• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này vừa hay còn sớm, Thiên Dương liền dò hỏi hành tung của hoàng huynh, khi biết huynh ấy vẫn còn ở thư phòng thì liền vội vàng đến đó.

Lúc hoàng thượng nghe thái giám truyền có Dương Vương yết kiến thì hoàng thượng hơi ngạc nhiên bởi vì vị hoàng đệ này của ông rất ít khi đến tìm ông mà nhất là ở thư phòng một nơi khá nhạy cảm.

Vì chuyện ngôi vị mà hai huynh đệ đã có hiểu lầm và xích mích với nhau, ngày nhỏ hai người thân thiết với nhau là thế nhưng chỉ vì ngôi vị mà hai người dần trở nên xa lạ với nhau.

Hoàng thượng liền cho thái giám truyền ngượ vào, vừa nhìn thấy bóng dáng của Dương Vương hoàng thượng cười nói:

“Có việc gì mà hôm nay đệ lại đến tìm ta như thế này?”.

Thiên Dương cười nói:

"Muốn gặp huynh nói chuyện cũng không được sao ".

Hoàng thượng nhìn Thiên Dương rồi cười nói:

"Tính tình của đệ ta còn không hiểu sao, nếu không có việc quan trọng chắc gì đệ đã đến tìm ta chứ ".

Thiên Dương cười nói:

"Đúng là ngoài phụ hoàng ra chỉ có mỗi hoàng huynh hiểu rõ đệ, có chuyện này đệ muốn nhờ hoàng huynh, mong hoàng huynh giúp ".

Hoàng thượng hiếu kỳ vội hỏi:

“Có chuyện gi quan trọng mà khiến cho hoàng đệ của ta phải cầu cứu đến ta thế, đệ nói ta nghe xem nào?”.

Thiên Dương ngẩng đầu lên trả lời:

"Huynh còn nhớ lần đi săn trước không?, con cáo tuyết mà đệ săn để tặng cho ý trung nhân đó, đệ muốn huynh ban hôn nàng ấy cho đệ làm vương phi ".

Đến lúc này thì hoàng thượng giật mình, ông cười lớn nói:



"Cuối cùng thì hoàng đệ của trẫm cũng rơi vào lưới tình rồi, đệ nói xem là tiểu thư nhà nào mà có thể nắm được tái tim của đệ đệ trẫm thế, đệ làm ta tò mò quá ".

Thiên Dương xấu hổ nói:

"Thật ra nàng ấy còn chưa cập kê, hai tháng nữa mới đủ nhưng đệ nghe nói thái tử Tùy quốc muốn chọn thái tử phi, đệ có chút lo lắng ".

Hoàng thượng cười to nói:

“Hóa ra trên đời này cũng vẫn còn thứ khiến đệ đệ trẫm lo lắng sao, đệ yên tâm huynh trưởng này sẽ làm chủ thay cho đệ, mà đệ còn chưa nói đó là vị tiểu thư của nhà nào?”.

Thiên Dương lúc này mới thở phào nói:

“Đó là đích nữ của phủ đại tướng quân tên là Thượng Quan Phi Yến, đệ và nàng ấy có duyên gặp gỡ mấy lần ngày còn ở dưới thôn trang huynh còn nhớ không?”.

Hoàng thượng nghe thấy thế thì lim dim nhưng ông không có ấn tượng gì với vị tiểu thư này chỉ biết Thượng Quan Vũ dưới gối chỉ có hai nữ nhi.

Hoàng thượng gật đầu rồi nói:

“Vậy đệ muốn trẫm ban hôn cho đệ vào buổi cung yến hôm nay à?”.

Thiên Dương gật đầu nhẹ nhàng nói:

"Mong hoàng huynh thành toàn ".

Nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của đệ đệ khiến cho hoàng thượng bật cười rồi ngay ở đó hoàng thượng sạ Từ công công chuẩn bị bút mực ông viết luôn thánh chỉ.

Nhìn thấy con dấu được ấn xuống lúc này Thiên Dương mới thở phào an tâm, thật ra chàng muốn nàng tự nguyện giành tình cảm cho mình.

Tuy nhiên sự việc bây giờ không thể chờ lâu được, nếu đúng như lời A Hoa nói thì sẽ rất khó sử.



Nếu ngay trong buổi cung yến hôm nay thái tử Tùy quốc đưa ra yêu cầu như vậy, giữa bá quan văn võ nếu chàng không có chuẩn bị trước thì lúc đó cục diện sẽ rất bế tắc khó mà xoay chuyển được, hoàng huynh sẽ rất là khó sử.

Thà là cứ cẩn thận vẫn hơn, chàng biết là nàng sẽ không vui, nhưng thôi sẽ từ giải thích cho muội ấy hiểu sau.

Thấy khung giờ cũng đã muộn, Thiên Dương xin phép đi trước, hoàng thượng chỉ cười chứ không biết nói sao, cũng chuẩn bị cùng hoàng hậu đến thiên điện cho kịp canh giờ.

Lúc Thiên Dương đến nơi thì mọi người đã ngồi đông đủ, chàng bước vào khiến cho bao nhiêu cặp mắt ái mộ đều nhìn theo.

Gả cho chàng là ước mơ của bao nhiêu quý nữ kinh thành, nhưng đáng tiếc dù đã gần hai mươi tuổi rồi mà Y vẫn chưa có chính thê và thậm chí cũng không có thê thiếp nào cả.

Chính vì điều đó nên ai cũng muốn gả cho chàng dù không làm chính thất cũng được, tuy nhiên chàng lại chẳng ngó ngàng đến một ai khiến cho các tiểu thư chỉ biết mơ mộng và chuyển sang người khác vì không ai muốn bỏ lỡ tuổi xuân của mình cả.

Bỗng nhiên An Bình quay qua nói:

“Muội nhìn xem có phải ta hoa mắt hay không tại sao Dương Vương lúc bước vào lại quay về hướng này mỉm cười vậy?”.

Phi Yến vờ ngây thơ nói:

"Muội làm sao mà biết được, có lẽ tỷ nhìn nhầm thật rồi đó ".

An Bình nói thầm:

“Chẳng nhẽ mình mang thai mắt mình kém đến vậy sao?”.

Khiến cho A Hoa đứng bên cạnh muốn nhịn cười, nàng là người biết rõ nhất chủ nhân cười với ai.

Bước vào sau đó là Thái tử Hiên Viên Thác của Tùy quốc, hôm nay Y mặc trạng phục thái tử của Tùy quốc phong thái nổi bật khiến cho ai nấy đều phải cảm thán.

Nhị công chúa và tam công chúa khi biết người lựa chọn hòa thân lần này không phải là công chúa hoàng gia thì đã nổi loạn khóc ầm cả lên.

Hai ngày nay trong cung của hai cô công chúa đã có không ít nô tài và cung nữ vô cớ bị trách phạt, không khí lúc này trong hai cung vô cùng ảm đạm và buồn bã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK