• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến cả Emma cũng chẳng dám tin rằng Thứ Lang là người đứng sau tất cả mọi chuyện. Tuy rằng em thường xuyên không ưa gì cô, nhưng cũng đâu đến nổi làm ra những chuyện như thế.

- Minh Ti em không được dối mọi người, lời em nói sẽ gây họa cho người khác đấy. Thứ Lang…sao có thể…

- Con không dối ạ…

Nhìn ánh mắt ngập nước của Minh Ti, Long Kiên cũng chẳng dám tin điều cô nói là thật bực tức rời đi, cũng không quên trước khi đi bảo gia đinh nhốt cô bé vào nhà củi.

Nhưng Minh Ti dường như biết trước điều gì đó, im lặng để đám gia đinh đưa mình đi, không một lời than vãn.

[…]

Về phía Thứ Lang, khi được Út Mai trả lại thể xác em chẳng thể nhớ được gì. Thứ duy nhất Thứ Lang nhớ được đó chính là em đã bị cướp xác trong một khoảng thời gian, và không ai khác chính là Út Mai.

Vì cơ thể của người dương và linh hồn của người âm không hợp nhất hoàn toàn nên khi Út Mai xuất hồn ra trả xác cho em thì thể chất sức khỏe của Thứ Lang xuống dốc trầm trọng. Nếu mọi khi thì mất một thời gian ngắn em đã có thể phục hồi, nhưng lần này chẳng hiểu sao mệt đến chẳng cử động nổi, có lẽ là do thời gian Út Mai nhập vào em quá lâu nên ảnh hưởng.

Mà cũng hên là Thiên Đông đến kịp lúc để mà chăm lo cho em, nếu không Thứ Lang cũng chẳng biết xoay sở thế nào.

- " Cậu thấy khỏe hơn chưa ạ "

Thấy Thứ Lang đã tình, Thiên Đông vội vàng đi tới ngồi cạnh em viết lên tay Thứ Lang như muốn bày tỏ những gì mình muốn nói ra.

- Cậu còn mệt lắm.

Thứ Lang mệt mỏi nói. Từ ngày Út Mai trả lại xác, Thứ Lang biết rõ bản thân bị nhập nhưng lại chẳng nhớ gì, em cũng không gặp lại cậu ta nữa. Nhưng chẳng hiểu sau từ lúc quay lại thể xác Thứ Lang cảm thấy cả người mệt mỏi vô cùng, lần trước bị nhập cũng đâu mệt tới mức này. Em còn chẳng biết Emma sảy thai, mệt mỏi nằm trong phòng mặc cho Thiên Đông lo lắng.

- " Cậu có cần con mời thầy về khám không ạ, con thấy sắc mặt của cậu xanh xao lắm "

Thứ Lang không nói gì, lắc đầu. Em vẫn chưa biết tình hình sức khỏe của bản thân đang rất trầm trọng, vẫn nghĩ rằng do tác dụng phụ của việc bị cướp xác thôi.

" Rầm "

Đột nhiên tiếng mở cửa vang lên, là phá cửa xông vào thì đúng hơn khiến Thứ Lang mệt mỏi cũng phải cố ngồi dậy mà xem. Sao mà nhiều người vậy?

- Má…

" Chát "

Còn chưa kịp nói hết câu thì một cái tát đau rát ập đến một bên má khiến Thứ Lang đơ ra không kịp biết đang xảy ra chuyện gì. Má ba đánh em, nhưng em đã làm gì đâu?

- Sao má đánh con?

Thứ Lang ngơ ngác ôm một bên má mình hỏi, Thiên Đông thấy chủ mình bị đánh cũng kích động lắm vội đến bảo vệ em dù cho trước mặt có là ai đi chăng nữa. Bởi vì phận sự của cậu là bảo vệ Thứ Lang.

- Có phải là mày, là mày đã hại chết con của Emma vì ganh ghét với nó không hả!?

- Má bình tĩnh đi, chưa có chứng cứ gì má đừng nói vậy, chúng ta cũng không nên tin lời nói từ một phía của Minh Ti.

Thấy má mình vô duyên, vô cơ bảo Thứ Lang là hung thủ bỏ thuốc Emma, Long Kiên tuy cũng không tin em hoàn toàn nhưng cũng không thể bỏ mặc người mình yêu bị chửi như thế. Thứ Lang cho người bỏ thuốc lạ vào chén thuốc của Emma có Minh Ti chứng nên cũng không thể không nói em là thủ phạm, chẳng qua chưa tìm được bằng chứng rõ ràng nên chưa thể xác định.

- Đó là con của con đó Kiên à, là đứa cháu đầu tiên của gia đình này. Chẳng lẽ nó mất mà con không xót sao Kiên? Còn mày Thứ Lang, mày đã không đẻ được thì để người khác đẻ, để gia đình này còn có cháu nối dõi chứ. Tại sao? Tại sao mày nỡ nhẫn tâm như vậy hả!?

Bà ba càng nói càng tức giận, tiến tới nắm lấy tóc Thứ Lang lôi em xuống giường mà đánh mạnh vào mặt em dù cho Thiên Đông có lấy thân che chắn cho em nhưng cũng bị bà ba đẩy ra. Bởi vì đang không khỏe, cả người mệt lã nên Thứ Lang chẳng thể chống trả, chỉ có thể nằm yên chịu trận.

- Dừng tay, thằng Kiên giữ má mày lại

Lúc này thấy con dâu cưng của mình bị đánh, bà cả tuy biết việc này do Thứ Lang gây ra tội không tha được nhưng cũng chẳng đành lòng nhìn em bị đánh, liền lên tiếng can ngăn.

- Chuyện Thứ Lang gây ra thì để ông lớn giải quyết, cô cũng không có quyền đánh nó như thế

- Chị cả, chị còn bênh nó được!?

- Tôi không bênh ai cả, nhưng chuyện này không đến lượt cô ra tay.

Nghe bà cả nói thế, bà ba tuy tức giận nhưng cũng chẳng thể nói gì thêm, tức giận bỏ đi để lại căn phòng hỗn loạn chỉ còn lại bà cả, Long Kiên, Thiên Đông và Thứ Lang.

- Ưm…ưm…

Lúc này Thiên Đông lọ mọ đứng dậy định đến đỡ Thứ Lang về giường nghỉ ngơi thì thấy em đã ngất đi từ lúc nào rồi, bên dưới không biết từ đâu chảy ra một dòng máu đỏ tươi. Nó muốn hét lên cầu cứu nhưng lại nhớ ra mình không thể nói, đành bất lực tạo tiếng kêu nhỏ từ họng.

- Trời ơi Thứ Lang, bây đâu gọi thầy lang tới mau. Thứ Lang con bị làm sao vậy, tỉnh lại đi con…

Hên sao bà cả cũng nhìn thấy tình trạng không ổn của Thứ Lang, vội lo lắng chạy tới coi tình hình của em. Long Kiên vừa rồi đi theo mẹ mình, nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng bà cả gọi Thứ Lang thảm thiết quá cũng sinh lo mà quay lại phòng. Lúc này đây đập vào mắt anh là gương mặt trắng bệch của Thứ Lang nằm ngất trên mặt đất, phía dưới máu không ngừng chảy ra. Không biết là vì sao nhưng Long Kiên cũng chẳng dám nghĩ nhiều vội bước tới bế em lên giường rổi cho người gọi thầy lang đến.

- Thứ Lang…cố lên, đừng làm tôi sợ…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK