An Bình để đại nha hoàn của mình lên đăng ký, nàng có vẻ rất hồi hộp, Phi Yến quay sang mỉm cười liền động viên :
"Tỷ đừng lo, hãy tự tin vào bản thân mình, hãy để cơ thể của mình tự làm chủ, Tỷ múa rất đẹp nên đừng lo, không có gì có thể thay thế sự tự tin của mình cả ".
Tiếng đàn nhè nhẹ vang lên, dẫn đầu tiết mục biểu diễn là của thiên kim Hầu Phủ Lương Bảo Ngọc, nàng ta là đích nữ thế gia từ nhỏ đã được dạy dỗ để có thể trở thành con dâu hoàng gia.
Lương gia đã có muội muội của mình hiện đang là Thục phi rồi nên bọn họ cũng muốn tiểu nữ của mình được chọn trong lần này là chính phi của vị hoàng tử nào cũng được.
Nàng múa rất nhẹ nhàng,động tác linh hoạt ,nhìn sơ qua có thể thấy rằng nàng ta đã phải bỏ ra thời gian rất dài để luyện tập.
Từng tiếng vỗ tay như động viên tinh thần khiến nàng ta càng múa càng nhanh càng chuẩn xác hơn, kết thúc điệu múa là một màn múa dây rất đẹp mắt.
Nàng ta cúi đầu chào và lùi dần về phía ngoài , tiết mục thứ hai thứ ba là tiết mục cổ cầm cũng rất đặc sắc của tỷ muội Kim Gia.
Hoàng thượng và hoàng hậu cùng các quan đại thần đều gật đầu hưởng ứng.
Lúc này đây Thượng Quan Lạc cảm thấy toàn thân của mình ngứa kinh khủng, lúc đầu là một vài chỗ sau dần là đỏ hết cả mặt và mang tai.
Nàng ta gãi đến bật máu khiến cho các thứ nữ đứng bên cạnh cũng không dám đến gần.
Sự việc ngay lập tức kinh động thu hút sự chú ý của những người xung quanh khiến cho nàng ta vô cùng xấu hổ không biết bản thân mình bị làm sao.
Bên phía này Phi Yến uống một ngụm trà rồi lặng lẽ quan sát và mỉm cười, lúc nãy nàng đã rắc một chút phấn ngứa lên y phục nàng ta không ngờ phản ứng lại mạnh như vây có lẽ là do nàng ta trang điểm đậm quá nên chất xúc tác mới nhanh như vậy.
Phi Yến thầm nói :
"Đáng đời ".
Hoàng hậu sợ phá hỏng buổi yến tiệc nên đã cho cung nữ đến để mời Thượng Quan Lạc xuất cung ra về.
Thượng Quan Lạc bị cho về trong sự ấm ức,nàng không hiểu nổi tại sao mình lại bị như thế nữa.
Không khí buổi tiệc lại như không có chuyện gì sảy ra, vì Thượng Quan Lạc là thứ nữ lại xếp ở vị trí đằng sau nên cũng không gây ra chuyện gì lớn lắm.
Tiết mục tiếp theo là của An Lăng Hiên đại tiểu thư của Thượng Thư phủ, nàng đã chờ ngày này từ rất lâu, nàng rất ngưỡng mộ tứ hoàng tử Lâm Kỳ Thần, nếu có thể được chọn làm hoàng tử phi của chàng thì nàng ta không có gì phải hối tiếc nữa.
Chính vì như vậy nên nàng ta mới cố mạo hiểm,thật ra trong cầm,kỳ,thi,họa nàng đều không giỏi thứ nào cả nhưng được lời động viên của thứ muội là An Lăng Hoa nên nàng mới can đảm thử sức xem sao.
Nàng ta rất tự tin đi lên, tiết mục tham dự của An Lăng Thiên là họa, khi nàng ta bước lên mà không nhìn thấy nụ cười gian xảo của thứ muội An Lăng Hoa .
Đến cả phụ thân của nàng là An Chính Tông cũng giật mình vì không nghĩ nữ nhi của mình dám đi lên , vì ông biết rõ tài năng của nữ nhi mình như thế nào.
Chỉ duy nhất Phi Yến biết được rõ kết cục của nàng ấy, nàng ta cũng có chỗ đáng thương bị thứ muội của mình lừa gạt khiến cho mất hết mặt mũi trên buổi cung yến này.
Dẫn đến tiếng đồn của nàng ấy vang khắp kinh thành, thành trò cười trên khắp các bàn trà, khiến cho Thượng Thư đại nhân An Chính Tông mất hết mặt mũi, cuối cùng gả vội nàng ta cho một thương nhân ở nơi khác đến và không bao giờ quay lại kinh thành nữa.
Cuối cùng một đích nữ lại có một kết cục như vậy bởi vì chung quy nàng ta đã hết gia trị lợi dụng trong gia tộc.
Thói đời là thế, càng gia tộc cao thì trách nhiệm và hệ lụy đều nhiều hơn không như nàng, phụ thân lúc nào cũng nghĩ đến hạnh phúc của nàng trước tiên.
Đúng như đời trước An Lăng Hiên vẽ một bức tranh diễn tả vẻ đẹp của Thục Quốc nhưng cuối cùng là do tài năng có hạn nên nét vẽ liêu xiêu xấu không tả nổi.
Hoàng thượng tức giận nói nàng có ý đồ làm nhục Thục Quốc lôi nàng ra ngoài, nể tình Thượng thư nên không bị phạt chỉ cấm không được bước vào hoàng cung một bước.
An Lăng Hiên bị lôi ra ngoài mà ngơ ngác vẫn không hiểu ra chuyện gì, mình phạm lỗi ở đâu, Phi Yến liếc nhìn qua thấy cô ả An Lăng Hoa đang mỉm cười trên nỗi đau của người khác.
Cô ta đúng là một người tài giỏi, chỉ mới nửa năm mà đã làm cho Thượng thư phủ khốn đốn, xoay nòng mòng thật là phải ngước nhìn.
Sự việc vừa sảy ra khiến cho các quý nữ khác sợ hãi không dám bước lên biểu diễn nữa sợ lại có kết cục như An Lăng Hiên.
Tuy nhiên đã đăng ký rồi nên không ai được phép rút lui, An Bình thì không sợ cho lắm nàng chỉ sợ múa không đẹp thôi.
Bởi vì nàng biết với thân phận hiện giờ của nàng hoàng thượng có muốn cũng không thể trách phạt được mình.
X
"Tỷ đừng lo, hãy tự tin vào bản thân mình, hãy để cơ thể của mình tự làm chủ, Tỷ múa rất đẹp nên đừng lo, không có gì có thể thay thế sự tự tin của mình cả ".
Tiếng đàn nhè nhẹ vang lên, dẫn đầu tiết mục biểu diễn là của thiên kim Hầu Phủ Lương Bảo Ngọc, nàng ta là đích nữ thế gia từ nhỏ đã được dạy dỗ để có thể trở thành con dâu hoàng gia.
Lương gia đã có muội muội của mình hiện đang là Thục phi rồi nên bọn họ cũng muốn tiểu nữ của mình được chọn trong lần này là chính phi của vị hoàng tử nào cũng được.
Nàng múa rất nhẹ nhàng,động tác linh hoạt ,nhìn sơ qua có thể thấy rằng nàng ta đã phải bỏ ra thời gian rất dài để luyện tập.
Từng tiếng vỗ tay như động viên tinh thần khiến nàng ta càng múa càng nhanh càng chuẩn xác hơn, kết thúc điệu múa là một màn múa dây rất đẹp mắt.
Nàng ta cúi đầu chào và lùi dần về phía ngoài , tiết mục thứ hai thứ ba là tiết mục cổ cầm cũng rất đặc sắc của tỷ muội Kim Gia.
Hoàng thượng và hoàng hậu cùng các quan đại thần đều gật đầu hưởng ứng.
Lúc này đây Thượng Quan Lạc cảm thấy toàn thân của mình ngứa kinh khủng, lúc đầu là một vài chỗ sau dần là đỏ hết cả mặt và mang tai.
Nàng ta gãi đến bật máu khiến cho các thứ nữ đứng bên cạnh cũng không dám đến gần.
Sự việc ngay lập tức kinh động thu hút sự chú ý của những người xung quanh khiến cho nàng ta vô cùng xấu hổ không biết bản thân mình bị làm sao.
Bên phía này Phi Yến uống một ngụm trà rồi lặng lẽ quan sát và mỉm cười, lúc nãy nàng đã rắc một chút phấn ngứa lên y phục nàng ta không ngờ phản ứng lại mạnh như vây có lẽ là do nàng ta trang điểm đậm quá nên chất xúc tác mới nhanh như vậy.
Phi Yến thầm nói :
"Đáng đời ".
Hoàng hậu sợ phá hỏng buổi yến tiệc nên đã cho cung nữ đến để mời Thượng Quan Lạc xuất cung ra về.
Thượng Quan Lạc bị cho về trong sự ấm ức,nàng không hiểu nổi tại sao mình lại bị như thế nữa.
Không khí buổi tiệc lại như không có chuyện gì sảy ra, vì Thượng Quan Lạc là thứ nữ lại xếp ở vị trí đằng sau nên cũng không gây ra chuyện gì lớn lắm.
Tiết mục tiếp theo là của An Lăng Hiên đại tiểu thư của Thượng Thư phủ, nàng đã chờ ngày này từ rất lâu, nàng rất ngưỡng mộ tứ hoàng tử Lâm Kỳ Thần, nếu có thể được chọn làm hoàng tử phi của chàng thì nàng ta không có gì phải hối tiếc nữa.
Chính vì như vậy nên nàng ta mới cố mạo hiểm,thật ra trong cầm,kỳ,thi,họa nàng đều không giỏi thứ nào cả nhưng được lời động viên của thứ muội là An Lăng Hoa nên nàng mới can đảm thử sức xem sao.
Nàng ta rất tự tin đi lên, tiết mục tham dự của An Lăng Thiên là họa, khi nàng ta bước lên mà không nhìn thấy nụ cười gian xảo của thứ muội An Lăng Hoa .
Đến cả phụ thân của nàng là An Chính Tông cũng giật mình vì không nghĩ nữ nhi của mình dám đi lên , vì ông biết rõ tài năng của nữ nhi mình như thế nào.
Chỉ duy nhất Phi Yến biết được rõ kết cục của nàng ấy, nàng ta cũng có chỗ đáng thương bị thứ muội của mình lừa gạt khiến cho mất hết mặt mũi trên buổi cung yến này.
Dẫn đến tiếng đồn của nàng ấy vang khắp kinh thành, thành trò cười trên khắp các bàn trà, khiến cho Thượng Thư đại nhân An Chính Tông mất hết mặt mũi, cuối cùng gả vội nàng ta cho một thương nhân ở nơi khác đến và không bao giờ quay lại kinh thành nữa.
Cuối cùng một đích nữ lại có một kết cục như vậy bởi vì chung quy nàng ta đã hết gia trị lợi dụng trong gia tộc.
Thói đời là thế, càng gia tộc cao thì trách nhiệm và hệ lụy đều nhiều hơn không như nàng, phụ thân lúc nào cũng nghĩ đến hạnh phúc của nàng trước tiên.
Đúng như đời trước An Lăng Hiên vẽ một bức tranh diễn tả vẻ đẹp của Thục Quốc nhưng cuối cùng là do tài năng có hạn nên nét vẽ liêu xiêu xấu không tả nổi.
Hoàng thượng tức giận nói nàng có ý đồ làm nhục Thục Quốc lôi nàng ra ngoài, nể tình Thượng thư nên không bị phạt chỉ cấm không được bước vào hoàng cung một bước.
An Lăng Hiên bị lôi ra ngoài mà ngơ ngác vẫn không hiểu ra chuyện gì, mình phạm lỗi ở đâu, Phi Yến liếc nhìn qua thấy cô ả An Lăng Hoa đang mỉm cười trên nỗi đau của người khác.
Cô ta đúng là một người tài giỏi, chỉ mới nửa năm mà đã làm cho Thượng thư phủ khốn đốn, xoay nòng mòng thật là phải ngước nhìn.
Sự việc vừa sảy ra khiến cho các quý nữ khác sợ hãi không dám bước lên biểu diễn nữa sợ lại có kết cục như An Lăng Hiên.
Tuy nhiên đã đăng ký rồi nên không ai được phép rút lui, An Bình thì không sợ cho lắm nàng chỉ sợ múa không đẹp thôi.
Bởi vì nàng biết với thân phận hiện giờ của nàng hoàng thượng có muốn cũng không thể trách phạt được mình.
X