Lư Đại Hải nhẹ nhàng chuồn vào phòng trong âm thầm mà không ai hay biết gì cả, hắn cười thầm hôm nay vận may đối với hắn không tệ, từ tờ ngân phiếu tứ hoàng tử đưa cho hắn đã đổi được thành nhiều tờ nhỏ.
Hắn lén lút cất đi vì sợ bị phát hiện, thật ra hôm nay hắn chơi chưa đã nhưng vì sợ bị phát hiện nên hắn lại thôi chung quy hắn vẫn sợ uy danh của tứ hoàng tử.
Khi Phi Yến nhận được tin tức thì mỉm cười, nàng biết mà trước sau gì con cá này cũng bị cắn câu, nàng sẽ giăng một tấm lưới sẵn chờ hắn nhảy vào.
Đời trước khi hắn đã được phong làm quốc sư rồi mà vẫn không bỏ được thói quen bài bạc khiến cho Lâm Kỳ Thần điên đầu vì hắn.
Mãi đến khi hoàng thượng băng hà vì dùng quá nhiều thuốc linh tinh do hắn chế ra, nhân cơ hội đó Lâm Kỳ Thần đã qua cầu rút ván gán cho hắn tội danh độc chết hoàng thượng.
Giữa tất cả các bá quan văn võ Lâm Kỳ Thần đã dùng một kiếm xuyên chết hắn khiến hắn chỉ biết há hốc mồm vì không hiểu lý do tại sao.
Các bá quan văn võ thì đã bất bình với tên quốc sư dỏm này từ rất lâu rồi nhưng hoàng thượng lại vô cùng bao che cho hắn nên chúng quan không làm gì được.
Để cho hắn hoành hành ngang ngược không coi ai ra gì, nay tứ hoàng tử giết chết hắn càng được lòng của văn võ bá quan hơn.
Nàng quay ra nhìn Lâu Ngọc Phong rồi nói :
"Cứ làm theo kế hoạch ban đầu, tên này rất mê bài bạc hắn sẽ lọt lưới thôi, đủ năm ngày hãy cho hắn nôn ra những gì đã thắng mấy ngày nay đến lúc đó đích thân ta sẽ xuất hiện ".
Lâu Ngọc Phong hiểu ý liền từ từ rời phủ, Phi Yến cảm thán cậu nhóc này nhỏ hơn nàng có hai tuổi mà võ công thật tốt, nếu so chiêu khả năng cao là nàng sẽ thua trên tay cậu nhóc ấy.
Thấy A Hoa đang đi đến gần Phi Yến liền gọi nàng ta vào và hỏi :
"Ngươi có biết Dương Vương đi làm công việc gì không, ta có chút lo lắng cho huynh ấy ".
A Hoa cười nhẹ và trả lời :
"Tiểu thư đừng lo, trước đó ám vệ có truyền tin lần này Vương Gia đi Hoa quốc để tìm một vật gì đó nô tỳ cũng không rõ nữa nhưng theo tin tức có lẽ Vương gia sẽ trở về trước tết nguyên tiêu ".
Phi Yến thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự có hơi lo lắng cho huynh ấy một chút bây giờ đã biết rõ thì có phần yên tâm hơn.
Về phía Lư Đại Hải hắn đã quen mui được mấy lần trốn ra ngoài thành công nên hắn đã không còn lo sợ như trước nữa.
Ngày thứ ba và thứ tư hắn chơi thâu đêm đến gần sáng mới trở về.
Tên hộ vệ thì tin tưởng vào hắn, cứ nghĩ rằng hắn thức đêm để nhanh chóng học thuộc các vị trí của quan lại và thói quen của hoàng thượng nên không dám đến làm phiền ai ngờ.
Hắn chơi cả đêm mệt mỏi nên ban ngày ngủ li bì nào có ngó ngàng gì đến đống sổ sách và ghi chép mà Lâm Kỳ Thần đưa đến đâu.
Bốn ngày liên tiếp hắn thắng đậm khiến cho những người tới chơi ở sòng bài đều sùng bái hắn còn chủ nơi đó thì buồn rầu than vãn.
Ngày thứ năm cuối cùng cũng đã đến, theo thói quen hắn liền nói với hộ vệ :
"Mấy nay ta phải thức đêm để đọc hết những sổ sách mà tứ hoàng tử đưa cho nên ngươi đừng đến làm phiền khiến ta phân tâm ".
Tên hộ vệ nghe thấy thế thì vui mừng lắm, từ ngày tứ hoàng tử giao ông thần này cho hắn bảo vệ và giám sát không ngày nào lỗ tai hắn được yên ổn.
Tên Lư Đại Hải này suốt ngày kêu ca và hạch sách đủ thứ chuyện khiến cho hắn không biết phải làm gì, tự yên mấy ngày nay tên Lư Đại Hải lại tu thân dưỡng tính khiến cho hắn mừng không thôi vui vẻ đáp lại :
"Đại sư cứ yên tâm ta sẽ canh gác không cho ai đến quấy rầy đại sư đọc sách đâu ạ ".
Tên Lư Đại Hải gật đầu rồi vào phòng đóng cửa lại, đốt đèn lên và bắt đầu đoc khiến cho tên thị vệ yên tâm hơn rồi từ từ lui ra ngoài.
Tên Lư Đại Hải ngồi trong phòng một lúc lâu sau khj không nghe ngóng động tĩnh gì hắn mới từ từ mở cửa rồi trốn ra ngoài bằng cửa sau mà không ai hay biết.
Lúc này Phi Yến đã mặc nam trang đóng giả là một quý công tử đang ở sẵn sòng bài chờ hắn.
Nàng ở phòng bên trong đề chờ hắn chứ không xuất đầu lộ diện, hôm nay nàng sẽ thu phục con át chủ bài này.
Nàng đã từng nghĩ sẽ tiêu diệt tên Lư Đại Hải này như đối với An Lăng Hoa nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng lại thôi.
Bởi vì nếu không có Lư Đại Hải này thì hắn sẽ tìm đến Lư Đại Hải khác, nàng không có cách nào để tiêu diệt hết bọn chúng được.
Nàng phải kế trong kế lợi dụng đe dọa và dụ dỗ tên Lư Đại Hải này làm việc cho nàng lúc đó khi đến lúc chín muồi nàng sẽ trả cho tứ hoàng tử một cái lễ vô cùng to lớn, để cho hắn biết quả báo viết ngược sẽ như thế nào.
Hắn lén lút cất đi vì sợ bị phát hiện, thật ra hôm nay hắn chơi chưa đã nhưng vì sợ bị phát hiện nên hắn lại thôi chung quy hắn vẫn sợ uy danh của tứ hoàng tử.
Khi Phi Yến nhận được tin tức thì mỉm cười, nàng biết mà trước sau gì con cá này cũng bị cắn câu, nàng sẽ giăng một tấm lưới sẵn chờ hắn nhảy vào.
Đời trước khi hắn đã được phong làm quốc sư rồi mà vẫn không bỏ được thói quen bài bạc khiến cho Lâm Kỳ Thần điên đầu vì hắn.
Mãi đến khi hoàng thượng băng hà vì dùng quá nhiều thuốc linh tinh do hắn chế ra, nhân cơ hội đó Lâm Kỳ Thần đã qua cầu rút ván gán cho hắn tội danh độc chết hoàng thượng.
Giữa tất cả các bá quan văn võ Lâm Kỳ Thần đã dùng một kiếm xuyên chết hắn khiến hắn chỉ biết há hốc mồm vì không hiểu lý do tại sao.
Các bá quan văn võ thì đã bất bình với tên quốc sư dỏm này từ rất lâu rồi nhưng hoàng thượng lại vô cùng bao che cho hắn nên chúng quan không làm gì được.
Để cho hắn hoành hành ngang ngược không coi ai ra gì, nay tứ hoàng tử giết chết hắn càng được lòng của văn võ bá quan hơn.
Nàng quay ra nhìn Lâu Ngọc Phong rồi nói :
"Cứ làm theo kế hoạch ban đầu, tên này rất mê bài bạc hắn sẽ lọt lưới thôi, đủ năm ngày hãy cho hắn nôn ra những gì đã thắng mấy ngày nay đến lúc đó đích thân ta sẽ xuất hiện ".
Lâu Ngọc Phong hiểu ý liền từ từ rời phủ, Phi Yến cảm thán cậu nhóc này nhỏ hơn nàng có hai tuổi mà võ công thật tốt, nếu so chiêu khả năng cao là nàng sẽ thua trên tay cậu nhóc ấy.
Thấy A Hoa đang đi đến gần Phi Yến liền gọi nàng ta vào và hỏi :
"Ngươi có biết Dương Vương đi làm công việc gì không, ta có chút lo lắng cho huynh ấy ".
A Hoa cười nhẹ và trả lời :
"Tiểu thư đừng lo, trước đó ám vệ có truyền tin lần này Vương Gia đi Hoa quốc để tìm một vật gì đó nô tỳ cũng không rõ nữa nhưng theo tin tức có lẽ Vương gia sẽ trở về trước tết nguyên tiêu ".
Phi Yến thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự có hơi lo lắng cho huynh ấy một chút bây giờ đã biết rõ thì có phần yên tâm hơn.
Về phía Lư Đại Hải hắn đã quen mui được mấy lần trốn ra ngoài thành công nên hắn đã không còn lo sợ như trước nữa.
Ngày thứ ba và thứ tư hắn chơi thâu đêm đến gần sáng mới trở về.
Tên hộ vệ thì tin tưởng vào hắn, cứ nghĩ rằng hắn thức đêm để nhanh chóng học thuộc các vị trí của quan lại và thói quen của hoàng thượng nên không dám đến làm phiền ai ngờ.
Hắn chơi cả đêm mệt mỏi nên ban ngày ngủ li bì nào có ngó ngàng gì đến đống sổ sách và ghi chép mà Lâm Kỳ Thần đưa đến đâu.
Bốn ngày liên tiếp hắn thắng đậm khiến cho những người tới chơi ở sòng bài đều sùng bái hắn còn chủ nơi đó thì buồn rầu than vãn.
Ngày thứ năm cuối cùng cũng đã đến, theo thói quen hắn liền nói với hộ vệ :
"Mấy nay ta phải thức đêm để đọc hết những sổ sách mà tứ hoàng tử đưa cho nên ngươi đừng đến làm phiền khiến ta phân tâm ".
Tên hộ vệ nghe thấy thế thì vui mừng lắm, từ ngày tứ hoàng tử giao ông thần này cho hắn bảo vệ và giám sát không ngày nào lỗ tai hắn được yên ổn.
Tên Lư Đại Hải này suốt ngày kêu ca và hạch sách đủ thứ chuyện khiến cho hắn không biết phải làm gì, tự yên mấy ngày nay tên Lư Đại Hải lại tu thân dưỡng tính khiến cho hắn mừng không thôi vui vẻ đáp lại :
"Đại sư cứ yên tâm ta sẽ canh gác không cho ai đến quấy rầy đại sư đọc sách đâu ạ ".
Tên Lư Đại Hải gật đầu rồi vào phòng đóng cửa lại, đốt đèn lên và bắt đầu đoc khiến cho tên thị vệ yên tâm hơn rồi từ từ lui ra ngoài.
Tên Lư Đại Hải ngồi trong phòng một lúc lâu sau khj không nghe ngóng động tĩnh gì hắn mới từ từ mở cửa rồi trốn ra ngoài bằng cửa sau mà không ai hay biết.
Lúc này Phi Yến đã mặc nam trang đóng giả là một quý công tử đang ở sẵn sòng bài chờ hắn.
Nàng ở phòng bên trong đề chờ hắn chứ không xuất đầu lộ diện, hôm nay nàng sẽ thu phục con át chủ bài này.
Nàng đã từng nghĩ sẽ tiêu diệt tên Lư Đại Hải này như đối với An Lăng Hoa nhưng nghĩ đi nghĩ lại nàng lại thôi.
Bởi vì nếu không có Lư Đại Hải này thì hắn sẽ tìm đến Lư Đại Hải khác, nàng không có cách nào để tiêu diệt hết bọn chúng được.
Nàng phải kế trong kế lợi dụng đe dọa và dụ dỗ tên Lư Đại Hải này làm việc cho nàng lúc đó khi đến lúc chín muồi nàng sẽ trả cho tứ hoàng tử một cái lễ vô cùng to lớn, để cho hắn biết quả báo viết ngược sẽ như thế nào.