã không thể chờ được hắn đã bắt đầu hành động.

Thiên Dương biết nếu không có gì tác động thì hắn sẽ không bao giờ ra tay bởi vì hắn là một người vô cùng cẩn thận.

Thiên Dương phải mất bao nhiêu công sức cài rất nhiều người mới có thể lấy được một chút ít tin tức của hắn như thế cũng đã đủ rồi.

Phi Yến đã từng hỏi chàng là vì sao không nói lại chuyện này với hoàng thượng như thế sẽ dễ dàng hơn nhưng lúc đó chàng chỉ cười nhẹ và nói:

“Hoàng huynh là một người vô cùng đa nghi và cẩn thận, có lẽ Lâm Kỳ Thần là người có tâm tính giống hoàng thượng nhất. Nếu chúng ta không bằng không chứng nói với hoàng thượng thì ngược lại hoàng thượng sẽ nghi ngờ chúng ta. Bằng chứng là những chuyện mà ta đã từng trải qua. Phải để cho huynh ấy chứng kiến tận mắt thì lúc đấy tên Lâm Kỳ Thần mới hết đường chối cãi”.

Nhị hoàng tử Sách Lục và hắn đã có một thống nhất chung đó là hạ độc bằng trùng. Hoàng thất Tề quốc có một môn cổ độc đó là trùng.

Chỉ cần người bị hạ độc trúng phải thì trong thời gian ngắn sẽ dần suy yếu và mất dần tâm trí sẽ bị người hạ trùng sai khiến.

Đến lúc đó thì chuyện sắc phong thái tử và ngôi vị hoàng thượng đã nằm sẵn trong tay hắn rồi.

Tuy nhiên Nhị hoàng tử Sách Lục có hai điều kiện nếu Lâm Kỳ Thần thuận lợi lên ngôi thì phải hết sức giúp đỡ thậm chí là dẫn quân đến để dốc sức giúp hắn đoạt được ngai vàng.

Và điều thứ hai là phải giành năm tòa thành trì để dâng cho Tề quốc khi hắn lên ngôi vua và sau moitj thời gian cuối cùng Lâm Kỳ Thần cũng đã chấp thuận.

Bây giờ đã biết rõ kế hoặh rồi chỉ cần chờ thôi, nhưng trước hết chàng phải sang Tề quốc một chuyến để tìm người giải cổ.

Loại cổ này chỉ người trong hoàng thất Tề quốc mới biết, rất may là chàng lại có bằng hữu thân thiết đó lại chính là thái tử Tề quốc người mà tên Sách Lục kia muốn phế bỏ.

Thế là Thiên Dương liền vội vã lên đường chỉ kịp nhắn lại cho Phi Yến yên tâm, cũng may thời gian này tên Lâm Kỳ Thần đang mải đối phó với chuyện này nên không để ý đến nàng.

Tuy nhiên vì an toàn Thiên Dương vẫn cho người bảo vệ nàng, sau chuyện lần này chàng có thể chính thức xin hoàng huynh ban hôn lễ, có lẽ thời gian thử thách của hai người đã đủ rồi.

Chỉ mất ba ngày cưỡi ngựa Thiên Dương đã đến Tề quốc, lúc này đích thân thái tử ra đón tiếp, hai người có duyên với nhau.

Trong một lần lịch lãm Thiên Dương đã vô tình cứu được Thái tử Tề quốc lúc này đang bị trọng thương nghiêm trọng, nếu không có sự cứu giúp của chàng e là Y đã là một cỗ thi thể.

Thời gian dưỡng bệnh hai người đều biết thân phận thật sự của nhau và cảm thấy vừa gặp mà đã như tri kỷ.

Thái tử Tề quốc bỏ hết mọi công việc để đón tiếp chàng. Sau khi nghe Thiên Dương nói lại mọi chuyện sắp sảy ra giữa nhị hoàng tử Sách Lục và Lâm Kỳ Thần thì thái tử vô cùng tức giận.

Thái tử lạnh lùng nói:

"Cảm ơn huynh đã báo cho ta biết trước, ta cũng biết hắn là một tên không an phận, ngày thường đều tỏ ra thần phục ta nhưng sau lưng lại cấu kết với người khác ".

Thái tử Tề quốc mắt lim dim nói:

"Ta sẽ để Tôn quản gia đi theo huynh về Thục quốc, có tôn quản gia ở đó thì không mọi loại trùng nào có thể thoát khỏi tay ông ta huynh cứ yên tâm ".

Thiên Dương nghe như thế thì vô cùng yên tâm, thật ta đánh nhau đấu đá thì chàng có thể tự tin chứ việc lên quan đến mấy con sâu trùng đó thì chàng không biết phải làm sao.

Sáng hôm sau Cho dù thái tử có giữ như thế nào thì Thiên Dương vẫn không ở lại, chàng lo lắng tên Lâm Kỳ Thần này còn có phương án khác nên không thể không về.

Tôn quản gia thay y phục thái giám của Thục quốc theo Thiên Dương về và được Thiên Dương bàn giao lại cho hoàng hậu.

Bây giờ chỉ bàn giao cho hoàng hậu là hợp quy củ bởi vì Phượng cung của hoàng hậu gần Càn Long điện của hoàng thượng.

Ở cự ly gần như thế thì sẽ dễ phát hiện được dự sinh tồn của trùng hơn.

Tôn quản gia từ nhỏ đã được hoàng thất Tề quốc đặt biệt danh là thần trùng vì từ nhỏ ông đã ăn ngủ với chúng nên hiểu khá rõ về từng thuộc tính của từng loài một.

Tôn quản gia là tôn thái giám là người của tiên đế ban cho thái tử khi thái tử vừa sinh ra đời.

Sống trong hoàng cung Tề quốc nếu không có người am hiểu sâu xa về cổ trùng thì chết lúc nào không biết.

Cũng chính vì lý do trên mà tiên hoàng đã đặc biệt đem người tài giỏi nhất về trùng giao cho thái tửcos thể nói tiên hoàng đã ưu ái và đặt lòng tin vào thái tử ra sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK